Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3157 - Chương 3157: Tìm Kiếm Biện Pháp (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3157: Tìm Kiếm Biện Pháp (2).
 

Nam vương truyền âm hỏi Lưu Hồng: "Ngươi có thể nắm giữ Mặc đạo không?"

"Này.."

"Đừng nói nhảm, ta hỏi ngươi, nếu mượn dùng Mặc đạo xuyên qua nút giao sinh tử, sáng lập một thông đạo lực lượng thì có thể dẫn lực lượng sinh tử vào khu vực hỗn độn không?

Lưu Hồng ngẩn ra: "Hai ngươi theo dõi ta ư?"

"Cái gì?

"Ta đang tính đây"

Lưu Hồng vội vàng nói: "Ta đang tính toán xem có thể thành công hay không nhưng hiện tại thì cảm thấy hy vọng rất xa vời. Sinh tử đạo cách Mặc đạo của ta một khoảng, muốn khơi dòng thì đầu tiên phải trấn áp lĩnh vực ý chí của đám cường giả trong thiên hà, sau đó phải sáng lập ra một thông đạo đơn độc rồi dẫn lực lượng vào Mặc đạo của ta, cuối cùng mới có thể nghĩ cách dẫn vào khu vực hỗn độn"

Chuyện này cần phải trải qua vài công đoạn mới được.

Nam vương truyền âm: "Nếu ta và Lam Sơn ra tay thì sao?"

"Các ngươi ư?"

Lưu Hồng tự ngẫm một lúc rồi đáp: "Không đủ, còn thiếu một người, tốt nhất là có một vị cường giả Sinh đạo, nhưng như vậy thì các ngươi đều sẽ gặp nguy hiểm. Các ngươi là Tử Linh mà tiếp dẫn lực lượng sinh tử thì sẽ bị sinh lực ăn mòn, còn người sống thì sẽ bị tử khí ăn mòn. Ta dùng Mặc đạo thì không có vấn đẻ gì bởi vì ta là hoạt tử nhân, nhưng chuyện này cần có cường giả đỉnh cấp tiến hành, mà cường giả đỉnh cấp thì lại không có biện pháp biến thành hoạt tử nhân. Hai vị đáp ứng thì vẫn cần phải có một vị cường giả lực lượng Sinh đạo mới được"

"Lực lượng Sinh đạo?" Nam vương nhíu mày: "Trong chúng ta không có ai tu luyện Sinh đạo. Chẳng lẽ không có cường giả Sinh đạo thì không được sao?"

"Không được. Dù các ngươi nguyện ý thì tử khí của các ngươi quá nặng sẽ khiến cho sinh tử mất khống chế, vấn đề này không phải cứ liều mạng là có thể giải quyết"

Lưu Hồng nắm giữ Mặc đạo, gã khá hiểu biết về phương diện này.

Gã ngẫm nghĩ, sau đó nhìn quanh một vòng rồi truyền âm: "Kỳ thật không phải là không có người thích hợp, nhưng không biết người ta có nguyện ý hay không"

SA {2"

"Không ai tu luyện Sinh đạo nhưng có một vị cường giả đỉnh cấp sinh cơ tràn đầy cũng được. Tốt nhất là Nhân tộc vì như vậy sẽ không khiến lực lượng sinh tử bị mất cân bằng"

Lưu Hồng nhanh chóng nói: "Nếu Nam vương và Lam Sơn Hầu không có ý kiến øì thì ta kiến nghị Nam vương phụ trách trấn áp ý chí cường giả trong đại đạo, Lam Sơn Hầu phụ trách sáng lập thông đạo, khai Tử đạo, tiếp dẫn lực lượng Tử đạo, một vị khác phụ trách tiếp dẫn lực lượng Sinh đạo phải có thực lực tương đương Lam Sơn Hầu"

Nam vương hơi mất kiên nhẫn: "Ngươi nói thẳng là ai thích hợp đi!"

"Đại Chu vương"

Nam vương hơi ngạc nhiên, Lưu Hồng giải thích: "Vạn phủ trưởng và Lam Thiên đều không thích hợp, thời gian sống quá ngắn, nói đơn giản thì là lực lượng Sinh đạo giống như cây đại thụ, sống càng lâu thì lực lượng Sinh đạo sẽ càng nồng đậm. Nhưng không thể quá già như đám người Định Quân Hầu, kỳ thật ta có cảm giác sinh mệnh lực của bọn họ không còn nhiều, kể cả Kỳ vương phi cũng vậy, nhưng Đại Chu vương thì đúng là tuổi già sức trẻ"

Nói kiểu gì vậy?

Nam vương và Lam Sơn Hầu đều câm nín, lời này nghe cứ thấy sai sai.

Lưu Hồng lại giải thích: "Thật mà, tuy Đại Chu vương lớn tuổi nhưng sinh mệnh lực cực kỳ nồng đậm, ta hoài nghỉ ông ta đã dùng chí bảo gì đó nên sinh mệnh lực mới cường hãn như vậy"

Chuyện này là thật!

Nam vương tự hỏi một chút, bà đang muốn nói gì đó thì Lam Sơn Hầu đã nói trước:

"Chẳng lẽ là Trường Sinh đan? Ta nhớ năm xưa sau khi Văn vương chém chết một vị cường giả Tiên tộc thì đã luyện chế ba viên Trường Sinh đan để hiến cho Nhân Hoàng, sau đó không còn tin tức về nó nữa. Lão già đó là văn thư của Nhân Hoàng bệ hạ, chẳng lẽ Nhân Hoàng đã ban cho y?"

Lưu Hồng nhún vai, chuyện này thì ta không biết. Gã chỉ biết là Đại Chu vương sống rất dai, tuyệt đối không kém gì chủ nhân quy tắc.

Mọi người chết hết nhưng chưa chắc y đã chết.

Lam Sơn Hầu và Nam vương liếc nhìn nhau, hai người đều lộ vẻ mặt ngưng trọng.

Đại Chu vương thì rất khó nói. Nếu y trung thành với Tô Vũ thì không sao, vấn đề là y chỉ phụ trách truyền lửa giúp Nhân Hoàng, nhưng y lại là người thích hợp nhất, những người khác hoặc là quá yếu hoặc là sinh mệnh lực không đủ.

Lam Sơn Hầu đề nghị: "Hay cứ hỏi một chút thử xem, không được thì thôi"

Bọn họ tiếp dẫn lực lượng sinh tử là để chuẩn bị cho bước kế tiếp của Tô Vũ.

Giờ phút này Tô Vũ đang dung đạo cực nhanh.

Có Lam Thiên hỗ trợ tránh được phiền toái nên tốc độ Tô Vũ dung đạo nhanh hơn trước nhiều.

Nam vương cũng nói: "Phải chuẩn bị trước, dù hắn sẽ thành công nhưng tốt nhất nên đề phòng mọi tình huống có thể xảy ra. Nếu không khi tiến hành đến nơi rồi mà chuẩn bị không kịp thì rất phiền toái. Tranh thủ lúc hắn còn đang dung đạo, chúng ta sáng lập con đường trước, đến thời khắc mấu chốt thì có thể tiếp dẫn lực lượng sinh tử bất cứ lúc nào"

Lam Sơn Hầu gật đầu, nàng nhìn về phía Đại Chu vương, truyền âm cho y: "Tên cắt xén lương thảo của ta kia, qua đây một chút"

Nơi xa, Đại Chu vương đang thương lượng cùng mọi người, nghe vậy thì không khỏi ngây ra, cảm thấy dở khóc dở cười.

Ai cắt xén lương thảo của ngươi?

Nữ nhân này đã chết rồi mà còn thù dai như vậy.

Y bất đắc dĩ đành phải nhanh chóng bay tới.

Lam Sơn Hầu hỏi thẳng: "Ngươi sợ chết không?"

"co "Có phải ngươi từng ăn Trường Sinh đan hay không?"

"Đúng"

Đại Chu vương gật đầu, không hề phủ nhận, y nói: "Lam Sơn Hầu cũng muốn ăn một viên ư? Nhưng chỉ có người sống mới ăn được thôi, hơn nữa ba viên Trường Sinh đan đều dùng hết rồi"

Lam Sơn Hầu không để ý hai viên còn lại đã bị ai dùng, nàng nói: "Khi bệ hạ khai Sinh tử đạo e là sẽ có phiền toái. Ta và Nam vương thương lượng, chúng ta muốn tiếp dẫn lực lượng sinh tử đến đây, nhưng cần có một vị cường giả mang lực lượng Sinh đạo phụ trợ. Ngươi có làm không? Không thì thôi"

Đại Chu vương ngây người, một lát sau y mới nói: "Các ngươi... Nếu hắn tự mình sáng lập thành công thì sẽ không cần lực lượng sinh tử phụ trợ"

"Vậy nếu thất bại thì sao?"

Tuy rằng Lam Sơn Hầu cảm thấy nói như vậy không đủ sĩ khí nhưng vẫn tiếp tục:

"Đừng nói nhảm nữa, ngươi không làm thì thôi. Chúng ta tìm người khác thử xem"

Đại Chu vương nhắc nhở: "Các ngươi suy xét cho kĩ đi, kỳ thật ta cũng nghĩ tới biện pháp này, không chỉ mình ta đâu, các ngươi cho rằng những người khác không biết ư?

Người khác không biết thế nào nhưng Vạn Thiên Thánh và Lam Thiên chắc chắn đã từng nghĩ đến. Nhưng chuyện này quá khó khăn, tính nguy hiểm rất cao. Sinh linh thì không sao nhưng với Tử Linh thì... Các ngươi đã chết rồi, chết lần nữa sẽ hoàn toàn tiêu vong.

Nếu Vũ Hoàng thất bại thì cùng lắm là đại đạo đứt gãy, Tử Linh thất bại thì sẽ là hoàn toàn kết thúc. Hơn nữa chuyện này còn cần cường giả đỉnh cấp tiến hành. Trong toàn bộ Tử Linh giới vực này, e là chỉ có hai vị thích hợp"

Đại Chu vương than nhẹ: "Vũ Hoàng cũng hiểu rõ vấn đề này nhưng hắn không nói ra.

Chúng ta biết hắn nghĩ gì. Hắn nghĩ rằng cùng lắm thì thất bại thôi, hắn có thể kế thừa Bút đạo. Có lẽ hắn không nguyện ý kế thừa Nhân Hoàng đạo nhưng hắn vẫn sẽ kế thừa Bút đạo. Hắn thất bại thì vẫn còn đường lui, nhưng nếu các ngươi tiếp dẫn thất bại thì sẽ hoàn toàn ngã xuống"

Lam Sơn Hầu ngạc nhiên: "Bệ hạ cũng biết à?"

"Đương nhiên" Đại Chu vương bật cười: "Các vị cho rằng Vũ Hoàng là kẻ ngu đốt chắc?

Đâu phải là hắn chưa từng đến nút giao sinh tử, các ngươi biết đến nơi đó còn là nhờ hắn nói ra. Hai vị đều suy xét đến nước này thì hắn có thể không biết sao?"

Chỉ là hắn không nói mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment