Giờ khắc này, đội ngũ vạn tộc vẫn không có động tĩnh gì.
Thiên Cổ nhìn Thần Hoàng Phi nói: "Thần Hoàng Phi, không thể tiếp tục như vậy, thế cục càng ngày càng ác liệt. Phe Tô Vũ không yếu, có lẽ còn đang che giấu thực lực.
Thực lực phe Bách Chiến không thể dự đoán. Chi mạch Ngục Vương thế nào thì mọi người cũng đều thấy rồi. Còn chúng ta thì sao? Tới lúc này ta bỗng nhiên phát hiện ra mình đã đánh giá cao thực lực thượng giới. Thế cục ban nãy rất tốt nhưng lại không tấn công. Do dự không quyết đoán như vậy thì chắc chắn sẽ thua"
Thiên Cổ trầm giọng: "Chư vị cường giả thượng giới, năm xưa các ngươi năng chỉnh thiện chiến, mới 6000 năm trôi qua mà mọi người đều thay đổi rồi, trở nên tham sống sợ chết, tính toán chỉ li, che giấu thực lực, chờ đợi người khác ra tay trước. Nếu vậy Tiên tộc ta đành gánh vác trách nhiệm. Tiên tộc ta sẽ tiên phong trong trận chiến này, các tộc khác tạm thời nghe Tiên tộc ta hiệu lệnh"
Vài vị Thiên Tôn vừa định mở miệng, Thần Hoàng Phi đã nói: "Thần tộc ta không có ý kiến"
Bên phía Ma tộc, Ma Kích nói không nên lời.
Phe Mệnh tộc, Thiên Mệnh cũng đồng tình: "Tiếp tục như vậy không thích hợp, có lẽ...
ngươi nói đúng, tộc ta cũng không có ý kiến"
Lôi Bạo tiếp lời: "Tộc ta sẽ nghe theo Tiên tộc"
Không thần phục tộc nào nhưng có thể có người nắm quyền tạm thời, Tiên tộc có 4 vị Thiên Tôn nguyện ý tiên phong thì cứ để bọn họ chỉ huy đi thôi.
Long Thiên Tôn thấy mọi người nhìn mình thì khẽ nhíu mày: "Nhìn ta làm gì, ta và Phượng Thiên Tôn vừa xuất quan không lâu, không rõ thế cục, các ngươi nguyện ý chiến thì ta đương nhiên không có ý kiến"
Thiên Cổ nghe vậy ánh mắt sáng lên, may mà vẫn cứu vãn được tình thế.
Lão nhanh chóng nói: "Vậy hiện tại chúng ta hãy bao vây chi mạch Ngục Vương, sau đó liên hệ Tô Vũ tiếp tục đánh"
Trận chiến ban nãy có thể xem là bỏ dỡ giữa chừng.
Bây giờ phải mau chóng tiếp tục đại chiến!
Đối phương chỉ có 7 vị Thiên Tôn, dù không thể ngăn cản chủ nhân quy tắc thì vẫn có thể khiến đối phương phải trả giá lớn.
Thiên Cổ nói với Lôi Bạo: "Lôi Bạo tôn giả, phiền ngươi đi tìm Tô Vũ một chuyến. Lần này chúng ta làm tiên phong, hắn chỉ cần nhân cơ hội đánh chết cường giả chỉ mạch Ngục Vương là được"
Lôi Bạo không muốn đi.
Thiên Cổ thấy gã do dự bèn khuyên nhủ: "Ngươi và Thiên Mệnh tôn giả cùng đi, sau đó ở lại với phe Tô Vũ, Tô Vũ muốn ra tay thì hai vị hãy tạm nghe hắn chỉ huy, cùng nhau tham chiến"
Ánh mắt Thiên Mệnh lộ vê khác thường: "Thiên Cổ đạo hữu có ý gì?"
"Không có ý gì cả" Thiên Cổ đáp: "Chỉ là cảm thấy Thiên Mệnh tôn giả đến đó có lẽ sẽ phát huy được tác dụng lớn hơn nữa, thuận tiện giúp chúng ta giám sát Tô Vũ, tránh việc hắn bỗng nhiên đổi ý, quay sang đối phó vạn tộc"
Thiên Mệnh không nói gì.
Thiên Cổ đang hoài nghi y đúng không?
Có lẽ vậy.
Quả nhiên gia hỏa này rất tỉnh táo!
Thiên Mệnh ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Được, nhưng tộc nhân Mệnh tộc ta phiền chư vị chiếu cố"
Thiên Cổ nhanh chóng đáp: "Yên tâm, Mệnh tộc vốn am hiểu nghịch vận quan sát, lần này khí vận đối phương không tốt, có Mệnh tộc ở đó ắt sẽ phát huy tác dụng. Thiên Mệnh tôn giả yên tâm, Mệnh tộc không cần tham chiến ở tuyến đầu"
Thiên Mệnh Hầu ý vị sâu xa nhìn lão, rồi y lại nhìn sang chỗ Lôi Bạo nói: "Lôi Bạo đạo hữu, chúng ta cùng đi chứ?"
Lôi Bạo liếc y thầm nghĩ, sẽ không đến mức đó đâu nhỉ?
Lần trước gã cùng Tam Nguyệt xuống hạ giới, Tam Nguyệt liền chạy theo Tô Vũ, lần này gã đi cùng Thiên Mệnh, chắc Thiên Mệnh sẽ không chạy theo Tô Vũ đâu, đúng không?
Nếu không thì... má nó, sự tồn tại của gã sẽ rất xấu hổi Hai người nhanh chóng bay đến chỗ Tô Vũ.
Tô Vũ đang tự ngẫm xem sắp tới nên ứng đối thế nào, hắn bỗng nhiên sửng sốt.
Sao hai kẻ này lại đi cùng nhau?
Một lát sau, hai người đạp không đi đến.
Thiên Mệnh nói thẳng: "Thiên Cổ bất mãn các tộc tiêu cực đối chiến, nguyện ý để Tiên tộc làm tiên phong. Lôi Bạo và ta tới trợ chiến giúp Nhân Chủ. Lần này vạn tộc dẫn đầu xuất chiến, Nhân Chủ chỉ cần đánh chết cường giả đối địch ở thời khắc mấu chốt là được"
Dứt lời, nơi xa, 9 vị Thiên Tôn tam tộc cộng thêm 3 vị Minh, Phượng, Long, tổng cộng 12 vị Thiên Tôn nhanh chóng xuất động, cùng nhau lao vào Hỗn Độn Sơn.
Tô Vũ không chút khách khí, đả kích: "Trợ chiến cái gì, ta chỉ lo các ngươi không nghe lời rồi quấy rối. Hiện tại không có hai người các ngươi, tam đại tộc có thể trấn áp ba vị Thiên Tôn. Hợp Đạo hai tộc Minh, Long tổn thất thảm trọng, Phượng tộc thì bình thường, có thể dễ dàng trấn áp, Thiên Cổ chỉ là ném kẻ có vấn đề đi thôi"
Hắn lập tức hiểu ra tâm tư Thiên Cổ.
Mặc kệ hai kẻ này có phải người mình hay không cũng không sao cả, cứ ném đến chỗ hắn là được, nhưng hai kê này ở cùng phe hắn thì lại thành hắn hơi vướng bận.
Vạn tộc thay đổi thật nhanh!
Tô Vũ bật cười: "Vạn tộc còn tồn tại được đến bây giờ là nhờ vẫn có người thông minh"
Thiên Mệnh cười gật đầu, Lôi Bạo thì lộ ánh mắt khác thường.
Chuyện gì đây?
Ngữ khí khi Thiên Mệnh nói chuyện cùng Tô Vũ không bình thường... Hai kê này không cấu kết đấy chứ?
Tô Vũ nói: "Cũng tốt, vậy Thiên Mệnh ngươi hành động cùng Cự Phủ đi, hắn quá lỗ mãng, ta lo rằng hắn sẽ bị người đánh chết. Ngươi là người thông minh, hãy chiếu cố hắn"
Thiên Mệnh liền đáp: "Chắc chắn rồi"
Tô Vũ gật đâu, sau đó mỉm cười nhìn Lôi Bạo: "Nếu Nguyệt La xông tới chỗ ta thì ngươi phải đối phó ả, nhất định phải ngăn cản ả, không ngăn được thì chính là hai ngươi có cấu kết, là người một phe"
Má nó!
Lôi Bạo không biết nên nói gì, giờ phút này gã bỗng nhiên cảm thấy rất nguy hiểm.
Khi đồng hành cùng phe Tô Vũ, gã sẽ là người gặp nguy hiểm chứ không phải bất kỳ ai khác.
Có lẽ Thiên Mệnh đúng là người của đối phương.
Thật đáng sợ!
Gã là kẻ duy nhất ở đây không thuộc trận doanh của Tô Vũ.
Tô Vũ mặc kệ gã, nhanh chóng nói: "Đi theo ta! Ta muốn nhìn xem vạn tộc toàn lực ứng phó thì mạnh đến mức nào, nếu không đủ mạnh, không diệt được Tội tộc thì hôm nay ta sẽ diệt vạn tộc"
Lôi Bạo nuốt nước miếng, bỗng cảm thấy thật kinh hãi.
Tô Vũ dám nói vậy trước mặt mình và Thiên Mệnh, không cần đoán cũng biết Thiên Mệnh chính là người của Tô Vũ rồi.
Hình như gã đã biết quá nhiều, gã hết sức thấp thỏm, hiện giờ tình cảnh của gã quá nguy hiểm.
Ta sẽ trở thành pháo hôi đúng không?
Hình như Tô Vũ biết gã nghĩ gì, hắn không quay đầu lại, chỉ nói: "Trừ lệnh tự bạo thì ngươi có thể không cần nghe ta, còn lại ở những thời điểm khác thì ngươi nhất định phải nghe lời, ta sẽ không cố ý nhằm vào ngươi, nhưng nếu dám kháng lệnh thì Lôi Bạo ngươi cứ chờ đi. Ta không làm khó người khác, có điều nếu ngươi dám quấy rối thì ta sẽ giết ngươi trước tiên. Ta là Tô Vũ, không phải đám vạn tộc vô dụng kia"
Lôi Bạo thót tim, vội vàng đáp: "Ta không dám!"
Lúc này Tô Vũ mới thoải mái, hắn nói với Thiên Mệnh: "Ngươi đến rất đúng lúc, như vậy chúng ta lại có thêm một vị Thiên Tôn, Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ mà làm phản thì hôm nay có cơ hội và hy vọng rất lớn có thể diệt được chỉ mạch Ngục Vương.
Nhưng đừng biểu hiện quá rõ ràng, ở thời khắc mấu chốt, ngươi nên trở về cứu viện Mệnh tộc, mang Mệnh tộc đi để tránh trở thành quân hi sinh"
Thiên Mệnh Hầu cảm kích: "Đa tạ bệ hạ"
Đến lúc này mà Tô Vũ còn không quên che chở Mệnh tộc, Thiên Mệnh rất cảm động.
Lôi Bạo suýt thì bật khóc, ta đang ở ngay đây này, các ngươi truyền âm nói chuyện đi, đừng cho ta nghe nữa, ta sợ lắm!