Bên ngoài Thiên Uyên giới vực lúc này có rất nhiều người.
Khi Tô Vũ truyền tống đến, nơi xa, hơn ngàn vị Hống tộc đứng lặng giữa hư không.
Một bên khác, trên vạn Thực Thiết Thú đồng loạt đứng đợi.
Lại ở một hướng khác nữa, Không Gian Cổ Thú tộc với số lượng cũng qua một ngàn đang đứng thành hàng, trong đó bên cạnh Không Gian Thú Hoàng còn có một người đeo mặt nạ, chính là Hoàng Cửu.
Ở nơi xa, mấy vạn vị Ngũ Hành tộc chia làm năm phương trận, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cũng tề tụ đông đủ.
Người đều đã tới!
Tô Vũ hơi ngạc nhiên, hắn không ngạc nhiên vì chọn lựa của mọi người nhưng lại khá kinh ngạc trước lựa chọn của một vài gia hỏa. Tô Vũ hỏi thẳng Phù Thổ Linh: "Ngươi nghĩ gì vậy?"
Phù Thổ Linh đáp: "Đi theo Vũ Hoàng, Ngũ Hành tộc đặt hi vọng vào Vũ Hoàng! Ta đã cược rất nhiều lần mà chưa từng thua bao giờ, lần này cũng không ngoại lệ!"
Tô Vũ cười cười nhìn về phía Không Gian Thú Hoàng nơi xa: "Thú Hoàng nghĩ thế nào?"
Không Gian Thú Hoàng cũng cười đáp: "Thượng giới thì ta không hiểu, ở hạ giới, chúng ta tận mắt nhìn thấy Vũ Hoàng quật khởi, khí vận của thiên địa nằm ở chỗ Vũ Hoàng!
Không lấy thành bại nhất thời để luận anh hùng! Người thượng giới chọn thế nào không trọng yếu, người hạ giới không biết chọn thì chính là ngu muội!"
Bởi vì thượng giới chưa từng chứng kiến truyền kỳ của Tô Vũ!
Cho nên, Liệt Không Hầu chọn thế nào cũng không quan trọng.
Lão Thú Hoàng nói: "Bây giờ chỉ có Mệnh tộc không đến! Nhưng ta tin tưởng lão già Vô Mệnh kia hiểu rõ trong lòng..."
Trong thông đạo Thiên Uyên tộc bỗng nhiên nhô ra một cái đầu, chính là Mệnh Hoàng, ông nhìn thoáng qua bốn phía, đám người cũng nhao nhao nhìn về phía ông. Mệnh Hoàng ho nhẹ một tiếng: "Đừng không có việc gì liền lôi ta ra! Chư vị, nhớ phải giữ bí mật đó, ta là người tốt!"
Cả đám câm nín!
Gia hỏa này đã sớm tới từ trước rồi ư?
Thật đúng là đồng lòng!
Tô Vũ khẽ cười, nhìn chung quanh một lượt rồi nói: "Xem ra người cần tới đều đã tới cả rồi, còn ai nữa không?"
Mọi người nhìn chung quanh một lần, ai nấy đều bật cười, có vẻ như đã đông đủ.
Bên kia Thiên Nhạc, Trọng Minh và các vị trấn thủ đều đã tới, ở nơi xa xôi, từng tòa cự thành đứng lặng vô cùng sâm nghiêm.
"Đều đến cả rồi!"
Mệnh Hoàng mỉm cười, quả nhiên hạ giới không có ai là kê mù.
Đều là những kẻ có mắt nhìn, biết nên lựa chọn như thế nào.
Đang nói, bỗng nhiên có người hỏi: "Ơ, có phải thiếu một vị không nhĩ?"
"Hữ2"
"Đa Bảo đâu?"
"Tên ngớ ngẩn kia chạy rồi sao?"
"Chắc là chạy rồi, tên kia nhát như chuột... Không đúng, y vốn là chuột mà, chạy cũng là chuyện bình thường, chạy cũng tốt!"
Nhóm Lục Nguyệt nhỏ giọng trò chuyện với nhau, hình như Đa Bảo chạy mất rồi.
Chạy thì chạy thôi.
Vừa rồi tất cả mọi người đều không quá để ý đến y.
Tô Vũ cũng mỉm cười, chạy ư?
Quên đi!
Lá gan của Đa Bảo rất nhỏ, y chạy mất thì cũng là chuyện bình thường, hắn cũng lười quản.
Tô Vũ đang chuẩn bị dẫn người tiến vào giới vực, bỗng nhiên hư không nơi xa thoáng dao động, một bóng người xuyên tới.
Sau một khắc, Đa Bảo hiện lên ở trước mắt mọi người.
Thấy mọi người đồng loạt nhìn mình, Đa Bảo ngốc trệ, nhìn ta làm gì thế?
Y cũng không để ý lắm, vội vàng cười tươi tiến lên: "Vũ Hoàng bệ hạ, mấy ngày trước ta đi tìm Giám Thiên Hầu! Ta có được một tin tức rất trọng yếu nên vội vàng ngựa không dừng vó chạy về tìm ngài, sao mọi người đều ở đây vậy?"
"Là như vây, Giám Thiên Hầu nói gần đây khí vận Nhân tộc không có xu thế tụt giảm cho nên y kết luận có lẽ đám Đại Chu vương còn sống, bệ hạ, đây đúng là chuyện tốt, đại biểu chúng ta còn có hi vọng cứu bọn họ về! Tuy Giám Thiên Hầu là địch nhân của chúng ta nhưng y xem khí vận rất chuẩn! Trận này đại bại thế mà khí vận không tụt giảm, rõ ràng có ý nghĩa khổ tận cam lai...
Tô Vũ nhìn y bằng ánh mắt kì quái: "Ngươi đi tìm Giám Thiên Hầu rồi?"
"Đúng thế, không phải ta lo lắng mọi người sẽ thấy uể oải sao? Quan hệ giữa ta và Giám Thiên Hầu vẫn được, ta hỏi một chút mới biết khí vận của Nhân tộc không sao cả.."
Tô Vũ trêu chọc: "Cho nên ngươi nhìn khí vận xong mới chạy về? Trước đó là chuẩn bị chạy à?"
"Không có!"
Đa Bảo nói cực kỳ chính nghĩa: "Ta không muốn chạy nữa, ta muốn cùng tồn vong với Vũ Hoàng Phủ!"
Tin ngươi mới có quỷ ấy!
Thật đúng là gia hỏa nhát như chuột, hẳn là vốn định đến hỏi Giám Thiên Hầu xem có nên bỏ chạy hay không đây mà.
Tô Vũ cười hỏi: "Y còn nói gì khác không?"
"Có" Đa Bảo vội vàng đáp: "Y nói thực lực của y lại mạnh hơn rồi! Còn nữa, y nói năm đó sau khi Bách Chiến xảy ra chuyện, khí vận suy giảm, việc này chỉ sợ không phải do Bách Chiến bị phong ấn gây ra mà là Bách Chiến trực tiếp tách ra một bộ phận lực lượng khí vận..."
Tô Vũ gật đâu: "Không đáng ngạc nhiên lắm"
Bách Chiến đại khái là đã tách rời khỏi khí vận của Nhân tộc cho nên dẫn đến năm đó lực lượng khí vận của Giám Thiên Hầu tụt xuống, kể từ sau triều tịch thứ chín thì đã nhiều lần gặp chuyện không may.
"Còn gì nữa không?"
"CóI"
Đa Bảo lập tức gật đâu: "Giám Thiên Hầu còn bảo, Vũ Hoàng mạnh, y liền mạnh, nhưng y càng mạnh thì Vũ Hoàng cũng càng mạnh, đây chưa chắc đã là chuyện tốt. Điều này đại biểu hiện tại Vũ Hoàng và y có phần dính dáng với nhau"
Tô Vũ khen ngợi: "Gia hỏa đó cảm ứng chuẩn xác thật!"
Giám Thiên Hầu đại biểu cho Thượng Cổ, bây giờ Tô Vũ lại có ý tứ muốn kế thừa dư huy Thượng Cổ.
Bách Chiến thì đã thoát khỏi đó.
Trận doanh này có đôi khi chính là đổi tới đổi lui như thết Đương nhiên, liên lụy không quá lớn, Tô Vũ cười ha hả nói: "Được rồi, ta đã biết! Còn chưa tới thời điểm làm thịt y! Lúc này ta sẽ không giết y, Bách Chiến đại khái cũng không... Cứ chờ đi!"
Bách Chiến sẽ không giết Giám Thiên Hầu, dù hắn biết Giám Thiên Hầu đại biểu cho cái gì.
Bởi vì giết Giám Thiên Hầu cũng chẳng có lợi gì cho Bách Chiến, có khi còn gây ra bất lợi.
Tới lúc đó, có lẽ thượng giới sẽ có thêm mười vị chủ nhân quy tắc!
Thậm chí là nhiều hơn!
Dưới trướng Bách Chiến có bao nhiêu Thiên Tôn?
Hắn tu Thân thể đạo, phong ấn chưa được phá ngày nào thì Bách Chiến còn phải bảo hộ cho Giám Thiên Hầu thật chặt chẽ ngày đó.
Quan hệ địch ta thông thường đều phức tạp như vậy.
Lúc này, ai yếu thì sẽ phải bảo hộ Giám Thiên Hầu.
Cũng chỉ có vạn tộc không biết mọi chuyện, bằng không chúng sẽ điên cuồng hạ giới để xử lý y Về phần Đa Bảo...
Tô Vũ không nói gì thêm, gia hỏa này có khí vận không tệ.
Ở thời khắc trải qua biến cố Thượng Cổ mà vẫn có thể trốn qua một kiếp, sống được đến tận bây giờ.
"Nhập giới đi!"
Tô Vũ không nói nhiều, mang theo đám người lần lượt tiến vào trong Thiên Uyên giới vực.