Tô Vũ đương nhiên không có ý định thả cho Kỳ Dung tự do rời đi.
Không cần biết bà có thể tu bổ đại đạo hoặc dung hợp đại đạo hay không, bà là Thiên Vương, nếu bà chạy thoát rồi trở thành địch nhân thì làm sao bây giờ?
Kỳ Dung cũng không hề mong đợi gì nhiều, bà nói: "Nhân Chủ, ta kiến nghị ngươi đừng giết cường giả ngụy đạo là bởi vì có thể tróc ngụy đạo ra, dù là dùng cho chân đạo hay là cường hóa thì đều có tác dụng rất lớn"
"Nguy đạo có thể cắn nuốt chân đạo, vậy chân đạo tự nhiên cũng có thể cắn nuốt ngụy » đạo:
Tô Vũ ngẩn ra, hắn bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, gật đầu nói: "Ý ngươi là nếu cắn nuốt cường giả có ngụy đạo tương tự thì cường giả chân đạo cũng sẽ cường đại hơn?"
"Đúng vậy"
Kỳ Dung trầm giọng: "Ta cảm thấy năm đó Nhân Hoàng sáng lập Đạo Nguyên chi địa có lẽ là để cường hóa cường giả chân đạo, còn ngụy đạo thì ta nghĩ chưa chắc Nhân Hoàng đã có hứng thú nắm giữ kẻ yếu như vậy, ngài làm vậy là để giúp cường giả dưới trướng mình dễ dàng cường đại hơn mà thôi"
Đây là một căn cứ cường hóa đại đạo. Bằng không Nhân Hoàng khống chế kẻ yếu thì có ích lợi gì?
Kỳ Dung tiếp tục nói: "Ta cũng từng nói khi cường giả tu luyện ngụy đạo càng nhiều thì sẽ có hy vọng tiếp dẫn Nhân Hoàng trở về. Có thể nói rằng đạo trong Đạo Nguyên chi địa chính là biển chỉ dẫn, nhưng hiện tại Nhân Hoàng không tìm thấy nó hoặc là không có biện pháp đi lên. Nếu đạo này cường đại hơn, có lẽ Nhân Hoàng có thể trực tiếp xuyên qua đó để quay về"
Hiển nhiên Kỳ Dung đã nghiên cứu vấn đề này rất sâu.
Tô Vũ sờ cằm trầm tư.
Hắn biết ngụy đạo có thể cường hóa chân đạo, lúc trước hắn đã cho đám người Đại Minh vương cắn nuốt đám tiểu kim long mình lấy được, nhưng không cho bọn họ cắn nuốt quy tắc chi đạo đã bị khống chế, hắn trực tiếp giết cường giả ngụy đạo và cắt đứt luôn ngụy đạo cho xong việc.
Hiện giờ hắn lại đang tự hỏi một vấn đề, ngụy đạo có thể lấy yếu nuốt mạnh, vậy vì sao chân đạo lại không thể?
"Giả sử hiện tại ta có một vị thuộc hạ Vĩnh Hằng tu luyện hỏa đạo, ta có thể cho hắn cắn nuốt Hợp Đạo tu luyện ngụy hỏa đạo, vậy người nọ có thể trở thành Hợp Đạo cảnh đúng không?"
Kỳ Dung ngẫm nghĩ rồi đáp: "Chênh lệch quá lớn thì hiệu suất cắn nuốt sẽ không cao, dễ xuất hiện tình trạng lực lượng đại đạo trôi đi lãng phí, chênh lệch không lớn thì hiệu quả cắn nuốt mới là tốt nhất. Một vị Hợp Đạo cắn nuốt một vị Hợp Đạo ngụy đạo thì có lẽ có thể hoàn toàn hấp thu lực lượng đại đạo của đối phương mà không lãng phí. Hơn nữa làm vậy thì có thể mở rộng đại đạo vốn có, giúp đại đạo có tiềm lực lớn hơn"
Liên hệ với lí thuyết dung hợp đại đạo cùng loại của Đại Chu vương trước đó giúp Tô Vũ dân dân hiểu ra.
"Ngươi nói không sai, quả thật không nên giết cường giả ngụy đạo, nhưng trước đó ta đã giết không ít Thiên Vương ngụy đạo"
Trái tim Tô Vũ bỗng nhiên đau nhói: "Hình như ta tổn thất lớn rồi. Ta đã giết chết bao nhiêu Thiên Vương ngụy đạo? Nếu những kẻ này đều bị người của ta cắn nuốt thì chẳng phải đều có thể trở thành Thiên Vương ư? Dù không được thì cũng có thể thành Hợp Đạo đỉnh cấp?"
Quá thảm! Hắn nghĩ đám cường giả ngụy đạo của bạn tộc chẳng khác gì Long Huyết Hầu trong Tử Linh giới vực, bọn họ chỉ là công cụ dưỡng đạo hoặc là "gián điệp" mà hắn tùy thời có thể trấn áp.
Kết quả hắn đã lõ tay xử lý một đống mất rồi.
Ánh mắt Tô Vũ lóe sáng: "Ví dụ như Lục Dực, hẳn là gã tu luyện một loại lực lượng đại đạo có liên quan tới tốc độ, kỳ thật thời gian đại đạo của Tiểu Chu vương cũng xem như một loại đại đạo tốc độ, đạo tốc độ cực hạn. Vậy thì hắn có thể cắn nuốt hay không?
Dù không được thì đưới trướng Tô Vũ cũng có cường giả khác thuộc loại này.
Tô Vũ nhanh chóng tính toán, hắn lại nói: "Kỳ vương phi, ngươi tu luyện đạo gÌ?"
Bề ngoài là bộ xương khô nhưng Kỳ vương phi vẫn lộ rõ vẻ biến sắc, sau một lúc lâu mới nói: "Nhân Chủ.."
Tô Vũ mỉm cười: "Kỳ vương phi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn biết để tiện an bài mà thôi, có lẽ ta còn có thể tìm cường giả chân đạo tới cho vương phi cắn nuốt"
Kỳ vương phi câm nín, bà không biết có nên nói hay không, nhưng có một số việc đúng là không giấu được.
Cuố cùng, Kỳ vương phi đành phải thành thật khai báo: "Ta tu luyện thạch hóa đạo, cùng loại với giam cầm, nhưng phương thức thì bất đồng, ta có thể thạch hóa người khác, trong lúc đại chiến, nếu đối phương không mạnh thì ta có thể thạch hóa phong ấn hắn"
Đây xem như một loại phong ấn hữu ích, có điều Tô Vũ vừa nghe qua lại âm thầm cảm khái đây đúng là một đạo tốt chuyên dùng để xây dựng.
Thạch hóa trong nháy mắt chắc chắn sẽ rất hữu dụng khi muốn xây nhà.
Hình như hắn không có thuộc hạ theo đạo này, kỳ thật không có nhiều người am hiểu đạo phong ấn, nhưng mà chi mạch Ngục vương lại rất am hiểu.
Tô Vũ cười nói: "không tồi, phe ta không có mấy ai am hiểu phong ấn, vậy là có thể bù đắp thiếu sót rồi. Vương phi sớm khôi phục thực lực đi, hiện giờ bất cứ một vị Thiên Vương nào cũng đều là tồn tại có tầm ảnh hưởng lớn của phe ta"
Kỳ vương phi khẽ gật đầu, bà nhẹ nhàng thở ra.
Bà không phải hạng người thiện tâm, nhưng đứng trước mặt người trẻ tuổi tên Tô Vũ này lại khiến bà có cảm giác mình còn không độc ác bằng hẳn.
Hắn nổ chết đám Thiên Vương như nổ chết đám gà con mà không biến sắc, thậm chí suốt quá trình đó hắn vẫn luôn tươi cười không chút nhíu mày. Nhân vật tàn nhẫn như vậy khiến Kỳ vương phi cũng cảm thấy không dễ chọc.
Huống chỉ hắn có thể nhẹ nhàng khống chế Nhân tộc, dù hiện tại đám đồ cổ không còn nhiều, nhưng hắn có thuộc hạ là Chuẩn Vương, hai vị Chuẩn Vương đi theo hắn chưa chắc đã yếu hơn hắn, nhưng nhìn bộ dáng lại thấy rõ là cực kỳ ngoan ngoãn nghe lời.
Thấy Kỳ vương phi gật đầu, Tô Vũ liền hài lòng bảo: "Vậy mời vương phi tiến vào trong Văn Minh Chí ở thêm mấy ngày, gần đây thượng giới không yên ổn, ta sợ sẽ có kẻ cảm ứng được vương phi, vương phi sẽ không chê chứ?"
Ta chê!
Kỳ thật Kỳ Dung rất ghét loại không gian kín nhỏ hẹp như này, bà bế quan nhiều năm đã chịu đủ rồi.
Nhưng hắn đã nói thế, bà muốn phản đối cũng không được, đành đáp: "Không chê, Nhân Chủ có thể cho Kỳ Dung một nơi dung thân đã là vinh hạnh của Kỳ Dung"
Tô Vũ cười cười: "Dù sao ngươi cũng là vương phi, là đạo lữ của Nhân Chủ, Nhạc Cương tiền bối cũng là tấm gương của ta... Khụ khu, ta sẽ đối xử tử tế với vương phi"
Còn tấm gương thì thôi quên đi. Sống kiểu gì mà đạo lữ của chính mình còn không bảo vệ nổi, tấm gương cái rắm!
Kỳ Dung không nói chuyện nữa, Văn Minh Chí của Tô Vũ hiện ra, Kỳ Dung chủ động đi vào, Tô Vũ liền nhét thêm không ít bảo vật vào trong để bà dùng khôi phục.
Sau khi Kỳ Dung đã đi vào, Tô Vũ bỗng nhiên mỉm cười nói: "Ta đang tự hỏi một vấn đề"
Mọi người trong phòng đều nhìn hắn.
"Các ngươi cảm thấy Bách Chiến là ngu thật hay chỉ là giả vờ?"
Mấy người lộ vê nghi ngờ, Lam Thiên bèn hôi: "Ý Vũ Hoàng là gì?"
"Mấy thế hệ Nhân Chủ trước đều rất thảm, bọn họ chỉ là con rối trong tay đám đồ cổ, nhưng Bách Chiến thì không, hơn nữa có không ít người chịu chết nhường đường cho hắn, những kẻ khác cũng đều nghe lời hắn, thậm chí người truyền lửa còn chịu chết vì hắn. Hắn bị phong ấn nhiều năm như vậy mà mọi người không thôi chờ mong hắn trở về. Bách Chiến thật sự là kẻ ngu sao?"
Tô Vũ híp mắt cười nói: "Trận chiến cuối cùng kia đã hại chết một nhóm lớn Hầu thượng cổ, kể cả Hợp Đạo của các triều tịch trước, không phải là vì đám lão đầu tử đó quản quá nhiều chứ? Vậy nên Bách Chiến mới thuận tiện tiễn bọn họ lên đường?"
Lam Thiên lắc đầu cười ha hả: "Không thể nào. Ngươi cũng nói là sau này đám gia hỏa đều nghe lời hắn mà, vậy thì sao phải làm như thế? Ta cảm thấy là do hắn ngốc thôi chứ không liên quan đến chuyện khác đâu. Thực lực Bách Chiến quá mạnh nên không thê thảm như Nhạc Cương. Ngươi xem đi, ngay cả Cự Nhân tộc mà hắn còn thông đồng được, vậy thì ai sẽ gây sự với Bách Chiến? Nếu nói hắn cấu kết ngoại tộc thì thử ngẫm xem, nếu Nhạc Cương cưới nữ nhân ngoại tộc thì sẽ ra sao. Cho nên đỏ cổ cũng chỉ là hạng người sợ mạnh hiếp yếu, kẻ thực lực cường đại thì nói gì cũng đúng"
Tô Vũ gật đầu: "Cũng đúng. Là ta suy nghĩ nhiều rồi. Mà sao sau khi Bách Chiến xâm nhập Hỗn Độn Sơn thì không còn tin tức nữa nhỉ? Không phải là hắn chết rồi đấy chứ?"
"Không đến mức ấy đâu, nếu chết thật thì đám người Đại Đường vương, Đại Hắn vương ở hạ giới sẽ đều thăng cấp Hợp Đạo"
Lam Thiên tủm tỉm cười: "Ta thấy có khả năng hắn đánh nhau với Nguyệt La rồi đánh ra tình cảm nên thuận tiện nối lại tình xưa cũng nên"
Lam Thiên cười thâm sâu: "Đáng tiếc, ta không biết Nguyệt La có bộ dáng, khí chất và phong cách thế nào, nếu không ta đã có thể thử xem tư vị Bách Chiến rồi"
Khu khu khụ.
Tô Vũ ho khan, cắn răng quát: "Đi ra ngoài!"
Lam Thiên u oán nhìn hắn.
Tô Vũ tức giận mắng: "Ra ngoài đi, cho ta bình tĩnh lại"
Lam Thiên uất ức hóa thân thành một vị nữ tử vũ mị, quyến rũ, uốn éo cái eo nhỏ không tình nguyện rời đi.
Tô Vũ thở dài, má nó, vì sao ngươi lại có suy nghĩ như vậy?
Thử tư vị Bách Chiến ư? Tư vị gì?
Má nhà ngươi.
Gần đây Lam Thiên hành xử khá bình thường nên Tô Vũ đã quên những việc trước kia, hiện tại bị y gợi lại khiến hắn lập tức có cảm giác bất đắc dĩ sâu sắc, hắn vẫn nên cách tên biến thái này xa một chút thì hơn.
Cự Trúc Hầu và Tứ Nguyệt liếc nhìn nhau, không rét mà run.
Thật biến thái!
Đám thuộc hạ của Vũ Hoàng không có mấy kẻ là người bình thường.