Bát Dực Hổ rơi vào trầm tư, cuối cùng khẽ gật đầu: "Người khai thiên có dạng hùng tâm này cũng là chuyện rất bình thường! Chỉ là..."
"Chỉ là thực lực của ta quá thấp!"
Tô Vũ ngắt lời: "Cho nên đó chỉ là suy nghĩ trong đầu ta mà thôi! Trước mắt, ta chỉ có một mục đích, trước khi Nhân Hoàng và chủ nhân quy tắc của vạn tộc trở về, ta phải bình định vạn giới, lấy trạng thái mạnh nhất, tốt nhất đi nghênh đón rung chuyển tiếp theo!
"Năm đó có hơn 100 vị chủ nhân quy tắc rời đi, bây giờ còn bao nhiêu người sống sót?
Năm đó có một số Hầu Thượng Cổ cùng đi theo, Hầu Thượng Cổ đỉnh cấp cơ hồ đều đi cả rồi, 1080 vị Hầu Thượng Cổ đã đi mất hai phần ba, nhiều người như vậy liệu có bao nhiêu vị sẽ tấn cấp?"
Hầu Thượng Cổ có tổng cộng 1080 vị, tối thiểu đã bị mang đi 600 vị, số còn lại thì lưu lạc vạn giới, mà người năm xưa ở lại kỳ thật đều là những kẻ yếu.
Người thực sự cường đại đạt đến lĩnh vực Thiên Vương, thậm chí là nhị đẳng thì đều bị mang đi cả rồi!
Những người kia lại có bao nhiêu người tấn cấp chủ nhân quy tắc?
Ở chỗ Nhân Hoàng hiển nhiên sẽ không bị hạn chế tấn cấp.
Lúc họ trở lại, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu vị chủ nhân quy tắc đây?
Điểm này không ai có thể biết được.
Cho nên, nếu khi họ trở về mà vạn giới còn bảo trì trạng thái hiện tại thì các cường giả bây giờ đều sẽ trở thành pháo hôi, bởi vì ngươi còn chẳng phải chủ nhân quy tắc, chẳng là cái thá gì hết.
Nhân Hoàng khịt mũi coi thường đối với lời Tinh Nguyệt nói cũng là căn cứ vào điểm này, bên kia là chiến tranh giữa các vị chủ nhân quy tắc!
Mà bây giờ vạn giới còn chưa thể công phá phong ấn, kỳ thật Nhân Hoàng đã từ bỏ hi vọng từ lâu.
Kéo dài đều chỉ là vì chờ đợi, có lẽ có thể đợi được tới lúc Văn vương trở về!
Mà điều Tô Vũ muốn làm chính là bình định vạn giới trước khi họ quay lại, thậm chí hắn còn muốn chủ động dẫn người xuất kích!
Ánh mắt Bát Dực Hổ biến hóa.
Lòng Thiên Mệnh cũng khẽ nhúc nhích.
Tô Vũ nói muốn bình định vạn giới, chỉ sợ không phải chỉ là lời nói suông.
Tô Vũ nói: "Bây giờ chỉ là món khai vị mà thôi! Tiếp theo sẽ là thời đại của chủ nhân quy tắc! Theo không kịp thời đại thì sẽ bị đào thải! Cho nên nếu Hổ huynh muốn tấn cấp chủ nhân quy tắc... chỉ cần sau khi tấn cấp không cùng đối nghịch với ta thì ta sẽ không quản việc này!"
"Các ngươi thuộc về thời đại Hỗn Độn, mà hiện nay Hỗn Độn còn chưa xung đột với chúng ta!"
"Ö Tử Linh giới vực, Tử Linh Đế Tôn cũng là cường giả chủ nhân quy tắc, chúng ta có thể giết lão ta không? Dĩ nhiên ta có niềm tin, giờ lão chỉ một thân một mình, chúng ta lại là nhân tài đông đúc, nhưng ta cần gì phải làm như thế?"
Tô Vũ cười nói: "Võ Hoàng bị phong ấn, lúc này ta có thể giết lão, nhưng cần phải làm Vậy sao?"
"Tạm thời đều không cần thiết!"
"Thời đại này mới bắt đầu mà thôi!"
"Chính xác là nghi thức khai mạc còn chưa kết thúc đâu!"
Đúng vậy, hắn và vạn tộc chinh chiến mới chỉ là nghi thức khai mạc!
Tô Vũ nở nụ cười xán lạn vô cùng: "Cho nên, thời đại này chú định sẽ rất thú vị, mà ta không cam lòng làm một kẻ vô danh trong thời đại vạn đạo tranh phong này, trước hết cứ giết một vài kẻ thích nhảy nhót để luyện tay một chút cũng tốt!"
Hai người nhìn về phía hắn, hồi lâu sau, Bát Dực Hổ mới lên tiếng: "Ta nghĩ mình đã minh bạch ý tứ của Tô Hoàng! Trước khi Địa Ngục Môn mổ ra, ta nghĩ ta sẽ không xung đột gì với ngài"
"Vậy thì không còn gì tốt hơn!"
Tô Vũ cười một tiếng rồi đứng dậy: "Còn nhiều lời ta cũng không nói! Hai vị là bán đứng ta hay là thật lòng hợp tác với ta cũng tốt, ta nghĩ khác biệt duy nhất ở chỗ thủ hạ của ta sẽ chết nhiều hay ít mà thôi, về phần bản thân ta... Bây giờ, e rằng muốn giết ta sẽ rất khó!"
Hắn quay sang dặn dò: "Lam Thiên, lưu lại một phân thân ở đây giao lưu với Hổ huynh đi, hiểu nhau một chút thì về sau cũng có thể thuận tiện làm việc"
Lam Thiên ném lại một phân thân, cấp tốc hóa làm một tảng đá lăn vào chân tường, vui về nói: "Nếu Hổ Tôn có chuyện thì có thể tùy thời gọi ta!"
Gân xanh trên trán Bát Dực Hổ giật giật, hắn khó nhọc đáp: "Được!"
Tô Vũ đạp không định rời đi, Thiên Mệnh nhịn không được hô: "Bệ hạ... Vậy ta..."
"Ba ngày sau, tự mình đi tìm Vô Mệnh! Đến bên ngoài Hỗn Độn Sơn, ta sẽ an bài người tới đón ngươi!"
Được rồi!
Thiên Mệnh gật gật đầu, đưa mắt nhìn theo bóng dáng Tô Vũ và Lam Thiên rời đi.
Chờ họ đi rồi, Thiên Mệnh mới liếc qua phân thân của Lam Thiên trong chân tường, cảm khái một tiếng: "Ta quả là ếch ngồi đáy giếng, thì ra bệ hạ đã sớm vượt khỏi vạn giới bây giờ."
Tô Vũ đang nghĩ tới chuyện sau khi Nhân Hoàng trở về, nghĩ tới chuyện vạn đạo hợp nhất.
Mà rất nhiều cường giả còn đang suy nghĩ cực kỳ đơn thuần xem vạn giới do ai làm lão đại.
Bát Dực Hổ không nói gì, đưa mắt nhìn theo bóng dáng Tô Vũ, sau đó lại nhìn về phía Thiên Mệnh, cười ha hả nói: "Vậy thì Tôn giả có thể trở về bẩm báo với vạn tộc chuyện hợp tác, nhưng không thể vào lúc này được! Cụ thể nên nói như thế nào thì không cần ta phải chỉ cho Tôn giả! Đừng nói ra sự tình chủ nhân quy tắc sắp xuất hiện là được, nếu không, vạn tộc nhất định sẽ ngăn cản, vậy thì không phù hợp với ích lợi của bọn ta"
Bây giờ nói có chủ nhân quy tắc sắp xuất hiện, nếu hiện tại bộc phát đại chiến thì Ngục vương nhất mạch sẽ không có cơ hội tiếp dẫn vị kia, như thế thì vạn tộc rất có thể sẽ động thủ sớm.
Làm thế sẽ xung đột với lợi ích của Bát Dực Hổi Thiên Mệnh khẽ gật đầu, đầu năm nay, ai ai cũng có tính toán của riêng mình, y quả thật đã già rồi.
Mệnh tộc chỉ sợ cũng không so bì được.
Vô Mệnh lựa chọn đi theo Tô Vũ chỉ sợ cũng đã nghĩ sâu tính kỹ rồi mới hạ xuống quyết định.
"Gặp Vô Mệnh trước rồi nói sau!"
Thiên Mệnh Hầu thẳm nghĩ, bây giờ các phương đều đang có tính toán, có mưu đồ riêng, mặt ngoài vạn tộc là thế lực mạnh nhất, trên thực tế thì chưa hẳn.
Tô Vũ đã rời khỏi Hỗn Độn Sơn.
Hắn cũng không chạy loạn.
Hỗn độn quá nguy hiểm, chạy loạn rồi bị lạc mất sẽ rất phiền toái.
Hắn phải trở về Tử Linh giới vực, đem người đang dò xét lộ tuyến, đem toàn bộ thiên địa ngụy trang cho thật kĩ rồi na di đến bên này, cũng có thể kịp thời triệu hoán thủ hạ đến trợ chiến.
Nhất định phải nhanh!
Tin tức từ Bát Dực Hổ khiến cho Tô Vũ cảm giác khá cấp bách.
Cổng Địa Ngục lại có thể chuyển vận chủ nhân quy tắc, mặc dù cảm giác rất khó nhưng đây là một dấu hiệu đại biểu nó có thể cho một vài cường giả xuất nhập.
Ngục vương nhất mạch và cổ thú Hỗn Độn có quan hệ rất phức tạp, bây giờ nghiêm chỉnh mà nói thì những cổ thú Hỗn Độn ở bên ngoài kỳ thật không thể tính là cùng một thể với những kẻ bên trong, mà Ngục vương nhất mạch và cổ thú bên trong kia hẳn là đã có giao dịch gì đó.
Nếu không, cổ thú sao có thể thua một vị chủ nhân quy tắc do Ngục vương nhất mạch đưa ra ngoài?
"Địa Ngục Môn sắp mở, mà bản thể của Thiên Môn ở đâu thì ta vẫn không rõ ràng, thành viên của Địa Ngục Môn còn đơn giản hơn một chút, đều là cổ thú cả, mà bên trong Thiên Môn lại là nơi nào?"
"Thiên Môn phong ấn thời đại Khai Thiên, ở thời đó có nhiều cường giả lắm!"
"Thời Gian Chi Chủ, Tử Linh Chi Chủ, thậm chí là Nhân Tổ đều có thể ở trong đó. Rốt cuộc thì Văn vương đang chiến đấu cùng ai?"
Từng suy nghĩ lấp lóe trong đầu.
Thế cục trong Thiên Môn chỉ sợ còn phức tạp hơn Địa Ngục Môn rất nhiều.
"Ai có thể phong ấn thời đại Khai Thiên? Thời đại này do Thời Gian Chi Chủ mở, chẳng phải làm vậy là muốn phong bế luôn y sao?"
"Mà phong ấn thời đại nghĩa là phong ấn tất cả cường giả của thời đại này hay là như thế nào?"
"Phải làm sao thì mới có thể xem như phong ấn một thời đại?"
"Cánh cửa kia rốt cuộc từ đâu mà đến?"
Vô số nghỉ hoặc nảy sinh mà bây giờ không ai có thể lí giải giúp Tô Vũ.
Đây cũng là chuyện khiến cho hắn càng thêm gấp gáp!
Thời gian không nhiều lắm.
Hắn không muốn vào lúc vạn đạo hợp dòng mà bản thân mình vẫn chỉ là tôm cá nhãi nhép, giãy giụa lâu như vậy, vất vả lắm mới dựng chút căn cơ ở vạn giới, trở thành sự tồn tại đỉnh cấp của vạn giới, kết quả đến lúc đó lại trở thành tầng dưới chót, đây không phải là điều hắn muốn!
"Nhất định phải nhanh lên!"
"Sau lưng Bách Chiến có thể là Nhân Tổ, phía sau vạn tộc là trên trăm chủ nhân quy tắc, đứng sau Ngục vương nhất mạch là Hỗn Độn cổ tộc, mà ta... chẳng lẽ phải trông cậy vào Nhân Hoàng sao?"
Tô Vũ cười khổi Đúng vậy, kỳ thật các thế lực lớn bây giờ đều có chỗ dựa.
Mà hắn lại chẳng có gì cả.
Hắn có thể trông cậy vào ai?
Trông cậy vào Nhân Hoàng à?
Khi hắn và Nhân Hoàng thật sự gặp mặt, còn không biết sẽ là tình huống như thế nào đâu.
Cho nên, vạn tộc không quá gấp gáp, cùng lắm đánh không lại thì trốn đi, nhẫn nhịn đến khi cường giả vạn tộc trở về là được.
Ngục vương nhất mạch cũng không cần gấp, họ chỉ cần chờ Địa Ngục Môn mổ ra.
Bách Chiến cũng chưa chắc đã quá vội vã, không được thì có thể đợi đến lúc Nhân Tổ trở vẻ!
Khá lắm, tính ra thì chỉ có mỗi Tô Vũ cần phải gấp gáp mà thôi, hắn có thể chờ ai?
Nhân Hoàng ư?
Hắn đâu có quen!
Cũng không có quan hệ quá lớn, huống chỉ lúc này Nhân Hoàng còn đang rơi vào thế hạ phong.
Đây mới là nguyên nhân quan trọng vì sao Tô Vũ không thể không nhảy ra, tiếp tục khuấy lên phong vân!
Hắn sớm đã nhìn thấu hết thầy!
Tất cả mọi người đều có lý do chờ đợi, duy chỉ mỗi hắn là không!
Hắn và Lam Thiên tiếp tục hóa thân thành cổ thú bay ra bên ngoài Hỗn Độn Sơn, để Nam vương tiếp tục ở lại nhìn chằm chằm, Tô Vũ cần phải na di thiên địa đến đây.