Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3103 - Chương 3103: Thời Gian Cấp Bách.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3103: Thời Gian Cấp Bách.
 

Ba người Tô Vũ bay ra ngoài, vừa đi, Vạn Thiên Thánh vừa truyền âm cười hỏi: "Nhất định cứ phải kích thích Đại Chu vương làm cái gì?"

"Lão gia hỏa này ẩn tàng nhiều thứ, ngài thấy đấy, y biết rõ về Nhân Hoàng đại đạo thế nhưng lại không nói với ta, đại khái là y cảm thấy ta không có tư cách kế thừa. Ta sẽ làm lão già này tức chết, ta có thừa tư cách, chỉ là ta không muốn mà thôi, thứ y coi là bảo vật còn ta lại coi là cỏ rác, cho y tức chết không cần đền mạng ha ha ha!"

Ác độc ghê!

Vạn Thiên Thánh cũng không nói gì nữa, Tô Vũ thật sự đã chọc điên Đại Chu vương lên rồi.

Tô Vũ lại nói: "Khả năng là y còn cất giấu nhiều thủ đoạn khác, mặc kệ y đi, chờ y nổi điên lên thì lão gia hỏa này cuối cùng cũng sẽ lộ đuôi thôi! Chúng ta đi nghiên cứu chuyện vạn đạo dung hợp trước, qua mấy ngày nữa lại về xem có ai theo chúng ta nữa không"

Lam Thiên đề nghị: "Hay là chúng ta chơi một vố lớn, đem hết sạch mọi người đi, ta chừa lại cho Bách Chiến mấy vạn phân thân là được rồi"

Ngươi quả nhiên... không phải là người!

Tô Vũ nhe răng: "Bách Chiến mà thấy chỉ còn lại mấy vạn người thì đại khái hắn sẽ giận điên lên, nếu biết đó đều là ngươi... Ha ha, ta sợ hắn sẽ nổ tung mất, cần gì chứ"

Mà nói ra thì cũng thật thú vị!

Tô Vũ bỗng nảy ra một ý tưởng: "Khiến hắn ghê tởm cũng không tệ, thế này đi, chừa hoàng cung lại cho hắn. Lam Thiên, ngươi hóa thân thành mấy trăm mỹ nữ chơi đùa cùng hắn, thế nào?"

Lam Thiên lườm Tô Vũ một cái, đầu Vạn Thiên Thánh muốn nứt ra, ông rất muốn chạy trốn khỏi nơi đây.

Cái tên này quá độc ác!

Tô Vũ lại nói: "Có thể hắn sẽ phát hiện, có lẽ Bách Chiến cũng mở Thiên Môn rồi, dù không có thì ta cảm thấy hắn ắt có thủ đoạn tương tự! Hay là như vậy đi, chúng ta nghĩ biện pháp ẩn trốn một chút, chuẩn bị thật cẩn thận. Lại làm thêm một số soái ca đi thông đồng với Vân Thủy Hầu các nàng.. "

Xin ngươi hãy làm người đi!

Vạn Thiên Thánh cấp tốc nói sang chuyện khác: "Thời gian có ngắn quá không? Ngươi mỡ đạo gấp như vậy, ta lo lắng sẽ có quá nhiều lỗ thủng! Thậm chí có thể sẽ sụp đổi"

Tô Vũ gật đâu: "Có khả năng này, bất quá cứ thử một chút xem sao, sau này ta sẽ tự hoàn thiện. Nếu ở thời Thượng Cổ, ta mở đạo như vậy thì chắc chắn sẽ bị chủ nhân quy tắc xem thấu lỗ thủng, một bàn tay là đánh gãy đại đạo. Nhưng bây giờ không phải là chẳng còn loại nhân vật như vậy hay sao?"

Hắn cười ha hả: "Hiện tại đám lão già kia chẳng mấy ai có thể nhìn thấu!"

Dám mở đạo vào lúc này, thực ra Tô Vũ cũng đã cân nhắc qua lợi và hại.

"Đi tìm người trước, hiểu rõ lý luận tương dung đại đạo thật rõ ràng đã rồi tính"

Tô Vũ cũng mặc kệ tất cả, nếu cứ phải chờ đợi thì không biết hắn mở được đạo sẽ là năm nào tháng nào!

"Còn nữa, nếu ta không mở đạo thì sẽ có một phiền toái rất lớn... "

"Cái gì?"

"Nhà cũ của Văn vương không thể chuyển đi!"

Tô Vũ giải thích: "Chuyển không được thì không thể dùng Nhân Chủ Ấn, dù ta không làm Nhân Chủ thì cũng phải thu hỏi Nhân Chủ Ấn này lại, hóa thành Tử Linh Ấn cũng được, huống chỉ, ta còn nắm trong tay rất nhiều Nhân tộc cơ mà! Còn nữa, nếu không đời đi thì sao Phì Cầu theo tới được"

"Chỉ khi ta mở đạo, bất kể nhỏ yếu ra sao cũng không quan hệ, trước tiên đem nhà cũ của Văn vương chuyển đến, trước hết cứ đặt ở chỗ đường rẽ, nếu không được thì đặt ở trong đại đạo của ta trước, tiện thể giúp ta trấn áp một chút đại đạo phù phiếm, vừa vặn cũng có thể mang đám Phì Cầu đi!"

Vạn Thiên Thánh cảm khái: "Ngươi là đang muốn dọn sạch nhà Văn vương sao?"

"Có hả?"

Tô Vũ phì cười: "Ta lại chẳng đụng tới nhà của y, chỉ là chuyển sang nơi khác mà thôi!"

Rất nhanh, Tô Vũ mang theo hai người cấp tốc ra khỏi giới vực, trong chớp mắt đã biến mất.

Tìm thêm người giúp mình nghiên cứu về lý luận tương dung đại đạo.

Sau đó bèn mở đạo!

Cùng lúc ấy ở Táng Hồn Sơn.

Bách Chiến dừng bước, mỉm cười nói: "Chờ một chút đã, cần chút thời gian nữa"

Sau lưng, Vân Thủy Hầu hiếu kỳ: "Ý của bệ hạ là?"

"Chờ hắn đưa ra quyết định đã, rời đi hay là lưu lại hoặc là so đấu với ta một trận!"

Bách Chiến vương cười nhạt: "Từ trong miệng ngươi, ta có thể biết cái tên Tô Vũ này e rằng sẽ không nguyện ý theo ta. Mặc kệ trước đó hắn bại thật hay giả, các ngươi không nghe hắn thì có lẽ hắn cũng đoán ra được rồi"

Ở bên cạnh, Nam Khê Hầu vội nói: "Bệ hạ, vậy bây giờ chúng ta không quay về, nếu như hắn vò đã mê không sợ rơi.. "

"Không sao" Bách Chiến vương cười ngắt lời: "Nếu thế thì lại làm một lần nữa!"

Dứt lời, hắn ngôi xếp bằng xuống, nhìn về phía lối đi như ẩn như hiện nơi xa, khẽ cười nói: "Từ biệt hạ giới sáu ngàn năm, không biết hôm nay có biến hóa gì lớn hay không?"

Vân Thủy Hầu nói: "Biến hóa thật sự là rất lớn, bất quá cũng xem như vui vẻ phồn vinh.

Đúng rồi, bệ hạ bảo hắn muốn đi, vậy hắn có thể đi đâu?"

"Đi đâu ư?"

Bách Chiến vương suy đoán: "Tử Linh giới vực, vô tận hư không, không ít lựa chọn cho hắn!"

"Nếu hắn không đi thì sao?"

"Không đi ư?"

Bách Chiến vương ngẫm nghĩ rồi đáp: "Không đâu, theo như lời ngươi nói thì hắn là người thông minh, nếu như thế thì một khi đụng độ ta, hắn lại không nguyện ý thần phục, vậy thì chỉ có thể chiến. Hiện tại, hắn vẫn không cách nào địch nổi ta"

"Bệ hạ không nghĩ tới chuyện..* Vân Thủy Hầu hơi chân chờ, Bách Chiến vương xua xua tay: "Không cần! Bây giờ còn chưa đến lúc đó, cường địch ở bên thì cần gì khiến người khác chê cười!"

Bách Chiến cười sang sảng: "Huống chi, có phải là Nhân Chủ hay không thì đối với ta cũng chẳng quan trọng!"

Nói xong những lời này, hắn quay đầu nhìn về hướng Hỗn Độn Sơn, thấp giọng dặn dò:

"Đi xuống thì kín đáo một chút, duy trì hiện trạng! Ngục vương nhất mạch và vạn tộc còn chưa tranh đấu, mà chúng ta cũng cần một chút thời gian để khôi phục thực lực cường đại!"

Mấy người khẽ gật đâu.

Nam Khê Hầu vừa muốn tiếp tục nói gì đó, bỗng nhiên ở khu vực Hỗn Độn Sơn có một cây búa to hoành thiên!

Một bóng người lao ra, Cự Phủ tung một búa chặt đứt một ngọn núi lớn!

"Phản đỏ Ngục vương nhất mạch mau ra đây, gia gia sẽ giết sạch các ngươi!"

Ẩm!

Búa lớn bay lên không, san bằng một loạt ngọn núi cao.

Bách Chiến vương nhìn về phía bên kia, cười khẽ: "Cự Phủ ra rồi, xem ra loạn ở thượng giới có thể sẽ bắt đầu từ chỗ gã!"

Nam Khê Hầu nhíu mày: "Cự Phủ quá lỗ mãng, trực tiếp tiến lên như vậy, một khi bị Ngục vương nhất mạch vây giết, chỉ sợ.. "

"Vạn tộc sẽ không để cho Cự Phủ tùy tiện vẫn lạc, bây giờ không phải năm đó, hiện tại kẻ địch lớn nhất của vạn tộc là Ngục vương nhất mạch!"

Bách Chiến vương nhắm mắt lại rồi nói: "Không cần phải để ý đến nữa, Cự Phủ không dễ chết đâu, Ngục vương nhất mạch cũng sẽ không tùy tiện xuống tay với gã, khiến cho vạn tộc có cơ hội!"

Mấy người không nói gì thêm, bệ hạ đã nói như vậy thì khẳng định là có đạo lý.

Bình Luận (0)
Comment