Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3145 - Chương 3145: Chính Thức Khai Đạo.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3145: Chính Thức Khai Đạo.
 

Hỗn độn hệt như bị chia tách với Quy Khư chi địa.

Một bên là tử khí nồng đậm, một bên là lực lượng hỗn độn.

Nơi đây rất giống Hỗn Độn Sơn, một bên là lực lượng hỗn độn quay cuồng, một bên là nguyên khí dồi dào nồng đậm.

Khi đám người Tô Vũ đến chỗ sâu nhất, bọn họ nhìn thấy hai thế giới bất đồng, như thể nơi đây có một tầng ngăn cách.

Mọi người đều hiếu kỳ ngó nghiêng xung quanh, Vạn Thiên Thánh hơi lo lắng: "Ngươi muốn khai thiên ở đây sao? Vậy thì cường giả trong Tử Linh giới vực sẽ cảm nhận được, có khi nào xảy ra vấn đề gì hay không?"

Tô Vũ im lặng, hắn tiếp tục bay về phía trước, sau đó hắn đưa tay vào bên trong khu vực hỗn độn. Hắn cảm nhận được lực lượng hỗn độn quen thuộc ở đây.

Tô Vũ lên tiếng: "Ta biết khai đạo là việc hết sức nguy hiểm, không cần các ngươi nhiều lời, ta chỉ đang lo lắng một chuyện"

Mọi người nhìn hắn.

Tô Vũ tự hỏi: "Liệu nơi đây có hỗn độn cổ thú không?"

Những người từng đến thượng giới đều minh bạch ý tứ của Tô Vũ.

Cổ thú sinh hoạt trong hỗn độn, bọn chúng hiếm khi rời khỏi địa bàn, không biết là vì bị hạn chế hay là có nguyên nhân nào khác.

Hoang Thiên Thú cường đại tiến vào vạn giới cũng phải lựa chọn hóa Hỗn độn đại đạo thành Thân thể đạo.

Có lẽ là vì nó bị bài xích.

Vạn giới có Thời gian đại đạo, thượng giới có Nhân Hoàng đại đạo, Tử Linh giới vực có Tử Linh đại đạo, cho nên có lẽ hỗn độn cổ thú tiến vào thì sẽ bị áp chế.

Vì vậy đó là lí do không có hỗn độn cổ thú ở Tử Linh giới vực.

Nhưng khi khai đạo trong hỗn độn thì có thể dẫn cổ thú tới đây hay không?

Hỗn độn cổ thú không bị cảnh giới hạn chế. Có khả năng có kẻ sống lâu và đã trở thành cường giả chủ nhân quy tắc.

Vạn Thiên Thánh hơi e ngại: "Có khả năng này. Ta từng tự hỏi không biết hỗn độn có tương liên hay không? Hỗn độn nơi đây có nối liền với vô tận hư không trong vạn giới hoặc Hỗn Độn Sơn hay không? Nếu chúng nối liền với nhau thì sẽ rất phiền toái, dù nơi đây không có cổ thú nhưng Hỗn Độn Sơn lại có không ít"

Tô Vũ trấn an: "Không sao, nơi này có ranh giới ngăn cách, cùng lắm thì lui về Tử Linh giới vực, hỗn độn cổ thú bình thường sẽ không xâm nhập"

Mọi người không nói lời nào.

Nói là nói vậy, nhưng khi Tô Vũ khai đạo trong hỗn độn dẫn tới cổ thú cường đại công kích thì hắn phải làm sao?

Tô Vũ hít sâu một hơi, tới lúc này rồi thì hắn không còn đường lui nữa.

Nếu hắn không khai đạo, với thực lực hiện giờ thì hắn có thể tranh bá với ai?

Hắn tranh phong với người khác bằng cách nào?

Cho nên, hắn nhất định phải khai đạo!

"Vạn phủ trưởng, các ngài hãy chú ý đề phòng. Nếu thực sự có hỗn độn cổ thú dưới cấp bậc chủ nhân quy tắc thì hãy đối phó với chúng, nếu có kẻ đã đến cảnh giới chủ nhân quy tắc thì chúng ta lập tức lui về Quy Khư chi địa"

Dù Thiên Tôn tới đây thì cũng rơi vào kết cục bị bọn họ giết mà thôi.

Chỉ sợ thứ tới đây không chỉ là Thiên Tôn.

Ai biết có cự thú cổ xưa nào âm thầm ẩn nấp trong hỗn độn hay không.

Tô Vũ không hề do dự, hắn bước ra khỏi Quy Khư chi địa, thoát khỏi tử khí để bước vào hỗn độn.

Tô Vũ tiếp tục đi thẳng, nơi đây cách Quy Khư chi địa quá gần, hắn phải đi sâu vào hỗn độn để tránh có kẻ xâm nhập quấy nhiễu việc khai đạo của mình.

Phía sau, đám người Vạn Thiên Thánh muốn đuổi theo, nhưng Tô Vũ đã ngăn cản:

"Đừng đi theo, quan sát từ xa là được. Nhiều người, khí tức vạn đạo quá nồng đậm sẽ không tốt"

Lam Thiên không nghe hắn, y trực tiếp bám sát, trên người y còn tỏa ra khí tức hỗn độn nhàn nhạt.

Đuôi Phì Câu phất qua người tiểu nữ hài bên cạnh: "Trà Thụ, ngươi cũng đi đi"

Trà Thụ quay đầu nhìn, Phì Cầu truyền âm: "Ngươi đi đi, có thể coi ngươi như Hỗn Độn nhất tộc, nếu cổ thú xuất hiện thì ngươi hãy tâm sự cùng chúng nó, biết đâu làm thế thì không cần phải đánh nhau"

Trà Thụ nghi ngờ nhìn tiểu bạch cẩu.

Làm vậy cũng được à?

Thôi kệ, Phì Cầu đã nói vậy thì ta cứ tin tưởng thôi.

Trà Thụ nhanh chóng chạy theo Lam Thiên, khi tiến vào hỗn độn nàng không cảm nhận được áp lực như những người khác, mà là có cảm giác vui sướng, nàng lăn lộn trong hỗn độn rồi nhanh chóng bám đuôi hai người, nàng bật cười khanh khách, có vẻ tâm tình rất tốt.

Tô Vũ quay đầu nhìn thoáng qua nhưng không nói gì.

Quả nhiên Trà Thụ là Hỗn độn đạo, chẳng trách lại có thể bơi trong thời không trường hà.

Sau khi đi về phía trước thật xa, lúc này hắn mới quay đầu lại nhìn, đám người Vạn Thiên Thánh đều đang đứng ở khu vực ranh giới, yên lặng dõi theo hắn.

Xa như vậy là được rồi, xa hơn nữa thì chưa chắc bọn họ đã có thể thấy rõ quá trình đại đạo sáng lập.

Lam Thiên tự tin nói: "Ngươi khai đạo đi, ta và Trà Thụ hộ đạo cho ngươi, hỗn độn cổ thú bình thường mà tới thì chúng ta có thể nhẹ nhàng giải quyết"

Hộ đạo!

Lúc trước khi y khai đạo, người hộ đạo cho y là Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh, nay Tô Vũ muốn khai đạo, dù thế nào thì y cũng phải bảo hộ hắn.

Trà Thụ chơi đùa lăn lộn ở phía sau, tâm tình nàng không tôi.

Nghe thấy lời Lam Thiên nói, nàng cười hì hì lên tiếng: "Lam Thiên, sẽ có hỗn độn cổ thú tới đánh nhau với chúng ta à?"

Lam Thiên nhún vai: "Ai biết được"

Có khả năng là có.

Y lôi kéo Trà Thụ tiến về phía trước một chút để canh phòng cho Tô Vũ.

Tô Vũ không nói gì, tới lúc này thì hắn không cần phải làm ra vẻ gì cả.

Văn Minh Chí hiện lên.

Sau đó lại có thêm một cuốn sách thứ hai, đó là Thời Gian Sách.

Tiếp theo, Tinh Vũ Ấn và Nhân Chủ Ấn đông thời xuất hiện.

Những thứ này bay quanh Tô Vũ.

Có lẽ bọn chúng đều sẽ hữu dụng.

Văn Minh Chí mở ra, từng trang sách nhanh chóng lật tới, Tô Vũ lấy hết những trang sách trong thời không trường hà về đây, chúng được uẩn dưỡng trong đó chưa lâu, chỉ mới mấy tháng mà thôi.

Hiện giờ hắn có tổng cộng 3000 trang, có mạnh có yếu, trang mạnh thì như giao diện Ma tộc, hư ảnh có lực lượng của Hợp Đạo tam đẳng, trang yếu thì như giao diện Hôa Trư, hư ảnh mới chỉ tới Đằng Không, quá yếu!

Lực lượng không cân đối cũng là một vấn đề, nhưng Tô Vũ đã có tính toán.

Lực lượng đại đạo của Thời Gian Sách cân đối hơn Văn Minh Chí rất nhiều, chênh lệch như vậy là do thời gian tích lũy, sách của Tô Vũ có thời gian tích lũy quá ngắn ngủi, dù đã được nhét vào đại đạo để uẩn dưỡng nhưng cũng mới chỉ mấy tháng mà thôi.

Hắn cảm thấy những thứ này còn chưa đủ nên lại lấy ra rất nhiều bảo vật, Thiên Nguyên khí, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.

Từng thần văn bay ra từ trong ý chí biển rồi dung nhập vào trang sách đối ứng.

Giờ phút này, Văn Minh Chí trở nên vô cùng lóa mắt.

Tỉnh khí thần của Tô Vũ bùng nổ, chúng đang nén lại đến cực hạn.

Bình Luận (0)
Comment