Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3083 - Chương 3083: Sắp Xếp Của Tô Vũ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3083: Sắp Xếp Của Tô Vũ.
 

Vẻ mặt Tô Vũ đầy tự giễu, rất nhanh lại hóa thành tiếu dung: "Đấu không lại cũng không có cách nào cả! Thượng giới mạnh mẽ hơn ta tưởng tượng nhiều, ta đi thượng giới giết rất nhiều người, chém giết rất nhiều cường giả. Nhưng mà càng giết thì lại càng tuyệt vọng bất đắc dĩ!"

"Bất quá cũng may, trước đó chúng ta đã làm một chuyện đó là giải phong cho Bách Chiến vương, Bách Chiến vương còn sống, có lẽ hắn sẽ xuống hạ giới sớm thôi.. "

Lời này vừa nói ra, lập tức có người hỏi: "Bách Chiến chỉ là cái phế vật, Vũ Hoàng chẳng lẽ trông cậy vào Bách Chiến dẫn đầu Nhân tộc sao?"

Chuyện của Bách Chiến cả vạn giới này đều biết.

Bởi vì lúc trước, kể cả Tô Vũ cũng đều làm ra một chút hành động tuyên truyền, lúc ấy hắn chỉ muốn phòng ngừa Bách Chiến trở về đoạt quyền.

Đương nhiên, lúc này Tô Vũ cười nói: "Bách Chiến có phải phế vật hay không thì ta không biết, nhưng ta biết đưới trường hàn có không ít cường giả, không chỉ như vậy, bản thân hắn cũng có chiến lực chủ nhân quy tắc, cho dù nhỏ yếu thì đặt tại vạn giới này vẫn là kẻ mạnh nhất!"

"Vân Thủy, Ám Ảnh, Trấn Nam... Những vị Hầu thượng cổ này có người đã chạy trốn, hẳn là đi ủng hộ Bách Chiến, bọn họ biết lối đi thượng giới ở đâu, hẳn là có thể dẫn người trở về, rất nhanh thôi họ sẽ hạ giới!"

Lời này vừa nói ra, Lục Nguyệt khẽ biến sắc: "Ý của Vũ Hoàng là đám Vân Thủy phản bội Vũ Hoàng, lựa chọn Bách Chiến?"

Các vị Đại Hán vương cũng nhao nhao biến sắc!

Tình huống gì đây?

"Chưa thể nói là phản bội được!"

Tô Vũ cười xòa: "Đều vì chủ nhân của mình mà thôi! Vốn họ không tính là người của ta, ta cũng chưa từng thu phục bọn họ, chỉ là... bọn gia hỏa này từng dùng Đại Đạo Đồ của ta, ở thời khắc mấu chốt lại không nghe quân lệnh... Đây là sai lầm, bất quá không cần nói là phản bội, không cần thiết phải coi là như vậy!"

Tô Vũ cười nói: "Bách Chiến là Nhân Chủ triều tịch thứ chín, bọn họ vốn hiệu trung với hắn! Ta là ta, Bách Chiến là Bách Chiến, triều tịch thứ chín và triều tịch bây giờ dù sao cũng không phải một thể!"

Cực kỳ nặng nề!

Tất cả mọi người đều ôm tâm trạng rất nặng nề.

Mà Tô Vũ tiếp tục nói: "Bách Chiến sắp trở về, thượng giới ta cũng đánh không lại, người của ta cũng đều chết hết... Cho nên, ta muốn rút lui!"

Tô Vũ thần nhiên nói: "Ta làm lão đại quen rồi, không quen làm tôn tử cho người, vì vậy ta sẽ tìm một chỗ trốn tránh, ta chuẩn bị rút lui đến Tử Linh giới vực!"

Ẩm!

Lời này vừa nói ra, không ít người đánh nát luôn cái bàn trước mặt mình, khí cơ tràn lan.

Muốn rút lui?

Đám Chu Thiên Đạo đều không kịp nghĩ nhiều, không kịp thương tâm, mà chỉ còn lại chấn động.

Đương nhiên, sau khi chấn động, mấy người kỳ thật hơi hoài nghi, cha của họ chết rồi ư?

Chết rồi thì ít nhiều gì cũng phải có chút cảm ứng mới đúng nhỉ?

Không có cảm ứng gì hết!

Chẳng lẽ lão cha đổi huyết mạch, cho nên chết đi mà chúng ta cũng không biết?

Đương nhiên, họ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, lúc này, chỉ còn lại sự rũng động, Tô Vũ đánh hạ cả vạn giới mà bây giờ hắn lại muốn co đầu rút cổi Tô Vũ chờ họ an tĩnh hơn mới chậm rãi nói: "Đúng vậy, các ngươi đều không nghe lầm!

Bách Chiến vừa về đến, hắn khẳng định phải thống nhất Nhân tộc lần nữa, ta không muốn làm tôn tử cho hắn cho nên ta quyết định sẽ trốn đi! Ta không phải kẻ tình nguyện chịu thất bại, ta sẽ nghĩ biện pháp Đông Sơn tái khởi! Nhưng đại đạo của ta bị đứt đoạn là thật, cường giả tổn thất hầu như không còn cũng là thật, ta không biết mình còn có ngày quật khởi hay không!"

"Ta muốn tới Tử Linh giới vực tối tăm không mặt trời, nơi đó có lẽ mới là cơ hội duy nhất của ta!"

"thượng giới có quá nhiều cường giả, Bách Chiến quá mạnh, Tinh Vũ phủ đệ còn có Võ Hoàng luôn muốn giết ta... "

Tô Vũ tự giễu cười một tiếng: "Trải qua mấy năm, người một nhà không có nhiều, địch nhân thì thêm cả đống lớn! Đương nhiên, tất cả mọi người đều có đường lui, tiếp tục đi theo Bách Chiến hay là trực tiếp lưu lại mặc kệ không quản gì cũng được, kỳ thật đều không có nguy hiểm gì!"

"Bất quá... mấy vị hảo hữu thân cận vẫn nên theo ta rút lui đi!"

Tô Vũ nhìn về phía một số người, nhìn về phía Hỏng Mông, cười nói: "Hồng Mông tiền bối hãy đi cùng ta, bây giờ chỉ là về tới lúc trước, về tới cái khi mà ta còn chưa trở thành Nhân Chủ mà thôi! Hồng Mông tiền bối, sẽ không vứt bỏ ta đúng không?"

Hồng Mông cực kỳ nặng nề, hỏi lâu sau mới nói: "Lão thần tất nhiên đi theo!"

Tô Vũ cười gật đầu: "Bên chỗ Mệnh Hoàng ta đã báo cho ông ta biết, lần này ông ta không đến, mọi người cũng không cần để ý! Chuyện của Mệnh tộc mọi người cũng không cần nói thêm, vốn dĩ chẳng hề có quá nhiều hợp tác!"

Hắn nhìn về phía Lục Nguyệt: "Vấn đề của ngươi không lớn, Tam Nguyệt ở thượng giới có thực lực cường đại, đạt đến cấp độ Thiên Tôn! Hiện tại vạn tộc gặp cường địch nên còn cần dựa vào Tam Nguyệt, chuyện giữa ngươi và ta dù bị người ta phát hiện thì cũng không sao cả!"

Hắn lại nhìn về phía Không Gian Thú Cổ Hoàng: "Đạo lữ Liệt Không Hầu của ngươi dù sao cũng là Thiên Vương, trước ngươi đã hiệp trợ ta giết địch nhưng cũng không giết người, chỉ chống cự Hợp Đạo mấy lần, vấn đề hẳn là không lớn"

Hắn lại nhìn về phía Hống Hoàng, thở dài: "Vốn không muốn kéo ngươi xuống nước...

Thế nhưng tộc ngươi ở trên thượng giới quá yếu, chỉ có một tôn Hợp Đạo nhị đẳng!

Nếu ngươi không chê thì có thể theo ta, không theo ta thì hãy ẩn núp vào Hống giới, chịu đòn nhận tội thì có lẽ cũng sẽ không có trở ngại gì!"

Hống tộc ở thượng giới không mạnh.

Tô Vũ lại nhìn về phía Phù Thổ Linh: "Các ngươi không có trở ngại gì, chưa từng xuất chiến, nhưng lần này ngươi tới đây có thể sẽ gây ra một số phiền phức, bất quá không sao, vấn đề không quá nghiêm trọng!"

Tô Vũ lại nhìn về phía Nhân tộc: "Các ngươi có thể đi theo ta tới Tử Linh giới vực, chờ đợi ta Đông Sơn tái khởi! Nhưng khi nào mới có thể lại thấy được ánh mặt trời thì chính ta đều không rõ ràng! Nếu các ngươi lưu lại đây, khi Bách Chiến trở về cũng sẽ không quá bạc đãi các ngươi. Bách Chiến đối với ngoại tộc có lẽ không quá thân mật, nhưng đối với Nhân tộc... dù không coi trọng bằng dòng chính thì cũng sẽ không giết các ngươi, sẽ không cố ý đối đãi hà khắc với các ngươi!"

Tô Vũ cười nói: "Dù sao hắn cũng từng là Nhân Chủ, chút khí độ này có lẽ vẫn có, chỉ cần các ngươi đừng quấy rối là được!"

Hắn căn dặn từng người một.

Nhưng mà toàn bộ đại điện âm u đầy tử khí, tất cả mọi người đều lộ ra sắc mặt khó coi vô cùng.

Thảm bại!

Chẳng những thảm bại mà ngày cả Nhân tộc này Tô Vũ cũng đều mất đi, hắn muốn từ bỏ Nhân cảnh, rút lui về Tử Linh giới vực, rút lui đến một nơi âm u đây tử khí, tối tăm không có mặt trời, không biết ngày nào mới có thể Đông Sơn tái khởi!

Phía dưới, Đại Hán vương nặng nề nói: "Vũ Hoàng, trước ngài từng nói thời đại cũ đã qua, thời đại Tân Vũ đã mở ra! Bây giờ ngài lại muốn từ bỏ sao?"

"Ta không từ bỏ!"

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Ta chưa từng buông tha, đi Tử Linh giới vực là vì Đông Sơn tái khởi! Chỉ là hạ giới không thích hợp với ta, Bách Chiến khẳng định sẽ trở về, ngươi không thể bắt ta ở trước mặt hắn cúi đầu xưng thần, ta không nguyện ý! Hai vương không thể chung đụng! Vương gặp vương lại cùng là Nhân Chủ thì tất phải phân thắng bại!"

Tô Vũ dứt lời lại nói: "Ta sẽ nghĩ biện pháp quật khởi, ta vốn là một thân một mình, tay không làm nên mọi sự! Hiện tại, so với lúc ta trốn khỏi Đại Hạ phủ, hay khi ta một mình tiến vào Chư Thiên chiến trường đã tốt hơn rất nhiều, tối thiểu... Ta vẫn còn chút nội tình"

Tô Vũ cũng không nói rằng mình sắp xong đời rồi!

Hắn lưu lại cho mọi người một chút hi vọng, ta còn đang cố gắng, còn đang giãy giụa, còn đang phấn đấu!

Về phần tin hay không thì phải tùy mọi người!

Dưới tay hắn còn có người.

Chỉ là lần này thua thảm bại, nếu ngay cả một lần thảm bại, tất cả mọi người đều không thể nào tiếp thu được, tương lai có lẽ còn sẽ tao ngộ thảm bại nặng nề hơn, vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ rời đi, hiện tại, tối thiểu không tới mức sinh tử tồn vong.

Lúc này, nếu mọi người lựa chọn rời đi... Tô Vũ chỉ có thể nói đó vốn là kết quả tất nhiên.

Vạn Thiên Thánh nói rất đúng, vào lúc còn chưa tới đỉnh phong, thử bại một trận nhìn xem!

Ai có thể bất bại?

Tô Vũ cũng không thể tránh được!

Một lần thất bại liền tống táng hết thảy căn cơ, vậy đại biểu căn cơ quá phù phiếm, căn bản không hề tốt, không cần thiết vì kê rời đi mà cảm thấy thương tâm.

Bình Luận (0)
Comment