Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3248 - Chương 3248: Đảo Khách Thành Chủ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3248: Đảo Khách Thành Chủ.
 

Mà ngay một khắc này, Bát Dực Hổ bỗng nhiên biến sắc, không còn là dáng vẻ thong dong như trước đó nữa.

Một cỗ lực lượng đặc thù truyền đến, mang theo tiếng cười quen thuộc: "Ô, người quen cũng đang ở đây kìa! Nhìn dáng vẻ thì có vẻ Hổ huynh phát hiện ra ta rồi nhỉ, Thiên Mệnh lão huynh cũng ở chỗ này à?"

Thiên Mệnh Hầu thầm giật mình!

Sắc mặt Bát Dực Hổ lập tức biến hóa, miễn cưỡng gượng cười: "Tô Tôn giả, đã lâu không gặp, có câu..."

"Ngậm miệng đi, ở trước mặt ta đừng giả vờ giả vịt!"

Nương theo tiếng cười, hư không hơi dao động, hai thân ảnh trực tiếp hiện ra, hai cái ghế dựa lập tức xuất hiện.

Tô Vũ và Lam Thiên ngồi xuống, Tô Vũ nhìn cũng không nhìn hai người, chỉ lướt qua chén trà xì dầu rồi bật cười: "Thứ gì đây? Xì dầu dùng để uống như thế sao? Mau uống chút trà ngon đi!"

Dứt lời, chén trà bằng ngọc xuất hiện, lá trà và Thiên Nguyên thủy cũng hiện ra tức thì.

Pha trà!

"Thiên Mệnh huynh, ngươi có việc phải rời đi à?"

Sắc mặt Thiên Mệnh ngưng trọng, cái mông đã hơi nhổm lên vội vã đặt xuống, thấp giọng cười đáp: "Sao lại thế!"

Nhưng trong lòng y thì chấn động vô cùng!

Tô Vũ!

Sao hắn lại nhận biết Bát Dực Hổ?

Quan trọng hơn, thực lực của hắn là gì, vì sao y có cảm giác bản thân hoàn toàn không nhìn thấu?

Bát Dực Hổ nở nụ cười đè xuống rung động trong lòng, hắn nói: "Tô Tôn giả.."

"Đừng gọi Tôn giả gì đó, Tôn giả đều là những kẻ địa vị thấp mới gọi như vậy, ta thích được người đời xưng tụng là Hoàng, gọi ta là Tô Hoàng hay Vũ Hoàng thì ta sẽ vui về hơn!"

Tô Vũ vừa đến đã đảo khách thành chủ.

Bát Dực Hổ cười ha hả hùa theo: "Vậy thì gọi là Tô Hoàng đi, thì ra Tôn giả có ý nghĩa xấu, vậy mà Thiên Mệnh Tôn giả lại một mực gọi ta là Hổ Tôn.."

Tô Vũ giải thích thay cho Thiên Mệnh Hầu: "Cũng không phải mang nghĩa xấu, chưa tới chủ nhân quy tắc thì đều có thể gọi như vậy, bất quá... không phải địa vị của ta cao hơn ngươi sao? Bát Dực huynh cảm thấy thế nào?"

Bát Dực Hổ ngẫm nghĩ chốc lát bèn gật gật đầu.

Đúng vậy, hắn thừa nhận.

Bởi vì đây là một vị đã khai thiên!

Địa vị cao hơn hắn là chuyện quá bình thường.

Mà trái tim của Thiên Mệnh lại đập cực nhanh.

Tô Vũ nhìn về phía Thiên Mệnh, cười nói: "Ta còn đang định khi nào đó sẽ đi gặp Thiên Mệnh huynh một lần, tình huống cụ thể ra sao hẳn ngươi cũng biết, Vô Mệnh đã đầu nhập vào dưới trướng của ta! Trường Hà đã bị ngươi mang đi, hẳn ngươi phải hiểu rõ mọi chuyện mới đúng"

Thiên Mệnh Hầu khẽ nói: "Ta có biết một hai, chỉ là bên chỗ Vũ Hoàng...

Tô Vũ bật cười: "Ghét bỏ thực lực của ta không đủ? Thế lực cũng không lớn mạnh?

Nếu là trước kia, ta còn lười gặp ngươi, cũng chẳng muốn nói thêm lời nào với ngươi, ta không quá ưa thích kẻ còn thông minh hơn cả mình! Bất quá đó là chuyện trước kia, mới cách đây không lâu, ta đại bại ở thượng giới, sau khi trở về Vô Mệnh lại khóc lóc van nài nhất định muốn theo ta. Ta bảo ông ấy cút ông ấy cũng chẳng chịu cút. Thế nên ta mới động tâm tư với Thiên Mệnh Hầu, không biết Mệnh tộc định phân thành hai hay là hợp nhất đây?"

Thiên Mệnh giật mình: "Ý của Vũ Hoàng là... Vô Mệnh thề chết cũng muốn đi theo sao?"

Tô Vũ cười đáp: "Xem như thế đi! Vô Mệnh đã tấn cấp Thiên Vương, thực lực cũng coi như tạm được"

Nói xong, hắn lại quay sang nhìn Bát Dực Hổ: "Ngươi đã từng gặp ông ấy rồi, có ấn tượng gì không?"

"Vô Mệnh sao?"

Bát Dực Hổ chân chờ một chút, liếc nhìn Thiên Mệnh Hầu rồi đáp: "Tô Hoàng nói như vậy thì ta mới ngờ ngợ nhớ ra, lần trước xác thực có một người khí tức tương tự với Thiên Mệnh, thực lực rất mạnh, có năng lực khám phá sơ hở, chẳng lẽ đó chính là Vô Mệnh?"

Tô Vũ gật đầu: "Chính là ông ta!"

"Thì ra là thế, bảo sao ta thấy hơi quen thuộc" Bát Dực Hổ lẩm bẩm.

Thiên Mệnh kinh hãi, Bát Dực Hổ còn từng gặp Vô Mệnh ư?

Gặp ở đâu vậy?

Vô Mệnh thật sự đã quyết tâm đầu nhập vào dưới trướng Tô Vũ rồi?

Hay là ngay sau khi Tô Vũ đại bại?

Tô Vũ pha xong bốn chén trà, ba chén bay về phía ba người, Lam Thiên, Bát Dực Hổ và Thiên Mệnh tự mình tiếp nhận. Bát Dực Hổ là người đầu tiên nếm thử, một ngụm liền uống cạn, uống xong hắn khẽ nhíu mày: "Không ngon bằng trà xì dầu dấm đường của ta"

Thiên Mệnh Hầu yên lặng thưởng thức một ngụm, dư vị vô tận, xì dầu dấm đường cái quái gì chứ, đây mới thật sự là trà ngon!

Trước đó y sắp nôn hết ra rồi!

Tô Vũ không để tâm lắm: "Mỗi người đều có sở thích riêng! Mấy năm trước, ta còn thích uống nước trái cây cơ mà, hiện tại ít khi uống rồi"

"Nước trái cây lại là vật gì?"

Bát Dực Hổ thật sự rất hiếu kì, Tô Vũ qua loa đáp: "Trái cây ép ra nước!"

"ôm Bát Dực Hổ vừa học được, miễn cưỡng uống một ngụm trà rồi hỏi: "Không phải Tô Hoàng đang ở Tử Linh giới vực sao? Tới hàn xá của ta có việc gì?"

Tô Vũ mỉm cười: "Tới thăm Hổ huynh thôi"

Hắn nháy mắt: "Chuyện của chúng ta từ từ rồi nói"

Dứt lời, Tô Vũ lại quay sang Thiên Mệnh: "Thiên Mệnh huynh, ngươi nghĩ thế nào?"

Thiên Mệnh trầm ngâm: "Vô Mệnh lựa chọn Vũ Hoàng, theo lý thuyết thì ta không nên chân chờ nữa! Vô Mệnh là cháu trai đích truyền của Hoàng tộc ta, ta xem như thúc thúc của hắn, chỉ là không tính quá thân mà thôi! Hắn mới là kê chấp chưởng duy nhất của Mệnh tộc!"

Nói đến đây, y khẽ thở dài: "Hiện tại ta khó mà đưa ra quyết định, ta chỉ muốn hỏi Vũ Hoàng, ngài có tự tin sẽ đối phó được vạn tộc và Ngục vương nhất mạch không? Nếu không thì lúc này chọn đội sẽ khiến ta mạo hiểm quá lớn!"

Tô Vũ ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói: "Ngươi thử hỏi Hổ huynh xem, Hổ huynh là người phe ta, lại thêm ba bốn vị Thiên Tôn thì có thể đấu lại vạn tộc được không?"

Bát Dực Hổ hùa vào: "Thêm mấy vị Thiên Tôn nữa thì nhất định là có thể!"

Thiên Mệnh giật mình: "Hổ Tôn, vạn tộc có không ít Thiên Tôn đâu!"

"Ta biết, không phải ngươi đã nói rồi sao?"

Bát Dực Hổ nhíu mày: "Dưới trướng Tô Hoàng đông đảo cường giả, cộng thêm mấy vị Thiên Tôn thì vẫn có thể chiến một trận, có gì không ổn à?"

Thiên Mệnh nghe mà sợ tới ngây người.

Hai ngươi đang diễn kịch à?

Thế nhưng Bát Dực Hổ có cần phải diễn kịch đâu!

Tô Vũ híp mắt cười nói: "Tam Nguyệt và Cự Phủ đều đã gia nhập dưới trướng của ta!

Ngoại trừ hai vị này thì Phì Cầu đã tiến thêm một bước, Nam vương cũng đã tiến vào lĩnh vực Thiên Tôn, nếu Thiên Mệnh Hầu nguyện ý gia nhập thì bên chúng ta sẽ có không ít Thiên Tôn!"

Dứt lời, hắn lại bổ sung: "Lam Thiên cũng sắp đột phá rồi"

Lúc này, Thiên Mệnh Hầu mới nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên nhìn về phía Lam Thiên, trong lòng y giật điếng người.

Lam Thiên vẫn chưa chết!

Vừa rồi thiếu chút nữa y đã sơ sót bỏ qua một vấn đề mấu chốt!

Rõ ràng thực lực của Lam Thiên mạnh hơn nhiều khi đại chiến với Ngục vương nhất mạch.

Nếu Lam Thiên không chết vậy thì những người khác thế nào?

Y vội vàng hỏi: "Lần trước rốt cuộc là những người nào đã chết?"

"Không ai chết cả"

Tô Vũ uống trà, cười đáp: "Nhân tộc thần bí hơn ngài tưởng tượng nhiều, chưa một ai chết hết, không chỉ người của ta mà đám Ám Ảnh Hầu cũng chưa chết!"

"Không một ai chết, ngược lại ai nấy đều đã cường đại hơn một vòng"

Thiên Mệnh Hầu ngây ngốc, lòng y vô cùng kinh ngạc.

Không chết bất cứ ai ư?

Làm sao có thể?

Các ngươi giết một vị Thiên Tôn và nhiều Thiên Vương, cùng với mấy chục Hợp Đạo của đối phương, kết quả ngươi lại nói với ta rằng các ngươi không chết bất cứ người nào?

Tô Vũ nhướng mày: "Khó tin lắm hả? Ngươi đã bắt Trường Hà thì phải biết, ta không phải loại người ngu xuẩn, nếu thực sự chết người thì đang yên đang lành ta lại chạy tới đánh Nguyệt Hạo làm gì?"

Hắn giải thích đơn giản: "Dụ Ngục vương nhất mạch bại lộ thực lực mà thôi, tiện thể giảm bớt mức độ chú ý của ta!"

Thiên Mệnh Hầu kinh hãi thán phục: "Quả nhiên Vũ Hoàng thủ đoạn cao cường!"

"Cũng không phải"

Tô Vũ lắc đâu: "Chỉ là do thực lực không đủ, nếu không ta cần øì phải giở chút thủ đoạn nhỏ ấy! Chẳng có tí ý nghĩa nào!"

Thiên Mệnh hít sâu một hơi: "Vậy thì ta lại mạo muội hỏi một câu, lần này Vũ Hoàng đến đây là vì.."

"Tìm Bát Dực Hổ!"

Tô Vũ nói: "Ta sắp lên thượng giới, trước hết muốn tâm sự cùng Hổ huynh, miễn cho hắn làm hỏng chuyện của ta!"

Bát Dực Hổ cười khan: "Không đâu"

Tô Vũ hiếu kỳ hỏi: "Ngươi tới đây làm gì? Ta cảm thấy rất kỳ lạ, ngươi đâu có ngốc, đừng nói với ta rằng ngươi đến xem náo nhiệt! Ta nghe nói ngươi tới là vì Địa Ngục Môn, chẳng lẽ ngươi còn muốn đi vào trong đó hay sao? Nhưng nếu thế thì chi bằng chờ vạn tộc và Ngục vương nhất mạch đánh nhau rồi mới vụng trộm tiến tới, hiện tại ngươi lại có ý ngăn cản song phương đại chiến là vì sao?"

Đúng vậy, sự xuất hiện của Bát Dực Hổ và Đoạn Vĩ Long chính là đang ngăn cần.

Bát Dực Hổ cười gượng: "Không có..."

Tô Vũ thần nhiên nói: "Được rồi, không muốn nói thì thôi! Đương nhiên ta có kế hoạch của ta, phàm là kẻ ngăn cản ta, mặc kệ mạnh cõ nào thì đều phải chết!"

mu Bát Dực Hổ im lặng, đây là đang uy hiếp ta sao?

Có lẽ là vậy!

Bình Luận (0)
Comment