Thiên Cổ dẫn dắt vạn tộc bắt đầu tiến công.
Tiên tộc làm tiên phong.
Đôi khi Tô Vũ cảm thấy Thiên Cổ là người rất quyết đoán, từ hạ giới đến thượng giới, mỗi lần đại chiến, Tiên tộc đều tổn thất thảm trọng, nhưng Tiên tộc vẫn luôn dám chiến.
Cũng chính vì tổn thất thảm trọng nên Tiên tộc mới lấy được quyền lên tiếng.
Vậy nên mới có thực trạng Thiên Cổ ra lệnh cho cả tam đại tộc tại hạ giới, dù các tộc không quá đồng lòng nhưng Thiên Cổ cơ bản có thể làm chủ, có vẻ khá giống minh chủ liên minh.
Giờ phút này, vạn tộc vốn định chờ thêm đã nhanh chóng liên hợp bắt đầu tiến công hỗn độn.
Sâu trong hỗn độn, giữa những dãy núi chập trùng.
Bên ngoài có hai vòng phòng ngự, một tầng là của đám Hỗn Độn Long, một tầng là của đám Nguyệt Hạo, hai phe có tổng cộng 9 vị Thiên Tôn, nếu tính cả cổ thú thì có 15 vị Thiên Vương và mấy chục đầu Hợp Đạo, số lượng không hề ít.
Hơn nữa lúc này vẫn còn hỗn độn cổ tộc từ sâu trong hỗn độn bay tới, chúng bị ý chí hỗn độn ảnh hưởng, tới đây trợ chiến chi mạch Ngục Vương.
Đám Hỗn Độn Long đều cảm thấy ngưng trọng.
Vạn tộc đang tới gần.
Chúng vốn tưởng rằng bọn người kia sẽ không tấn công quá sớm, kết quả đối phương lại nhanh chóng tới gần, mang theo mấy trăm Hợp Đạo bay về phía bọn họ.
Phía sau, Nguyệt Hạo cũng lộ vẻ nghiêm nghị nhìn về phía Nguyệt La, gã nói: "Không ngờ vạn tộc lại đạt thành nhất trí nhanh như vậy"
Chuyện này nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Theo tình báo bọn họ lấy được lúc trước, trong vạn tộc nội đấu rất kịch liệt.
Nguyệt La nghiến răng: "Là Tiên tộc! Ngươi nhìn đi, cường giả Tiên tộc đi trước, hẳn là công của Thiên Cổ, lão lấy điều kiện Tiên tộc tiên phong để khiến vạn tộc nhất trí"
Thiên Cổi Lão có danh tiếng không nhỏ, là người chấp chưỡng Tiên giới mười vạn năm. Ở thời kì cuối Thượng Cổ, lão gần như vô địch trong thế hệ cùng thời, nhưng mấy năm nay lão luôn rối rắm vì Tiên Hoàng đại đạo nên mới chậm chạp không phá cảnh, hơn nữa có thêm rất nhiều Thiên Tôn ra đời ở thượng giới nên vị Hoàng Tiên tộc này mới bị lu mở bớt.
Nay Thiên Cổ đã đến thượng giới.
Nguyệt La vừa nhìn về hướng vạn tộc, vừa chú ý đến một phương hướng khác, đó là vị trí của đám người Tô Vũ, bọn họ cũng là một đám gia hỏa rất khó chơi.
Tô Vũ và vạn tộc có tổng cộng 16 vị cường giả Thiên Tôn.
Nguyệt La cảm nhận được áp lực, ä nói: "Lão tổ phải xuất chiến mới được, nếu không e rằng khó có thể địch lại đối phương. Thực lực Nhật Miện và Thánh Hầu không yếu, cả Tô Vũ cũng vậy. Ta có thể ngăn cản một người, ngươi mượn dùng thân thể cổ thú cũng có thể đấu với một người, nhưng nếu lão tổ không ra tay thì không còn ai khác có thể ngăn cản"
Nếu lão tổ không tới thì rõ ràng là không thể địch nổi đối phương.
7 đại Thiên Tôn trong tộc đều đã tới, cộng thêm Nguyệt Cầm bị giết lúc trước và lão tổ cùng Ngục Thanh, thực lực Thánh tộc như vậy khiến người ta vô cùng sợ hãi, nhưng lại có vẻ không đủ dùng vào giờ phút này.
Nguyệt La cảm nhận được nguy cơ.
Nguyệt Chiến đứng trước Địa Ngục Môn cũng cảm ứng được.
Bên cạnh lão vẫn còn cường giả, có vài vị Thiên Vương nhưng chiến lực Thiên Tôn thì đều đã xuất chiến hết.
Một chủng tộc có đến 8 vị Thiên Tôn mà vẫn không đủ, không ngờ thế cục lại tệ hơn dự đoán.
Nguyệt Chiến ra lệnh: "Các ngươi ra ngoài trợ chiến đi!"
Dứt lời, 4 vị Thiên Vương lập tức bay lên, nhanh chóng tiến đến vòng ngoài.
Đến lúc này, toàn bộ 7 vị Thiên Tôn và 16 vị Thiên Vương trong tộc đều đã được phái ra.
Nguyệt Chiến thầm mắng, nếu không phải lần trước Tô Vũ giết một vị Thiên Tôn và nhiều vị Thiên Vương của bọn họ thì bây giờ bọn họ vẫn còn tới mấy chục vị Thiên Vương.
"Sư tỷ"
Nguyệt Chiến nhìn về phía cánh cửa: "Còn cần ít nhất 2 canh giờ nữa"
Quá chậm!
Nguyệt Chiến thở dài: "Vận khí không tốt, không biết có phải là do súc sinh Tô Vũ kia cướp đoạt khí vận dẫn tới hay không"
Gần đây vận khí của bọn họ thật sự không tốt. Chỉ còn thiếu một chút nữa thôi nhưng vạn tộc lại đồng lòng nhất trí tiến công, vận may của bọn họ quả thật rất tệ!
Trong cánh cửa, thanh âm băng hàn của Ngục Thanh truyền ra: "Tô Vũ nhất định phải chết!"
To gan lớn mật, hắn dám cướp đoạt Vương vị của Thánh Chủ.
Dù Thánh Chủ không quan tâm nhưng không có nghĩa là Tô Vũ được phép cướp đoạt.
Ngục Thanh lạnh lùng nói: "Hỗn độn cổ thú liên hợp cùng các ngươi thì vẫn có thể trì hoãn một lát. Nguyệt Chiến, Địa Ngục Môn cần có lực lượng để mở ra. Nếu không còn biện pháp nào thì... Hiến tế đi"
Nguyệt Chiến trầm giọng: "Hiến tế? Này.."
"Nghe lời!"
Nguyệt Chiến bất đắc dĩ: "Không phải là không còn chút cơ hội nào, sư tỷ yên tâm, chúng ta sẽ cố gắng nhanh hơn, cũng sẽ ngăn cản được đối phương"
"Vậy là tốt nhất!"
Ngục Thanh không nói thêm, chỉ cần bà ta thoát ra thì bà ta có thể đối chiến 2 - 3 vị Thiên Tôn đỉnh cấp, nếu Thánh Hầu liên thủ cùng Nhật Miện, bà ta vẫn có thể chống lại cả hai người bọn họ mà không có vấn đề gì, Nguyệt Chiến cũng có thể đấu với vài ba vị Thiên Tôn.
Như vậy sớm muộn gì phe Tô Vũ và phe vạn tộc cũng sẽ bị bọn họ diệt sạch!
"Ngừng!"
Thiên Cổ quát khẽ, đại quân dừng lại, phía sau Thiên Cổ là mấy trăm Hợp Đạo, khí tức lay trời.
Thiên Cổ nhìn về phía Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ phía trước, lão nói: "Nếu hai vị thực sự muốn hợp tác cùng chúng ta thì lúc này nên liên thủ cùng nhau đánh chết đối phương. Đợi đến khi chủ nhân quy tắc xuất hiện thì chúng ta sẽ cùng tiêu diệt kẻ đó"
Vừa dứt lời, tứ phương biến sắc.
Đảm người Nguyệt Hạo kinh ngạc nhìn chằm chằm đám cổ thú.
Bát Dực Hổ suýt nữa mắng thành tiếng.
Khốn kiếp! Ngươi muốn bán đứng chúng ta sao?
Bát Dực Hổ quát to: "Ngươi muốn ly gián chúng ta? Chúng ta được ý chí hỗn độn triệu hoán, sao có thể dao động vì đăm ba câu nói của ngươi?"
Thiên Cổ bình tĩnh nói: "Thái độ hai vị không rõ, vừa mập mờ với chúng ta vừa mập mờ với Tội tộc. Bây giờ là thời cơ tốt nhất, hai vị muốn đạt được mục đích thì hãy hợp tác, ta sẽ coi hai vị là minh hữu, chúng ta cùng liên thủ diệt Tội tộc. Đừng hòng đục nước béo cò! Bây giờ không ai có thể đứng ngoài chiến cuộc được đâu. Nếu hai vị không muốn liên thủ thì hãy lui lại, ta không cần hai vị ra tay, nhưng tốt nhất là hãy tránh xa mũi đao của chúng ta ra"
Đám người Nguyệt Thiên Tôn lộ ánh mắt khác thường.
Bọn họ đã thỏa thuận với đám Bát Dực Hổ, thống nhất là sẽ phản bội ở khắc mấu chốt.
Nhưng hình như Thiên Cổ không tín nhiệm bọn chúng, lão trực tiếp bại lộ chuyện này.
Thiên Cổ đương nhiên không tin!
Thái độ hai cổ thú này rất có vấn đề!
Lão không muốn bọn chúng phần bội ở thời khắc mấu chốt, nếu bây giờ bọn chúng tỏ rõ lập trường đứng về phía bọn họ, vậy thì vạn tộc, hỗn độn cổ tộc và phe Tô Vũ liên thủ sẽ có chừng 16 vị Thiên Tôn và hơn 20 vị Thiên Vương chính diện nghênh chiến Tội tộc, kết cục chắc chắn là chiến thắng. Sao phải lưu lại hậu chiêu tạo cơ hội cho đối phương phản bội? Lại còn phải ác chiến với cổ thú, tiêu hao Hợp Đạo, có cần thiết không?
Lúc trước lão đã cảm thấy không cần thiết, đáng tiếc khi ấy lời lão nói không đủ quyền lực.
Hiện tại lão muốn ép hai kẻ này tỏ rõ thái độ, rốt cuộc bọn chúng sẽ đứng về phía chúng ta hay là Tội tộc?
Sắc mặt đám Hỗn Độn Long rất khó coil Nhân tộc gian trá, Tiên tộc cũng không phải thứ tốt, bọn chúng muốn đục nước béo cò, kết quả người ta không cho bọn chúng cơ hội, liên tiếp ép buộc bọn chúng tỏ rõ thái độ.
Trước đó bọn chúng đã thỏa thuận với đám Nguyệt Thiên Tôn là sẽ phản bội ở thời khắc mấu chốt, còn khi nào mới là thời khắc mấu chốt thì do bọn chúng quyết định.
Trước lúc đó thì cứ coi bọn chúng như người qua đường là được.
Bát Dực Hổ thầm mắng trong lòng, tất cả đều là súc sinh!
Vừa nãy Tô Vũ diễn giả thành thật, muốn giết nó, hiện tại Thiên Cổ trực tiếp ép nó bại lộ, rốt cuộc nó nên làm gì bây giờ?
Thiên Cổ tiếp tục nói: "Ta không muốn biết mục đích của hai vị, nhưng trước đó hai vị đã thống nhất là sẽ tương trợ chúng ta, hiện tại đã đến lúc hành động rồi!"
"Bát Dực Hổ"
Phía sau, cường giả cầm rìu của chi mạch Ngục Vương tức giận chất vấn: "Các ngươi được ý chí hỗn độn triệu hoán đến, chẳng lẽ các ngươi muốn phản bội?"
Nếu hai vị này phần bội thật thì sẽ rất phiền toái.
Phải biết dưới trướng bọn chúng còn có rất nhiều cổ thú.