Thiên Uyên giới.
Tô Vũ đã trở về, hắn không chạy lung tung nữa mà là lựa chọn bế quan ba ngày để lắng đọng và hồi tưởng lại thu hoạch hôm nay, chuẩn bị kế tiếp sẽ khai đạo.
Khai đạo ở đâu thì thích hợp?
Vốn ban đầu chưa thể di chuyển đại đạo của chính mình nên vấn đề khai ở đâu rất quan trọng.
Phải sáng lập trong hỗn độn!
Tuy người khác không thể thấy hắn khai đạo ở đâu nhưng nhỡ đâu vẫn có người phát hiện thì sao?
Chẳng hạn như kẻ có Địa Ngục Môn và Thiên Môn, ai dám bảo đảm những kẻ đó không nhìn thấy?
Hỗn Độn tộc có Địa Ngục Môn, có lẽ Bách Chiến có Thiên Môn.
"Ba tầng thiên địa, thượng giới, hạ giới, Tử Linh giới vực, ngoài ba tầng này thì đều là hỗn độn. Sâu trong Quy Khư chi địa chính là hỗn độn, Hỗn Độn Sơn ở thượng giới là hỗn độn, hư không vô tận ở hạ giới cũng là hỗn độn. Sâu trong Quy Khư chi địa.."
Tô Vũ lẩm bẩm, như vậy thì hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể xâm nhập Quy Khư chi địa.
Có lẽ nơi đó phong ấn một vài tồn tại cường hãn nhưng không có khả năng chỗ nào cũng có cường giả, đầu tiên hắn phải tìm một nơi không người.
Tô Vũ không sợ đám cường giả Tử Linh ở đó, Tử Linh bị hạn chế rất lớn.
"Vậy quyết định là Quy Khư chi địa đi"
Tô Vũ yên lặng nghĩ, hắn tạm thời xác định địa điểm trước.
Còn vấn đề nguồn năng lượng để khai đạo thì hắn không định mở ra lỗ hổng trên thời không trường hà nữa, nếu lỗ hổng quá lớn, lực lượng quá mạnh thì đại đạo của hắn có lẽ không thể thừa nhận được, hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính mình.
"Lực lượng của thời không trường hà bắt nguồn từ đâu?"
Tô Vũ lâm vào trầm tư, hỏi lâu sau hắn bỗng nhiên nghĩ tới gì đó: "Hỗn độn. Đúng, một đầu của thời không trường hà nhất định là hỗn độn, nó biến đổi lực lượng hỗn độn thành năng lượng cung cấp cho thời gian đại đạo vận chuyển"
Như vậy cội nguồn của tất cả lực lượng đều là hỗn độn.
Ta khai đạo trong hỗn độn, có lẽ sau này có thể thử thay đổi lực lượng hỗn độn. Lực lượng hỗn độn mới là cội nguồn lực lượng.
"Tử Linh đại đạo, Nhân Hoàng đại đạo vẫn chưa bắt đầu thử chuyển đổi lực lượng hỗn độn, vậy chứng tỏ hai vị này vẫn chưa nghiên cứu thấu triệt nguồn lực lượng này, so ra thì kém hơn chủ nhân thời gian đại đạo một chút" Bản thân Tô Vũ cũng không làm được, nhưng hắn có thể đặt kế hoạch để sau này tiến hành.
Trong 3 ngày, Tô Vũ không ngừng tự hỏi, hoàn thiện phông đoán của mình và cả những lĩnh ngộ lúc trước.
"Nhưng khai đạo thì có khả năng phải thu hồi trang sách. Các trang sách khác thì dễ, còn trang sách Tử Linh đại đạo thì sao?"
Tô Vũ trầm tư, hồi lâu sau hắn lẩm bẩm tự nhủ: "Không, ta khai thêm một giao diện Từ Linh, tạm thời bỏ qua Long Huyết Hầu, có lẽ gã vẫn còn là một quân cờ hữu dụng"
Tạm thời hắn sẽ không xử lý Long Huyết Hầu, hắn đợi vị thiên mệnh chỉ tử này cho hắn thêm chút kinh hỉ, Tô Vũ có cảm giác tên kia đã bước vào lĩnh vực Thiên Vương, tốc độ tiến bộ cực nhanh.
Có lẽ có thể dùng Long Huyết Hầu để bình định Quy Khư chi địa.
Tô Vũ hoàn thiện tất cả kế hoạch của mình từng chút một, thời gian 3 ngày nhanh chóng trôi qua.
"Chư vị, xuất quan, theo ta đến Quy Khư chi địa"
Tiếng quát vang vọng Thiên Uyên giới.
Ngay sau đó, một đám cường giả sôi nổi bay ra. Tổng cộng có mấy chục Hợp Đạo, mấy trăm Vĩnh Hằng.
Lần này cả Hợp Đạo và Vĩnh Hằng sẽ cùng đi.
Một đám người có kê kích động, có kẻ lo lắng và có những người cảm thấy hưng phấn.
Bọn họ lo Tô Vũ sẽ thất bại khi khai đạo, có người thì hưng phấn tin tưởng Tô Vũ nhất định sẽ khai đạo thành công, ví dụ như Thiên Diệt, hắn hưng phấn tột đỉnh, hoàn toàn không hề nghĩ đến khả năng Tô Vũ thất bại.
Một lát sau, mấy trăm cường giả tỏa ra khí tức ngập trời.
Khí tức của gần 10 vị Thiên Vương bao phủ Tử Linh giới vực, giờ khắc này, dù là Tử Linh thiên hà hay Quy Khư chi địa thì đều vô cùng an tĩnh, hoàn toàn không có chút động tĩnh nào.
Trong Tinh Vũ phủ đệ, hư ảnh Võ Hoàng hiện lên ở tầng 7, lão nhìn thông qua Tử Linh thông đạo, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng.
Bọn họ muốn giết ta ư?
Nguy cơ ta cảm nhận được lúc trước chính là lần này sao?
Tô Vũ thật sự dẫn người tới giết ta?
Quả nhiên cảm ứng bùng nổ lúc trước không hề sai.
Sắc mặt Võ Hoàng căm phẫn, lão nhìn thấy rất nhiều cường giả, có vô số Thiên Vương và Hợp Đạo đỉnh cấp, thậm chí có tận mấy trăm Vĩnh Hằng, quả nhiên Tô Vũ sẽ không tiếc bất cứ giá nào chỉ để giết lão.
Có nhiều cường giả như vậy, e rằng lần này lão chắc chắn sẽ chết, bởi vì lão còn đang bị phong ấn.
Nhưng dù có chết thì Võ Hoàng ta cũng phải cắn ngươi một cái.
Võ Hoàng bùng nổ khí tức, hư ảnh đột nhiên hiện lên ở Tử Linh giới vực ngoài thông đạo tầng 7.
Võ Hoàng nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét: "Tô Vũ, tới đây đi! Gia gia không sợ ngươi, hôm nay dù bổn hoàng có chết thì cũng không cho ngươi được lợi"
Tiếng gầm gừ chấn động khắp Từ Linh giới vực.
Ta không sợ ngươi!
Hôm nay ta muốn đại khai sát giới!
Mấy trăm người lộ vẻ khó hiểu nhìn Tô Vũ.
Cái quỹ gì vậy? Tô Vũ lại làm gì ư? Không phải hắn vẫn luôn ở cùng mọi người sao? Sao hắn lại kích thích Võ Hoàng rồi?
Tô Vũ khẽ nhíu mày nhìn về phía bên kia, không khỏi cười lạnh: "Lão tự cho mình thêm suất diễn à? Một kẻ nhàm chán!
Ta dẫn người đi giết ngươi để người của ta có kẻ phải ngã xuống à?
Ta là tên ngốc chắc?
Đồ tâm thần!
"Đừng để ý đến lão, đây đâu phải ngày đầu tiên đầu óc lão có vấn đề, lúc trước cứ tưởng rằng lão tỉnh rồi, hóa ra là vẫn chưa"
Tô Vũ lắc đầu lộ vẻ đồng tình.
Lão già đáng thương, đến giờ đầu óc vẫn còn hỗn loạn.
Võ Hoàng tức sùi bọt mép chờ đợi đại chiến.
Dù bổn hoàng chết trận thì cũng sẽ không thỏa hiệp, không nhận thua.
Nhưng mấy trăm luông khí tức kia vượt qua Tử Linh thiên hà tiến vào Tứ vương vực, sau đó từ Tứ vương vực bay đến Quy Khư chi địa.
Võ Hoàng xanh mặt rồi đỏ lên.
Chẳng lẽ bọn họ không định đối phó với ta?
Ta phản ứng quá khích rồi à?
Nhưng lúc trước ta thật sự cảm nhận được ác ý, chẳng lẽ Tô Vũ đang đánh lạc hướng rồi lát nữa mới dẫn người quay lại đánh?
Giờ khắc này, Võ Hoàng vô cùng nghỉ hoặc mơ hỏ.
Lão đã bày trận chờ sẵn rồi, Tô Vũ không tới thì thôi, vậy mà hắn còn không thèm phản ứng lại mình, này thì tính là cái gì?