Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3068 - Chương 3068: Đồng Quy Vu Tận.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3068: Đồng Quy Vu Tận.
 

Giữa chiến loạn đẫm máu, âm thanh chói tai của Tô Vũ vang lên: "Tự bạo mau!"

Sắc mặt đám Hầu thượng cổ đều kịch biến, 6 người Giang Hải thấy kẻ địch còn hơn mười vị Hợp Đạo thì không khôi phản bác: "Có thể đánh hoặc là rút lui.. "

Có thể mà!

Một đấu hai mà thôi, vẫn có thể đánh một trận!

Sao phải tự sát tập thể chứ?

"Tự bạo!"

Tô Vũ lần nữa gầm thét!

Mấy người khác đều buồn bực không lên tiếng, cắn răng điên cuồng đánh về hướng những người kia, tự bạo làm gì?

Có thể chiến đấu!

Vì sao lại phải tự bạo?

Trong đám người, Định Quân Hầu nhìn thoáng qua Tô Vũ, lòng đầy bất đắc dĩ và bi ai, gã truyền âm cho hắn: "Bảo vệ nữ nhi của ta... Ta... không đại biểu được cho bọn họ!"

Âm!

Một tiếng nổ kịch liệt vang lên.

Sau khi tiếng nổ này ấy truyền ra, bên cạnh Định Quân Hầu, Anh Vũ tướng quân cũng nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn đám Vân Thủy Hầu, lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lòng nàng hết sức phiền muộn, hóa ra... Cuối cùng vẫn là không thể chung sức đồng lòng!

Ngay cả ta không phải cũng đang chân chờ sao?

Rốt cuộc Tô Vũ muốn làm gì?

Âm!

Lần nữa lại có một tiếng vang thật lớn, pháo hoa nối tiếp từng chùm!

Giờ phút này, người còn sống đều hốt hoảng, sợ hãi.

Đại chiến đã được bao lâu đâu, vậy mà Hợp Đạo cứ chết một nhóm lại một nhóm, thoáng cái bên phía Tô Vũ đã giảm quân số đi 10 vị.

Chỉ còn lại 13 người.

Mà bên phía Hỗn Độn nhất tộc tổn thất còn nặng nề hơn, hoàn toàn không ngờ tới nhất mạch người truyền lửa điên cuồng đến trình độ này, vừa đến liền tự bạo giết địch, vốn có 30 vị Hợp Đạo mà đến giờ phút này chỉ còn lại 7 - 8 vị!

Còn may thực lực của 7 - 8 vị Hợp Đạo này đều khá cường đại, bởi vì kẻ nhỏ yếu thì sớm đã bị nổ chết từ lâu!

Đám người còn sống đang vây công nhóm Ám Ảnh Hầu, lòng đầy rung động và chấn kinh!

Sợ rằng mấy tên đối diện đây cũng sẽ tự bạo!

Đều điên hết rồi!

Song phương chỉ mới đại chiến lần đầu mà thôi, cừu hận gì mới có thể khiến đám Hợp Đạo kia nghĩa vô phản cố mà tự bạo hàng loạt cơ chứt Nơi xa.

Nhóm Thiên Vương đang giao chiến cũng kinh hoàng thất sắc.

Đồ điên!

Gia hỏa này đúng là kẻ điên rồ nhất mà bọn họ từng biết!

Bên kia, Nguyệt Hạo đang đè ép Phì Cầu mà đánh cũng nổi lên ý lạnh trong lòng, giận dữ hét: "Ngươi là ai?"

Tên tóc bạc ấy rõ là điên rỏ!

Đánh trận không phải đánh như vậy!

Đây quả thật là giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.

Nếu cứ đánh như thế thì Hợp Đạo vạn giới đã sớm chết hết rồi.

Hợp Đạo đại chiến đều là có thể giết liền giết, không thể giết liền chạy, thực sự trốn không thoát thì mới liều chết đến cùng, mà làm như thế chẳng qua cũng là vì liều mạng câu sinh, chứ không phải nói một lời không hợp liền chơi trò tự sát kéo người chết chung.

Không có ai lại đánh trận như thết Đây không phải là binh lính bình thường!

Đây là một đám cường giả Hợp Đạo, là tồn tại cấp cao nhất, nhưng trong trận chiến này lại bị gã tóc bạc điên cuồng kia coi thành bom cảm tử mà tiêu hao đối thủ!

Trận chiến này dù Thánh tộc có thắng thì cũng tổn thất quá thảm trọng!

Chết hơn hai mươi vị Hợp Đạo và một vị Thiên Vương!

Tô Vũ không nhìn tới đám Ám Ảnh Hầu nữa, 4 chọi 8, bất quá Ám Ảnh Hầu bọn họ đều rất mạnh, chưa chắc đã thua!

Hắn cắn răng, điên cuồng gào thét: "Liều mạng đi! Giết sạch chúng đi! Mấy tên khốn kiếp các ngươi dám phản bội Nhân tộc, đáng chết! Dù chúng ta diệt vong thì trận chiến này các ngươi cũng đã bại lộ, các ngươi cứ chờ chết hết đi!"

"Giết!"

Tô Vũ điên cuồng xông tới đánh Tử Thủy: "Tự bạo! Đều tự bạo cho ta, biển ý chí có thể trốn thì cứ trốn, cố gắng giết sạch đám súc sinh này! Trốn không thoát thì đồng quy vu tận với kẻ địch!"

Từng vị Thiên Vương đều kinh hãi tột độ.

Lại muốn tự bạo sao?

Đồ điên!

Trên đời này đáng sợ nhất là mấy tên liều mạng bất cần như hắn!

Bọn họ là kẻ đã liếm máu qua vô vàn hung thú, nhưng vẫn chưa bao giờ gặp phải đối thủ nào ngoan tâm tàn nhẫn như vậy!

Âm âm!

Một tiếng nổ lớn vang tận mây xanh, vô số phân thân của Lam Thiên nổ tung, đánh cho Nguyệt Cầm thổ huyết suýt ngất, mà khí tức phân thân của Lam Thiên cũng tụt xuống tới mức cực hạn!

"Thiên Thánh.... Giết bà ta... Ha ha, giết bà ta... "

Lam Thiên chỉ còn lại một vài phân thân nhỏ yếu, mà số phân thân đó vẫn đang không ngừng tiêu vong.

Vạn Thiên Thánh bừng bừng phẫn nộ, ông cắn răng, bức bách vạn đạo bộc phát, không ngừng đánh thẳng về hướng Nguyệt Cầm.

Tô Vũ giận dữ quát: "Hỏa Vân, các ngươi muốn kháng lệnh sao? Nổ chết đám vương bát đân đối diện đi!"

Sắc mặt đám người Hỏa Vân Hầu đều tái đi!

Chết tiệt!

Nhất định phải đồng quy vu tận thật sao?

Tu luyện tới cảnh giới này nào có đễ dàng!

Trong mắt Hỏa Vân Hầu lóe lên vẻ giãy dụa.

Y có thể tấn cấp Thiên Vương là nhờ Tô Vũ giúp, y cũng từng nói muốn giúp Tô Vũ giết một tôn Thiên Vương đề đền ơn. Đây là hứa hẹn của y! Nhưng...

Giờ khắc này, vô vàn suy nghĩ lóe lên trong đầu Hỏa Vân Hầu.

Một khắc cuối cùng, lòng y bất đắc dĩ đến cực điểm, hoàn toàn không cam tâm, y gào thét: "Ngươi đúng là đỏ điên!"

Điên từ đầu tới cuối!

Ta không nên tiếp nhận trợ giúp của ngươi để trở thành Thiên Vương.

Nếu không, ta có thể giống như những người khác, không cần để ý bất cứ thứ gì!

Uỳnh!

Một tiếng tiếng nổ khiến trời xanh thất sắc, càn quét toàn bộ thiên địa, lực lượng Hỏa đạo điên cuồng đốt cháy, vị Thiên Vương đối diện sớm đã có dự cảm, trong nháy mắt khi Hỏa Vân Hầu tự bạo thì hắn đã cấp tốc trốn chạy, nhục thân không ngừng bị tạc nứt, không ngừng khôi phục rồi lại không ngừng nổ tung...

Đợi đến khi trốn ra khỏi vòng chiến đấu, khí tức cả người hắn đã tụt giảm một mảng lớn, lòng còn ôm sợ hãi.

Ngoại giới chiến đấu là như vậy sao?

Đây là lần đầu tiên hắn ta chém giết cùng cường giả ngoại giới!

Trước đây khi hắn chém giết với cổ thú cũng rất hung tàn, nhưng tuyệt đối không phải như vậy.

Lần đầu tiên chiến đấu với bên ngoài liền khiến hắn cảm nhận được sự sợ hãi vô tận, trong tộc nói cường giả ngoại giới không tính là gì, trước đó đám Vũ Hi đi giết người cũng rất nhẹ nhàng nên đã khiến bọn hắn cảm thấy cường giả ngoài kia đều rất phế.

Nhưng bây giờ thì sao?

Khủng hoảng tột đội!

Nếu người ngoại giới đều quyết tuyệt như này, Thánh tộc có thể thắng được à?

Ngay tại khi hắn nghĩ đến những thứ này, Thông Thiên Hầu một mực không có động tĩnh gì lại đột ngột mở ra một cánh cửa, Tô Vũ trong nháy mắt biến mất khỏi tâm mắt Tử Thủy, xuất hiện ngay trước mặt vị Thiên Vương kia!

Roet!

Một đao chém xuống, vị Thiên Vương vừa chạy trốn trong lòng vẫn còn sợ hãi ấy bất ngờ không kịp đề phòng, nhục thân bị chém nổ hoàn toàn!

Văn Minh Chí tiếp tục càn quét!

Huyết nhục bị bao khỏa toàn bội Bao gồm cả chiến đấu trước đó, Văn Minh Chí một mực lơ lửng trên không, càn quét thiên địa.

Tôn Thiên Vương thứ hai vẫn lạc!

Bình Luận (0)
Comment