Bấy giờ, vạn tộc vừa lo lắng cho hạ giới, vừa gấp gáp khai chiến với chi mạch Hỗn Độn để phòng ngừa tồn tại phía sau Địa Ngục Môn thoát ra.
Có quá nhiều phiền toái cần giải quyết!
Bọn họ biết Tam Nguyệt và Lôi Bạo có liên hệ với Nhân tộc hạ giới, nhưng lúc này chỉ có thể để bọn họ đi xuống liên lạc, có lẽ hai kẻ này đều biết cách xuống hạ giới như thế nào.
Nguyệt Thiên Tôn cười thâm thúy: "Nếu không được thì chúng ta liên thủ cưỡng ép mở ra thông đạo Mệnh tộc để trợ giúp hai vị xuống đó, đương nhiên làm vậy thì sẽ có một chút nguy hiểm. Nhưng hiện tại chúng ta không có biện pháp nào khác"
Nguyệt Thiên Tôn thở dài: "An nguy hạ giới hoàn toàn ký thác trên người Nhân tộc.
Chư vị cảm thấy thỏa đáng ư?"
Đương nhiên là không ổn!
Nếu không phải hiện tại hạ giới chưa thể mở ra thì mọi người chắc chắn sẽ cùng nhau xuống hạ giới diệt Bách Chiến và Tô Vũ trước.
Các tộc đều có vô số sinh linh dưới đó, là căn cơ và cũng là đại bản doanh của bọn họ.
Thượng giới có bao nhiêu người?
Hơn phân nửa số Hợp Đạo ở thượng giới đều là ra đời ở hạ giới, quy tắc thượng giới không quá hoàn thiện, có Hợp Đạo ra đời nhưng giờ lại phát hiện đều là ngụy Hợp Đạo, vậy thì ai có thể yên tâm?
Tam Nguyệt im lặng, Lôi Bạo thì rầu rĩ lên tiếng: "Ta cũng không biết thông đạo hạ giới ở đâu"
Nguyệt Thiên Tôn khẽ cười: "Sao lại vậy được. Bách Chiến đã đi xuống rồi mà Lôi Bạo huynh không biết ư?"
Lôi Bạo lạnh lùng nói: "Chư vị có ý gì?"
Nguyệt Thiên Tôn bình thản đáp: "Chúng ta có ý gì không phải trong lòng Lôi Bạo huynh đã rõ ràng lắm sao? Sao phải nói rõ ra cho mọi người đều khó chịu? Hiện tại chúng ta nên dĩ hòa vi quý, Hỗn Độn nhất tộc mới là kẻ địch chung, không phải à? Chi mạch này ngủ đông nhiều năm, giờ bỗng nhiên xuất hiện đã triển lộ thực lực mạnh mẽ, mà đó còn chưa phải là toàn bộ. Chẳng lẽ chư vị không lo lắng sao? Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi thì cũng phải xem trai cò này có mạnh hay không, cẩn thận không lại thành đồ ăn của người khác"
Y nhìn hai vị cường giả: "Hai vị, chuyện hạ giới giao cho các ngươi, được chứ?"
Tam Nguyệt uể oải không nói lời nào.
Thấy Lôi Bạo quay sang nhìn mình, Tam Nguyệt liền nói: "Lôi Bạo huynh nhìn ta làm chỉ? Ta đâu phải nhạc phụ của Bách Chiến, cũng không phải muội phu của hắn. Ngươi nhìn ta thì có ích gì?"
Lôi Bạo hơi khó chịu.
Tam Nguyệt lại nói: "Nếu Lôi Bạo huynh nguyện ý tiếp nhận chuyện này thì ta sẽ đi cùng Lôi Bạo huynh một chuyến"
Lôi Bạo thầm mắng.
Đi cái píp! Ta không tin ngươi không cấu kết với Tô Vũ!
Nguyệt Thiên Tôn nghe vậy liền hùa vào: "Vậy là Tam Nguyệt huynh đã đáp ứng rồi phải không? Thế Lôi Bạo huynh thì sao?"
Lôi Bạo hậm hực đáp: "Ta sẽ đi cùng Tam Nguyệt. Nhưng ta cảm thấy hai người chúng ta quá ít, chưa chắc đã tìm được thông đạo, để Cự Trúc, Lôi Liệt đi tìm cùng chúng ta đi"
Nguyệt Thiên Tôn từ chối khéo: "Không ổn lắm, sao có thể làm phiền bọn họ như vậy được, nếu khó quá thì ta sẽ cho mấy vị Nguyên Thánh Hầu đi theo các ngươi"
"co Kỳ thật Lôi Bạo chỉ muốn thử mà thôi, kết quả đúng là không thành công.
Hiển nhiên Cự Nhân tộc và Thực Thiết tộc đã trở thành thủ đoạn mà mấy người dùng để áp chế bọn họ. Tụ tập các tộc ở Nhân Sơn cũng là một loại thủ đoạn khống chế.
Nếu là trước đây thì còn có thể âm thẩm rút lui, hiện tại thì không có cơ hội.
Mọi người đều đang ở Nhân Sơn, trong núi có quá nhiều cường giả.
Bất cứ kê nào muốn rời đi thì cũng phải được các vị Thiên Tôn đồng ý mới được.
Một lát sau, hai bên đạt thành nhất trí, Tam Nguyệt và Lôi Bạo nghĩ cách hạ giới.
Không cần phải làm gì Nhân tộc, chỉ cần đưa được một đám cường giả đi lên, đặc biệt là đám người Thiên Cổ, có lẽ hiện tại bọn họ đã là Thiên Vương hoặc là Thiên Tôn.
Ai biết được.
Bên phía Thần tộc, Nguyệt Thiên Tôn cố ý dặn dò phải đưa Tiên Hoàng Phi đến thượng giới, bà nhất định phải lên đây. Tiên Hoàng Phi có chiến lực rất mạnh nhưng trạng thái hiện giờ không tốt, tuy nhiên bà vẫn có thể đến chiến một trận cuối cùng.
Rốt cuộc Tiên Hoàng Phi có thực lực thế nào, nội bộ Thần tộc cũng không biết rõ.
Mấu chốt ở chỗ, những người ở đây đều nghiễm nhiên tin rằng hai người Tam Nguyệt chắc chắn có thể hạ giới.
Sau khi Lôi Bạo và Tam Nguyệt rời đi.
Hoang Thiên Tôn lạnh lùng nói: "Chắc chắn bọn chúng có cấu kết với Nhân tộc"
Đạo Thiên Tôn không bận tâm lắm: "Cấu kết thì sao? Ta chỉ tò mò chuyện hiện giờ Tô Vũ và Bách Chiến chung sống như thế nào? Mọi người đều đã nghe tin tức về Tô Vũ từ Thiên Long Hầu, hắn là một kẻ bá đạo, không cam lòng hạ mình trước kẻ khác. Bách Chiến cũng thế! Õ triều tịch trước, Tam Nguyệt không giúp đỡ Bách Chiến mà lại cấu kết với Tô Vũ ở triều tịch này. Vậy giờ Tam Nguyệt sẽ giúp Tô Vũ hay là Bách Chiến? Để hai người bọn họ cùng nhau xuống hạ giới mới thú vị"
"Nhân tộc nội chiến không phải mới ngày một ngày hai, có lẽ không cần chúng ta làm gì thì hạ giới cũng đã tự loạn rồi"
"Nhân tộc là vai chính từ Thượng Cổ đến nay, khí vận vô cùng hưng thịnh, cường giả xuất hiện lớp lớp, nếu không nội chiến thì đúng là chưa chắc đã đến phiên chúng ta nổi dậy"
Đạo Thiên Tôn cảm khái: "Bách Chiến, Tô Vũ, chi mạch Ngục vương, ba phe này đều là Nhân tộc, nếu bọn họ liên thủ lại, đặc biệt là nếu lần triều tịch trước Bách Chiến liên thủ với chỉ mạch Ngục vương thì có lẽ chúng ta đã không còn tỏn tại nữa"
Y thở dài: "Vậy nên Nhân tộc quá mạnh cũng không hẳn là chuyện xấu. Hiện giờ ba phe Nhân tộc đều cường đại cũng là một cơ hội cho chúng ta. Chư vị đừng quá lo lắng, Nhân tộc áp chế chúng ta mười mấy vạn năm, chúng ta mới áp chế Nhân tộc được 6000 năm, nếu nói đến không cam lòng thì cũng không tới phiên chúng ta đâu"
Mọi người khẽ gật đầu.
Cũng đúng, Nhân tộc vẫn luôn là bá chủ!
Vạn tộc xưng bá 6000 năm đã là kết quả không tôi.
Thời đại Thượng Cổ, vạn tộc có nhiều chủ nhân quy tắc như vậy mà vẫn bị Nhân tộc áp chế, không phải sao?
Nếu đám người Văn vương không rời đi thì đã không có chuyện sau này.
Đạo Thiên Tôn lại nói: "Việc cấp bách bây giờ là đánh vỡ phong ấn, trở thành chủ nhân quy tắc. Tuy Nhân tộc có không ít cường giả nhưng cũng có giới hạn. Như vị lão tổ chỉ mạch Ngục vương kia và Bách Chiến, một người là Hỗn độn đạo, một người là Thân thể đạo, đánh vỡ phong ấn tuy sẽ giúp thực lực bọn họ tăng lên nhưng sẽ không có bất cứ trợ giúp gì hơn"
"Con chó dưới trướng Tô Vũ thật ra còn chưa tới Thiên Tôn, đánh võ phong ấn rồi thì cũng không giúp gì được cho nó. Còn chúng ta thì sẽ lập tức tăng thêm mười mấy vị chủ nhân quy tắc, thực lực tăng mạnh"
Đạo Thiên Tôn cười lớn: "Chi mạch Ngục vương có năm vị Thiên Tôn, trong đó có ba vị là Hỗn độn đạo, không còn phong ấn thì cũng không có ích gì. Cho nên trong vạn giới này, chỉ có chúng ta thực sự khát vọng đánh vỡ phong ấn"
Đạo Thiên Tôn lại nói: "Muốn đánh võ phong ấn thì phải diệt Nhân tộc. Ta cảm thấy chuyện này rất khó khăn. Phải tìm được phương pháp phá phong ấn tốt nhất, những gì đám người Tô Vũ tiết lộ khi gặp chúng ta lần trước chưa chắc đã là thật, nhưng không phải là không có chút hy vọng nào. Dù là Võ Hoàng hay thi thể Nhạc vương thì đều nên thử một lần"
Mọi người yên lặng gật đâu, phải lên kế hoạch cho việc này.
Nguyệt Thiên Tôn tiếp lời: "Ta sẽ cùng Thiên Mệnh đi thăm đò thái độ hai cổ thú. Tốt nhất là chúng ta có thể phát hiện ra thông đạo hạ giới, nếu không được thì khi đến thời điểm tất yếu, cưỡng chế phá võ thông đạo Mệnh giới cũng được"
Hiện giờ lực lượng trừng phạt trong thông đạo suy yếu hơn trước rất nhiều, đó là cơ hội để có thể phá vỡ nó.
Mọi người thương thảo một lát rồi giải tán.
Bọn họ chắc chắn vẫn sẽ đánh chỉ mạch Hỗn Độn, tiền đề là bọn họ phải không được xảy ra biến cố gì.