Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3225 - Chương 3225: Đặc Xá Tội Lỗi.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3225: Đặc Xá Tội Lỗi.
 

Trong thời không trường hà.

Sinh cơ nông đậm bộc phát, Tinh Nguyệt mơ hồ muốn phá vỡ phong ấn, thậm chí nàng có đủ hy vọng để đánh vỡ phong ấn!

Nhưng vào lúc này, nàng lại thoáng nhíu mày.

Đánh vỡ phong ấn sao?

Đánh võ phong ấn thì nàng có thể trở thành chủ nhân quy tắc nhưng cũng có thể gây nên phản ứng dây chuyền, dẫn đến tất cả Thiên Tôn thừa dịp này cùng tấn cấp theo!

Chân chờ một chút, Tinh Nguyệt quay đầu nhìn về phía lỗ hổng, hiện tại nó đã bị nước sông bao trùm, nàng bỗng nhiên hừ lạnh, mắng một tiếng: "Vương bát đản!"

Không thấy hắn nói được nửa lời hữu ích nào.

Đáng đời ngươi phải làm chó độc thân cả kiếp!

Nàng quay lại nhìn lên thượng du, ánh mắt lộ ra lo lắng, nàng đã cảm nhận được trạng thái ca ca không tốt cho lắm, huyết mạch tương liên nên nàng có thể cảm ứng được khoảng cách không tính quá xa, mà ca ca nàng thì đã bị trọng thương.

Bây giờ sinh cơ chỉ lực đang lan tràn tới hướng thượng du, nàng có thể nhân cơ hội này để đi tới đó.

Nàng liếc nhìn bên dưới một chút, đã không thấy Tô Vũ đâu nữa.

Nhưng dường như nàng vẫn thấy được dáng vê của hắn, thấy được hắn thờ ơ hững hờ, thấy được hắn không thèm để ý gì tới nàng.

"Hỗn đản!"

Nàng lại mắng một câu, sau một khắc, nàng vốn định trực tiếp tới thượng du, thế nhưng chợt nghĩ tới điều gì đó mà bỗng nhiên xoay người, cưỡng ép xông về phía hạ du, tốc độ cực nhanh.

Chỉ chớp mắt, nàng đã tới gần một nhánh sông vô cùng cường đại.

Lúc này, trong nhánh sông có vài người, bỗng nhiên một người trong số đó mở mắt, cấp tốc bay ra.

Bách Chiến hơi rung động, đây là ai?

Ẩm!

Không chờ hắn nói chuyện, lực lượng cực kỳ cường hãn trong nháy mắt đã bộc phát, một chưởng đập tới, tiếng nổ ầm vang đánh cho Bách Chiến lảo đảo, kém chút đã ngã sấp xuống.

Tinh Nguyệt khẽ vẫy tay, một bóng người hiển hiện, Giám Thiên Hầu hơi có vẻ mờ mịt, nhưng sau một khắc y bỗng há to miệng bởi vì bỗng nhiên y bị Tinh Nguyệt nắm ở trong tay rồi hóa thành ngàn vạn sợi tơ, lập tức nhốt Bách Chiến vào bên trong.

Giọng Tinh Nguyệt cực kỳ lạnh lùng: "Ngươi chính là khí vận của triều đại ta, cũng chính là thân tử của ta, trấn áp hắn một lát, nếu không ta sẽ đoạn khí vận của ngươi!"

Chỉ mấy câu, Giám Thiên Hầu dưới tình huống không bị khống chế lại trực tiếp bị nàng hóa thành tấm lưới lớn bao lấy Bách Chiến.

Bách Chiến khẽ nhíu mày.

Hắn vừa định bộc phát, bỗng nhiên lại hơi chân chờ, cuối cùng hắn không lựa chọn cá chết lưới rách, đánh nổ Giám Thiên Hầu rồi đại chiến với nữ tử thần bí này.

Mà hiện tại, phía dưới nhánh sông có từng thân ảnh lần lượt nổi lên.

Đám Trường Thanh Hầu đều nhao nhao rung động, đây là ai?

"Nghịch thản!"

Tinh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, giương tay vô một cái, những người này vừa muốn phản kháng thì lực trấn áp đã đột ngột hiển hiện. Sau một khắc, Tinh Vũ Ấn vang lên tiếng nổ, trực tiếp trấn áp đám triều thần Thượng Cổ ấy!

Tinh Vũ Ấn ở trong tay Tô Vũ hoàn toàn khác biệt với khi ở trong tay Tinh Nguyệt!

Tô Vũ cảm Tinh Vũ Ấn thì không có tác dụng trấn áp những vị triều thân này.

Nhưng trong tay Tinh Nguyệt thì lại có tác dụng.

Đám Trường Thanh biến sắc. Đây là... một trong những vị chấp chưởng Hoàng đình!

Nàng là ai?

Nàng muốn làm gì?

Tinh Nguyệt vươn tay chộp tới đám người, tới tận lúc này mọi người mới biết nàng định làm cái gì!

Rất nhanh, trên thân từng vị cường giả đều bị nàng rút ra vô số sinh cơ cùng lực lượng thân thể!

Nơi xa, Bách Chiến biến sắc, quát khẽ: "Lớn mật!"

Oanh!

Khí tức của Bách Chiến lập tức mạnh lên ba phần, lập tức xông phá phong tỏa của Giám Thiên Hầu, có điều khí tức của Tinh Nguyệt lại biến đổi, tóm Giám Thiên Hầu vào trong tay, hóa y thành một thanh trường kiếm, chỉ về phía Bách Chiến xa xa: "Không được qua đây! Ngươi muốn bức ta đánh vỡ phong ấn để các phương đều có thể tấn cấp chủ nhân quy tắc sao?"

Bách Chiến nhíu mày: "Ngươi là Nhân tộc! Ngươi muốn thế nào? Nếu tất cả đều tấn cấp, đối với ta tuy là có biến cố nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận!"

Tinh Nguyệt ngẫm nghĩ, có lẽ đúng là như thế.

Nàng không nói chuyện này nữa mà là chỉ về hướng đám Trường Thanh: "Chúng là gia thần của ta, làm phản Hoàng đình ta! Ta rút một nửa lực lượng thân thể, một nửa sinh cơ chỉ lực, tội phản bội sẽ được xóa bỏ! Bách Chiến, ngươi không muốn người của mình một mực ôm cái danh phản đồ chứ?"

Bách Chiến hơi phẫn nộ: "Ngươi có thể đại biểu cho ai?"

"Ta đại biểu cho Nhân Hoàng!"

Tinh Nguyệt cầm Tinh Vũ Ấn trấn áp những người kia, lại cảm trường kiếm Giám Thiên, lạnh lùng quát: "Ta đại biểu cho Hoàng đình!"

"Để mặc ta rút ra, tội phản nghịch của chúng sẽ được đặc xá!"

Sắc mặt Bách Chiến biến đổi, hắn rất mạnh, nếu bộc phát toàn lực thì dĩ nhiên không sợ nữ tử trước mắt này, trước đó hắn bị đánh lảo đảo cũng chỉ là vì không ngờ tới đối phương xuất hiện liền đánh mà thôi.

Hắn nhìn về phía đám người Trường Thanh, lúc này, sắc mặt mọi người đều vô cùng phức tạp.

Tội phản nghịch!

Có sao?

Đúng là có thể xem như vậy!

Tinh Nguyệt lạnh lùng nói: "Đừng làm chậm trễ thời gian của ta, nhanh lên!"

Trong đám người, Huyết Ảnh thở dài một tiếng, cúi đầu: "Rút đi, rút xong rồi, quan hệ giữa chúng ta và Hoàng đình Thượng Cổ liền triệt để kết thúc!"

Tỉnh Nguyệt bình tĩnh nói: "Năm đó, các ngươi hiệu lực vì Hoàng đình, bây giờ các ngươi làm phản, ta rút lực lượng xong sẽ thay mặt Hoàng đình đặc xá cho các ngươi!

Nhân Hoàng không từ bỏ chư vị, ngài ấy đang ở tiền tuyến ngăn cản cường địch thay mọi người! Điều này không tính là Nhân Hoàng từ bỏ các ngươi mà là chính các ngươi phản bội Nhân Hoàng!"

Nhân Hoàng không từ bỏ bọn hắn, những vị Nhân vương khác cũng thế, họ vẫn luôn một mực chiến đấu trên tiền tuyến!

Cho nên, những người này chính là kẻ phản nghịch!

Tinh Nguyệt không giải thích nữa, mau chóng rút ra vô số sinh cơ cùng lực lượng, rất nhanh nàng đã lấy đi Tinh Vũ Ấn trấn áp bọn hắn, ném Giám Thiên Hầu ra rồi cấp tốc biến mất tại chỗ.

Sắc mặt Bách Chiến hơi biến đổi, khẽ nói: "Xin hỏi các hạ và Nhân Hoàng có quan hệ như thế nào?"

Tỉnh Nguyệt đi xa rồi cũng không để ý tới.

Nàng còn bề bộn nhiều việc!

Nàng không có thời gian để ý tới Bách Chiến, về phần đám cường giả dưới trướng Bách Chiến bị nàng rút ra một nửa sinh cơ, một nửa lực lượng nhục thân thì cũng chẳng chết được, sinh cơ không cách nào khôi phục nhưng lực lượng của thân thể thì có thể khôi phục đễ dàng.

Bách Chiến chấp chưởng Thân thể đại đạo, sớm muộn gì cũng có thể khôi phục cho họ.

Tinh Nguyệt gấp gáp tiến lên, rất nhanh nàng đã bỏ rơi Bách Chiến cùng những người kia một đoạn rất xa.

Trên trán nàng hiện ra một cánh cửa.

Nàng dò xét bốn phía, vượt qua một ít đại đạo, một lát sau, nàng đến được một nhánh sông.

"Đây là Hoang Thiên Thú đạo sao?"

Nàng cảm ứng thử một lúc thì đưa ra phán đoán như vậy.

Sau một khắc, nàng đem rất nhiều sinh cơ vừa mới rút được, bao gồm cả lực lượng thân thể dung nhập vào trong đạo của Hoang Thiên Thú, sau đó mới phong ấn nó lại.

Làm xong những việc này, nàng nhìn về phía trước, không còn kịp nữa rồi, nàng nhất định phải đi ngay lập tức.

Tinh Nguyệt cấp tốc tiến lên, dọc theo sinh cơ chỉ lực mà đi tới, khi đến chỗ lỗ hổng trước đó, nàng bèn nhìn xuống bên dưới, lúc này, nước sông đã bao trùm khắp lỗ hổng kia.

Nàng ngẫm nghĩ, Tô Vũ ngu ngốc chưa chắc trong thời gian ngắn đã đi vận dụng Hoang Thiên Thú đạo.

Mặc dù nàng nghe thấy nhiều lần gia hỏa này nói muốn chặt đứt Hoang Thiên Thú đạo để giúp những người khác chữa trị nhục thân, nhưng hình như hắn rất thường xuyên quên mất vài chuyện.

Tinh Vũ Ấn lại bộc phát trấn áp dòng sông, Tinh Nguyệt tung một chưởng đánh tan dòng sông, lộ ra lỗ hổng bên dưới, mơ hồ thấy được bóng dáng Tô Vũ.

Mà hiện tại có vẻ Tô Vũ đang muốn rời khỏi Tử Linh đại đạo.

Bỗng nhiên, Tô Vũ nhìn về phía trước, trong lòng thấy hơi cổ quái, tại sao lại trở về rồi?

Tinh Nguyệt cách không trông qua, lạnh lùng nói: "Hoang Thiên Thú đạo!"

Cái gì cơ?

Tô Vũ mờ mịt đáp: "Nói tiếng người!"

Tinh Nguyệt hơi tức giận, hừ một tiếng, ngươi đi chết đi thì hơn!

Nàng vung tay lên phong bế lỗ hổng, sau đó biến mất trong nháy mắt.

Tô Vũ sở sờ cằm, cười khẽ rồi bỗng nhiên chui ra ngoài từ lỗ hổng, vừa vặn nhìn thấy Tinh Nguyệt đang bay về phía thượng du.

Hắn đâu phải là không thể chui qua, chỉ là không có Tinh Vũ Ấn nên độ khó lớn hơn không ít mà thôi.

Nhìn Tỉnh Nguyệt vội vã bay đi, Tô Vũ bèn gọi với theo: "Nhớ kỹ, ca ca là dùng để hố, không phải để cứu! Đừng tự giết chết mình, có thời gian thì ta sẽ tới tìm ca ca của ngươi chơi!"

Tinh Nguyệt không quay đầu lại, nhưng bước chân thì thoáng loạng choạng, suýt nữa đã không đứng vững, gia hỏa này dường như mãi cũng không thể nghiêm túc được.

Tô Vũ cười lớn: "Đến thượng du thì nói cho ca ca của ngươi, ngươi có một thuộc hạ rất cường đại, chẳng mấy chốc sẽ đánh tới khiến cho ca ca của ngươi chấn kinh tới rớt cằm, ha ha ha!"

"Nhớ đừng lộ ra tin tức thật sự của ta đấy, không thì lúc gặp Nhân Hoàng, không nhìn thấy biểu tình ngoác mồm kinh ngạc, ta sẽ rất thất vọng!"

"Tinh Nguyệt, bảo trọng!"

Đáng ghét!

Tinh Nguyệt không quay đầu lại, vẫn một đường lao thẳng về phía trước.

Tô Vũ hỗn đản đúng là không thể đứng đắn nổi!

Mà Tô Vũ phất phất tay, trên mặt nở nụ cười, rất nhanh lại thở dài một tiếng.

Đánh cái cái rắm ấy, trong thời gian ngắn, ta không thể nào đánh lên được!

Chém gió mà thôi, đừng coi là thật!

Đến tận lúc này, tất cả mọi người đều đã khôi phục, về phần Tinh Nguyệt có giữ lại chút ký ức nào hay không thì Tô Vũ cũng lười hỏi. Kỳ thật, hắn suy đoán hẳn là nàng đã bảo lưu không ít, thôi được rồi, về sau tới Hoang Thiên Thú đạo xem xét tình huống là rõ thôi.

Bình Luận (0)
Comment