Nam vương cảm ứng được rất nhiều khí tức Tử Linh đang dịch chuyển, bà thấp giọng hỏi: "Cần xử lý bọn chúng không?"
Hiện giờ Bắc vương không đáng coi trọng, không phải vì thực lực hắn ta không đủ mạnh mà là vì phe Tô Vũ có quá nhiều Thiên Vương, lực lượng bên hắn phải mạnh gấp mười lần đối phương. Cho nên muốn đối phó Bắc vương không còn khó như lúc trước.
Tô Vũ nhìn thoáng qua bên kia, hắn thấy Bắc vương đang rút lui thì mỉm cười: "Thôi, chúng ta đuổi theo thì sẽ mất thời gian, hôm nay không thích hợp để lãng phí thời gian"
Dứt lời, hắn nhìn về nơi hắc ám xa xa: "Qua bên kia nhìn xem, ta cảm nhận được ở đó có cường giả tồn tại"
Có thể là cường giả bị phong ấn.
Bọn họ phải xem xét tình huống xong rồi mới có thể quyết định hành sự.
Tô Vũ vừa đi vừa nói: "Hiện giờ Nam vương đã sắp đến Thiên Tôn, Lam Sơn Hầu cũng sắp thăng cấp Thiên Vương. Nếu giết thêm vài cường giả cấp bậc Thiên Vương thì có lẽ hai vị đều có thể thăng cấp thành công. Nhưng chúng ta không vội. Nếu ta có thể hồi sinh mọi người thì có lẽ thực lực mọi người sẽ tăng lên khi Tử Linh hóa thành sinh linh"
Nam vương im lặng, nhưng Lam Sơn Hầu lại rất kích động: "Bệ hạ, chúng ta thật sự có thể sống lại sao?"
Tô Vũ ăn ngay nói thật: "Tuy rằng ta rất muốn cho ngươi một đáp án khẳng định, nhưng chuyện sinh tử khó mà nói trước, ta còn chưa trải qua tử vong chân chính, có lẽ chỉ khi hiểu được tử vong thì ta mới có cơ hội hỏi sinh các ngươi"
Lam Sơn Hầu buồn bực không nói nữa. Nàng hơi mất mát, nàng muốn làm người sống hơn.
Tô Vũ không quan tâm đến đám người Long Huyết Hầu.
Đám người bọn họ rất thú vị!
Không ít cường giả trong Tử Linh thiên hà đã thức tỉnh, theo lý thuyết, tính cả những cường giả này và những người cũ thì phải có hơn 20 vị Hợp Đạo cảnh, nhưng hiện tại bọn họ vẫn chỉ có từng ấy số người, Hợp Đạo gần như không gia tăng. Tình huống như vậy ắt hẳn là do Long Huyết Hầu gây ra.
Cũng tốt, cứ để gia hỏa này âm thảm xử lý hộ hắn đi.
Đoàn người Tô Vũ nhanh chóng bay qua địa bàn Bắc vương, đám Tử Linh du đãng ở đây run lên bản bật, vì trong đoàn người ấy có rất nhiều cường giả Tử Linh.
Tô Vũ mở Thiên Môn ra, hắn nhìn thấy mười mấy cột sáng rất lớn, nhất thời khiến hắn không khỏi chấn động.
Hình như những cột sáng đó cũng có cảm ứng mơ hồ dù đang bị phong ấn, giờ phút này, ở nơi sâu nhất, một cột sáng to lớn hắc ám đến mức tận cùng bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt, ánh mắt hướng về phía Tô Vũ.
Giống như khi Tô Vũ tra xét Thiên Tôn ở Đạo Nguyên chi địa lúc trước, có vẻ giờ khắc này hắn đang đối mặt với một cường giả còn cường đại hơn cả Thiên Tôn, thực lực chân chính đạt tới cảnh giới chủ nhân quy tắc.
Tô Vũ vốn chạy theo hướng tránh né bên kia, nhưng lúc này hắn đổi hướng chạy thẳng về phía khu vực phong ấn.
Khi bọn họ tới gần, đám người Nam vương lập tức cảm nhận được cảm giác áp bách đè nén.
Một quầng sáng xuất hiện, bên ngoài là vô số đạo xiểng xích phong ấn thiên địa, phong ấn tứ phương.
Bên trong có mười mấy cột sáng màu đen đứng lặng.
Giờ phút này, trên một cột sáng chợt hiện ra một khuôn mặt, kẻ đó chính là Địa Chi La từng giao lưu với Bắc vương.
Địa Chỉ La liếc mắt nhìn về phía Nam vương. Gã nhận ra bà, lập tức khinh miệt: "Ngọc Tử Hầu, đỏ chó săn, ngươi lại đổi chủ à?"
Nam vương lạnh lùng nhìn ga.
Tô Vũ nhìn kỹ một vòng, hắn đếm được có 15 cột sáng, hơn nữa thực lực những kẻ này đều rất cường đại. Địa Chi La không tính là quá mạnh trong số bọn họ.
Kê bị phong ấn không thể nào là kề yếu.
Nếu quá yếu thì phong ấn bọn họ làm gì?
Nếu chỉ là nhân vật nhỏ thì giết đi là xong việc, sao phải lãng phí thời gian với chúng?
Trong 15 vị cường giả, kẻ yếu nhất cũng là cấp bậc Thiên Vương.
Có khoảng 10 vị Thiên Vương, Địa Chỉ La thuộc về đám người yếu này. Có năm cột sáng mạnh hơn, Tô Vũ có cảm giác bốn kẻ trong số đó có chiến lực cấp bậc Thiên Tôn, còn cột sáng cuối cùng thì Tô Vũ đoán rằng đối phương có chiến lực chủ nhân quy tắc chân chính.
Năm xưa quả thật có không ít cường giả bị phong ấn.
Tô Vũ đang tự ngẫm nghĩ, nghe được lời Địa Chi La nói thì cũng không tức giận, hắn cười hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Ngươi đang hỏi gia gia?" Địa Chi La hất cằm: "Địa Chi La. Tiểu gia hỏa, ngươi mang theo nhiều người như vậy tới giết chúng ta sao? Ra tay đi, phá võ phong ấn này trước rồi hãng nghĩ tới chuyện tiến vào giết bổn tọa"
Phong ấn vỡ ra thì bọn họ sẽ có cơ hội giải phong.
"Địa Chỉ La?"
Tô Vũ mỉm cười: "Ta nhớ kỹ ngươi rồi. Xem ra năm xưa đám người Võ vương lựa chọn phong ấn các ngươi là một quyết định không chính xác, nếu là ta thì đã giết sạch đến khi xuất hiện người mạnh nhất, dù kẻ đó mạnh thế nào thì có thể mạnh hơn Tử Linh Chi Chủ chắc? Đúng là nhàn rỗi sinh nông nổi, còn để lại phiền toái cho đám hậu bối chúng ta"
Năm đó giết sạch đám người không nghe lời là được. Không biết những người kia nghĩ thế nào mà để lại nhiều cường giả như vậy?
Số lượng nằm ngoài dự tính của Tô Vũ, hắn từng nghĩ là chỉ có mấy vị mà thôi. Nhưng tình thế cũng không tệ lắm, hình như chỉ có một vị chủ nhân quy tắc.
Tô Vũ cất tiếng: "Vị ở nơi sâu nhất kia, ngươi có biết câu họa từ miệng mà ra không?
Thuộc hạ của ngươi không nghe lời, khiêu khích một người đọc sách không phải chuyện tốt đâu"
Địa Chi La còn muốn mỉa mai tiếp, gã ước gì Tô Vũ tấn công vào mới tốt. Nhưng đúng lúc này, trên cột sáng ở nơi sâu nhất bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt cực kỳ âm nhu, đó là sự âm nhu của Tử Linh. Khuôn mặt này gần như không khác gì người sống, khác hẳn với bộ dạng có chút khô héo của đám người Nam vương.
"Địa Chi La"
Người nọ khẽ lên tiếng, thanh âm không quá nghiêm khắc nhưng Địa Chỉ La lại run lên, gã nhanh chóng câm miệng.
Người nọ cười nhạt nhìn về phía Tô Vũ, hai người nhìn nhau từ xa. "Ngươi là Tô Vũ - Nhân Chủ đương nhiệm?"
Tô Vũ cười đáp: "Đúng vậy"
Dứt lời, hắn liền hiếu kỳ hỏi: "Ngươi có thể giao chiến với chủ nhân quy tắc không?"
"Ngươi tò mò sao?" Mặt người nở nụ cười, hai người thoải mái nói chuyện với nhau cứ như bằng hữu.
Tô Vũ gật đầu: "Ta hơi tò mò, giữa ngươi và Võ Hoàng thì ai mạnh hơn? Chính là cái tên tâm thần ban nãy, ngươi có thể thắng lão không?"
Mặt người kia tươi cười: "Có vẻ Võ Hoàng mạnh hơn, trong cảnh giới chủ nhân quy tắc cũng phân cao thấp. Mạnh nhất là tứ cực Nhân vương, tiếp đến là đám người Chiến vương, năm xưa thực lực Võ Hoàng tương đương mấy người Chiến vương, đương nhiên hiện tại có lẽ lão đã không bằng, bởi vì bị phong ấn lâu lắm rồi"
Năm xưa Võ Hoàng cũng là chủ nhân quy tắc đỉnh cấp, nhưng lão đã bị phong ấn mười mấy vạn năm, trong khi người khác đang chiến đấu và tiến bộ thì lão vẫn luôn bị phong ấn, vậy nên chênh lệch càng lúc càng lớn.
Năm xưa Văn vương đã dùng Bút đạo mà nay y đã từ bỏ nó.
Có lẽ năm xưa Nhân Hoàng đã dùng đạo khác, về sau mới tự khai thiên của chính mình.
Nhiều năm qua đi, Tô Vũ cảm thấy hình như hắn đã bỏ sót điều gì đó, đúng vậy, không thể dùng tình báo cũ để đánh giá những cường giả năm xưa. Có lẽ hiện giờ những chủ nhân quy tắc còn sống đã có thực lực sánh ngang tứ cực Nhân vương.
"Tên ngươi là gì?
Tô Vũ hỏi, người nọ cười đáp: "Tên chỉ là danh hiệu khi còn sống, sau khi chết, mọi người thích gọi ta là Tử Linh Đế Tôn"
Tô Vũ cảm khái: "Đế Tôn, cái đanh không nhỏ đâu"
"Ngươi muốn đi đâu?"
Tử Linh Đế Tôn nhìn nhóm người này, lão suy đoán: "Các ngươi muốn đến hỗn độn à?"
Lão không cảm thấy Tô Vũ đến đây để tấn công bọn họ, bởi vì bọn họ vẫn đang bị phong ấn, Tô Vũ đánh vỡ phong ấn thì cũng chẳng được lợi gì.
Tô Vũ đáp: "Đúng vậy, ngươi khôn khéo hơn Võ Hoàng nhiều, ai rảnh đến kiếm chuyện với lão chứ? Đúng rồi, ngươi có buồn không? Nếu buồn thì để ta gọi Võ Hoàng đến chơi với ngươi"
"Ngươi có thể gọi hắn đến đây ư?"
"Không chắc. Nhưng có lẽ ngươi là vị chủ nhân quy tắc duy nhất mà lão có thể nhìn thấy, cả hai còn đều bị phong ấn, hai ngươi thưởng thức lẫn nhau cũng tốt mà"
Tô Vũ trêu chọc một câu rồi lại nói tiếp: "15 vị cường giả quả là một thế lực không nhỏ.
Nếu có thể thu nạp thêm Hợp Đạo thì có thể chống lại phe Bách Chiến hay thậm chí là mạnh hơn một chút. Xem ra chúng ta mới là phe yếu nhất trong trời đất này. Ngươi có thực lực cường đại và sống đã lâu, vậy ngươi là người thời kỳ Thái Cổ hay là thời kỳ Khai Thiên?"
Tô Vũ hiếu kỳ: "Ngươi có trải qua thời đại Tử Linh Chi Chủ sáng lập Tử Linh đại đạo không? Ngươi là nhóm Tử Linh đầu tiên ở nơi đây sao?"
Người nọ im lặng bất động không đáp.
Tô Vũ lại hỏi: "Nhóm Tử Linh cổ xưa nhất hẳn là nhóm người thức tỉnh sau khi Tử Linh đại đạo vừa sáng lập, có vẻ Tử Linh đại đạo được sáng lập ở giai đoạn cuối Khai Thiên, vậy nên ngươi là người sống ở thời kì cuối Khai Thiên hoặc là thời đại Thái Cổ, đúng không?
Lịch sử Tử Linh ngắn hơn lịch sử vạn giới rất nhiều.
Lão gia hỏa này có thực lực cường đại như vậy, có lẽ đã khôi phục không ít ký ức.
Tuổi tác Nam vương không nhỏ, nhưng chưa chắc đã cổ xưa bằng vị này, Tô Vũ cũng ít khi hỏi Nam vương về những chuyện quá khứ.