Phía sau.
Vạn Thiên Thánh và những người khác đều hết sức lo lắng.
Đại Chu vương truyền âm: "Hắn còn chưa chuẩn bị xong, thời gian quá ngắn ngủi, nếu cho hắn vài thập niên nữa thì hoàn toàn có thể thuận lợi khai thiên, nhưng bây giờ thì quá sớm"
Tô Vũ là tuyệt thế yêu nghiệt, điều này ai cũng phải công nhận, nhưng dù có là yêu nghiệt tới đâu thì thời gian tích lũy thực sự quá ngắn.
Hắn chưa hiểu sâu về đại đạo, cũng chỉ mới bắt đầu uẩn dưỡng vạn đạo, Tô Vũ lựa chọn khai thiên trong tình huống này thì sẽ gặp phải nguy cơ vượt quá sức tưởng tượng.
Vạn Thiên Thánh thở dài, truyền âm đáp: "Đành chịu thôi. Thời gian cấp bách, thượng giới xảy ra đại chiến, Bách Chiến đã trở về hạ giới. Dù Tô Vũ đã tiến bộ rất nhanh nhưng vẫn chưa thể bước vào cấp bậc Thiên Tôn. Còn Nhân Hoàng đại đạo mà ngươi nói thì lại do Nhân Hoàng sáng lập, nếu Nhân Hoàng trở về thì hắn phải làm sao?"
Nhân Hoàng vẫn chưa chết.
Đó là đạo do Nhân Hoàng sáng lập, là thứ thuộc về tâm cảnh chứ không phải loại đạo cảm ngộ có thể dễ dàng từ bỏ như Bút Mặc Chỉ Nghiên của Văn vương.
Sau khi Nhân Hoàng trở về thì Tô Vũ phải nhường đạo ư?
Khi ấy Tô Vũ phải tu cái gì?
Không nhường lại thì đạo mới khai được một nửa của Nhân Hoàng bị hắn lấy mất cũng là vấn đề phiền toái.
Hiện giờ chủ nhân quy tắc đã xuất hiện, Tô Vũ không có thời gian để chậm rãi tu luyện.
Đại Chu vương trầm mặc.
Nếu Tô Vũ không có dã tâm lớn, dù Nhân Hoàng trở lại thì Tô Vũ vẫn có thể tu luyện dựa vào Nhân Hoàng đại đạo, trở thành cường giả có thực lực chủ nhân quy tắc là không có vấn đề gì.
Phải biết rằng Thân thể đạo hay Tử Linh đại đạo thì đều có thể sinh ra tồn tại có chiến lực chủ nhân quy tắc.
Nhân Hoàng đại đạo cũng không ngoại lệ.
Nhưng Tô Vũ sẽ cam tâm ư?
Tô Vũ không thừa kế Nhân Hoàng đại đạo một phần là vì nguyên nhân này, nếu Nhân Hoàng đã chết thì có khả năng Tô Vũ sẽ kế thừa, vấn đề là Nhân Hoàng vẫn còn sống.
Đại Chu vương hít sâu một hơi, không nói gì nữa.
Mọi người đều tập trung quan sát Tô Vũ, giờ phút này, điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là cầu nguyện cho mọi chuyện đều thuận lợi, còn đám ngốc nghếch tín nhiệm Tô Vũ một cách mù quáng như Thiên Diệt thì bọn họ cũng không có biện pháp.
Nơi xa, khí tức Tô Vũ dần dân tăng lên càng ngày càng cường đại.
Rõ ràng Tô Vũ chỉ là Nhật Nguyệt cảnh, nhưng lúc này có lẽ dù là Hợp Đạo thì cũng chưa chắc có thể địch được hắn.
Hiện tại không có ai khai Thiên Môn ở đây, nếu không thì đã có thể nhìn thấy trên Văn Minh Chí trước mặt Tô Vũ có mấy ngàn lực lượng đại đạo mơ hồ, đó đều là đại đạo hư ảo, không phải là lực lượng đại đạo trong thời không trường hà.
Hỗn độn bắt đầu chấn động.
Lực lượng hỗn độn đang bài xích lực lượng đại đạo vạn giới, từng trang sách tự dao động dù không có gió.
"Định"
Một tiếng quát nhẹ vang lên, hai đại ấn bay vào hư không, trấn áp lực lượng hỗn độn bạo động.
Khai thiên chính thức bắt đầu!
Mọi người hồi hộp mong chờ.
Liệu Tô Vũ có thể thành công không?
Khai thiên, lấy Vũ đạo làm gốc.
Vũ, tứ phương thiên địa tạo thành không gian.
Giờ khắc này, Tô Vũ bắt đầu chính thức khai đạo.
Một thần văn bay ra, đó là thần văn chữ "Vũ".
Thần văn khí tức cường đại huyền phù trong không trung, ầm, thần văn nổ tung.
Hỗn độn run lên, căn cơ đại đạo được sáng lập.
Khi thần văn nổ tung, trong hư không liền hiện ra một đại đạo, không, phải nói là rất nhiều đại đạo tụ hợp với nhau hình thành nên Vũ đạo.
Đại đạo run rẩy không ổn định.
Tô Vũ nhíu mày.
Hắn sáng lập đại đạo nhưng không có nền móng.
"Khai đạo trong hỗn độn, đạo không có nền móng nên không nơi nương tựa, không có điểm bắt đầu, chỉ có hỗn độn đạo, mà hỗn độn thì quá mức phù phiếm"
Cần phải có vật trấn áp!
Tô Vũ đã từng suy xét về vấn đề này nhưng chỉ khi khai đạo chân chính thì mới có thể ý thức được chỗ nào có vấn đề, dù mường tượng nhiều thế nào đi nữa thì cũng chỉ là mường tượng, hiện giờ hắn đang khai đạo nhưng lại gặp phải nan đề ngay từ bước đầu tiên.
"Lấy sơn trấn chỉ, lấy ấn trấn vật!"
Tô Vũ ngẩng đầu nhìn Tinh Vũ Ấn và Nhân Chủ Ấn trước mắt, hắn cần dùng một trong hai ấn này để trấn áp điểm bắt đầu của vạn đạo.
Cái nào thì thích hợp hơn?
Hiện tại thì Tinh Vũ Ấn cường đại hơn Nhân Chủ Ấn, nhưng Tinh Vũ Ấn lại không phải là của hắn.
Tốt nhất là nên dùng đỏ riêng của mình làm vật trấn áp thì hơn.
Có lẽ sau này sẽ để Tinh Vũ Ấn trở thành vật trấn áp điểm kết thúc của vạn đạo.
"Mở ra"
Hắn quát khẽ, trong hư không, Nhân Chủ Ấn lập tức phóng to bay vút lên cao.
Trên đại ấn hiện ra 36 phủ, Nhân Cảnh xuất hiện, giới vực Thực Thiết tộc và các tộc khác cũng đều hiện rõ.
Đại ấn rơi xuống như muốn ép gãy hư không, đại ấn hóa thành một tảng đá đứng lặng trên không trung.
Tô Vũ thoáng chân chờ.
Dùng Nhân Chủ Ấn làm căn cơ không phải là trò đùa, công việc đặt nền móng cho bất cứ kiến trúc nào cũng đều cực kỳ quan trọng. Nhân Chủ Ấn là thứ hội tụ khí vận của Nhân tộc và các chủng tộc minh hữu, một khi khí vận dao động hoặc là chủng tộc minh hữu phản bội thì đều dẫn tới căn cơ đại đạo không bất ổn. Dù sau này có thể bù đắp lại thì vẫn sẽ khiến đại đạo rung chuyển.
Tô Vũ quay đầu nhìn mọi người phía sau, cảm xúc của bọn họ như truyền được đến chỗ hắn, có khát vọng, có chờ đợi, có lo lắng.
Tô Vũ trầm mặc một hỏi mới lên tiếng, thanh âm chấn động hỗn độn: "Ta dùng Vũ Hoàng Ấn làm căn cơ đại đạo, ta sẽ khai đạo này cùng các vị đạo hữu"
Tô Vũ cất cao giọng: "Nếu trong lúc tu đạo mà ta bị chúng bạn bài xích thì cũng xứng đáng có kiếp nạn này"
Tô Vũ cười dài một tiếng rồi cuồng ngạo nói: "Nhân tâm một lòng hướng về đại đạo.
Nếu các tộc phản bội ta, Nhân tộc phản bội ta, đạo hữu phản bội ta, vậy thì đó là lỗi của ta, hôm nay ta sẽ khai vạn đạo"
Oanh!
Một tiếng sấm lớn vang lên, Nhân Chủ Ấn lập tức hóa thành nền móng, Vũ đạo đã có chỗ dựa, một đầu đại đạo nối liên với Nhân Chủ Ấn lan rộng ra xa.
Đã có điểm bắt đầu của đại đạo.
Quyết định này có lợi có hại, bất quá hiện giờ Tô Vũ không thể lo chu toàn mọi mặt, hành động mà lợi ích áp đảo tệ đoan đã là đủ rồi.
Nền móng đã chắc chắn, có điều lực lượng hỗn độn thổi quét tứ phương rồi trùng kích vào nền móng như đang cố gắng bài xích nó.
Tô Vũ khai thiên tại đây đã khiến cho hỗn độn phản kích.
Khai thiên thì phải phá hỗn độn, xâm chiếm không gian hỗn độn.
Năm đó, chủ nhân của Thời gian đại đạo và chủ nhân Tử Linh đại đạo khai thiên đều từng hóa hỗn độn thành giới vực, đây cũng là một loại đạo tranh, đạo của cá nhân xâm chiếm Hỗn độn đạo.
Âm âm ầm.
Hỗn độn không có năm tháng hay vạn đạo, cũng không có thiên địa. Nhưng giờ phút này, hỗn độn lôi đình bỗng nhiên lập lòe xuất hiện trong hư không, sau đó thì nhanh chóng hội tụ cùng nhau.
Tô Vũ dở khóc dở cười, má nó, hắn mới vừa đặt nền móng thôi mà.
Khai đạo mà còn gặp hỗn độn lôi đình ư?
Vì sao hắn không thấy điều này trong Đại Đạo Đồ?
Nhân Hoàng thật không đáng tin cậy, trong Đại Đạo Đỏ không ghi lại điều này.
Tô Vũ vô cùng buồn bực, nhưng hiện tại nghĩ gì thì cũng đã muộn, hắn nhìn thoáng qua hỗn độn lôi đình trên cao, dường như nó còn đang ấp ủ.
Thôi, cứ mặc kệ nó!
Nó có thể đánh chết ta chắc?
Khai đạo mà thôi, sao phải như thế?