Vốn ban đầu Tô Vũ chỉ tò mò hồi thăm Lôi Bạo vài chuyện về đứa con của Bách Chiến mà thôi, nhưng càng nói hắn càng cảm thấy không ổn.
Bấy giò, Lôi Bạo gượng gạo tiếp lời: "Có phải Vũ Hoàng suy nghĩ nhiều quá rồi không?"
"Câm miệng!"
Tô Vũ quát gã, không vui nói: "Đừng làm phiền ta, ta thích suy luận chân tướng từ những dấu vết để lại, đừng quấy rây ta suy nghĩ. Người đọc sách đi một nghĩ mười, đó là chuyện tốt"
Dứt lời, Tô Vũ lại tự lẩm bẩm: "Còn nữa, nếu Bách Chiến là hậu duệ Nhân Tổ mà nghe nói Cự Nhân tộc cũng vậy, thế thì tại sao hắn không đi đại đạo Cự Nhân tộc? Bách Chiến biết Thân thể đạo có thể sát nhập không? Với lại Thân thể đạo Cự Nhân tộc và Thân thể đạo Nhân tộc đều do Nhân Tổ sáng lập ư? Lẽ nào Nhân Tổ sáng lập hai Thân thể đạo?"
"Vậy Bách Chiến làm cách nào để được các ngươi tán thành, hắn nói hắn là hậu duệ Nhân Tổ thì các ngươi liền tin? Cự Nhân tộc ngu xuẩn như vậy sao? Ta nói ta cũng vậy thì ngươi có tin không?"
Lôi Bạo nhỏ giọng đáp: "Chỉ là tin đồn mà thôi, kỳ thật chúng ta không có quan hệ gì với Bách Chiến"
Tô Vũ lạnh lùng quát: "Câm miệng, nói thêm câu nữa thì đừng trách ta không khách sáo với ngươi"
Mấy người Tam Nguyệt nhanh chóng vây quanh gã.
Sắc mặt Lôi Bạo hoàn toàn thay đổi.
Tô Vũ tiếp tục tự phân tích: "Như vậy chắc chắn có một tồn tại nào đó gắn bó quan hệ giữa các ngươi, ví dụ như con trai của Bách Chiến, một người tu luyện Thân thể đạo Cự Nhân tộc của các ngươi và có lẽ cũng đồng thời tu Thân thể đạo Nhân tộc. Mọi người nhường đường nhưng thật ra Bách Chiến không phải kẻ xâm chiếm. Ta cảm thấy loại người như Bách Chiến đúng là có hùng tâm tráng chí, nhưng bảo kẻ khác nhường đường cho hắn xâm chiếm thì không phù hợp với tính cách của hắn lắm. Trừ khi hắn là vì hậu duệ, hoặc nên nói là con của mình"
"Con của Bách Chiến quá nhỏ, không tự đoạt được với kẻ khác nên hắn mới muốn mọi người nhường đường, khu vực được nhường ra Bách Chiến sẽ để lại hết cho cậu con cưng này"
"Có lẽ con của hắn là một siêu cấp thiên tài, có thiên phú của Bách Chiến đồng thời có thiên phú của mẫu tộc, vừa có thể đi Thân thể đạo Nhân tộc, vừa có thể đi Thân thể đạo Cự Nhân tộc. Thậm chí con của hắn còn có hùng tâm tráng chí muốn dung nhập hai đạo"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Má nó, lợi hại thật! Cự Nhân tộc không phải là tộc yếu, hơn nữa nhiều năm qua trừ Lôi Bạo ngươi ra thì Cự Nhân tộc không còn bất cứ Thiên Tôn nào khác"
Tam Nguyệt giơ vuốt.
Tô Vũ nghỉ hoặc: "Làm sao vậy?"
Tam Nguyệt giơ bàn tay béo múp xin phát biểu hệt như học sinh tiểu học, trông rất đáng thương.
Tam Nguyệt nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, tộc ta cũng chỉ có ta đến Thiên Tôn, kẻ khác không đến Thiên Tôn không phải là điều bình thường sao?"
"Vớ vẩn!" Tô Vũ tức giận mắng: "Sao có thể giống nhau? Thực Thiết tộc là bá chủ thời Thái Cổ ư?"
"Không phải"
"Là bá chủ thời Thượng Cổ?"
"Cũng không phải."
"Vậy thì các ngươi giống nhau ở đâu?"
Tô Vũ giải thích: "Chủng tộc bá chủ phải khác chứ. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
Thái Cổ Cự Nhân tộc không thể kém Tiên Ma Thần quá nhiều, thực lực Lôi Bạo bình thưởng, số lượng Hợp Đạo trong tộc cũng bình thường. Theo lý thuyết, Thân thể đạo.."
Tô Vũ đang nói thì bỗng khựng lại: "Không đúng, Lôi Bạo, ngươi tu Thân thể đạo à?"
Lôi Bạo trầm mặc.
Tô Vũ nhíu mày: "Lôi Bạo, ngươi không theo Thân thể đạo? Thân thể đạo cũng không có hạn chế, đúng không?"
Lôi Bạo đành phải đáp: "Có hạn chế, Thân thể đạo tộc ta không phải Thân thể đạo Nhân tộc. Thân thể đạo Nhân tộc cường đại, có cảm giác như không có hạn chế. Thân thể đạo tộc ta thì nhỏ yếu, kém xa Thân thể đạo của Nhân tộc"
"Vậy ư?" Tô Vũ nghi ngờ nhìn gã: "Ngươi cũng nhường đường cho con trai của Bách Chiến à?"
"Vũ Hoàng nghĩ nhiều rồi" Lôi Bạo nói: "Đây chỉ là tin đồn giả dối mà thôi"
Tô Vũ suy tư: "Giả thiết Bách Chiến có một đứa con trai lợi hại, giả thiết... Ta tạm đặt tên cho hắn là Bách Đấu đi. Bách Chiến Bách Đấu, hay đấy"
Tam Nguyệt nhỏ giọng xen vào: "Bệ hạ, Bách Chiến không phải họ Bách"
"Ừ" Tô Vũ qua loa đáp: "Ta biết, Nhân Tổ họ Chu đúng không? Như nhau cả thôi"
"Giả dụ tiểu Bách Đấu này từ nhỏ đã có thiên phú kinh người, thậm chí còn có dấu hiệu phản tổ, có xu thế phản tổ tới thời kỳ Nhân Tổ... Có lẽ ta đã hiểu vì sao Bách Chiến nguyện ý chờ đợi 6000 năm rồi"
"Hắn đang chờ con của mình sao?"
Ánh mắt Tô Vũ không ngừng biến hóa. "Kỳ thật Bách Chiến đã lãng phí 6000 năm. Một tồn tại đỉnh cấp như hắn thật sự sẽ tốn 6000 năm để chờ dưới trướng xuất hiện vài vị Thiên Tôn thôi ư? Vài vị Thiên Tôn có thể thay đổi chiến cuộc không? Nhưng nếu hắn đang đợi con trai mình, vậy thì 6000 năm có thể thay đổi rất nhiều điều"
Tô Vũ kinh ngạc cảm thán: "Chẳng lẽ kẻ đó còn cường đại hơn chủ nhân quy tắc? Nếu thế, Bách Chiến chờ đợi là đáng. Đây là một con át chủ bài. Một kẻ cường đại đến mức có thể địch nổi chủ nhân quy tắc như Võ Hoàng? Nếu phe Nhân Hoàng không trở về thì kê đó chính là tỏn tại vô địch. Dù hiện tại xuất hiện vài vị chủ nhân quy tắc thì cũng chưa chắc có thể địch nổi tiểu Bách Đấu, đúng không?"
Tô Vũ khẽ nhíu mày: "Nhưng theo lý thuyết, có là thiên tài thì cũng phải mài giũa bản thân từ trong chiến đấu, rốt cuộc Bách Đấu đã luyện chiến với ai? Chẳng lẽ... Má nó, chẳng lẽ những người dưới trướng Bách Chiến đều trốn ở Cự Nhân tộc, rảnh rỗi thì bồi luyện với Bách Đấu một trận? Hơn mười vị cường giả Hợp Đạo chỉ chuyên đối chiến với hắn, tôi luyện ý chí chiến đấu cho hắn sao?"
"Nếu thế thì cũng nên giao chiến thật sự vài lần mới được. Bách Chiến không phải tên ngốc, hắn hiểu đạo lý hoa trong nhà ấm đều là phế vật. Đến cùng Bách Đấu đã thực chiến với ai?"
Tô Vũ sở cằm: "Nơi đó phải là một nơi không ai biết, còn có nhiều cường giả... Là hỗn độn ư?"
Tô Vũ suy đoán: "Dám lắm, có lẽ hắn thật sự đã tiến vào hỗn độn để chiến đấu. Trong hỗn độn có rất nhiều cổ thú, có không ít cường giả, hẳn là có tồn tại khác mạnh ngang Hỗn Độn Long. Hắn thật sự có thể xâm nhập hỗn độn để chiến đấu bởi vì hắn đi theo Thân thể đạo, Thân thể đạo không bị hỗn độn áp chế, bởi vì thân thể rất mạnh"
Tô Vũ nhướng mày: "Bát Dực Hổ quen kẻ đó không? Đã từng gặp bao giờ chưa? Hỗn Độn Long bế quan nhiều năm còn Bát Dực Hổ có vẻ vẫn luôn sinh hoạt trong hỗn độn.
Nếu vậy Bách Chiến cũng sẽ biết tới việc đường lên thượng giới thông qua hỗn độn"
Tô Vũ lại nói: "Còn nữa, sau khi Bách Chiến được ta giải phong thì hắn đã cùng Nguyệt La lao đến cuối hỗn độn rồi biến mất, đừng nói khi đó là hắn đi thăm con trai mình nhé?"
Tô Vũ kinh ngạc: "Không thể nào!"
"co Đám người yên lặng nghe hắn phân tích.
Tô Vũ chỉ đang suy đoán, nhưng vì sao càng nghe hắn nói lại càng có cảm giác đó là sự thật nhĩ?
Dường như thực sự có một người tên Bách Đấu đang tồn tại.