Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3270 - Chương 3270: Suy Nghĩ Đơn Giản.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3270: Suy Nghĩ Đơn Giản.
 

Mọi người liếc nhìn nhau, Thiên Cổ vô cùng dứt khoát, lão nói: "Rất đơn giản, nếu thực sự bộc phát đại chiến, chủ nhân quy tắc của đối phương xuất hiện, Nhân Chủ tự mình giết một vị Thiên Tôn thì tự nhiên là chủ nhân quy tắc sẽ ra tay đối phó với Nhân Chủ!

Không cần phải dẫn dắt quá nhiều!"

Tô Vũ cười nói: "Ý của ngươi là các ngươi sẽ làm người qua đường trước đã?"

Thiên Cổ lắc đầu: "Không phải, có điều Nhân Chủ am hiểu tập kích, am hiểu cường sát, ta cảm thấy để Nhân Chủ giết Thiên tôn sẽ nhanh hơn một chút!"

Tô Vũ bật cười: "Lợi ích đâu?"

Thiên Cổ không nói gì.

Trước tiên không thể nói!

Tô Vũ châm biếm: "Vạn tộc thật là khốn khổ! Muốn hợp tác nhưng lại sợ ta lấy được chỗ tốt! Không hợp tác thì lại lo lắng ta đâm sau lưng! Các ngươi ấy, suốt ngày cân nhắc quá nhiều!"

Hắn khẽ lắc đầu: "Nói thật, ta không mấy lo lắng về đám gia hỏa các ngươi, thành sự không có mà bại sự có thừa! Đến thời khắc mấu chốt liền có chuyện, ai nấy đều ôm tâm tư riêng, thượng giới chỉ có chút ít người như thế mà các ngươi giết mấy vị cường giả Nhân tộc Thượng Cổ sáu ngàn năm cũng chẳng giết xong"

Hắn cười nhạo: "Vì sao lại không giết hết được? Bọn họ mạnh lắm à? Không phải! Mà là mọi người đều lo lắng nếu giết người thì tộc mình sẽ tổn thất bao nhiêu Hợp Đạo? Giết người sẽ có lợi gì cho chủng tộc? Tộc ta đi giết, vì sao không phải tộc khác đi giết?"

"Đến chết thì vẫn là tình huống này! Người đời nói Nhân tộc nội chiến nghiêm trọng...

Điểm này ta không phủ nhận, nhưng Nhân tộc cũng có thời điểm nhất thống, vạn tộc thì chưa bao giờ có!"

Thiên Cổ bình tĩnh lắng nghe, đợi hắn dứt lời thì lão mới mở miệng: "Ngươi nói không sai, thế nhưng đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Nếu thật sự nguyện ý bị người khác lãnh đạo thì năm đó chúng ta cứ phục tùng Nhân tộc là được rồi, cần gì phải phản kháng? Chúng ta phản kháng chỉ với mục đích là không muốn bị người ta cưỡi trên đầu mà thôi!"

Tô Vũ giật mình.

Lời này... mọe nó, quá có lý!

Thiên Cổ nói tiếp: "Các tộc liên hợp chỉ vì Nhân tộc quá lớn mạnh, và cũng vì bọn ta không muốn bị người khác giẫm lên trên đầu, cho nên mới có liên minh vạn tộc! Nhân Chủ cảm giác chúng ta quá loạn, sai rồi, chúng ta vốn dĩ đều là một lòng, loạn thì đều chỉ là vì lợi ích của bản tộc! Tối thiểu là trong bản tộc, chúng ta có thể cấp tốc đạt thành nhất trí, điểm này là điều Nhân tộc không cách nào so sánh được!"

Tô Vũ sở sờ cằm: "Nhưng thế cục của các ngươi không quá tốt, còn hỗn loạn như thế chẳng nhẽ không sợ xảy ra chuyện?"

Thiên Cổ nghiêm mặt đáp: "Cộng trị và liên minh là cơ sở của khối liên minh này! Nhân Chủ nghĩ sai rồi! Độc tài là điều mà chúng ta phản đối! Nếu chúng ta cũng độc tài thì đã đánh mất đi yếu tố căn bản của việc phản kháng và liên minh!"

"Chúng ta biết có nhiều vấn đề nhưng một khi áp dụng chế độ độc tài, không chỉ Tiên tộc ta mà các tộc khác cũng sẽ nghĩ nếu đều là bị người thống trị, vì sao ta lại phải trở thành tộc phụ thuộc vào Thần Tiên Ma, vì sao không trổ thành kẻ phụ thuộc vào Nhân tộc?"

"Đương nhiên, chúng ta không phủ nhận chúng ta có ý tưởng này, thế nhưng trước khi chưa đạt thành nhất trí, ý nghĩ như vậy cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi!"

Tam tộc đều muốn độc tài, điều kiện tiên quyết là họ có thể thuận lợi quá độ trở thành Nhân tộc thứ hai.

Nếu không thì họ cũng chỉ có thể liên minh!

Không thể xuất hiện kẻ độc tài!

Bằng không họ sẽ vi phạm chính tôn chỉ chung, như vậy thì năm xưa họ còn phản kháng Nhân tộc làm gì?

Khi Nhân tộc nhất thống cũng không hề có chuyện quá mức khắt khe với vạn tộc.

Tìm cho mình một người cha khác còn không bằng nhận người cha lúc đầu!

Lúc này, Tô Vũ bất giác rơi vào trầm tư, hắn vẫn cảm thấy vạn tộc khuyết thiếu một kẻ độc tài, một nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng giờ đây nghe Thiên Cổ nói chuyện, hắn mới ngộ ra mọi chuyện.

Phải rồi!

Nếu vạn tộc cũng xuất hiện kẻ cầm quyền chân chính, má nó, còn không phải chính là Nhân tộc thứ hai sao?

Không phải vạn tộc không biết rõ khuyết điểm của mình, nhưng bọn họ lại không làm khác được, cho nên cứ dứt khoát tiếp tục duy trì liên minh là tốt nhất.

Đến tận bây giờ, Tô Vũ mới triệt để thấu hiểu!

Hắn lập tức tỉnh ngộ: "Ta hiểu rồi, chẳng ai hoàn mỹ cả, không thể dùng góc độ của ta để cân nhắc về tình hình của vạn tộc, chẳng trách! Ta nói lực không chế của các ngươi đối với vạn tộc không quá mạnh, hóa ra là vì nguyên nhân này, ép những người khác quá mức thì ngược lại dễ dàng khiến họ ôm tâm tư đầu nhập Nhân tộc lần nữa!"

Tô Vũ bật cười: "Nói như vậy, bây giờ đã coi như là có độ thống nhất cao, tối thiểu thì cao tầng có thể đạt thành nhất trí!"

Quả thực lời của Thiên Cổ đã giúp Tô Vũ tỉnh ngộ.

Vạn tộc không phải là không thể thống nhất, mà là nếu thống nhất thì sẽ càng phiền toái hơn, các tộc đều không muốn thuần phục những người khác, nếu không chẳng cân thiết đối nghịch với Nhân tộc.

Xem ra là do hắn suy nghĩ quá đơn giản!

Đám Thiên Cổ không thèm để ý những này, Tô Vũ hiểu cũng tốt mà hắn không rõ thì cũng chẳng sao.

Hắn lên án chính sách của vạn tộc sai lầm, kỳ thật là do hắn nông cạn mà thôi.

Tam đại tộc có thể duy trì cục diện như bây giờ đã coi như rất tốt rồi, cao tầng của các tộc đều đạt thành nhất trí là điều rất hiếm thấy.

Tô Vũ cười nói: "Được rồi, không thể nói chính sách của các ngươi sai lâm, chỉ có thể nói trên căn bản các ngươi không ủng hộ độc tài! Vậy những điều kiện ta đưa ra trước đó, mọi người có thể đáp ứng không? Nếu đáp ứng, không cần các ngươi thương thảo khi nào hành động, để chúng ta lập tức mở đầu là được! Ta sẽ làm tiên phong, các ngươi cứ việc đi theo sau, đừng để khi ta tiến hành đại chiến mà các ngươi lại rụt về, vậy coi như ta thảm rồi!"

"Nếu các ngươi không đáp ứng... Vậy chúng ta chỉ có thể tự mình đánh của mình mà thôi!"

Nên để Tô Vũ làm tiên phong hay là tự mình đánh phần của mình? Đây cũng là mục đích chủ yếu của mọi người khi tới đây.

Nguyệt Thiên Tôn nói: "Tô Nhân Chủ, điều kiện của ngươi quá nhiều, không có khả năng đạt thành tất cả! Ngươi nói thẳng thứ ngươi muốn nhất đi, chúng ta sẽ suy tính một chút"

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi đáp: "Ta giảm bớt cho các ngươi vậy, ba thứ, Thần Sơn, lực lượng ngụy đạo và vạn viên thần văn, không phải Thiên Cổ đã giúp ta chọn rồi sao? Đáp ứng ba điều kiện này, đừng nhiều lời nữa, nói làm liền làm!"

Thiên Cổ không nói gì.

Hiện tại, lão lại hoài nghi liệu Tô Vũ có thật sự muốn những vật này hay chỉ đơn thuần là mượn cớ, kỳ thật, không cho hắn thì hắn vẫn sẽ nguyện ý liên thủ?

Đau đầu quá!

Tô Vũ luôn luôn là kẻ khiến người ta không thể dự liệu được!

Bình Luận (0)
Comment