Tô Vũ cười đầy ý vị.
Thiên Mệnh Hầu than nhẹ một tiếng: "Thiên Cổ không giống như chúng ta tưởng tượng"
Không ngờ Thiên Cổ lại ép hỗn độn cổ tộc bại lộ trước đại chiến.
Thiên Mệnh Hầu từng nghĩ, thực ra nên nói là ý tưởng của những người kia là bọn họ sẽ đánh trước, tới thời khắc mấu chốt, chủ nhân quy tắc thoát ra thì hai vị này sẽ phản loạn, cho vị chủ nhân quy tắc kia một kích lôi đình cũng không muộn.
Hiện tại thì thế cục đã hoàn toàn rối loạn.
Tô Vũ mỉm cười: "Quyết định sáng suốt đấy! Không thể trông chờ hai cổ thú này hỗ trợ đâu, sao có thể đoán trước được tình huống sẽ thế nào. Hiện tại dù hai cổ thú không hỗ trợ thì Tội tộc cũng sẽ lo rằng đây là mưu kế của bọn họ"
Hắn cảm thấy Thiên Cổ làm rất tốt!
Hiện tại địch yếu ta mạnh, vậy cứ đường đường chính chính dùng lực lượng trực tiếp đánh tan bọn họ.
Tô Vũ tươi cười nhìn về phía bên kia, hắn muốn biết hai cổ thú sẽ lựa chọn như thế nào?
Lựa chọn thế nào còn cần hồi nữa sao?
Bát Dực Hổ là một con hổ thông minh, một kẻ đọc sách sẽ biết nên lựa chọn như thế nào.
Nó vốn muốn đục nước béo cò, nhưng nếu bây giờ đã bị ép bại lộ thì rõ ràng phe vạn tộc và Tô Vũ mạnh hơn một bậc, lựa chọn ai thì dĩ nhiên không cần nói nhiều nữa.
Rất nhanh, Bát Dực Hổ đã phi thân đến: "Thiên Cổ đúng không? Đỏ ngu xuẩn! Chúng ta vốn muốn thâm nhập phe địch để trợ giúp các ngươi nhiều hơn, ai biết các ngươi lại ngu xuẩn như thế, lãng phí ý tốt của ta"
Dứt lời, nó rít gào một tiếng, mang theo mười mấy cổ thú dưới trướng nhanh chóng bay về phía vạn tộc, Hỗn Độn Long thấy thế thì cũng rít lên, mang theo mười mấy cổ thú bay ra.
Có mấy chục cổ thú điên cuồng rít gào, giãy giụa kịch liệt không đi theo hai cổ thú này, bọn chúng là đám bị ý chí hỗn độn ảnh hưởng nặng nề.
Thậm chí trong đám cổ thú có 3 tồn tại cấp bậc Thiên Vương cũng không rời đi, một cổ thú khổng lô trông giống rắn rống giận: "Vì sao? Chúng ta cống hiến vì ý chí hỗn độn, hỗn độn sẽ thoát ra, trời đất này sẽ quay về hỗn độn, vì sao phải phản bội?"
Đại xà vô cùng phẫn nội!
Vì sao?
Bát Dực Hổ lười đáp lời, vì sao ư?
Không vì sao cả, ta lười giải thích với ngươi!
Chỉ vì một đạo lý mà thôi, không ai cam lòng bị kê khác sử dụng, đơn giản vậy thôi, ngươi muốn khống chế ta thì khống chế à? Dựa vào cái gì?
Hỗn độn bị phong ấn vô số năm tháng, bọn họ ở bên ngoài làm lão đại, hiện tại đám gia hỏa còn chưa thoát ra đã bắt đầu muốn sai phái bọn họ, nếu thành công thoát ra rồi thì chắc bọn họ còn chẳng bằng pháo hôi.
Nếu xui xẻo, bị tồn tại như Bà Long Thú nuốt sống cũng là chuyện bình thường.
Chúng ta muốn trở thành chúa tể chứ không muốn làm nô bộc, chỉ đơn giản như thế.
Thiên Cổ nhẹ nhàng thổ ra.
Dù bị mắng thì lão cũng không quan tâm.
Ít nhất hiện giờ miễn cưỡng phân rõ địch ta, trừ khi hai kẻ này muốn làm phản lần nữa, nếu không, bọn chúng đã bất đồng chính kiến với Tội tộc và còn làm phản, Tội tộc chắc chắn sẽ kiêng kị bọn chúng.
"Mọi người nhớ phải cẩn thận với hai vị này"
Thiên Cổ truyền âm, ngay sau đó lão nói với Bát Dực Hổ và Hỗn Độn Long: "Nếu hai vị đã tới thì đôi huynh đệ kia giao cho hai vị"
Phía đối diện, trong 7 vị Thiên Tôn có hai huynh đệ sinh đôi không yếu.
Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ cũng là cường giả đỉnh cấp, Thiên Cổ giao hai kẻ này cho chúng đã là nghĩ cho bọn chúng.
Bát Dực Hổ và Hỗn Độn Long nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Thiên Cổ nhanh chóng nói: "Tiên tộc ta sẽ giải quyết Nguyệt La và Nguyệt Hạo. Ba kẻ còn lại, Thân tộc đối phó một vị, Ma tộc đối phó một vị, ba vị Thiên Tôn Minh, Long, Phượng liên thủ đối phó một vị. Nếu vị kia xuất hiện thì phiền Thần Hoàng Phi ngăn cản, đợi chúng ta giết sạch cường địch rồi sẽ tới trợ chiến"
Lão giao Nguyệt Chiến cho Thần Hoàng Phi.
Hiện giờ lão không tính đến đám người Tô Vũ, không thể trông cậy vào bọn họ, không đề phòng đã là tốt lắm rồi.
Trên thực tế lão vẫn luôn đề phòng.
Phe Thiên Cổ phải đối phó hai vị Thiên Tôn cường đại, mọi người đều thấy được thành ý của Tiên tộc, ba vị Thiên Tôn Long Phượng Minh chỉ cần đối phó một vị, mọi người thấy nguy hiểm không lớn nên không có ý kiến.
Thế cục tốt hơn tưởng tượng.
Thiên Cổ hít sâu một hơi, lão nhìn đám Thiên Vương phía sau: "Cường giả Thiên Vương tự tìm đối thủ Thiên Vương, không cần giết địch, chỉ cần kiểm chế đối thủ. Những người khác cũng vậy. Không được tránh chiến, không được chạy trốn! Người vi phạm, giết!"
Tất cả cường giả đều cảm thấy nghiêm túc hẳn lên.
Thiên Cổ lại nói tiếp: "Cẩn thận đám người Tô Vũ..."
Nhắc nhở xong, lão quát: "Giết!"
Đại chiến bắt đầu!
Khi lao đi, Thiên Cổ đồng thời truyền âm cho vài người: "Cẩn thận Ma tộc"
Thần Hoàng Phi nghe được thanh âm, ánh mắt khẽ biến.
Thiên Cổ nhắc nhớ: "Tạm thời Thần Hoàng Phi không cần xuất chiến, lão tổ chi mạch Ngục Vương mà xuất hiện thì Hoàng Phi cũng phải suy nghĩ kỹ rồi mới chiến. Cố gắng để đám người Tô Vũ đi nghênh chiến thay, ngài hãy ở lại giám sát Ma tộc thật chặt"
Ánh mắt Thần Hoàng Phi biến ảo, bà không hé răng.
"Ta đã nghe về tình báo của đám người Tô Vũ, có vẻ Ma tộc và chỉ mạch Ngục Vương có cấu kết. Dù huyết mạch hỗn tạp không phải đại sự nhưng vẫn nên cẩn thận. Nếu Ma tộc làm phản, Hoàng Phi, ta giao Ma tộc cho ngài"
Tô Vũ từng nhắc đến vấn đề huyết mạch nhưng hiếm ai xem đó là chuyện quan trọng.
Không phải là không có kề nào mang huyết mạch hỗn tạp.
Thái độ Nhân tộc với tạp huyết không tốt, còn các tộc khác thì không quá tệ, huống chỉ Ma tộc không có tạp huyết, Ma tộc nói rằng bọn họ cũng không biết tình huống, vậy nên mới khiến kẻ khác không quá để ý, dần dần bỏ qua.
Thiên Cổ thì không.
Lão không dám sơ suất, nếu hai vị Thiên Tôn Ma tộc phản bội thì sẽ rất nguy hiểm, huống chỉ Ma tộc thật sự chỉ có hai vị Thiên Tôn thôi sao?
Theo lão biết thì vẫn còn một vị Ma tộc cường đại chưa xuất chiến.
Ma tộc giải thích là vị kia đang bế quan, đã đến thời khắc sinh tử, bọn họ đã thông tri nhưng vị kia không xuất quan, bọn họ cũng không có biện pháp nào.
Thánh Hầu và Nhật Miện từng đến nơi đối phương bế quan để quan sát, quả thật có đại đạo dây dưa như ở thời khắc mấu chốt nên hai đại cường giả cũng không cưỡng cầu.
Nhưng kể cả thế thì Thiên Cổ vẫn không dám yên tâm.
Ngoài mặt thì lão không nói gì, lão lo rằng sẽ ép Ma tộc thật sự làm phản, không cần thiết phải làm vậy, biết đâu Ma tộc quả thật không có quan hệ gì với đối phương, nhưng lão lại ngầm báo cho Nhật Miện, Thánh Hầu và Thần Hoàng Phi.
Những người khác thì lão lười thông tri, nếu thực sự có nguy hiểm thì đắm người Thần Hoàng Phi sẽ đứng ra giải quyết.
"Giết!
Thiên Cổ lại hét to, phía trước, đại lượng cổ thú rít gào lao đến tấn công vạn tộc.