Kỳ vương phi nói: "Ta không có nhiều ngụy đạo, hiện tại chỉ có 9 cái, nhưng ngụy đạo mạnh nhất trong số đó có thể xem như ngụy Thiên Vương đạo"
Nghe vậy, không ít người sáng mắt.
Thiên Diệt không nhịn nổi, vội lên tiếng hỏi: "Là Đại bổng chi đạo đúng không?"
Kỳ vương phi không để ý tới hắn, đương nhiên là không phải.
Đạo của Thiên Diệt thuộc dạng đạo thiểu số, không phải đạo đại chúng.
Kỳ vương phi không giấu giếm, nói thẳng: "Là Cắn nuốt đạo"
"Lại là Cắn nuốt đạo?"
Thiên Diệt ai oán.
Ánh mắt mọi người càng thêm khác thường, bởi vì có không ít người đang tu luyện Cắn nuốt đạo.
Phì Cầu, Bánh Hấp, Cửu Nguyệt, Hống Hoàng đều là cường giả theo đạo này.
Ai nuốt ngụy đạo có lực lượng cấp bậc Thiên Vương thì đều sẽ có thu hoạch rất lớn.
Tính ra thì... phải phân cho ai cũng là một vấn đề.
Bất quá Tô Vũ hoàn toàn không rối rắm, hắn nhìn một vòng rồi đề nghị: "Lực lượng đại đạo cấp bậc Thiên Vương... Vậy giao cho Bánh Hấp tiền bối đi"
Bánh Hấp bên cạnh Bánh Nhân Đậu mờ mịt chớp mắt.
Cho ta ư?
Hình như không chỉ có mình ta tu luyện Cắn nuốt đạo.
"Cửu Nguyệt đã là Thiên Vương: Hống Hoàng mới vừa đổi đạo không lâu, cần củng cố thêm, không cần sốt ruột; Phì Cầu thì không cần, Phì Cầu tự lĩnh ngộ là được"
Tô Vũ trêu chọc: "Bánh Hấp tiền bối, hãy cắn nuốt nó đi để sớm ngày thăng cấp Thiên Vương, tránh cho gia đình bất hòa, Bánh Nhân Đậu cường đại rồi thì tiền bối không thể quản thúc"
Mọi người bật cười.
Tình cảnh ngưng trọng lập tức trở nên vui vẻ, không ít người nhìn về phía Bánh Nhân Đậu.
"Quả câu" Bánh Nhân Đậu nảy lên một chút, lộ vẻ vô tội.
Ta làm sao?
Tô Vũ lại nhìn qua chỗ Lam Thiên, vỗ vỗ vai y: "Lam Thiên đạo hữu, sắp tới hãy dưỡng thương đi, tốt nhất là đến thiên địa của ta dưỡng thương, ta sẽ mở Nhân Chủ Ấn cho ngươi tiến vào, cảm ngộ vạn đạo trong đại đạo chỉ nguyên để tu bổ thương thế trên đại „ đạo:
Lam Thiên im lặng gật đầu.
Đại đạo chỉ nguyên.
Hiện tại Nhân Chủ Ấn là ngọn nguồn đại đạo, cũng là gốc rễ vạn đạo của Tô Vũ, đây không phải nơi có thể cho kê khác tùy ý đi vào.
Những người khác không ai nói gì.
Lam Thiên đã liều mạng vì Tô Vũ vài lần, ai cũng biết địa vị của Lam Thiên càng ngày càng tăng trong lòng Tô Vũ.
Tô Vũ nói: "Hiện tại ta sẽ đến Tinh Vũ phủ đệ một chuyến, sau đó ta sẽ chuẩn bị việc hồi sinh Tử Linh. Chờ ta bận xong, ta hy vọng Bánh Hấp, Cửu Nguyệt và Anh Vũ đều có thể bước vào lĩnh vực Thiên Vương. Kế tiếp Lam Sơn cũng ráng tĩnh dưỡng cho tốt, còn các vị hãy đến khu vực hỗn độn để cảm ngộ Sinh tử đạo, đặc biệt là Hà Đỏ. Nếu hồi sinh thì người đầu tiên được lựa chọn sẽ là ngươi"
Hà Đồ hít sâu một hơi, cảm kích nói: "Đa tạ bệ hạ"
"Khách sáo rồi"
"Người đầu tiên có thể sẽ gặp nguy hiểm lớn nhất, chắc bản thân ngươi cũng biết điều đó, nói ngươi là vật phẩm thí nghiệm cũng không sai, mau đi cảm ngộ sinh tử chỉ đạo đi"
Sau đó Tô Vũ nhìn về phía một người: "Chu Hạo"
"Có mạt tướng"
Trong đám người, Chu Hạo bước ra. Thực lực cậu không tính là cường đại, chỉ mới tới Nhật Nguyệt cảnh.
Ở trong thế lực có gần 100 vị Hợp Đạo này, vị thế của cậu rất thấp, sau khi Tô Vũ truyền 72 đúc và phương pháp khai thông 360 khiếu huyệt cho cậu thì rất ít quan tâm đến cậu.
Nói là đồ đệ nhưng kỳ thật Tô Vũ chưa từng chính thức thu nhận.
Cậu là hậu duệ của Võ vương.
Tô Vũ đã từng gặp vị này, tuy rằng không thấy được ông bằng xương bằng thịt, nhưng chí ít hắn biết Võ vương còn sống.
Có lẽ hậu duệ của Võ vương chỉ còn lại một mình Chu Hạo...
Tô Vũ nhìn cậu, Chu Hạo vẫn trầm lặng như xưa, trên người cậu vẫn lộ ra hơi thở dã tính, sát khí cũng không yếu, nhưng thực lực chính là thực lực, cậu có thể nhanh chóng bước vào Nhật Nguyệt cảnh trong thời gian mấy năm đã là không tôi.
Tô Vũ cẩn thận quan sát một chút, hài lòng khen ngợi: "Tiến bộ không chậm, hoàn thành 72 đúc, 360 Nguyên khiếu cũng đã mở ra. Thân thể cường đại hơn những người khác nhiều, Vĩnh Hằng cũng chưa chắc đấu thắng ngươi. Ngươi giống ta lúc trước, nhưng không nắm giữ đủ pháp tắc đại đạo"
Tô Vũ cũng từng trải qua giai đoạn này.
Sau lần đầu tiên ra khỏi Tinh Vũ phủ đệ, hắn cũng có thể giết Vĩnh Hằng, nhưng đó chỉ là sức mạnh, hắn vẫn cần Vạn Thiên Thánh phối hợp áp chế quy tắc của đối phương thì mới làm được.
Tô Vũ bất chợt nhiều lời thêm vài câu: "Ta đã gặp được tổ tiên của ngươi. Ông ấy còn sống, hơn nữa có vẻ là sống cũng không tệ lắm, nghe giọng nói vẫn đầy khí thế, nhiều năm trôi qua mà còn có thể sống ổn như vậy, quả là không dễ dàng gì. Trước khi ta rời đi ông ấy có hỏi về tình huống hậu duệ của mình. Ta nói hậu duệ của ông ấy đều đã chết, có lẽ Võ vương sẽ hơi buồn đấy"
Mọi người kinh ngạc, Đại Chu vương không nhịn được hồi: "Bệ hạ thật sự gặp Văn vương và Võ vương rồi?"
Tô Vũ lườm y: "Sao, ngươi cho rằng ta lừa Phì Cầu à?"
"Không phải"
Đại Chu vương vội phủ nhận, nhưng đúng là y từng nghĩ Tô Vũ lại lừa gạt tiểu bạch cẩu.
Tô Vũ nói: "Ta gặp rồi, nhưng là cách một thời không, không ở cùng một chiều không gian. Ta ở một trạng thái đặc thù, dùng trạng thái hư vô tiến vào trong đó. Không thì ta cũng không có biện pháp tiến vào Tinh Môn trong tình huống bình thường, dù đi vào được thì chỉ sợ cũng không ra được"
Lam Sơn Hầu cũng hiếu kỳ lên tiếng: "Bệ hạ, ngài gặp Võ vương đại nhân rồi à? Các ngài đã nói cái gì vậy?"
Tô Vũ cười nói: "Hàn huyên vài câu thôi, thời gian không đủ, ta bảo ông ấy câm miệng, hình như vị này rất lắm lời, trước kia cũng hay lảm nhảm vậy sao?"
Lam Sơn Hầu há hốc miệng, những người khác đều lộ ra ánh mắt dị dạng.
Thật ư?
Ngươi bảo người ta câm miệng sao?
Đó là một trong tứ cực Nhân vương đấy!
Ngươi quá điên cuồng rồi!
Tô Vũ không để tâm, hắn nói: "Chu Hạo, ngươi đi cùng ta đến tầng 8 một chuyến. Lần trước Đại Minh vương đã có chút thu hoạch ở Minh vương phủ, ta hy vọng ngươi cũng có thể có thu hoạch ở chỗ Võ vương phủ"
"Cho tổ tiên ngươi một kinh hỉ đi, ông ấy cho rằng hậu duệ đã chết sạch, cuối cùng bỗng nhiên có một người nhầy ra, hẳn là sẽ rất thú vị"
Thú vị?
Mọi người không biết nói gì hơn.
Chu Hạo cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
"Mọi người cố gắng tu luyện, đây là thời kì an ổn hiếm có, có lẽ sẽ không kéo dài lâu"
Cuối cùng Tô Vũ cất cao giọng nói: "Nếu ta khai đạo không thành công thì có lẽ phải thật lâu sau mới có thể ra ngoài, nhưng giờ ta đã thành công thì hẳn là sẽ không lâu lắm"
Mọi người lộ đều bừng bừng khí thế, bao lâu nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài?
Có lẽ thời điểm đó sẽ đến sớm thôi.
Mọi người xuống đây một chuyến, thực lực bọn họ đều nhanh chóng tiến bộ, có lẽ sẽ có thêm vài vị Thiên Tôn nữa, mà Tô Vũ chắc chắn cũng sẽ sớm đột phá, thực lực tích lũy đủ rồi thì lên trên, không thì ở dưới đây mãi làm gì?
"Thông Thiên Hầu, mở cửa"
Thông Thiên Hầu mở cửa tầng 8 từ Tử Linh giới vực rất đơn giản.
Lần này chỉ có Lưu Hỏng và Chu Hạo đi theo. Lưu Hồng hết sức kích động, gã còn kích động hơn cả Chu Hạo. Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, vị Lưu lão sư này... Không thành thật!
Từ lần gặp đầu tiên đến nay, gã chưa bao giờ thành thật!
Xem bộ dáng gã như vậy, ắt hẳn gã sẽ có thu hoạch gì đó ở Tinh Vũ phủ đệ.
Lưu Hồng giống Đại Chu vương, làm gì cũng thích giấu giếm.
Gã sẽ không nói hết mọi chuyện, thật ra điều này cũng bình thường thôi, trên đời này có ai mà không có bí mật chứ.
Tính đi tính lại thì Lưu Hồng cũng đã ra tay giúp sức vài lần, cho nên hiện giờ Tô Vũ lười xét nét gã.