Đến hiện tại, chiến lực bên phía Tô Vũ xem như đã tăng tới mức cực hạn.
Mà chính hắn so với khi vừa mở đạo cũng mạnh hơn rất nhiều bởi vì không ngừng có người dung nhập vào đại đạo của hắn, mở rộng thiên địa mà hắn đang nắm giữ. Từ đó, thực lực bản thân Tô Vũ cũng là nước lên thì thuyền lên.
Dưới trướng Tô Vũ cũng có thêm nhiều cường giả.
Cấp Thiên Tôn là Tam Nguyệt, Cự Phủ, Phì Cầu, Nam vương.
Nguy Thiên Tôn thì có Thiên Hỏa và Lam Sơn.
Thiên Vương bao gồm Lam Thiên, Vạn Thiên Thánh, Đại Chu vương, Bánh Nhân Đậu, Bánh Hấp, Cửu Nguyệt, Mệnh Hoàng, Hỏa Vân, Cự Trúc Hầu, Kỳ vương phi, Hồng Mông.
Nguy Thiên Vương là các vị Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Phù Thổ Linh, Anh Võ, Hống Hoàng, Lục Nguyệt, Không Gian Thú Hoàng, Hà Đỏ.
Nguy Thiên Tôn như Thiên Hỏa và Lam Sơn ở ngoại giới cũng miễn cưỡng có thể phát huy ra chiến lực Thiên Vương, Nam vương càng có thể phát huy ra chiến lực Thiên Tôn, nếu bà ở trong thiên địa của Tô Vũ thì có lẽ có thể chiến một trận với lão tổ của Ngục vương nhất mạch.
Đây chính là thu hoạch lớn!
Thực lực như vậy nếu truyền đi sẽ rất dọa người, chỉ sợ không hề yếu hơn bất kỳ thế lực nào.
Thực ra Lam Thiên mơ hồ đã có cảm giác chạm tới Thiên Tôn, chỉ là gia hỏa này ngày ngày tự bạo phân thân, thương thế vừa tốt lại biến xấu, xấu rỏi lại tốt, nhất thời trong thời gian ngắn ngươi cũng không biết lúc nào thì y có thể tấn cấp.
Hống Hoàng và Phù Thổ Linh đều dung nhập thiên địa của Tô Vũ, trong phiến thiên địa này, mặc dù Phù Thổ Linh tấn cấp Hợp Đạo sau, nhưng bởi vì Ngũ Hành tộc đều đang hoàn thiện Ngũ Hành đại đạo nên gã lại vượt lên trước Hống Hoàng.
Trong phiến thiên địa này có hơn 20 vị giữ chiến lực Thiên Vương!
Tô Vũ nhìn quanh một vòng, quả là cường giả như mây.
Tâm tình của hắn rất tốt!
Dù cho là Thiên Diệt thì ở trong thiên địa đại khái cũng có thể coi y là Hợp Đạo nhị đẳng, mà thật ra ở nơi đây ngộ đạo càng đơn giản hơn bên ngoài, mọi người sẽ còn gia tăng nhanh chóng chứ không chỉ dừng bước như vậy.
Nguy đạo... Tô Vũ không cảm thấy thiên địa của mình là ngụy đạo, chỉ có thể nói chủ nhân của thiên địa là hắn không bằng chủ nhân của Thời gian đại đạo, chứ chẳng hề liên quan tới đại đạo thật hay giả gì hết.
Những cường giả Thượng Cổ còn sống trước đó cũng chỉ có mỗi Định Quân là quỷ xui xẻo, đến bây giờ còn là nhị đẳng, gã vẫn chưa dung nhập thiên địa của Tô Vũ.
Bởi vì gã quá cố chấp, nhất định chỉ muốn dung Thương đạo.
Hiện tại không còn Thương đạo, kể cả Kích đạo tương tự cũng bị Lam Sơn Hầu lấy mất, Côn đạo thì đã bị Thiên Diệt dung hợp, Tô Vũ cảm thấy, Định Quân thật sự là xui xẻo tận mạng, tiếp theo hình như không còn đại đạo nào thích hợp với gã.
Tô Vũ đang ngẫm nghĩ, mà chính Định Quân Hầu cũng cảm thấy sốt ruột muốn chết.
Ở bên ngoài, kỳ thật chẳng có vấn đề gì cả.
Mấy vị Đại Tân vương đều gần giống như gã.
Lão bằng hữu như Anh Vũ ở bên ngoài cũng tương đương gã mà thôi.
Nhưng vừa tiến vào trong đây... bốn phía chung quanh đều là Thiên Vương, duy chỉ có gã cực kỳ đáng thương bị khí tức của những cường giả này xung kích suýt đứng không vững.
Mọe nó, hình như ta đã rời khỏi hàng ngũ thứ nhất!
Lấy Tô Vũ làm hạch tâm, hiện tại chung quanh có hơn hai mươi vị cường giả, gã miễn cưỡng đứng tại vòng thứ nhất, nhưng gã cảm thấy chẳng mấy chốc mình sẽ phải rời khỏi cái vòng này.
Gã thấy Tô Vũ dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhịn không được bèn nhỏ giọng hỏi: "Bệ hạ, thiên địa của chúng ta còn đại đạo nào thích hợp với ta không?"
Ta muốn dung đạo!
Lúc trước, Đại Tần vương nhanh chân giành dung Thương đạo đầu tiên, khi đấy gã còn chần chờ cảm thấy mình nên suy tính một chút, kết quả chỉ chớp mắt đã lỡ mất cơ hội.
Về sau cả mấy đạo như trường kích, côn bổng cũng đều bị người ta chiếm giữ, bây giờ gã biết phải làm sao?
Tô Vũ híp mắt trêu chọc: "Ngươi muốn dung đạo rồi?"
"Phải!"
Định Quân Hầu vội vàng gật đầu, hơi có chút bất đắc dĩ: "Bệ hạ, nhưng mà không có đại đạo nào thích hợp ta cả!"
Ta cũng muốn trở thành chủ nhân quy tắc!
Nếu trùng với những người khác thì không phải là ta sẽ gặp phiền phức sao?
Tô Vũ cười nói: "Ta sớm bảo ngươi dung đạo, ngươi cứ mãi không chịu, hiện tại lại tới tìm ta, nếu không phải bây giờ đang nhàn rỗi thì ta sẽ chẳng thèm để ý ngươi. Còn lại một đầu Giáo đạo, một đầu Mâu đạo, ngươi lựa chọn một cái đi! Kỳ thật giáo rất khó luyện, mâu thì không khác trường thương nhiều lắm, thương dài thì chính là mâu... Kéo đài trường thương của ngươi một chút là được! Cố ý lưu lại cho ngươi đó!"
Câu cuối cùng này khiến cho Định Quân Hầu cực kỳ kích động, cố ý lưu lại cho ta?
Thể diện của ta quả là đủ lớn nhĩ!
Đương nhiên, Tô Vũ cũng chỉ nói như vậy mà thôi, chẳng qua là vì tạm thời không có ai dung hợp.
Hắn vỗ vai Định Quân: "Chiến giả thì nên dung đạo sớm một chút, không giống Văn Minh sư, phạm vi lựa chọn của Chiến giả hẹp hơn không ít!"
Đây cũng là lời thật, Chiến giả đạo thông dụng thì rất nhiều người đều đang dùng.
Tô Vũ tùy ý vung tay lên, một đâu đại đạo hiện ra, hắn không quản Định Quân Hầu nữa, mặc cho vị này tự chơi một mình, dù sao cũng không phải lần đầu tiên dung đạo, trước đó đã có rất nhiều người tiến hành, Định Quân Hầu quan sát đủ rồi, vấn đề hẳn là không lớn.
Tô Vũ nhìn về phía mọi người, cười nói: "Thực lực tăng lên khá lắm! Tiếp theo cũng chính là lần gia tăng cuối cùng, ta sẽ đi đánh vỡ Hoang Thiên Thú đạo để rút lấy lực lượng, trợ giúp mọi người khôi phục toàn bộ nhục thân! Trong thời gian ngắn, chỉ sợ không có quá nhiều cơ hội ngộ đạo như mấy ngày nay!"
Mọi người nghe vậy đều hết sức vui vẻ, còn có thêm một lần nữa!
Đi theo Tô Vũ thật đúng là một ngày ăn ba bữa, không theo hắn thì ba ngày cũng chẳng có mà ăn!
Tô Vũ lưu lại thiên địa của mình ở nơi đây rồi mang mọi người bay đi, Định Quân Hầu cực kỳ gấp gáp, vội vàng vừa dung đạo vừa kêu to: "Bệ hạ, có thể phá vỡ Hoang Thiên Thú đạo chậm một chút được không, chờ ta với!"
Thiên Diệt cười khặc khặc: "Không có đâu, đợi ngươi tới thì hết sạch rồi!"
Định Quân Hầu thầm mắng một tiếng, gấp tới mức suýt nhịn không nổi.
Thật là!
Sớm biết vậy thì ta dung đạo từ lâu rồi.
Tô Vũ mặc kệ gã, hắn mang người bay về phía Phong ấn chi địa.
Trong Phong ấn chi địa, 15 cột sáng giờ chỉ còn lại một cột lẻ loi trơ trọi.
Tử Linh Đế Tôn mở mắt nhìn người vừa tới.
Tô Vũ cũng nhìn lão, cười khẽ: "Trước đó Vạn thự trưởng đã thay ta đáp ứng giúp ngươi giải phong!"
Tử Linh Đế Tôn không lên tiếng.
Tô Vũ nói tiếp: "Chờ thêm một thời gian nữa đi, chờ ta làm xong việc trong tay, ta sẽ tới giúp ngươi@ Yên tâm, không quá lâu đâu, tối thiểu sẽ nhanh hơn Võ Hoàng, cũng miễn cho giải phong ngươi vào lúc này lại để ngươi nảy sinh xung đột với ta"
"Tô Hoàng không cần quá mức sốt ruột"
Tử Linh Đế Tôn chẳng gấp gáp lắm: "Sớm hay muộn thì đều vậy cả, bây giờ giải phong đối với ta cũng không quá có lợi, để ta ở đây an tâm cảm ngộ Tử Linh đạo cũng là chuyện tốt"
"Quả nhiên Đế Tôn suy nghĩ rất thoáng!"
Tô Vũ cười khẽ, không nói thêm gì nữa mà dẫn người rời đi.
Tất cả mọi người cùng bay về Thiên Uyên giới vực.
Nơi xa xôi, Võ Hoàng lại âm thầm tới rình coi, trong lúc lão nhìn lén, Tô Vũ cũng đã cảm nhận được, chỉ là hắn không thèm để ý, mà Võ Hoàng thì lại cảm thấy rất bi ai, cực kỳ muốn chửi má nó!
Làm gì chứt Gần đây nguy cơ tử vong quá rõ ràng, ngày ngày đều có người nhắc tới chuyện mình chết, rốt cuộc có phải Tô Vũ hay không?
Không phải Tô Vũ thì ai lại rảnh rỗi suốt ngày nhắc tới chuyện mình chết làm gì?
Mẹ nó, còn là người không thế?
Ta đang sống sờ sờ đây mà!
Hiện tại lão không quá tin tưởng cảm ứng nguy cơ của bản thân nữa, rốt cuộc ta có chết không vậy?
Bấy giờ, nhìn thấy Tô Vũ mang theo nhiều cường giả trở về Thiên Uyên giới vực, lão lại càng ghen tị ê răng, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhiều.
Rõ ràng ta sắp sửa giải phong rồi, vì sao ta lại cảm thấy bản thân càng ngày càng lâm vào nguy hiểm?
Giải phong xong ta nhất định phải đánh chết tên cháu trai Tô Vũ.
Có điều... hình như chưa chắc đã giết được.
Thực lực của bản thân Tô Vũ giờ đây đã lớn mạnh đáng sợ, huống chi dưới trướng còn có nhiều cường giả như vậy.
"Không sợ... Ta giải phong xong thì còn mạnh hơn chủ nhân quy tắc thông thường!"
Chủ nhân quy tắc cũng có đủ loại khác biệt, ta đâu phải kê yếu, ta sợ Tô Vũ làm gì?
Nhiều người thì có ích gì chứt Thôi được, nhiều người thì đĩ nhiên cũng không tệ, tối thiểu có thể giết được thêm càng nhiều người.
Võ Hoàng tự nói tự cười, thời gian này lão thực sự là rất khó vượt qua.