Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3131 - Chương 3131: Vũ Hoàng Ân.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3131: Vũ Hoàng Ân.
 

Đại Chu vương cũng là một trong những người vẫn chưa đi lên, y nhìn quanh một vòng, bỗng nhiên truyền âm cho Vạn Thiên Thánh: "Ta cảm thấy có vài người đang diễn! Diễn xong thì việc này liền bỏ qua, chúng ta mà không đi lên, khả năng là về sau sẽ bị Tô Vũ ghim thù!"

Y cảm thấy nhất định là có người đang diễn!

Khẳng định là thết Bởi vì không phải đại đạo nào cũng đều hung tàn, Trận pháp đạo của Đại Minh vương nào có hung tàn đến vậy, nhưng ngươi nhìn Đại Minh vương xem, ông ta gào thảm thiết hơn bất cứ ai khác.

HừI Lão Chu gia từ trước đến nay đều vô sỉ như thết Vạn Thiên Thánh dở khóc dỡ cười, mở miệng nói: "Cùng lên đi!"

Sắc mặt ông trịnh trọng hơn không ít: "Tô Vũ sáng tạo ra cơ hội cảm ngộ đại đạo hoang đại tốt nhất cho chúng ta, đây là đạo tắc nguyên thủy! Thậm chí hắn còn giúp mọi người mở ngụy Thiên Môn, cơ hội này rất khó có được... Có lẽ sẽ thống khổ, nhưng thật ra tất cả áp lực đều là do hắn chống đỡ!"

Trên vai Tô Vũ có ngọn núi lớn!

Một mình hắn đang gánh vác nước sông chảy ngược, bấy giờ, Tinh Vũ Ấn bị ép cho sắp nổ tung, Văn Minh Chí bị nước sông chèn ép dữ tợn, hơn ngàn hư ảnh của Tô Vũ đang rèn đúc một tầng lưới!

Ngăn cần nước sông xung kích vào đám gia hỏa đang tu bổ đại đạo.

Mà Tô Vũ còn đang cười ha hả ghi hình lại.

Có đôi khi tu đạo không cần thống khổ như vậy, cần gì phải thế chứ, mọi người cứ vui vẻ là tốt rồi, nhưng mà tất cả mọi người đều hiểu rõ Tô Vũ phải nhận áp lực rất lớn, một khi Tinh Vũ Ấn hay Văn Minh Chí sụp đổ thì Tô Vũ ắt sẽ bị trọng thương!

Đại Chu vương thấy thế thì khẽ gật đầu, thở dài một tiếng, bỗng nhiên truyền âm cười nói: "Con vịt chết vẫn còn mạnh miệng, gia hỏa này luôn nói ông đây mặc kệ, bỏ gánh giữa đường, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn chống lên mảnh trời cho chúng ta. Ta tin tưởng một ngày nào đó, hắn sẽ trở thành Nhân Hoàng! Dù không phải vị Nhân Hoàng thứ hai thì cũng là một tôn Hoàng được người người kính ngưỡng!"

Không sai, y luôn vững tin Tô Vũ có thể thành Hoàng!

Hoàng giả chưa hẳn phải có vũ lực đệ nhất!

Nhưng Hoàng giả tất phải có khí độ của Hoàng giả.

Từ khi khai thiên lập địa đến nay, Nhân tộc chỉ có một vị Hoàng, xưng danh Võ Hoàng gì đó đều chỉ là nói nhảm. Tô Vũ chắc chắn sẽ trở thành vị Hoàng thứ hai!

Tiểu tử trẻ tuổi này trong thời gian qua đã trưởng thành rất nhanh!

Dù hắn đang vui cười giận mắng thì vẫn một mực gánh trách nhiệm trên lưng, hình ảnh buồn cười như vậy nhưng lại khiến cho người ta cười không nổi.

Sau một khắc, Đại Chu vương phóng lên trời cao, lộ ra tiếu dung, hỗ trợ trước đã rồi nói tiếp, ngay sau đó, Đại Chu vương đột ngột kêu gào thê lương thảm thiết, mà Tô Vũ thì bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

Hắn thực sự nhịn không được, cầm thu phù dí sát lại gần: "Trước mắt chúng ta chính là Đại Chu vương, một lão âm hàng hàng thật giá thật, y tu luyện Nhẫn nại đạo, theo lý thuyết đạo này càng nguyên thủy thì càng phải nhẫn nại đến cực hạn, giết cả nhà y thì y cũng sẽ không hô một tiếng, nhưng bây giờ y lại kêu thống khổ như vậy... chỉ là lừa gạt thôi, ta hoài nghi y đang tu Lừa gạt đạo!"

Cút mọe ngươi đi!

Đại Chu vương diễn kịch quá lố khiến Tô Vũ không có cảm giác thành tựu, hắn rất tức giận!

Ngươi diễn kịch nghiêm túc chút được không?

Bốn phía, một số người kêu thảm, thuận tiện vụng trộm nhìn về phía Đại Chu vương, đậu xanh, bọn ta cũng biết ngươi tu Nhẫn nại đạo, sao ngươi có thể kêu thê thảm như thế được?

Quả nhiên, tên lừa đảo này không phải thứ gì tốt@ Sắc mặt Đại Chu vương có vẻ hơi cứng ngắc.

Nhung rất nhanh, y lại quyết đoán tiếp tục hét thảm lên, chỉ cần ta không thừa nhận thì ai cũng không thể khẳng định là ta giả thống khổ!

Lúc này rõ ràng là thời khắc vô cùng nguy hiểm, thống khổ nhưng lại bị đám người này náo loạn biến thành cổ cổ quái quái!

Một số người liếc nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra ý cười.

Tu đạo thì tu đạo, vui về là được!

Tranh bá thì tranh bá, sảng khoái mới tốt!

Trên con đường tiến lên sợ nhất là cô độc, có một đám người cùng chung chí hướng thế này, tối thiểu thì con đường phía trước sẽ không cô độc, thật là tốt!

Âm ảm!

Một cỗ khí tức bay lên!

Phù Thổ Linh là người tham dự tu bổ đầu tiên, dưới loại tâm tình ấy, trong bầu không khí đở cười đở khóc ấy, đột nhiên gã cảm thấy không còn gì thống khổ nữa.

Gã gào thét một tiếng, một cỗ lực lượng Ngũ Hành lập tức hợp nhất!

Uỳnh!

Khí tức cường hãn bay lên ngay trên người gã.

Hoàn thành Hợp Đạo!

"Ngũ Hành tộc bái tạ Vũ Hoàng!"

Thanh âm của Phù Thổ Linh kính cẩn lay động tứ phương, gã cười mà như khóc, một giọt lệ thấm ướt mi mắt, sau một khắc, ở phía dưới, năm vị Ngũ Hành lão tổ theo đó bùng nổ khí thế, từng vị ngửa mặt lên trời thét dài, nước mắt chảy ngang!

Tộc ta đã có Hợp Đạo!

Không đơn thuần chỉ là vấn đề của riêng Phù Thổ Linh, ngay khi Phù Thổ Linh bước vào Hợp Đạo, Ngũ Hành đại đạo vốn phân nhánh đã được gã cưỡng ép dung hợp.

Năm vị lão tổ đã sớm đạt đến Vĩnh Hằng đỉnh phong, chỉ trong một cái nháy mắt đã đồng loạt bước vào Hợp Đạo cảnh!

Phút chốc, Ngũ Hành tộc nhỏ yếu nhất lại đột ngột có thêm 6 vị cường giả Hợp Đạo!

"Ha ha ha!"

Tiếng cười điên cuồng vang vọng đất trời!

Hôm nay là ngày cuồng hoan của mọi người.

Hôm nay, là ngày thắng lợi bất ngờ ập đến!

Cùng lúc đó, Nhân Chủ Ấn mà Tô Vũ lưu lại trong nhà Văn vương bỗng nhiên nhiều thêm một vài hình ảnh!

Nhân Chủ Ấn không còn là Nhân Chủ Ấn!

Õ thời khắc này, hình ảnh của Không Gian cổ tộc, Ngũ Hành tộc, Mệnh tộc, Thực Thiết tộc lần lượt hiện ra, lấp lóe không ngừng trên Nhân Chủ Ấn, vô số khí vận chỉ lực dâng lên!

Nhân Chủ Ấn vốn phải trấn áp rất chật vật, nhưng thoáng cái đã lập tức có thể trấn áp nhà cũ của Văn vương cực kỳ vững vàng!

Trên Nhân Chủ Ấn, khí tức biến ảo chập chờn, chỉ chớp mắt đã có thêm từng đạo kim văn!

Hiện tại có lẽ nên xưng vật này là Vũ Hoàng Ấn!

Bởi vì nó đã không còn giới hạn chỉ trong Nhân tộc nữa!

Cũng cùng lúc đó, ở một nơi xa xôi trong hư không vô tận.

Bất chợt, có một người mở mắt ra.

Giám Thiên Hầu.

Khí tức của y biến hóa một thoáng, chỉ trong chớp mắt, khí vận tăng vọt, thực lực của Giám Thiên Hầu cường đại hẳn lên bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể trông thấy.

Y nhíu mày nhìn về phía Thiên Uyên giới vực nơi xa, trong mắt chứa đầy rung động cùng mê mang.

Tô Vũ lại làm gì?

Thảm bại sao?

Nói đùa gì thế?

Gia hỏa Tô Vũ này mới vừa đánh thắng một trận vượt quá tưởng tượng thì đúng hơn!

Bằng không thì sao khí vận có thể tăng vọt như vậy được?

"Đa Bảo ngu xuẩn vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu, đám yêu nghiệt này vẫn luôn có thể hóa mục nát thành thần kỳ..."

Giám Thiên Hầu thì thào một tiếng, y chỉ cảm thấy mọi chuyện thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Tô Vũ lại sáng tạo nên kỳ tích!

Rõ ràng hắn không làm gì cả, rõ ràng hắn chỉ mang người rút lui.

Vì sao lại như thế?

Hơn bao giờ hết, Giám Thiên Hầu đột nhiên cảm giác được có lẽ mình thật sự không nhìn thấu được vận mệnh!

"Tô Vũ... hay cho cái tên Tô Vũ!"

Giám Thiên Hầu thầm lẩm bẩm, sau đó y nhắm mắt lại, không suy nghĩ thêm nữa!

Bình Luận (0)
Comment