Tô Vũ đột nhiên nhìn Lôi Bạo, ánh mắt hắn lộ về khác thường: "Bách Đấu vẫn còn đang ở trong hỗn độn đúng không?"
"Sao cơ?" Lôi Bạo tỏ vẻ không hiểu gì.
Tô Vũ lặp lại: "Hắn ở đó sao?"
"Cái gì?"
Tô Vũ cười lạnh: "Ta đang nói đến Bách Đấu"
"Vũ Hoàng hiểu lầm rồi"
Lôi Bạo bất đắc dĩ giải thích: "Ta thừa nhận Bách Chiến Vương có một vị hậu duệ ở tộc ta, nhưng thực lực kẻ đó yếu kém, chỉ là một vị Vĩnh Hằng ở Cự Nhân tộc hạ giới mà thôi"
"Tên là gì?"
"Cái này thì ta không rõ lắm"
Tô Vũ nhếch môi: "Vớ vẩn, ta nhớ rằng Đại Chu Vương từng nói với ta là Bách Chiến Vương có hậu duệ cùng nữ nhi của Thái Cổ Cự Nhân Vương, kẻ đó chính là đương kim thái tử của Thái Cổ Cự Nhân tộc, vậy mà ngươi lại nói mình hoàn toàn không biết gì cả sao? Mà hình như thái tử Thái Cổ Cự Nhân tộc không có chút danh tiếng nào, còn không bằng cả Cổ Sơn - một vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh của tộc ngươi"
"Thái Cổ Cự Nhân tộc có thể tùy tiện chọn bất cứ người nào làm thái tử ư? Ngươi làm tộc trưởng mà hoàn toàn không biết gì cả? Dù trước kia không biết thì lần này ngươi đã xuống hạ giới, chẳng lẽ lại không ghé thăm Thái Cổ Cự Nhân tộc? Nếu đã trở về thì sao ngươi lại không biết tên của hậu duệ Bách Chiến là gì?"
Tô Vũ âm lãnh nói: "Lôi Bạo, ngươi giả ngu hơi qua loa rồi đấy"
Trên trán Lôi Bạo thấm ướt mô hôi lạnh, nhưng nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết.
Tô Vũ nhíu mày: "Chẳng lẽ ta đoán đúng rồi, hắn là một vị cường giả song Thân thể đạo? Má nó! Nếu thế thì thật đáng sợ, đó là đòn sát thủ của Bách Chiến đúng không?"
"Trước đây ta từng nghĩ rằng dù Bách Chiến đánh tan vạn tộc, đánh tan chỉ mạch Ngục Vương thì hắn sẽ ứng đối những nguy cơ khác như thế nào? Tỉ như Võ Hoàng, Bách Chiến thật sự không biết đến sự tồn tại của Võ Hoàng ư? Cả Tử Linh Đế Tôn, hắn không biết đến lão sao? Còn chủ nhân quy tắc chi mạch Ngục Vương nữa... Nguyệt La đã là người của hắn rồi thì việc hắn không biết sự tồn tại của những người này đúng là quá mức vô lý!
Tô Vũ ngồi xuống, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn: "Nếu Bách Đấu thật sự tồn tại, hơn nữa hắn đang ở trong hỗn độn, vậy thì kỳ thật Bách Chiến có thể đến thượng giới, hắn biết mình có thể đến thượng giới thông qua hỗn độn"
Lôi Bạo không hé răng.
Tô Vũ bỗng nhiên đập bàn một cái, âm thanh dội vào lỏng ngực của kẻ đối diện: "Nghe ta nói có thể đến thượng giới thông qua hỗn độn mà ngươi không hiếu kỳ chút nào?"
Lôi Bạo nhanh chóng giải thích: "Vũ Hoàng không thích nên ta... ta không dám hỏi nhiều"
Tô Vũ cười lạnh: "Ngươi là người mạnh nhất Cự Nhân tộc mà một câu cũng không dám hỏi, ngươi hèn đến vậy à? Thôi được rồi, ta sẽ cho vạn tộc và chi mạch Ngục Vương biết rằng thực lực phe Bách Chiến rất mạnh, rốt cuộc dưới trướng có bao nhiêu thực lực, con của hắn lợi hại đến mức nào"
Lôi Bạo trầm giọng: "Vạn tộc sẽ không tin!"
Tô Vũ cười lạnh: "Ngu ngốc! Vậy thì mở phong bế hạ giới ra, ta muốn mang vạn tộc đi đánh Bách Chiến trước"
TH Lôi Bạo sợ ngây người.
Tô Vũ híp mắt: "Đúng vậy, đi đánh Bách Chiến trước! Lý do là ta muốn cắt đứt hậu hoạn, ta lo rằng Bách Chiến sẽ đâm sau lưng chúng ta, chúng ta đánh Bách Chiến xong rồi sẽ đánh chỉ mạch Ngục Vương, ngươi cảm thấy vạn tộc nghe vậy thì có vui hay không?"
Lôi Bạo vội nói: "Vạn tộc sẽ lo lắng có phải Vũ Hoàng đang tính kế bọn họ hay không"
Tô Vũ không để tâm lắm: "Tính kế hay không thì cũng vậy thôi, ta muốn đánh Bách Chiến, vậy bọn họ có đánh không?"
Lôi Bạo im lặng không đáp.
Tô Vũ nhìn phản ứng của gã thì nhíu mày: "Má nó, thật sự có à? Biểu tình ngươi không sợ hãi lắm, chỉ hơi lo lắng.."
Lôi Bạo tiếp tục nghiêm mặt, ta không có biểu tình gì, ngươi không thể nhìn ra được, đừng có gài bẫy ta!
Dường như Thông Thiên Hầu biết gã đang nghĩ cái gì, y chợt lên tiếng: "Giải thích là che giấu, trầm mặc là cam chịu cũng là chột dạ. Lôi Bạo Thiên Tôn, xem ra bệ hạ thật sự đoán đúng rồi"
Thông Thiên Hầu lộ về ngưỡng mộ: "Bệ hạ quá lợi hại! Xem ra tiểu Bách Đấu thật sự tôn » tại Tô Vũ lẩm bẩm: "Chúng ta biết Bách Chiến có hậu duệ nhưng tất cả mọi người đều không để ý"
Tô Vũ thở hắt ra: "Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán của ta, tồn tại hay không hiện tại không thể chắc chắn, có lẽ Bách Chiến thật sự vô dụng, nhiều người nhường đường như vậy mà lại ngủ đông 6000 năm, để rồi chỉ có thực lực thế này"
Bách Chiến vô dụng ư?
Đám người Cự Phủ không nghĩ vậy nhưng không dám lên tiếng phản bác.
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Ta tò mò mà thôi, có phải ta đang suy nghĩ nhiều hay không?"
Ta chỉ muốn biết con trai Bách Chiến tên là gì, nữ nhân của hắn ta là ai, trông như thế nào, sau khi hỏi ra một loạt thắc mắc thì hắn bỗng nhiên nhận ra rất nhiều điều đáng ngờ.
Tô Vũ nhìn Lôi Bạo, ý vị sâu xa nói: "Ta nghĩ nhiều cũng là vì Lôi Bạo tôn giả đấy. Ta hỏi ngươi thì ngươi cứ đáp đi, thỏa mãn sự tò mò của ta là được, vì sao cứ giấu giếm mãi?"
Tô Vũ híp mắt: "Đâu phải là không ai biết việc này, nhưng đến cái tên mà ngươi cũng muốn che giấu thì... Lôi Bạo, ngươi đang chột dạ vì điều gì?"
Lôi Bạo vội vàng đáp: "Vũ Hoàng thật sự hiểu lầm rồi, ta chỉ lo rằng vạn tộc sẽ nhằm vào ta"
Tô Vũ mỉm cười: "Sao lại vậy được? Đâu phải vạn tộc không nhằm vào ngươi, nói cái tên ra thôi thì sẽ ảnh hưởng gì sao?"
Hắn ngồi xuống đối diện gã, hất cầm: "Vậy giờ ngươi nói đi, con trai Bách Chiến tên là gì"
Lôi Bạo cười gượng: "Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là một vị Vĩnh Hằng bình thường thôi, y tên là Chu Tắc"
"Chu Tắc? Tắc trong chữ nào?"
"Tắc trong xã tắc"
Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến: "Tên hay! Giang sơn xã tắc, trong mắt cổ nhân, thiên tử cũng phải triều bái xã tắc. Tắc, thần của ngũ cốc. Dân dĩ thực vi thiên, bất luận kẻ nào cũng đều phải ăn uống, dù chúng ta tích cốc thì cũng cần cắn nuốt nguyên khí, đây là ăn, cũng chính là tắc"
Chu Tắc!
Thần được vạn tộc triều bái!
"Chu thiên xã tắc, Chu, cái họ này cũng không đơn giản, phối hợp với Tắc, từ đó là có thể thấy được kỳ vọng dành cho kẻ này lớn ra sao"
Tô Vũ lẩm bẩm: "Ta tên Vũ, kỳ thật cái tên này cũng không tầm thường nhưng không hề hiếm thấy, Tắc thì không thường thấy. Hắn có thực lực gì?"
"Vĩnh Hằng"
Ánh mắt Tô Vũ trở nên lãnh lệ: "Ngươi nghĩ ngươi ngu hay ta ngu? Con trai của Bách Chiến đã 6000 7000 tuổi mà ngươi nói hắn chỉ là Vĩnh Hằng? Đó là vì Bách Chiến vô dụng hay huyết mạch không tốt, hay do nữ nhân kia cắm sừng hắn ta?"
Tô Vũ cười lạnh: "Bách Chiến, một kẻ 6000 năm trước đã tiếp cận chủ nhân quy tắc, thế mà con của hắn chỉ là Vĩnh Hằng? Chẳng lẽ Chu Tắc không phải con hắn mà là ngươi? Có con trai phế vật như ngươi thì ta tin"
Lôi Bạo vô cùng xấu hổ.
Tô Vũ nói tiếp: "Một tồn tại có khả năng phản tổ mà các ngươi lại nói là phế vật. Hình như cha con Bách Chiến đều thích tự bêu danh mình thì phải? Bách Chiến bị người ta nói là phế vật, mãng phu, xúc động, dễ giận... Kết quả có đúng không? Con của hắn hiện tại cũng thành phế vật, con trai của Bách Chiến sau 6000 năm vẫn chỉ là Vĩnh Hằng, ngươi tin không?"
Lôi Bạo im lặng.
Tô Vũ nhíu mày hỏi lại: "Rốt cuộc hắn có thực lực gÌ?"
Lôi Bạo không đáp.
Tô Vũ không thèm để ý đến gã nữa, hắn tự bấm tay tính toán, một thần văn hiện lên, ngay sau đó thần văn võ nát.
Tô Vũ thì thào: "Thì ra là thế, má nó, ngay cả cái tên cũng không dám cho người ta biết, hóa ra là sợ bị tính toán. Vậy mà ngươi còn nói ra tên thật"
Lôi Bạo chấn động: "Vũ Hoàng biết thuật bói toán sao?"
Sao có thể? Ngươi mới bao nhiêu tuổi, sao cái gì ngươi cũng biết được?