Tinh Vũ phủ đệ.
Tô Vũ lại xuất hiện ở tầng 8.
Cũng may tầng 8 không nằm trong cơ thể Võ Hoàng, nếu không thì có khi Võ Hoàng sẽ tức chết, trên thực tế đĩ nhiên lão biết Tô Vũ lại chạy tới đây, bởi vì truyền tống cần phải đi qua trong thân thể lão, nếu không thì không đến tầng 8 được.
Nhưng Võ Hoàng mới vừa tự bạo phân thân xong, hiện tại tâm tình lão đang rất hậm hực, lão chán ghét Tô Vũ nên im lặng để mặc hắn tiến vào tầng 8, hoàn toàn không ngăn cần.
Lão cản Tô Vũ lại để đại chiến thêm 3 ngày 3 đêm nữa à?
Lão điên chắc?
"bi, đến Văn vương phủ"
Lúc này có thể nói tầng 8 gần như đã thông suốt hoàn toàn, không còn bất cứ nguy hiểm gì với Tô Vũ.
Chỉ còn chút lực lượng quy tắc dật tán thế kia thì chẳng làm nên trò trống gì.
Huống chỉ hắn vẫn đang giữ 60 nghị viên lệnh. Mang theo thứ này thì lại càng không bị nhằm vào.
Nghị viên lệnh là đồ tốt, sớm muộn gì cũng sẽ dùng tới.
Tô Vũ đã góp nhặt được hơn nửa, hắn đã nghĩ phải dùng thứ này thế nào để bẫy chết một đám người, có điều hiện tại tạm thời còn chưa cần dùng đến.
Văn vương phủ.
Tô Vũ đi tới hậu viện.
Hai chữ "Quan Thiên" lại hiện lên trước mắt, lần này Tô Vũ nhìn nhiều một hỏi, hắn khẽ cười: "Quan thiên vấn đạo, Văn vương quả là một nhân vật lợi hại! Lúc nào cũng vậy!"
Y im lặng khai thiên, không ai biết y khai thiên thế nào, ở đâu.
Lưu Hồng cũng gật đầu tán thành, nhưng Thông Thiên Hầu thì tỏ về u oán: "Đúng là lợi hại nhưng toàn nói lời không đáng tin"
Y đã bảo rằng ta có thể phong ấn một thời đại cơ mà.
Tô Vũ liếc mắt nhìn y, lá gan tên này lớn thật!
Không sợ Văn vương trở về sẽ xiên chết cánh cửa nhà ngươi à?
Tô Vũ đẩy cửa bước vào trong, hắn rất quen thuộc với nơi này.
Thông Thiên Hầu tò mò đánh giá khắp nơi, dần dân y lộ ra về khác thường, len lén liếc nhìn bóng lưng Tô Vũ.
Chu Hạo thì không nghĩ nhiều, cậu là người thành thật, nhìn một hồi, cậu kinh ngạc cảm thán: "Quả nhiên Văn vương rất lợi hại, hoa cỏ cây cối trồng nhiều năm không ai xử lý mà vẫn còn sống cả"
Hoa cô trong sân đều đang nở rộ.
Tô Vũ im ỉm không nói gì.
Lưu Hồng cũng giữ im lặng. Gã không biết phải trả lời ra sao, chuyện này không tiện vạch trần. Không phải Văn vương lợi hại mà là vị bên cạnh chúng ta đây này, đám hoa cỏ đó mà không phải do Tô Vũ trồng thì gã không mang họ Lưu.
Có lẽ của cải trong Văn vương phủ đều đã bị dọn sạch.
Đồ nơi đây chỉ là Tô Vũ dùng để chăm chút vẻ bề ngoài mà thôi, thoạt nhìn sinh cơ bừng bừng nhưng thực chất không có gì tốt.
Đoàn người nhanh chóng tiến đến trước 4 căn phòng nhỏ.
Gian phòng Bút đạo và Nghiên đạo đều đã trống không.
Tô Vũ bước tới trước của một gian phòng nằm ở mé trái, đoạn hỏi: "Vật truyền thừa Mặc đạo là cái gì? Ngươi dùng nó để mở cửa đi"
Lưu Hồng cười gượng, nhanh chóng lấy ra một vật.
Một cục than đen như mực?
Tô Vũ nhìn lướt qua, không khỏi nhận xét: "Giống ngươi đấy, rất thích hợp với ngươi, xứng lắm, đồ lòng dạ đen tối!"
Lưu Hồng hơi đau đầu, sao lại mắng ta nữa rồi?
Ta làm gì ngươi?
Chỉ là chuyện mấy vạn điểm công huân mà ngươi nhớ thương mãi đến tận bây giờ, ngươi cũng vậy thôi!
Gã không nói gì, chỉ nhanh chóng nhét cục than đen kia vào trong ổ khóa, mở cửa ra.
Lưu Hồng thuận tay nhét khóa vào nhẫn trữ vật của chính mình, động tác này chẳng khác gì Tô Vũ lúc trước, không, gã ra tay còn thuần thục trôi chảy hơn cả Tô Vũ, tự nhiên đến mức Thông Thiên Hầu và Chu Hạo cũng không để ý đến.
Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, Lưu Hỏng nghiêng đầu thấy vậy thì cứng đờ, trong ánh mắt lộ vẻ hồi dò, ngươi muốn nó à?
Ngươi đến cảnh giới gì rồi mà còn muốn cái này?
Nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi.
Ánh mắt Tô Vũ như biết nói, chỉ có hai chữ: Cút đi!
Lưu Hồng tươi cười không nhìn hắn nữa, có vẻ Tô Vũ không cần, ổ khóa này là đỏ tốt, tự gã giữ lại là được.
Căn phòng này giống hai căn phòng lúc trước, trong phòng có một cái bàn và một cái hộp, Thông Thiên Hầu chờ mong hồi: "Văn vương đại nhân lưu lại thứ gì vậy?"
Một cái Thánh Hóa Ấn, một thi thể Hoang Thiên Thú, vậy thì Mặc đạo sẽ là cái gì?
Tô Vũ lên tiếng: "Mở ra xem đi"
Lưu Hồng tiến lên, mau chóng mở hộp ra.
Bên trong cũng có một tờ giấy và một món đỏ.
Tô Vũ nhìn lướt qua, Mặc đạo truyền thừa xem như yếu nhất trong bốn đạo do Văn vương để lại, nhưng nó rất đặc thù, nó là nhánh sông Văn vương cưỡng ép sáng lập trên Tử Linh đại đạo. Không phải ai cũng có thể tu đạo này, cần phải có trạng thái đặc thù, ví dụ như trạng thái hoạt tử nhân. Mà mục đích y sáng lập đại đạo này chính là để hỏi sinh Tử Linh.
"Mực đạo lấy ra lực lượng từ Tử Linh đại đạo, người tu luyện sẽ tổn hại sinh cơ. Ta để lại cho truyền nhân của mình một viên Trường Sinh đan"
Tô Vũ ngẩn ra, Trường Sinh đan?
Lưu Hồng cũng ngây người: "Là cái này à? Ta còn tưởng rằng là cái gì chứ, hóa ra là Trường Sinh đan, đây là bảo vật tốt nhất để bồi bổ sinh cơ và thọ nguyên"
Gã vội đưa sang cho Tô Vũ: "Hình như bệ hạ đã hao hết thọ nguyên, thứ này rất hữu dụng, nếu bệ hạ dùng thì chắc chắn có thể khôi phục, thậm chí là hơn xa lúc trước. Đại Chu vương dùng một viên, lực lượng sinh cơ đúng là cực kỳ cường đại"
Không ngở lại là Trường Sinh đan, quả thật đúng là bảo vật, có thể gọi là chí bảo.
Phải chém giết một vị chủ nhân quy tắc Tiên tộc, dùng lực lượng đại đạo và tỉnh huyết của đối phương để luyện hóa thành, lúc trước nói là có ba viên, đây là một trong ba viên đó hay là một viên khác nữa?
Thứ này để lại cho người thừa kế Mặc đạo bổ sung sinh cơ, nhưng thật ra Lưu Hồng không quá cần.
Chủ yếu là vì gã đã từng đến nơi sinh tử giao nhau, hiểu được lực lượng sinh tử, lúc trước Tô Vũ cần rút ra lực lượng sinh tử, gã đã giữ lại một ít, cho nên hiện tại Mặc đạo không hao tổn sinh cơ của gã quá nhiều.
Tô Vũ nhìn thoáng qua đan dược, trong viên đan dược kia ẩn chứa thần hoa, nhìn kỹ thì như tràn ngập đại đạo quy tắc, có lực lượng sinh cơ nông đậm ẩn chứa trong đó.
Tô Vũ khẽ gật đầu: "Đúng là bảo vật tốt! Viên đan này có thể gia tăng thọ nguyên, hiểu được Sinh đạo. Nếu cho Tiên tộc tu luyện Sinh mệnh đại đạo dùng thì có thể nhanh chóng bước vào hàng ngũ đỉnh cấp"
Hình như phe mình không có ai tu luyện Sinh mệnh đại đạo, không thì chỉ cần một viên đan dược này là có thể tạo ra một vị cường giả tối cường.
Hiệu quả của viên đan được nhỏ xíu trước mặt hoàn toàn không thua kém thi thể Hoang Thiên Thú.
Tô Vũ nhìn một hỏi, đoạn nói: "Cất đi, có lẽ sẽ có lúc dùng tới. Có thể tăng thọ nguyên, cường hóa sinh cơ, hiểu được Sinh đạo. Có lẽ Tử Linh sống lại cũng dùng được"
Lưu Hồng gật đầu, quả thật có khả năng.
Tử Linh sống lại thì thọ nguyên sẽ còn lại bao nhiêu?
Bắt đầu một lần nữa hay là thế nào?
Hay là tính toán theo lúc sinh thời?
Đây là một vấn đề phức tạp.
Thực ra Tô Vũ có thể tự dùng để khôi phục thọ nguyên, tuy rằng hắn đã khai đạo nhưng lúc này hắn còn chưa đến trình độ chủ nhân quy tắc. Như vậy thì thọ nguyên của Tô Vũ vẫn còn chưa khôi phục.
Đáng tiếc Tô Vũ lại không muốn dùng.
Cả đám ra khỏi phòng, đi đến căn phòng tiếp theo, Lưu Hồng thuận tay cất luôn cái bàn vào trong nhẫn trữ vật.