Trong đầu Thiên Mệnh Hầu bấy giờ có vô số suy nghĩ, y chân chờ hỏi lâu, bỗng nhiên hỏi: "Vũ Hoàng, nếu ta theo ngài thì có thể xếp ở cấp bậc nào?"
Tô Vũ nhìn y: "Để ta ngẫm lại xem"
Hắn, Nam vương và Phì Cầu đều mạnh hơn Thiên Mệnh.
Về phần mấy vị khác như Cự Phủ, Tam Nguyệt, còn có ngụy Thiên Tôn Thiên Hỏa và Lam Sơn...
Tô Vũ cẩn thận đưa ra câu trả lời: "Thiên Mệnh huynh không yếu, còn phải xem là nơi nào nữa, nếu như ở địa phương khác, Thiên Mệnh huynh sẽ xấp xỉ Tam Nguyệt tiền bối, cũng gần bằng với chúng ta, nếu như ở chỗ ta, vậy thì khó mà nói rồi, có khả năng Thiên Hỏa còn mạnh hơn ngài nhiều!"
Thiên Hỏa?
Mọe nó, Thiên Hỏa là ai?
Tại sao lại toát ra một tên Thiên Hỏa nữa rồi?
Tô Vũ không hề gạt người, khi Thiên Hỏa sát nhập căn nguyên thì đã trở thành Thiên Tôn, về sau y dung nhập Hỏa đạo trong thiên địa của Tô Vũ, kỳ thật Hỏa đạo đã bị y chấp chưởng, mặc dù còn chưa tới chủ nhân quy tắc nhưng nếu chiến đấu trong thiên địa của hắn thì Thiên Mệnh chưa hẳn có thể địch nổi!
Nhất thời Thiên Mệnh cảm thấy rất bất đắc dĩ, hóa ra một vị Thiên Tôn như ta ở chỗ ngươi muốn đứng trong năm vị trí đầu cũng khó khăn như thế sao?
Còn phải tranh với Tam Nguyệt nữa?
Từ lúc nào thì thế thực của Tô Vũ đã mạnh như vậy?
Mà ở bên cạnh, Lam Thiên không quên nhắc nhớ: "Bệ hạ, đây chỉ là hiện tại thôi, ta sắp tấn cấp rồi, Thiên Thánh cũng vậy! Chớ thấy Đại Chu vương im lặng không lên tiếng mà nhầm, ta cảm thấy y cũng sắp sửa đột phá. Một khi tới cấp bậc Thiên Tôn thì chúng ta chưa chắc đã không bằng mấy vị lâu năm, mấy vị này thực ra đều đã đến cực hạn, mà chúng ta còn có không gian rất lớn để phát triển!"
"Với lại bệ hạ còn quên không nhắc tới một vị tu Sinh tử đại đạo nữa!"
Tô Vũ cười khẽ: "Nàng ta không có ở đây, đừng nhắc tới nàng! Nếu nàng ở đây thì đến ta cũng không bằng, cần gì phải liệt kê ra"
Không thể phản đối!
Thiên Mệnh chỉ cảm thấy lòng mình thật mệt mỏi, các ngươi đang khoác lác đúng không?
Ta không biết!
Nếu như không phải khoác lác thì thực lực của Tô Vũ quả là cực kỳ khủng bố!
Dù là bây giờ thì cũng rất đáng sợ!
Tam Nguyệt, Cự Phủ, cộng thêm Tô Vũ, Phì Cầu, nếu mình cũng gia nhập thì đã có chiến lực của năm vị Thiên Tôn, đó là còn chưa nói tới những người không xuất hiện!
Một lát sau, Thiên Mệnh lên tiếng: "Mệnh tộc vẫn luôn lấy Vô Mệnh làm chủ, nếu Vô Mệnh đã đầu nhập bệ hạ và nếu bên hạ có biện pháp thì ta muốn gặp Vô Mệnh. Khi ấy ta tự nhiên sẽ đưa ra quyết định!"
Gặp Vô Mệnh rồi thì thật giả đương nhiên sẽ rõ.
Tô Vũ gật đâu: "Có thể, trong ba ngày tới đi! Ngài tìm một cơ hội đi sâu vào trong Hỗn Độn, tránh đi những người khác thì có thể gặp được Vô Mệnh!"
Khá lắm!
Thiên Mệnh cảm thấy mình lại vừa nắm giữ được tin tức gì đó khó lường rồi!
Sâu trong Hỗn Độn lại có thể thấy được Vô Mệnh!
Đây là chuyện đáng sợ cố nào?
Tô Vũ lại đả thông thêm một thông đạo giữa hạ giới cùng thượng giới.
Một thông đạo mà không ai biết được!
Thực ra Tô Vũ không lo lắng quá nhiều về Thiên Mệnh.
Vô Mệnh đã đầu nhập, Thiên Mệnh còn có thể chọn đối nghịch với hắn hay sao?
Thiên Mệnh là người thông minh, trước mắt xem ra vạn tộc cũng không chiếm được ưu thế quá lớn, mấu chốt ở chỗ vạn tộc khuyết thiếu một sự tồn tại đỉnh cấp có thể lãnh đạo toàn bộ các tộc chung lòng!
Ví dụ như Nhân tộc, thiếu đi một vị Nhân Chủ thì cũng không đủ đồng lòng.
Mà vạn tộc muốn tìm ra cộng chủ thì còn khó hơn Nhân tộc tìm ra Nhân Chủ nhiều.
Trừ khi bây giờ xuất hiện một vị chủ nhân quy tắc!
Lúc này thực lực bên phía Tô Vũ không hề yếu, Thiên Mệnh có đầu nhập hay không cũng chẳng thành vấn đề, hẳn là y phải biết nên lựa chọn như thế nào.
Tô Vũ không nói chuyện với Thiên Mệnh nữa, rất nhanh hắn nhìn về phía Bát Dực Hổ, cười nói: "Như vậy, ý của Hổ huynh là chỉ cần vị trong Địa Ngục Môn có thể thuận lợi ra ngoài, Hổ huynh liền nguyện ý hợp tác với ta sao?"
Bát Dực Hổ cần ý chí Hỗn Độn, đánh chủ nhân quy tắc dĩ nhiên chẳng thể đơn giản như vậy.
Thêm một bên hợp tác thì sẽ có thêm một phần xác suất thành công.
Bát Dực Hổ gật đầu, sau đó hắn lại nhỏ giọng nói: "Bất quá... tên chủ nhân quy tắc kia không cần chư vị xuất thủ, để ta và Hỗn Độn Long giải quyết là được, chỉ cần chư vị có thể xử lý những người khác của Ngục vương nhất mạch thì tất nhiên việc hợp tác không có vấn đề gì!"
Dù biết đối phó với chủ nhân quy tắc rất khó, nhưng Bát Dực Hổ và Hỗn Độn Long đều không trông cậy vào người khác xuất thủ giúp mình.
Nếu không sẽ dễ dàng xuất hiện phiền phức.
Một khi những người này vây giết vị chủ nhân quy tắc kia, lâm thời lật lọng, lo lắng hắn tấn cấp mà ngăn cản hắn thì ngược lại phiền toái sẽ càng lớn.
Cho nên, hắn và Hỗn Độn Long dự định tự mình mang đám cổ thú đi vây giết vị kia.
Nghe vậy, Thiên Mệnh không khỏi chen lời vào: "Thế còn Bách Chiến dưới hạ giới thì sao? Liệu hắn có xuất hiện gây ra quấy nhiễu không?"
"Không cân lo lắng!"
Tô Vũ phất tay: "Sắp tới ta sẽ đến thượng giới, sau khi lên thượng giới ta sẽ liên thủ với vạn tộc phong ấn thông đạo, ta nghĩ vạn tộc sẽ cực kỳ vui lòng thấy cảnh này, không phải sao?"
Thiên Mệnh giật mình, phong ấn thông đạo?
Phải rồi, Tô Vũ có thể đi qua Hỗn Độn, hình như cũng không có vấn đề gì cả.
Tô Vũ ngẫm lại tính toán của mình, nếu Bát Dực Hổ nguyện ý hợp tác thì có thể giúp hắn tránh bớt rất nhiều phiền phức, bất quá nếu có thể đem người vào trong thiên địa của mình thì khả năng thành công càng lớn hơn.
Sợ là sợ mọi chuyện bị phơi bày.
Thế nhưng dù bị phơi bày thì đường như cũng không có ảnh hưởng nào quá lớn, cùng lắm thì không có ai đến, không ai đến thì tất nhiên sẽ chẳng có tổn thất gì.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ liền nói: "Hổ huynh, gần đây ta có vài kế hoạch khác, tỉ như dụ người vào trong thiên địa của ta, cũng có thể thoải mái giải quyết bọn hắn hơn! Việc này cần Hổ huynh phối hợp một phen!"
Bát Dực Hổ suy tư một chút, trong nháy mắt đã minh bạch ý của Tô Vũ, hắn nói rất nhanh: "Được thôi, bất quá ta vẫn muốn nói rõ ràng trước, dù có hợp tác thì vị chủ nhân quy tắc kia cũng phải giao cho chúng ta giải quyết!"
"Đó là điều đương nhiên!"
Tô Vũ nói thẳng: "Ta chỉ ước gì như thế, một vị chủ nhân quy tắc không biết rõ sâu cạn thế nào, ta chỉ mong sao các ngươi dốc sức đối phó! Đúng rồi, ta không tới chỗ Hỗn Độn Long kia được, dù sao đuôi của y gãy mất cũng là do ta làm, ta nghĩ gã mà nhìn thấy ta thì sẽ gây chuyện! Việc này mong Hổ huynh lo liệu giùm, dù sao các ngươi cũng có liên hệ"
Bát Dực Hổ gật đầu.
Ngẫm nghĩ chốc lát, hắn lại nhìn về phía Tô Vũ, đột nhiên hỏi một vấn đề rất thâm ảo:
"Tô Hoàng, mục đích cuối cùng của ngài là gì?"
Không sai, chính là mục đích cuối cùng của ngươi, chẳng lẽ ngươi cứ đánh đông đánh tây lung tung mãi như thế sao?
Dĩ nhiên không phải!
Tô Vũ nâng chén trà lên nhấp một ngụm, không chút hoang mang đáp lời: "Õ thời đại này, vạn đạo hội tụ, vạn hướng quy tâm, từng thời đại bắt đầu hợp dòng! Cường giả nhiều vô số mà người khai thiên cũng không hiếm thấy. Mục đích cuối cùng ư? Nếu ta nói mục đích của mình là muốn thứ nên biến mất phải biến mất, kẻ đáng chết sẽ chết hết đi, cái gì nên xuất hiện thì buộc phải xuất hiện, khiến cho vạn đạo nhất thống, ngươi có tin không?"