Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3080 - Chương 3080: Ra Oai Với Hạ Giới.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3080: Ra Oai Với Hạ Giới.
 

"Thông minh!" Tô Vũ khen ngợi. "Không sai! Cho nên ngươi cảm thấy, hiện tại ta có dám đánh Tiên tộc không?"

Thiên Cổ nhẹ nhàng phun ra một ngụm khí: "Ngươi dám, nhưng ngươi sẽ không trực tiếp đánh luôn... Có lẽ là vì có chút cố ky, không phải sao?"

Tô Vũ tươi cười gật đầu: "Đương nhiên, không phải vạn bất đắc dĩ thì không cần thiết đánh các ngươi! Để thượng giới chó cắn chó đi! Chó trên thượng giới đông lắm! Thiên Tôn cả một nắm lớn, sắp đánh ra đầu chó luôn rồi! Ta cũng không cần thiết phải giờ mở ra thông đạo vào lúc này, tránh để đám lão già thượng giới xuống gây phiền toái cho ta!"

Thiên Cổ trầm mặc một hồi mới hỏi: "Ngươi muốn Nghị Viên lệnh làm gì? Phong bế thông đạo thượng giới sao?"

"Không phải!"

Tô Vũ không ngại hé lộ vài chuyện: "Mặc kệ nó thích mở thì mở, cứ ấn theo thời gian mà mở ra là được. Ta muốn phong bế Tử Linh thông đạo, về sau tới Tử Linh giới thì có thể tìm ta chơi! Thiên Cổ, đừng chết quá nhanh, ta đã đáp ứng Bánh Nhân Đậu và Cục lông nhỏ, sớm muộn gì cũng đem ngươi đút cho họ ăn! Ngươi chết quá nhanh thì ta sẽ rất thất vọng đấy!"

Ánh mắt Thiên Cổ lấp lóe: "Ngươi... hình như ngươi chuẩn bị chế tạo Tữ Linh giới vực thành lãnh địa của mình. Tô Vũ, ngươi sợ rồi à?"

Tô Vũ phẩy tay: "Phòng ngừa vạn nhất thôi! Aiiz, cũng là không có cách nào, ai bảo thượng giới có quá nhiều chó, cả đảm đều vô cùng cường đại, không khoa trương đâu, những ngày gần đây ta giết Hợp Đạo ở thượng giới đã vượt qua con số 50! Thế nhưng...

má nó, càng giết càng nhiều!"

Tô Vũ thở dài: "Không có cách nào cả, ta không thể làm gì khác hơn là trở về đây! Giết không hết được, đám cẩu vật các ngươi đánh mười vạn năm cũng chỉ đánh chơi thôi!

Không đánh chết được mấy người!"

Tô Vũ thúc giục: "Được rồi, không tán gẫu nữa! Nói thẳng đi, có giao Nghị Viên lệnh cho ta hay không? Phì Cầu, cho lão một cước thử thử mùi vị của Văn vương đi!"

Sau một khắc, chiếc giày to lớn hiển hiện, một cỗ khí tức cường hãn rung chuyển thiên địa!

Thần giới cùng Ma giới xa xôi giờ phút này hình như cũng có người đang nhìn trộm, Tô Vũ không khách khí, quát lớn: "Đều giao Nghị Viên lệnh ra, bớt nói nhảm, vừa rồi nên nghe thì cũng đều đã nghe được, không giao thì ta sẽ lập tức khai chiến!"

Bấy giò, Thiên Cổ thở dài một tiếng, lão cảm khái: "Ngươi vẫn bá đạo như trước, thậm chí ngươi còn không ẩn tàng cái gì, Phì Câu đạo hữu có về bị thương không hề nhẹ"

Tô Vũ thừa nhận: "Vừa mới bị người đánh trên thượng giới! Không lừa các ngươi, vừa rồi ta đã xử lý một vị Thiên Tôn, bốn vị Thiên Vương, 30 Hợp Đạo! Giết Hợp Đạo cứ như giết tôn tử ấy... Mấu chốt là chúng đông lắm, không đánh nổi, ta không thể làm gì khác hơn là mang người chạy trốn!"

Tô Vũ cười nói: "Nếu ngươi có cơ hội thì có thể hỏi Thiên Tôn nhà các ngươi xem Vũ Hoàng gia gia có dũng mãnh hay không! Đánh không lại thượng giới nên ta đang đầy một bụng tức giận, ngươi đừng ép ta giận cá chém thớt lên tộc nhân của các ngươi!"

Thiên Cổ khẽ cười một tiếng: "Thôi, nếu ngươi đã nói như vậy thì tộc ta cũng không muốn làm nơi trút giận. Nghị Viên lệnh có thể cho ngươi, nhưng mà..* "Không nhưng nhị gì hết!"

Tô Vũ lạnh lùng nói: "Nhưng nhị cái rắm! Ta muốn thì ngươi phải cho! Ngươi không cho thì tự ta sẽ tới lấy! Dù ta tổn thất nặng nề thì vẫn có thể thuận lợi đánh hạ giới như thường!"

Giờ khắc này, một tòa cổ thành đột ngột hiển hiện!

Hồng Mông tới!

Cộng thêm Phì Cầu, Thông Thiên Hầu, chiến lực phe hắn đương nhiên không yếu.

Khí tức của Hồng Mông cực kỳ cường hãn, tuy ôm không ít nghi hoặc nhưng lão rất thức thời không mở miệng.

Tô Vũ trở về quá nhanh, còn nữa, giờ phút này không sợ Tiên Ma Thần tạo phần sao?

Mà Thiên Cổ tựa hồ cũng cảm nhận được khí tức của Hồng Mông, thở dài một tiếng.

"Chúc mừng Hồng Mông đạo hữu!"

"Cùng vui!"

Hồng Mông mỉm cười, không nhiều lời với lão.

Thiên Cổ nhìn thoáng qua mấy người, rồi lại nhìn Tô Vũ tỏa ra sát khí bốn phía, hỏi lâu sau lão mới giương tay vô một cái, 7 khối Nghị Viên lệnh bay ra khỏi Tiên giới, lão còn không quên cảm khái: "Có lẽ lần sau gặp lại, ta sẽ nguyện ý luận bàn cùng Vũ Hoàng một hai!"

Tô Vũ cười đáp: "Lần sau đi! Dù bây giờ ngươi đã đến Thiên Vương, rất nhanh sẽ tới Thiên Tôn, lần sau gặp lại thì ta vẫn đánh nổ ngươi như thường!"

Hắn nắm lấy 7 khối Nghị Viên lệnh, lộ ra ý cười.

Ánh mắt nhìn về phía hai giới còn lại: "Hai giới Thần Ma định để cho ta tự mình đến lấy hay là tự dâng ra?"

Dù chiến bại ở thượng giới, dù đại đạo đứt đoạn, nhưng thời khắc này, đối mặt với tam đại tộc, Tô Vũ vẫn bá đạo hệt như cũ!

Còn có vẻ không kiêng nể gì cả!

Đúng vậy, không kiêng nể gì cả!

Ta không sợ cái gì, thượng giới muốn mở thì cứ mở đi thôi!

Cùng lắm thì lão tử mang người tới Tử Linh giới vực!

Cục diện rối rắm ở hạ giới vứt lại để cho người khác đi thu thập!

Ta mặc kệ các ngươi chết sống ra sao.

Lúc bấy giờ, Tô Vũ cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết, bởi vì hắn đã vứt đi gông xiểng giam cầm mình, giống như về tới lúc trước, có thể tự tin càn rõ trương dương!

Giống như năm đó khi còn ở trong cổ thành, ta không sợ các ngươi, các ngươi có thể làm gì được ta?

Hôm nay, đám Thiên Cổ đều đã có cảm thụ.

Không nghe theo Tô Vũ thì có khả năng hắn sẽ thật sự cường công tam đại giới!

Hai tộc Thần Ma cũng không nhiều lời, rất nhanh giới đã có Nghị Viên lệnh huyết sắc bay ra, Thần giới có 6 khối, Ma Giới là 5 khối, tam giới tổng cộng cung cấp 18 khối Nghị Viên lệnh cho Tô Vũ.

Mà trước đó, Tô Vũ đã có 38 khối.

Đến giờ phút này, Tô Vũ đã nắm trong tay 56 khối Nghị Viên lệnh.

Tô Vũ cũng không dừng tay, rất nhanh đã mang người bay đến trên không trung giới vực Thái Cổ Cự Nhân tộc, thanh âm lãnh đạm: "Giao Nghị Viên lệnh ra!"

Phía dưới, giọng nói của Thái Cổ Cự Nhân vương truyền đến: "Lần trước, tốt xấu gì ta cũng đã xuất thủ giúp Nhân tộc một lần.. "

"Bớt nói nhảm, ngươi giúp Bách Chiến chứ không phải ta!"

Tô Vũ lạnh lùng nói: "Mà ta cũng đã trả ân tình! Nếu không ngươi cảm thấy tộc ngươi còn có thể an nhàn như thế sao? Đừng ép ta đánh vỡ giới vực của các ngươi, lôi sạch các ngươi ra ngoài! Tình hình trong giới vực thế nào tự các ngươi đều rõ ràng!"

Phía dưới trầm mặc một hỏi, không bao lâu sau, một khối Nghị Viên lệnh xuất hiện.

Sắc mặt Tô Vũ lạnh lẽo: "4 khối, góp tất cả lại vừa vặn là 60! Không bỏ ra nổi 4 khối thì hiện tại ta sẽ xé rách giới vực của ngươi, lực lượng ngươi dù hùng mạnh đến mấy mà Bách Chiến chưa trở về thì tên tôn tử nhà ngươi cũng không dám động đậy! Nhanh lên, lề mề nữa thì đừng trách ta không khách khí!"

Trong giới vực, Thái Cổ Cự Nhân vương khẽ biến sắc.

Lộ ra vẻ giận dữ, ông ta gần giọng quát: "Ta không rõ ý của Vũ Hoàng.. "

"Giết!"

Quát to một tiếng, Tô Vũ tức khắc đánh tới một quyền, Tiểu Bạch Cẩu đạp mạnh một cước!

Lão Quy trực tiếp trấn áp Hồng Mông cổ thành buông xuống!

Giờ khắc này, thêm 3 khối Nghị Viên lệnh tức tốc bay ra!

Tô Vũ hừ một tiếng, bấy giờ hắn mới thu tay lại: "Ngứa da! Không đánh thì không thức thời! Nói cho Bách Chiến, hắn thiếu nợ ta, đám Vân Thủy đều nợ ta! Thiếu ta mà không trả nợ... Cứ chờ xem!"

Tô Vũ cười lạnh: "Còn nữa hết thầy những gì ta lưu lại đều là của ta, ta cho thì hắn mới có thể lấy đi, ta không cho mà hắn dám cầm, thế thì hắn chết chắc rồi!"

Trong giới vực, Thái Cổ Cự Nhân vương trầm mặc không đáp.

Trong lòng lại nhấc lên phong ba bão táp!

Tô Vũ có ý gì?

"BỊ"

Tô Vũ ra lệnh một tiếng, đám người đồng loạt rút lui, hắn bật cười ha hả, tiếng cười chấn động thiên địa.

"Dù lão tử bại thì vẫn hoành hành bá đạo như thường, các ngươi lại có thể thế nào?

Làm tôn tử tầm vài ngày thì còn được, nếu cứ làm suốt sáu ngàn năm, coi chừng thật sự thành tôn tử đấy!"

Thanh âm truyền vang vạn giới, có người lý giải, có người không hiểu.

Dĩ nhiên, Tô Vũ hoàn toàn không để tâm tới suy nghĩ của bọn họ!

Bình Luận (0)
Comment