Thần Hoàng Phi tằng hắng một cái rồi lên tiếng: "Phong ấn đi!"
Nguyệt Thiên Tôn giật mình, vội vàng tiến lên đón: "Hoàng Phi..."
"Phong ấn đi!"
Nguyệt Thiên Tôn hơi biến sắc, nhưng cũng lập tức đáp ứng: "Được, tộc ta đồng ý"
Bên kia, Thiên Cổ đã bay lên, lão nhìn lướt qua Đạo Thiên Tôn và Hoang Thiên Tôn của Tiên tộc, khẽ gật đầu rồi bình thản nói: "Phong ấn đi! Không rõ thực lực bên phía Bách Chiến ra sao, trước hết cứ phong ấn hạ giới rồi tính tiếp!"
Đạo Thiên Tôn nhíu mày, Thiên Cổ nhìn về phía họ, hai vị Thiên Tôn khẽ liếc nhau, nửa ngày sau mới gật đầu.
Thiên Cổ không nói thêm gì, đạp không đi về nơi xa: "Phù vương, dẫn đường!"
"RõI"
Phù vương mau chóng mang mọi người rời đi.
Đạo Thiên Tôn và Hoang Thiên Tôn nhìn nhau, sắc mặt cả hai vị đều ngưng trọng, Thiên Cổ tới đây cũng chưa hẳn đã là chuyện gì tốt!
Thế nhưng nếu lão ở lại hạ giới thì càng không phải là chuyện tốt.
Trên thượng giới có đông đảo cường giả ủng hộ Thiên Cổ, dù sao Thiên Cổ mới là vương duy nhất của Tiên tộc, đến bây giờ vẫn là như vậy.
Nơi xa, mấy vị Thiên Vương như Tiên Chiến Hầu sớm đã đuổi tới, lúc này họ nhao nhao vui mừng, Tiên Chiến Hầu hét to: "Cung nghênh Ngô Hoàng!"
Lại có mấy chục Hợp Đạo đến đây tiếp giá!
Những Hợp Đạo này có hơn phân nửa đều là cường giả chân đạo, ngụy đạo thì gần như không thể thấy được.
Đây mới là nội tình của Thiên Cổ tại thượng giới!
Bây giờ Hoang Thiên Tôn và Đạo Thiên Tôn đều thở dài một tiếng, ai nấy đều thấy bất lực không thể làm gì.
Những người này tới tiếp giá cũng không hề chào hỏi họ nữa câu.
Hiển nhiên, cho dù bọn họ là Thiên Tôn thì Tiên tộc từ sau Thượng Cổ chỉ có Thiên Cổ mới là Vương duy nhất.
"Phong ấn!"
Mấy vị Thiên Tôn đồng loạt mở miệng, tức khắc có hơn 30 tấm lệnh bài bay ra.
Tô Vũ đếm thử, tính cả 60 lệnh bài của hắn thì tổng cộng chỉ có 97 cái.
Không sao!
Thiếu mấy cái cũng không thành vấn đề gì.
Sau một khắc, hắn trực tiếp điều khiển lệnh bài, tụ tập rất nhiều quy tắc chỉ lực và lực lượng cường đại, trực tiếp phong ấn toàn bộ thông đạo ở Táng Hồn Sơn.
Tô Vũ bật cười, chỉ chốc lát thông đạo đã biến mất!
Cùng lúc đó ở hạ giới.
Tiếng nổ rền kịch liệt vang lên, ở Nhân cảnh, vẻ mặt Bách Chiến và một đám người lập tức biến hóa.
Rất nhanh, họ cấp tốc phá không lao tới.
Một lát sau, chờ khi họ đến được hư không vô tận, lối đi đã mơ hồ biến mất hoàn toàn, tiếng oanh minh chấn động vẫn còn vang vọng ở nơi đây.
"Đáng chết!"
Mọi người phẫn nộ!
Trường Mi cả giận mắng: "Bọn chúng phong ấn thông đạo rồi ư? Khốn kiếp, Tô Vũ thật sự đã cấu kết với vạn tộc! Hắn lại dám phong ấn thông đạo!"
Thật đáng chết!
Như vậy thì bọn hắn muốn lên giới sẽ cực kỳ khó.
Đi qua thông đạo ở Mệnh tộc sao?
Vậy thì quá nguy hiểm!
Bách Chiến trầm mặc không nói, hắn ta nhìn lên không trung, hành động này của Tô Vũ đã vượt quá dự đoán của hắn.
Vậy mà Tô Vũ lại thực sự phong ấn thông đạo!
Tô Vũ cảm thấy không cần tới trợ giúp của mình sao?
Hắn cảm thấy hắn có thể bình định thượng giới ư?
Dựa theo suy nghĩ của Bách Chiến, dù Tô Vũ lên thượng giới thì vào thời khắc mấu chốt, có lẽ sẽ đến cầu viện mình. Kết quả hoàn toàn trái ngược, Tô Vũ đã trực tiếp đoạn mất đường lui, hắn đã phong bế hoàn toàn hạ giới!
Xem ra đối phương vẫn rất đề phòng mình!
Trên thượng giới.
Tô Vũ thu hồi lệnh bài của mình, còn các lệnh bài khác tự bay về phía mà nó vốn thuộc về, hắn cười nói: "Muốn mở hạ giới thì bình định Ngục vương nhất mạch xong lại nói!
Chư vị, sau này gặp lại!"
Tô Vũ cười ha hả dẫn mọi người đạp không rời đi.
Giọng nói của Tam Nguyệt vẫn còn văng vẳng truyền đến: "Hi vọng người của tộc ta sẽ sớm được đưa tới Trúc Sơn!"
Mấy vị Thiên Tôn trầm mặc không nói gì.
Bên phía Tô Vũ lại có 4 vị Thiên Tôn.
Lôi Bạo vừa muốn đi theo Tô Vũ, thanh âm của Tô Vũ đã truyền tới: "Lôi Bạo, ngươi lưu lại đợi ở Nhân Sơn đi, có tin tức gì thì tùy thời thông báo cho ta! Giết Ngục vương nhất mạch sẽ do Lôi Bạo làm tiên phong, vạn tộc cứ việc đem xương cốt của phiền phức cho Lôi Bạo gặm là được!"
Yên tĩnh cực kỳ.
Lôi Bạo câm nín, sắc mặt gã tái nhợt.
Mọe nó, gia hỏa này thật sự không phải thứ gì tốt!
Vẻ mặt những người khác cũng rất quái dị, nhao nhao nhìn về phía Lôi Bạo, ý của Tô Vũ là... hắn lười quản Lôi Bạo, hắn và Bách Chiến thực sự không ở cùng một phe, hắn còn lâu mới quan tâm tới người của Bách Chiến!
Ý là như vậy sao?
Quả nhiên nội bộ Nhân tộc cũng tranh phong không ngừng.
Như vậy thì tình hình của Lôi Bạo sẽ rất khó khăn.
Không nghe vạn tộc, không nghe Tô Vũ, Bách Chiến đang ở hạ giới... Cứ như vậy, Lôi Bạo ở thượng giới hệt như một kẻ cha không thương mẹ không xót!
Tất cả mọi người yên lặng nhìn Tô Vũ rời đi.
Có kê xúc động ví như Long Thiên Tôn, y muốn ra tay, thế nhưng thực lực đối phương quá cường đại, trong nháy mắt đã đánh bại y khiến y biết mình không thể tùy tiện xuất thủ.
Một khi đại chiến thực sự bộc phát, đối phương có tới bốn vị Thiên Tôn, mà Phì Câu và Tô Vũ đều rất cường đại, dù cho y thắng thì cũng phải chịu tổn thất nặng nề.
Nói chung, nhất thời tất cả đều bị Tô Vũ chấn nhiếp!
Mà đám Ma Kích thấy cảnh này thì đều thầm cảm khái, Tô Vũ đến chỗ nào cũng đều lớn lối như thế, hết lần này tới lần khác, hắn vẫn luôn có vốn liếng để phách lối!
Dù tới thượng giới, gia hỏa này vẫn hoàn toàn cuồng vọng như xưa!
Một màn này khiến tâm trạng của đám người tới từ hạ giới đều rất phức tạp.
Quả nhiên ở hạ giới hay ở nơi đây thì Tô Vũ vẫn luôn luôn là lão đại!