Hoang Thiên Tôn nghỉ vấn: "Ngọn nguồn, ngươi cảm thấy cái gọi là ngọn nguồn hoặc là chỉ dẫn sẽ là cái gì?"
Thiên Mệnh Hầu ngẫm nghĩ rồi đáp: "Có thể là vật thể bình thường hoặc là một người hoặc một kiện binh khí gánh vác quy tắc chỉ đạo. Khó có khả năng là quy tắc chỉ đạo công khai, năm xưa vạn tộc cũng có rất nhiều chủ nhân quy tắc, bọn họ sẽ không cho phép Nhân Hoàng bố trí thành công. Vậy nên đó phải là quy tắc chỉ đạo được âm thầm bày ra"
Thiên Mệnh Hầu không nói tỉ mỉ, y cảm thấy cả vạn tộc và Nhân tộc đều bị áp chế, có lẽ còn liên quan đến khí vận thượng cổ, mà suy đoán như vậy không tiện nói ra.
Ma Thiên Tôn lại hỏi: "Vậy có liên quan đến sự tồn tại của Nhân tộc hay không? Nếu chúng ta diệt Nhân tộc, hủy diệt hoàn toàn, chặt đứt tất cả truyền thừa của bọn chúng thì có khả năng đánh vỡ quy tắc này không?"
"Có"
Thiên Mệnh Hầu không phủ nhận, y gật đâu: "Có khả năng này, diệt Nhân tộc có lẽ sẽ phá được gông cùm xiểng xích, giúp chúng ta hoàn thành tấn cấp"
Nhân tộc bị diệt, khí vận tiêu tán, vậy thì sẽ có hy vọng đánh võ quy tắc.
Thiên Mệnh Hầu âm thầm phán đoán rồi lại hỏi: "Các vị muốn trở thành chủ nhân quy tắc ư?
Hoang Thiên Tôn rầu rĩ đáp: "Có ai không muốn chứ? Chỉ là không có biện pháp mà thôi"
Lão trầm giọng: "Thiên Mệnh, ngươi cảm thấy nhất mạch của người truyền lửa có khả năng nắm giữ biện pháp phá vỡ phong ấn hay không?"
"Chi mạch người truyền lửa?"
Thiên Mệnh Hầu lộ về khác thường: "Có lẽ là không, nếu có thể thì Binh Quật đã sớm thăng cấp rồi, đâu phải hắn không thể thăng cấp"
Nguyệt Thiên Tôn nhắc nhở: "Binh Quật chỉ là thành viên không quan trọng, nhất mạch của người truyền lửa có ba người trung tâm, trong đó Binh Quật và Đan Ngọc đã chết, người thứ ba vẫn luôn không xuất hiện, ta cảm thấy vị này mới là trung tâm chân chính của nhất mạch của người truyền lửa, hay phải gọi là mạch chủ. Có lẽ hắn biết thì sao?"
Thiên Mệnh Hầu đáp: "Có lẽ vậy, dù thế thì ta cảm thấy bọn họ sẽ không cho chúng ta biết, dù sao bản thân Nhân tộc không có nhiều người có thể thăng cấp, một khi đánh vỡ phong ấn, chúng ta đều thành chủ nhân quy tắc mà Nhân tộc lại không có. Chắc chắn Nhân tộc sẽ không làm như vậy"
Ánh mắt Nguyệt Thiên Tôn lóe sáng: "Cũng đúng, nhưng nếu Nhân tộc cũng có người có thể thăng cấp chủ nhân quy tắc, chẳng hạn như Cự Phủ Hầu, ngươi nói xem Nhân tộc có thể suy xét việc đánh vỡ phong ấn cho mọi người cùng tấn cấp hay không?"
Y đang tự hỏi, cảm thấy không giết đám người Cự Phủ Hầu có lẽ cũng là chuyện tốt.
Nếu giết rồi, Nhân tộc không có vị Thiên Tôn nào, hoặc chỉ có quá ít, vậy thì Nhân tộc tuyệt đối sẽ không cho vạn tộc cơ hội tiến thêm một bước.
Nếu Nhân tộc cũng có 2 - 3 vị Thiên Tôn có thể thăng cấp, thì biết đâu bọn họ bí quá hoá liều, đứt khoát phá võ phong ấn thì sao?
Chi mạch người truyền lửa đối phó với Hỗn Độn Sơn có phải là đang mạo hiểm hay không?
Có lẽ một mạch này thật sự có biện pháp!
Mọi người đều khát vọng trở thành chủ nhân quy tắc!
Ma Thiên Tôn truyền âm: "Nguyệt Thiên Tôn, có lẽ có thể bàn chuyện này với nhất mạch của người truyền lửa, thậm chí thử xem rốt cuộc bọn họ có biện pháp nào không. Ta biết huynh trưởng ngươi còn sống, hắn đang trốn trong Thần tộc. Tiên tộc hay Thần tộc hay Ma tộc thì đều như nhau, chắc chắn không phải chỉ có chúng ta biết điều này, có lẽ trong lòng mọi người đều rõ. Không được thì bắt Thiên Tôn Nhân tộc giao cho nhất mạch của người truyền lửa đi. Nếu có thể cùng thăng cấp thì Nhân tộc chỉ có 2 - 3 vị chủ nhân quy tắc, còn chúng ta sẽ có đến 8 - 9 vị, hay thậm chí là nhiều hơn"
Nguyệt Thiên Tôn truyền âm: "Chờ đã, hiện tại đó chỉ là suy đoán, tên kia không nói đến chuyện này, không rõ là vì không biết hay là đang cố ý che giấu, nếu thật sự nguyện ý hợp tác thì có thể nhân cơ hội bàn bạc với bọn họ sau"
"Ta cảm thấy lần gặp mặt tiếp theo có thể thử một chút, chúng ta không thăng cấp thì sẽ không có cường giả cấp bậc chủ nhân quy tắc, nếu lời hắn nói là thật thì chi mạch Hỗn Độn và hạ giới đều có, vậy thì chúng ta còn đánh đấm thế nào nữa"
"Cũng đúng"
Mấy người nói chuyện thêm vài câu, sau đó tất cả đều tản ra, tiếp tục càn quét tìm người.
Nam Khê Hầu nâng Cự Phủ Hầu trọng thương bị phong ấn ngồi dậy, y lộ về mặt bi ai, thở dài nhìn gã: "Cự Phủ, xem ra chúng ta đều khó thoát khỏi kiếp nạn này"
Cự Phủ Hầu cắn răng: "Chết thì chết, dù sao thọ nguyên vốn đã không nhiều, bế quan cũng chỉ là để giảm bớt hao tổn. Nhưng tại sao tộc chúng ta lại lưu lạc tới tình trạng này?"
"Ta cũng mới bị bắt ra nên không biết"
Nam Khê Hầu nhìn bốn phía, lắng lặng thở dài: "Trừ chúng ta ra thì chỉ có thi thể của Đông Kỳ Hầu. Chẳng lẽ chư thiên vạn giới này chỉ còn lại hai người chúng ta còn sống sao?"
Rất có khả năng, nếu không thì tại sao vạn tộc dám ngang nhiên càn quét Đạo Nguyên chi địa?
Dù Nhân tộc vẫn còn tồn tại thì e rằng cũng chỉ đang kéo dài hơi tàn, lưu lạc tứ phương, trốn Đông trốn Tây.
Cự Phủ Hầu phẫn nộ nhìn đám Thiên Tôn đang tiếp tục càn quét.
Càng quan sát gã càng cảm thấy cổ quái: "Bọn chúng quét ra rất nhiều lão gia hỏa, nhưng đều trấn áp đuổi đi, trong khi lại không quá khắt khe đối với chúng ta, chẳng lẽ là vì muốn thu phục chúng ta ư?"
Gã cảm thấy kỳ quái, tuy Đoạn Huyết Hầu không khách khí với bọn họ, nhưng các vị Thiên Tôn khác nhìn bọn họ thì cũng chỉ liếc một cái, không nhắc đến việc giết hay giam giữ, cứ mang theo bọn họ như vậy.
Lạ thật!
Rốt cuộc vạn tộc muốn làm gì? Không giết cũng không hỏi, dường như đã quên mất bọn họ.
Dù sao gã cũng là cường giả tiếp cận chủ nhân quy tắc, vậy mà lại bị ném một bên rồi mặc kệ ư?
Không có ai tới ép hỏi một chút sao?
Cự Phủ Hầu nản lòng thoái chí: "Chỉ sợ Nhân tộc thật sự xong rồi nên mới không cần dò hồi chúng ta"
Nam Khê Hầu cũng nghĩ vậy.
Có lẽ Nhân tộc đã xong đời rồi, không thì bọn họ đã bị mang ra để uy hiếp Nhân tộc hoặc là để đổi lấy bảo vật, nhưng hiện tại những người này căn bản mặc kệ bọn họ, chỉ lo càn quét.
Bọn họ càng nghĩ càng bi ai.
Hai người tâm như tro tàn, nhất thời không muốn nói gì cả.
Vạn tộc không ngừng càn quét Đạo Nguyên chi địa, không ngừng có cường giả xuất hiện, có rất ít Nhân tộc, nhưng sau khi càn quét một hỏi thì cũng bắt được vị cường giả Nhân tộc thứ ba.
Kê đó cũng bị phong ấn chứ không bị đánh chết, ba người bị ném cùng một chỗ an ủi lẫn nhau.
Lúc này các vị cường giả Nhân tộc càng cảm thấy Nhân tộc hoàn toàn xong rồi.