Mệnh giới.
Thông đạo rung động!
Mệnh Hoàng hiển hiện trên Thiên Mệnh Sơn, lòng ông còn ôm đây nghi hoặc.
Đi lên mới chưa được mấy ngày mài!
Sao thế này?
Nhanh như vậy liền xảy ra chuyện rồi ư?
Là Tô Vũ trở về hay là thượng giới có người muốn xuống đây?
Mệnh Hoàng lộ vẻ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào trên không nhìn, lát sau, một thân ảnh với lôi đình vờn quanh bốn phía, bất quá rất nhanh lại bị một chiếc đại ấn trấn áp.
Thấy thế Mệnh Hoàng liền xác định được đó là Tô Vũ!
Kia chính là Tinh Vũ ấn!
Người bình thường không thể nào trấn áp quy tắc trừng phạt trong thông đạo nhẹ nhàng như vậy, bằng không, thượng giới đã sớm có người xuống tới rồi.
Ngay khi Mệnh Hoàng đang ngẫm nghĩ, sau một khắc, một bóng người hiển hiện.
Rất nhanh, bên cạnh nhiều thêm một cánh cửa và một con chó.
Mệnh Hoàng chấn động!
Phì Cầu đã đứt mất cái đuôi.
Khi tức của Tô Vũ tựa hồ tụt giảm một mảng lớn, thậm chí không cảm giác được quy tắc đại đạo dao động!
Đây là thế nào?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Những người khác đâu?
Vô số suy nghĩ lướt qua đầu Mệnh Hoàng, mà Tô Vũ cũng nhìn thấy Mệnh Hoàng đang chờ tại đây, sắc mặt hắn tái nhợt, mang theo chút mỏi mệt, thản nhiên nói: "Mệnh Hoàng, từ nay về sau, ngươi không cần nghe lệnh ta nữa!"
Mệnh Hoàng chấn động trong lòng, vội vàng hỏi: "Vũ Hoàng sao lại nói ra lời ấy?"
Tô Vũ nhìn về phía ông, ngữ khí bình tĩnh như trước: "Chiến bại! Sau một trận chiến ở thượng giới, người có thể sống sót... đều đang ở đây!"
Tô Vũ cười đắng chát: "Cũng tốt, ngươi tự do rồi! Từ nay về sau sẽ không còn ai khoa tay múa chân với ngươi! Hạ giới này ta cũng muốn từ bỏ, có lẽ rất nhanh sẽ có người truy sát tới. Ta muốn dẫn người rút lui! Từ nay về sau, mỗi người một nơi, Vô Mệnh đạo hữu, ngươi sẽ không ngăn cản ta chứ?"
Vô Mệnh kịch chấn, kẻ còn sống đều đang ở đây sao?
Làm sao có thể?
Thế nhưng đại đạo của Tô Vũ hình như đã đứt đoạn, Phì Cầu trọng thương, Thông Thiên Hầu mặc dù không có gì đáng ngại nhưng trên cánh cửa cũng lưu lại dấu vết tổn hại khi chiến đấu rõ rệt.
Chẳng lẽ Tô Vũ thật sự chiến bại rồi?
Tô Vũ bách chiến bách thắng, vừa hăng hái mang theo vô số cường giả lên thượng giới, trong chớp mắt lại thảm bại?
Thất bại phải rút về?
Đây là chuyện không có khả năng!
Thế nhưng sự thật lại đang bày ra trước mắt ông!
Trong lòng ông vừa kinh hoảng lại vừa sốt ruột, có điều ngoài mặt lại không thể hiện điều gì, chỉ nhẹ nhàng nói: "Dù Vũ Hoàng ăn một chút thiệt thòi nhỏ, ta tin tưởng chẳng mấy chốc ngài sẽ có thể Đông Sơn tái khởi.. "
Tô Vũ bật cười: "Ngươi là người thông minh! Thông minh tuyệt đỉnh! Tô Vũ ta cũng không phải là kẻ dễ đàng buông tha, ta tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp Đông Sơn tái khởi!
Bất quá Mệnh tộc cường đại, thực lực Thiên Mệnh Hầu cái thế, hiện tại tình huống này của ta chỉ sợ không cách nào quản thúc được Mệnh tộc, đã như vậy... gặp nhau thì cũng có lúc chia tay! Ta lo lắng ngươi không phục, lo lắng Thiên Mệnh Hầu không phục, chi bằng bây giờ giải tán đi, lưu lại chút duyên phận. Nếu ta lại trở về, nếu ngươi cảm thấy còn có thể đi theo ta, vậy thì lại đến!"
"Có Thiên Mệnh Hầu ở đây, lần này tới thượng giới, ta đã chiến bại, các tộc đều thấy được nên sẽ không làm khó dễ các ngươi... Cho dù bọn họ hạ giới thì cũng sẽ không làm gì ngươi đâu!"
Mệnh Hoàng nặng nề nói: "Vũ Hoàng nói đùa, tộc ta ngàn vạn năm qua một mực trung lập, thẳng đến triều tịch này ta mới lựa chọn Vũ Hoàng, không phải nhất thời xúc động mà là nghĩ sâu tính kỹ mới đưa ra quyết định! Nếu không, sớm từ triều tịch trước, ta đã lựa chọn Bách Chiến rồi"
Tô Vũ nhìn ông: "Ta mạnh hơn Bách Chiến sao? Chưa chắc!"
Vô Mệnh cười đáp: "Tối thiểu có một điểm Vũ Hoàng nhất định mạnh hơn Bách Chiến!
Đó là quan niệm về chủng tộc! Vũ Hoàng không rạch ròi như vị kia! Bách Chiến mạnh hơn nhưng trong mắt của hắn cũng chỉ có Nhân tộc! Trong mắt hắn, Nhân tộc mới là chủng tộc mà hắn thuộc về, mới là thứ duy nhất. Điểm này, vô luận thế nào đều không thể che giấu, đây cũng là chuyện mà các tộc đồng minh lo lắng nhất!"
Tô Vũ nhìn về phía Mệnh Hoàng, khẽ cười: "Ý ngươi là ngoại trừ điểm này thì hình như ta cũng không có chỗ nào bằng hắn?"
Vô Mệnh lúng túng đáp: "Ta không có ý đó"
"Được rồi, có lẽ ngươi nói đúng" Tô Vũ thở hắt ra: "Gần đây vạn giới không có chuyện gì phát sinh chứ?"
"Vũ Hoàng rời đi chưa được mấy ngày, tạm thời vô sự, bất quá ba giới Tiên Ma Thần hình như đều có biến cố, hẳn là có người Hợp Đạo!"
Tô Vũ gật đầu, không mấy để tâm: "Không quan trọng! Dù sao lần này hạ giới sẽ nhanh chóng không còn là của ta! Bất quá trước đó, ai nên mang theo thì đều mang theo, nên cứu thì cứu, thứ thuộc về ta, ta sẽ mang đi toàn bộ, thứ không thuộc về ta, vậy thì cứ tùy ý!"
Mệnh Hoàng cảm thấy nặng nề: "Vũ Hoàng muốn rút lui ư? Chẳng lẽ ngài định tới Tử Linh giới vực?"
Ông ta ưu sâu, rất nhanh đã cắn răng nói: "Nếu Vũ Hoàng thật sự muốn rút lui, ta đề nghị đừng trực tiếp đi tới Tử Linh giới vực!"
Tô Vũ lắng lặng chờ ông ta nói tiếp.
Mệnh Hoàng nói: "Chẳng lẽ Vũ Hoàng đã quên Thiên Uyên giới vực câu thông với Tử Linh sao? Ta có một ý tưởng, nếu Vũ Hoàng thật sự cảm thấy vạn giới không có cách nào ở lại nữa thì có thể đả thông hàng rào giữa Thiên Uyên giới và Tử Linh giới! Trực tiếp đem toàn bộ Thiên Uyên giới vực chìm vào trong Tử Linh giới vực! Kể từ đó, tại Tử Linh giới vực tự lập thành một phương thiên địa, dung nạp sinh linh, che đậy tử khí quấy nhiễu!"
"Năm đó, Thiên Uyên giới chìm xuống cũng đã từng có ý tưởng dung nhập vào Tử Linh giới vực này"
Mệnh Hoàng cấp tốc nói: "Như vậy, ngài có thể giữ lại cửa vào Thiên Uyên giới vực, tùy thời có thể trở về Sinh Linh giới!"
"Không cần phải đi qua thông đạo, thông đạo dù sao vẫn sẽ có quy tắc tồn tại!"
"Chỉ cần Vũ Hoàng có thể nghĩ biện pháp đem toàn bộ Thiên Uyên giới vực dung nhập vào mà không bị ai phát hiện, vậy thì trốn trong Thiên Uyên giới vực sẽ phù hợp hơn bất cứ nơi nào!"
Ánh mắt Tô Vũ khẽ nhúc nhích, không khỏi nhìn về phía Mệnh Hoàng, bỗng nhiên phì cười: "Ngươi... có vẻ không quá thích hợp!"
Mệnh Hoàng không hiểu: "Vũ Hoàng có ý gì?"
Tô Vũ nhắc ông: "Ta thua rồi, ngươi biết không? Thảm bại! Có lẽ ngươi không thấy được nhưng ta sẽ cho ngươi biết, ngoại trừ việc chúng ta chết trận, trên thượng giới vạn tộc còn có hơn mười vị Thiên Tôn, Hỗn Độn nhất tộc có tới hai vị chủ nhân quy tắc, Thiên Tôn vô số, kế tiếp, Bách Chiến có thể sẽ hạ giới, thực lực của hắn cũng là cái thế. Ngươi lại bày mưu tính kế cho ta, ngươi... rất không thích hợp!"
Vô Mệnh cười khẽ: "Không, Vũ Hoàng, mắt của ta không mù! Ta thấy được rất nhiều thứ, nhưng thứ ta để ý là bản thân Vũ Hoàng chứ không phải những người khác, phải biết, trước lúc này kỳ thật ta đã biết tới sự tồn tại của Đạo Thiên Tôn, ta thậm chí có thể truyền tin đi để vạn tộc cử người xuống mạnh hơn, nhanh hơn. Nhưng mà ta không làm vậy!"
Ông cười nói: "Bởi vì ta đang nhìn vận khí! Có lẽ Vũ Hoàng không tin, nhưng Mệnh tộc của ta thật sự đầu nhập vào Nhân tộc, ngoại trừ vì Vũ Hoàng thì trừ phi là Thượng Cổ Nhân Hoàng trở về, nếu không, chúng ta sẽ không theo bất luận một tộc nào!"
Tô Vũ hơi ngoài ý muốn: "Ta không cảm thấy mình lợi hại như vậy!"
Vô Mệnh trực tiếp khom người: "Vũ Hoàng nói đùa, chỉ trong ba năm đã nhấc lên phong ba của vạn giới, Bách Chiến mạnh hơn thì cũng chỉ là Võ Hoàng tiếp theo, là Võ vương tiếp theo. Mà Vũ Hoàng thì khác!"
Tô Vũ bật cười: "Vô Mệnh đạo hữu thật thích nói đùa!"
"Không!"
Vô Mệnh lắc đầu: "Không phải là lời nói đùa! Mệnh tộc sẽ còn chờ đợi Vũ Hoàng trở về, ngoại trừ Vũ Hoàng, những người khác tuyệt đối không được bước vào Mệnh giới!"
"Ngươi xác định?" Tô Vũ nhướng mày: "Bách Chiến đến, ngươi làm sao để cản được hắn?"
Vô Mệnh nói khẽ: "Có lẽ Vũ Hoàng không tin, nhưng ta vẫn muốn nói, nếu Bách Chiến tới thì cũng không thể dễ dàng bắt giữ Mệnh giới! Mệnh tộc có thể trung lập mười vạn năm thì không phải một mình Bách Chiến liền có thể tuỳ tiện công phá!"
Tô Vũ ngoài ý muốn, nói nhảm!
Dù Thiên Mệnh Hầu tự mình hạ giới đấu cùng Bách Chiến một trận thì đại khái cũng phải xong đời, năm đó Bách Chiến chỉ là kiêng kị liều mạng với Thiên Mệnh Hầu thì sẽ tiện nghi cho những người khác mà thôi.
Vô Mệnh thấy hắn không tin thì bật cười: "Mệnh giới là chủng tộc có thiên mệnh, được vận mệnh chiếu cốt! Tại nơi này hết thảy chuyện ngoài ý muốn đều có thể phát sinh, mà Vũ Hoàng ở đây thì sẽ như cá gặp nước"
"Thật sao?"
Tô Vũ cười cười gật đâu: "Lão đầu tử cũng thú vị đấy, thần thần bí bí, thôi được rồi, tùy ngươi vậy!"
Nói rồi Tô Vũ cất bước đi ra ngoài: "Thiên Uyên giới dung nhập Tử Linh giới vực... Ý nghĩ này có vẻ rất tốt, trước đó ta còn muốn mở giới thích hợp với sinh linh nữa kìa"
Mệnh Hoàng cấp tốc đuổi theo, chân thành hiến kế: "Ta còn có một ý tưởng càng thú vị hơn nữa!"