Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3144 - Chương 3144: Thăng Thăn Trò Chuyện (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3144: Thăng Thăn Trò Chuyện (2).
 

Tô Vũ đã hỏi nhiều vấn đề nhưng thấy Tử Linh Đế Tôn vẫn không lên tiếng bèn bảo:

"Thôi được rồi, có vẻ là ngươi không muốn nói. Không sao, ta sẽ hỏi chuyện khác mà ngươi biết, ngươi biết về Thái Cổ Cự Nhân tộc không?"

Tử Linh Đế Tôn xác nhận: "Cự Nhân tộc phải không?"

Lão không nói hai từ "Thái Cổ" bởi vì Thái Cổ không tồn tại với lão.

Tô Vũ gật đâu: "Đúng vậy, Cự Nhân tộc"

"Ta biết một ít" Tử Linh Đế Tôn nhớ lại chuyện xưa: "Cự Nhân tộc quật khởi ở thời đại Thái Cổ, ban đầu không quá cường đại nhưng sau đó càng ngày càng mạnh, từng xưng bá một thời gian, có thể xem như chủng tộc cao cấp nhất thời kỳ đó. Có điều số lượng không quá nhiều"

"Ta nghe nói bọn họ là hậu duệ của Nhân Tổ, điều này là thật ư?"

Tử Linh Đế Tôn trầm mặc một lúc lâu mới đáp: "Có lẽ là thật. Cự Nhân tộc có tên như vậy là bởi vì bọn họ trông y hệt Nhân tộc, không mấy khác biệt, khác biệt lớn nhất chính là hình thể của Cự Nhân tộc rất lớn, nhưng có thể nguyên nhân là vì Thân thể đạo cường hãn"

"Ngươi từng gặp Nhân Tổ chưa?"

Mấy trăm người xung quanh, kể cả đám người Địa Chi La đều lộ vẻ mặt cạn lời.

Các ngươi đang tám chuyện ở đây thật à?

Bọn họ không biết nói gì hơn.

Tử Linh Đế Tôn ngẫm nghĩ rồi nói: "Từng nhìn thấy từ xa, nhưng hắn là cường giả chí tôn, còn ta chỉ là người đứng xem"

Tô Vũ chấn động: "Ngươi gặp rồi thật ư? Vậy thì ngươi thực sự rất cổ xưa. Ngươi có biết thời đại Khai Thiên kết thúc như thế nào không? Có phải do Nhân Tổ làm không? Hay là do Tử Linh Chi Chủ?"

Về cơ bản thì hai người này thuộc cùng một thời đại.

Tử Linh Đế Tôn lắc đầu: "Ta đã nói rồi, ta chỉ là người đứng xem, kẻ yếu thì sao có thể biết những chuyện như vậy, ngươi đánh giá cao ta rồi"

"Cũng đúng, không yếu thì đã không bị giết rồi trở thành Tử Linh"

"c9 Nam vương và đám Tử Linh xung quanh sượng trân, đồng loạt nhìn về phía Tô Vũ, ngươi đang mắng bọn ta ư?

Bọn ta đã chết từ lâu rồi, là tại chúng yếu nhược sao?

Tô Vũ hơi ngượng ngùng, ho nhẹ một tiếng rồi lập tức đổi đề tài: "Có lẽ các ngươi giống như Võ Hoàng, một khi thượng giới mở ra thì lực lượng giới vực tán đi, quy tắc dao động thì các ngươi sẽ được giải phong, phải không?"

"Đại khái vậy"

Tô Vũ lại hỏi: "Ta có thể biết dự định của các ngươi không?"

Hắn rất thẳng thắn: "Các ngươi muốn gia nhập phe ta, nhận ta làm chủ hay là sau khi giải phong thì sẽ cướp đoạt quyền khống chế Tử Linh giới vực với ta?"

Lần này Từ Linh Đế Tôn còn chưa mở miệng thì Địa Chi La đã tức giận quát: "Gia hỏa nực cười! Ngươi mà xứng ư? Ngày chúng ta giải phong chính là ngày chết của các ngươi"

Tô Vũ mỉm cười nhìn Địa Chỉ La rồi lại nhìn Tử Linh Đế Tôn: "Tính cách gia hỏa này quá lỗ mãng! Có người thích mãng phu thì đĩ nhiên cũng có người không thích. Mãng phu nhà mình thì dù không thích cũng đành chịu thôi. Mãng phu nhà người khác thì rất đáng ghét, huống chỉ miệng gã còn thối. Tử Linh Đế Tôn, nếu ngươi muốn đi theo ta thì tìm cơ hội giết gã đi, lấy tử vong ấn ký của gã làm công lao để hiến lên, vậy thì ta có thể suy xét việc tiếp nhận ngươi"

Tử Linh Đế Tôn trầm mặc không đáp.

Đây là lần đầu tiên lão tiếp xúc với Tô Vũ, cũng là lần đầu tiên lão cảm nhận được sự bá đạo và khó chơi của hắn.

Đối phương là một kẻ kiêu ngạo.

Hắn ÿ vào việc bọn họ chưa được giải phong sao?

Khi nói chuyện, Tô Vũ tiến lên một bước, hắn sờ những xiềng xích kia, sau đó một cỗ lực lượng cường đại quét đến.

Tô Vũ cẩn thận cảm ứng một chút rồi lùi lại vài bước, đoạn nói: "Thú vị thật, hình như đây không phải phong ấn của Ngục vương, hơi giống của Văn vương nhưng cũng không đúng lắm, thứ này là do ai làm ra?"

"Minh vương" Tử Linh Đế Tôn nói: "Đây là đại trận giam cầm do Minh vương bày ra"

Tô Vũ gật đâu: "Hóa ra là do Minh vương thiết trí"

Hắn lại hỏi: "Đúng rồi, trên đỉnh đầu các ngươi là Nhân Cảnh đúng không?"

"Có lẽ vậy" Tử Linh Đế Tôn ôn tôn đáp: "Chúng ta chưa từng mở ra, ngươi có muốn thử không?"

Tô Vũ xua tay: "Thôi, nếu có cơ hội thì ta sẽ thử sau. Đúng rồi, Nhân Cảnh sắp có cường giả tới tọa trấn, có lẽ kẻ đó không yếu hơn ngươi, có cơ hội thì ta sẽ đem hắn đến đây chơi với ngươi nhé?"

Tô Vũ cảm khái: "Hiện nay chẳng có gì tốt cả, các thời đại đều xuất hiện. Các ngươi bị phong ấn nhiều năm nhưng có về cũng sẽ giải phong ở thời đại này, Võ Hoàng cũng sắp được thả ra, hậu duệ Ngục vương lộ diện. Quật khởi ở thời đại này đúng là may mắn của ta"

Tô Vũ cười lớn: "Hôm nay tán gẫu đến đây thôi. Nếu có thời gian thì ta lại đến thăm ngươi. À phải, các ngươi không cần chờ cơ hội từ thượng giới đâu, nếu có cơ hội thì ta sẽ đến đây giải phong giúp các ngươi"

Địa Chi La cười lạnh: "Dựa vào ngươi?"

Tô Vũ nhướng mày: "Sau khi giải phong, ta sẽ đánh chết gã trước tiên, hy vọng Đế Tôn đừng để ý. Ta hiếm khi ghi thù nhưng đã có thù thì nhất định sẽ báo. Địa Chi La, ta nhớ kỹ ngươi rồi"

Hiện tại hắn chưa thể đánh chết kê này.

"Chư vị, gặp lại sau."

Tô Vũ cười ha hả mang theo đám người rời đi, mấy trăm cường giả không hề hé răng.

Có vài người hờ hững nhìn thoáng qua Địa Chỉ La.

Gã chết chắc rỏi!

Địa Chi La bị bọn họ nhìn như vậy thì hơi khó chịu.

Sau khi đám người rời đi, gã mới bất mãn lên tiếng: "Đám nhu nhược! Đế Tôn, sao ngài phải để ý tới hắn?"

Tử Linh Đế Tôn nhìn gã, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Kẻ đó có thể khiến mấy trăm cường giả thần phục, ngay cả Ngọc Tử Hầu cũng nguyện ý đi theo, sao phải đắc tội đối phương khi còn chưa được giải phong?"

Lão than nhẹ một tiếng rồi biến mất.

Tội gì phải cương ngạnh?

Người có thể thu phục nhiều cường giả như vậy chẳng lẽ lại là kẻ không có bản lĩnh?

Vốn dĩ mọi người không có xung đột gì, nhưng nay Địa Chỉ La nói năng linh tinh, xem như hoàn toàn đắc tội đối phương, một khi được giải phong, gã có thể địch nổi người trẻ tuổi tóc bạc đó sao?

Rõ ràng là gã đang tự tạo ra một cường địch cho chính mình.

Địa Chi La khẽ nhíu mày, sau đó gã cười nhạo trong lòng, không thèm để ý.

Được giải phong rồi thì ta sẽ sợ hắn chắc?

Nam vương nhíu mày: "Không ngờ Tử Linh Đế Tôn vẫn còn sống, chuyện này nằm ngoài dự đoán của ta, ta cho rằng hắn đã chết từ lâu rồi"

Tô Vũ phất tay: "Không sao cả, nhưng vấn đề là có không ít cường giả bị phong ấn, trừ kẻ này thì còn 4 vị cường giả cấp bậc Thiên Tôn. Năm xưa không giết bọn họ có lẽ là vì e ngại việc cường giả có cấp bậc tương đương Võ Hoàng sẽ ra đời, thậm chí có thể mạnh bằng tứ cực Nhân vương"

Xem ra chênh lệch trong cấp bậc chủ nhân quy tắc cũng không nhỏ.

Có lẽ khi mới phong ấn bọn họ không phải là vấn đề lớn, nhưng sau này phải làm cách nào để xử lý?

Tô Vũ nói: "Năm xưa khi vừa đánh chiếm nơi này không giết bọn họ thì thôi, về sau Hoàng Đình Thượng Cổ cai trị mấy vạn năm, sao vẫn không giết chết bọn họ? Sợ cường giả sánh ngang tứ cực Nhân vương ra đời ư? Không nghe lời thì giết thôi, đâu phải là không giết được. Cứ giết thì sao, ta không tin Tử Linh Chi Chủ sẽ xuất hiện"

Tô Vũ nói cho cứng miệng, chứ thực ra hắn không dám chắc chắn chuyện này.

Có lẽ đám người Nhân Hoàng thực sự cố ky việc tiếp dẫn Tử Linh Chi Chủ hiện thân.

Giết mãi giết mãi, cuối cùng có lẽ tất cả cường giả sẽ tử vong và một tồn tại vô cùng cường hãn ra đời.

Sẽ là Tử Linh Chi Chủ ư?

Tô Vũ lắc đầu không suy nghĩ nữa, hắn tiếp tục thâm nhập, trên đường đi, Tô Vũ mơ hồ cảm nhận được khí tức hỗn độn.

Quả nhiên đi đến cuối giới vực thì sẽ là khu vực hỗn độn.

Bình Luận (0)
Comment