Quy Khư chi địa.
Nam vương yên lặng nhìn hồi lâu, bỗng nhiên bà cảm khái: "Lam Sơn, ngươi nói xem, tu đạo nên tự tu của mình hay là mọi người nên tu cùng nhau thì tốt hơn?"
"Tu cùng nhau?" Lam Sơn Hầu nghỉ hoặc: "Tu đạo không phải là chuyện của riêng mình ư?"
Nam vương nhìn về phía Tô Vũ, nhẹ giọng nói: "Vậy à? Thế hiện tại thì tính là gì? Ngươi cảm thấy hắn đang tự tu đạo của hắn sao?"
Lam Sơn Hầu nhìn theo tầm mắt bà, nhất thời nàng không biết nên nói cái gì.
Hiện tại có thể nói rằng Tô Vũ đang tự mình khai thiên không?
Có lẽ là không.
Có người thử nghiệm trước giúp hắn, đây chính là hành động tiên phong vì vương chân chính. Một người thử dung đạo trước, những người khác thì thảo luận, hợp mưu hợp sức để giúp Tô Vũ dung đạo thuận lợi hơn.
Nếu Tô Vũ tự làm thì có lẽ đã hoàn toàn thất bại sau vài lần thử nghiệm.
Tu đạo rốt cuộc là tu cái gì?
Tự dưng Lam Sơn Hầu cảm thấy đề tài này quá thâm ảo, nàng không hiểu: "Năm xưa mấy người Võ vương tu đạo đều dựa vào chính mình, Nam vương cảm thấy loại nào tốt hơn?"
Nam vương lắc đầu, bà cũng không trả lời được.
Hồi lâu sau, Nam vương mới cười nói: "Ta không biết loại nào tốt hơn nhưng ngươi có cảm thấy dường như mọi người đang cùng khai đạo với hắn hay không, có cảm giác được tham dự nhiều hơn?"
Cảm giác tham dự ư?
Kỳ thật Nam vương rất muốn nói là có một loại cảm giác gọi là lòng trung thành.
Ngươi xem, Hoàng của chúng ta khai đạo mà phải cần chúng ta trợ giúp, quả nhiên hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Lam Sơn Hầu cười nói: "Đúng vậy, ta cũng cảm thấy ta đang khai đạo cùng bệ hạ.
Nhưng chúng ta không tham dự được, thật hâm mộ đám người Lam Thiên, bọn họ có thể trực tiếp quyết định bệ hạ khai đạo như thế nào"
Loại cảm giác này rất rõ ràng.
Nam vương thấy nàng hâm mộ thì mỉm cười truyền âm: "Muốn tham dự không?"
"Đương nhiên"
Lam Sơn Hầu gật đầu, nàng nghiêng đầu nhìn bà: "Chẳng lẽ Nam vương cũng biết phân tích đại đạo sao?"
Nàng không chuyên phương diện này, hình như Nam vương cũng không hiểu nhiều về đại đạo đúng không?
Nam vương trầm mặc một hỏi, bà truyền âm: "Ngươi muốn tham dự thì cũng có cơ hội đấy. Hắn chưa khai Sinh tử đạo, e là hắn không hiểu sâu về hai đạo này và cũng không chắc chắn có thể sáng lập Sinh tử đạo, đặc biệt là Tử đạo, có lẽ đấy mới là đạo khó sáng lập nhất"
Lam Sơn Hầu ngơ ngác hỏi: "Ý Nam vương là gì? Chúng ta phải làm sao thì mới giúp được hắn?"
Nam vương chân chờ một chút rồi mới truyền âm: "Từ sinh đến tử không khó, khó là phải làm sao để cải tử hồi sinh. Có lẽ Hà Đồ sẽ triển lộ quá trình hóa sinh thành tử, nhưng muốn sống lại thì sao? Năm xưa Văn vương muốn hỏi sinh ai đó nhưng liên tục thất bại, chết là hết, muốn sống lại sao có thể đơn giản được.
Tô Vũ khai vạn đạo, nếu không cần sinh tử thì có lẽ sẽ không quá khó. Nhưng nếu hắn muốn mở ra tất cả các đại đạo khác nhau thì Sinh tử đạo chính là một cửa ải quan trọng, còn nếu không khai sinh tử thì đạo của hắn sẽ không hoàn thiện"
Tô Vũ cũng đang rối rắm về vấn đề này, nếu không khai Sinh tử đạo thì đại đạo của hắn sẽ không hoàn thiện, phần trung tâm cũng không thể thành lập, vậy thì quá trình khai thiên chắc chắn sẽ thất bại.
Dù Nam vương không biết rõ thì cũng hiểu Tô Vũ chỉ có thể lựa chọn như thế.
"Cải tử hồi sinh"
Lam Sơn Hầu lẩm bẩm, đúng vậy, phải làm cách nào thì mới có thể từ tử hóa sinh?
Điều này quả thật rất khó!
Vạn Thiên Thánh từng thử nghiệm một lần nhưng ông đã phải mượn dùng lực lượng của thời không trường hà, Tô Vũ thì không, đạo hắn vốn không liên kết với thời không trường hà.
"Nam vương có biện pháp gì không?"
Nam vương đã sống rất lâu, hơn nữa năm xưa bà còn từng tiếp xúc với Văn vương một thời gian ở Tử Linh giới vực vào thời kỳ y muốn hồi sinh Tinh Nguyệt.
Lúc đó Văn vương cũng từng suy xét làm cách nào để hồi sinh Tử Linh.
Nam vương tự hồi một lát rồi đáp: "Hắn không thật sự tử vong mà chỉ cần khai Tử đạo thôi, dù hắn sáng lập Tử Linh chỉ đạo thì cũng sẽ không quá cường đại, chúng ta đều là cường giả Tử Linh đạo. Nếu hắn khai Tử đạo thất bại thì có lẽ hắn sẽ không tử vong nhưng e rằng lần khai thiên này sẽ hoàn toàn thất bại"
Lam Sơn Hầu vội hỏi: "Ngươi có biện pháp nào không?"
Nam vương nói dong nói dài làm gì.
Nếu Tô Vũ khai đạo thất bại, khả năng hắn ngã xuống không quá lớn, nhưng tất cả tích lũy trước đó chắc chắn sẽ không còn, có lẽ hắn sẽ không còn cơ hội lần sau.
Đương nhiên nếu thật sự thất bại thì Tô Vũ có thể kế thừa Bút đạo, an tâm làm chủ nhân Bút đạo đời thứ hai.
Lam Sơn Hầu thầm nghĩ rồi bỗng thấy có chút buồn cười, dù Tô Vũ thất bại thì cũng sẽ không mất hết tất cả, không cần lo lắng quá. Nhưng nàng vẫn hy vọng Tô Vũ thành công.
Lần này mà thất bại thì Tô Vũ sẽ không còn cơ hội thứ hai nữa, không có thời gian và cũng chưa chắc đã có cơ hội, vậy thì thành tựu của Tô Vũ sẽ bị giới hạn.
Có lẽ mộng tưởng của bọn họ là cảnh giới chủ nhân quy tắc, nhưng hiển nhiên đó không phải là mộng tưởng cao nhất của Tô Vũ.
Nam vương truyền âm: "Nếu thất bại thì chúng ta rút lực lượng quy tắc ra từ Tử Linh đại đạo."
Lam Sơn Hầu yên lặng nghe, chờ đợi Nam vương giải thích.
Nam vương nói: "Ta biết một chỗ được gọi là nút giao sinh tử ở cuối Tử Linh đại đạo.
Đó là nơi Sinh tử đạo giao nhau. Tìm Lưu Hồng đi, chúng ta sẽ rút lực lượng Tử Linh đại đạo thông qua Mặc đạo của hắn, lôi kéo lực lượng sinh tử từ nút giao sinh tử rồi dung nhập vào đại đạo của Tô Vũ"
Lam Sơn Hầu kinh ngạc: "Có thể không? Vậy vì sao bệ hạ không làm?"
Nam vương đau đầu: "Hỏi vớ vẩn! Sao hắn làm được? Hiện tại hắn khai đạo ở khu vực hỗn độn, mà điểm cuối của Tử Linh đại đạo nằm trong Tử Linh giới vực, hắn không có biện pháp đồng thời tiến hành"
Nam vương không muốn khinh bỉ nhưng có đôi khi đầu óc Lam Sơn Hầu thật sự không dùng được.
Nếu Tô Vũ có thể đồng thời làm cả hai việc thì còn cần ngươi nói sao?
Chính bởi vì không được nên mới không làm đấy!
Nam vương tiếp tục nói: "Lực lượng Tử Linh đại đạo của chúng ta đều rất mạnh, tới lúc đó ta mang theo ngươi tiến vào nút giao sinh tử, chúng ta liên thủ cùng rút lực lượng, tạo ra một thông đạo nối từ Tử Linh đại đạo. Dùng con đường này tiến hành khơi dòng lực lượng, dẫn lực lượng sinh tử vào đại đạo của hắn"
"Có thể làm được không?"
"Có thể nhưng cần được hỗ trợ, Lưu Hồng phải hỗ trợ chúng ta, chúng ta sẽ mượn dùng Mặc đạo của hắn"
Nam vương nhìn xung quanh, hình như Lưu Hồng cũng tới đây, nhưng gia hỏa này vẫn luôn điệu thấp, không biết hiện tại đã chạy đi đâu.
Bà tìm khắp nơi thì mới thấy Lưu Hồng trốn phía sau Hạ Thần không biết đang làm gì.
Nam vương nhanh chóng tiến đến bắt lấy Lưu Hồng.
Lưu Hồng lộ về mặt khó hiểu, chuyện gì vậy?
Lúc này gã đang viết lách tính toán thứ gì đó.
Nam vương không cho gã cơ hội nói chuyện, xách cổ gã mang ra khỏi đám người, Lam Sơn Hầu lập tức chạy tới.
Lưu Hồng lộ vẻ mặt mờ mịt: "Hai vị tiền bối, làm sao thế? Ta không trêu chọc hai vị mà"
Đang yên đang lành bắt ta tới đây làm gì?