Sáu vị cường giả bao vây Tử Vân Hầu điên cuồng oanh sát, Tô Vũ cười khinh miệt: "Ta không thích loại người ẩn nấp mãi rồi bỗng nhiên lao ra đòi xoay chuyển cục diện, ngươi hiểu không? Một kẻ mới vừa hiện thân như ngươi học ai vậy? Muốn xoay chuyển thế cục sao? Giết hết cho ta!"
Các loại lực lượng đại đạo tung hoàng xuất hiện, sáu vị cường giả đều rất cường đại, trong chớp mắt, Tử Vân Hầu còn không kịp tự bạo, huống chỉ ả cũng chưa từng nghĩ đến việc tự bạo, kết quả...
Oanh!
Thân thể ả hoàn toàn vỡ nát.
Trong tay Tô Vũ xuất hiện xiềng xích, dây thừng, bút lông... Các loại phong tỏa đại đạo đều hiện ra, trong chớp mắt đã trấn áp biển ý chí và đại đạo của ả!
Trong ánh nhìn trừng trừng của Ma tộc, Tô Vũ cảm bút điểm xuống.
Oanh!
Đại đạo chấn động, ầm, đại đạo xuất hiện một lỗ hổng, rất nhiều lực lượng quy tắc tuôn trào đều bị Tô Vũ lẹ tay thu thập, cuối cùng hắn đánh ra một quyền, biển ý chí trực tiếp nổ tung!
Không trung gió nổi mây phun!
Giờ khắc này, ngay cả hạ giới cũng có phản ứng, đại đạo chấn động tựa như trời sập.
Đây là một tồn tại khi giải phong sẽ đến chủ nhân quy tắc chân chính, vậy mà ả mới xuất hiện được khoảng 30 giây thì đã chết rồi?
Ä đã bị đám người Tô Vũ tựa như nổi cơn điên trực tiếp giết chết!
Cảnh tượng này khiến mọi người đều ngây ngốc.
Đám người Thiên Cổ bất giác dại ra.
6 đánh 1 quả thật có thể giết Thiên Tôn, mọi người đều biết vậy, dù Tử Vân Hầu cường đại cách mấy thì cũng không thể địch nổi nhiều người như thế.
Mấu chốt ở chỗ, trước đó Tô Vũ mua nước tương nửa ngày (1), mọi người đều cho rằng hắn muốn tiếp tục xem hai bên lưỡng bại câu thương, kết quả hắn cứu Long Thiên Tôn xong rồi đánh chết Tử Vân Hầu, một loạt hành động của hắn khiến mọi người choáng váng.
Vì sao? Bọn họ đều không hiểu Tô Vũ muốn làm gì.
Tô Vũ đánh chết Tử Vân Hầu xong thì nhẹ nhàng thở ra, hắn toát mô hôi đây đầu, mỉm cười nhìn tứ phương: "Xin lỗi, ta hơi mất kiểm soát, chủ yếu là vì không quen nhìn loại người luôn núp ở phía sau rồi lại nhảy ra muốn làm chúa cứu thế ở thời khắc mấu chốt"
Hắn cố ý nhìn thoáng qua Lôi Bạo, Lôi Bạo chột dạ gần chết.
Gã biết Tô Vũ đang nói cái gì.
Hiển nhiên hắn không chỉ nói đến Tử Vân Hầu mà còn bao gồm cả Bách Chiến và con trai hắn ta, thái độ của Tô Vũ rất rõ ràng, kẻ nào muốn nhảy ra xoay chuyển tất cả thì đều sẽ bị hắn giết!
Các ngươi không phải vai chính!
Vỏ kịch này do Tô Vũ hắn làm chủ, mọi việc đều nằm trong sự khống chế của hắn, những kê nào muốn gây rối đều sẽ phải chết, dù hắn phải bại lộ thực lực thì cũng không sao.
Biến cố này xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa thực lực Tô Vũ triển lộ ra mạnh hơn lúc trước rất nhiều, thậm chí hắn có thể một mình đấu với Tử Vân Hầu, ban nãy mình hắn trấn áp đối phương, năm người còn lại có vẻ không dốc sức nhiều.
Mái tóc bạc của Tô Vũ bay múa, hắn tươi cười xán lạn nhìn tứ phương và chỗ sâu trong dãy núi: "Hút đủ chưa? Nhiều Thiên Tôn đã chết như vậy, ngươi luôn cướp đoạt chiến lợi phẩm và lực lượng quy tắc của ta mà vẫn chưa đủ sao? Khi nào ngươi mới ra ngoài được?"
Ánh mắt Tô Vũ xoáy thẳng vào trong, đường như hắn đang nhìn thấy một cánh cửa.
Tô Vũ cảm nhận được có đại trận nào đó luôn rút ra lực lượng quy tắc của các cường giả chết đi trong lúc đại chiến, kể cả lực lượng huyết nhục của bọn họ.
Tô Vũ nhìn Nguyệt Chiến, cười lạnh: "Tôn tử, trở về phòng thủ đi! Người chết đã đủ rồi, mẹ ngươi sắp ra rồi. Tôn tử nhà ngươi thật tàn nhẫn, cố ý không dốc toàn lực cứu người đúng không? Thật giỏi, ngươi trơ mắt nhìn kẻ cầm rìu và cầm kiếm kia chết đi chỉ để mẹ ngươi sớm ra ngoài, ta nói không sai chứ?"
Nghe vậy, có người biến sắc.
Nguyệt Chiến lạnh lùng nhìn Tô Vũ, lão không đáp lời mà chỉ quát: "Lui!"
Một đám cường giả nhanh chóng lui về trốn trong đại trận.
Nguyệt Chiến, Nguyệt Hạo, Nguyệt La, lão nhân đầu bạc, huynh đệ sinh đôi, hai vị Thiên Tôn Ma tộc, 8 vị cường giả trốn vào trong Bát Vực Tỏa Thiên Trận.
Hình chiếu Bà Long Thú cũng lập tức rút lui theo.
Lúc trước bọn họ có mười mấy vị Thiên Vương, đến hiện tại chỉ còn lại một nữa.
Bên phía vạn tộc, mọi người sôi nổi hội tụ, cả đám đều thở hồng hộc nhìn về phía Tô Vũ, vẻ mặt lộ sự kinh hãi.
Thiên Cổ hôi: "Bà ta sắp ra rồi ư?"
Tô Vũ lắng lặng quan sát hỏi lâu mới đáp: "Sắp rồi"
Thiên Cổ nhíu mày: "Ngươi đã cảm nhận được thì tại sao lại không ngăn cản?"
Vì sao Tô Vũ không ngăn cản bọn họ rút lực lượng?
Kỳ thật vạn tộc còn chưa kịp cảm ứng!
Tô Vũ cười lạnh: "Ngu xuẩn! Ngăn cản làm gì? Hiện tại ra nhanh thì thực lực sẽ giảm sút một chút, nếu chờ đợi thì các ngươi cũng không giải quyết được đám tôn tử kia, còn bà ta ra ngoài thì lại mạnh hơn. Hiện giờ cho bà ta ra thì sao chứ?"
Đây là quyết định sau khi Tô Vũ đã cân nhắc Kĩ.
Hơn nữa hắn muốn ngăn cần thì cũng không dễ, có lẽ đám người Nguyệt Chiến đã bố trí đại trận từ trước.
Tô Vũ không nói gì nữa, đám cường giả kia đã rút lui, những người khác thì không rút nhanh được như vậy, hắn mang theo vài vị Thiên Tôn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, điên cuồng giết chóc trước ánh mắt của tất cả mọi người, trong nháy mắt, mấy chục cổ thú, mười mấy vị Hợp Đạo chỉ mạch Ngục Vương đã bị bọn họ tàn sát hầu như không còn.
Tô Vũ thu gom thi thể, hắn tạm thời không động đến thi thể vạn tộc trừ thi thể Ma tộc, đám người Thiên Cổ cũng vội vã đi nhặt xác, sợ bị Tô Vũ lần nữa thu gom sạch sẽ.
Chiến đến lúc này, Tô Vũ đã thu hoạch được một đống thi thể lớn.
Có vài vị Thiên Tôn đã chết, cũng có không ít Thiên Vương ngã xuống.
Đám người Cự Phủ cảm thấy mình là vô địch, gặp kẻ nào giết kẻ đó, vạn tộc và chỉ mạch Ngục Vương đều không làm được gì, lúc này bọn họ đều đang nhếch miệng cười hết sức đắc ý.
Sau một hồi giết chóc, số lượng cường giả trên chiến trường đã giảm đi rất nhiều.
Lúc này, một cánh cửa như ẩn như hiện.
Có thể nhìn thấy một nữ tử mặc hắc giáp mơ hồ trong cánh cửa, bà ta đang cố gắng xông ra ngoài, thanh âm băng hàn tận xương của bà ta vang lên: "Tô Vũ, khi bổn tọa ra ngoài, ta sẽ giết ngươi đầu tiên!"
Tô Vũ nhe răng: "Khi ngươi ra ngoài, nếu hôm nay ta không đánh chết ngươi thì ta không tên là Tô Vũ. Đừng có kẻ nào cướp với ta! Thiên Cổ, có phải ta tốt bụng lắm đúng không? Ta đánh chết vài vị Thiên Tôn giúp các ngươi, đám vô dụng các ngươi muốn giết một tên thôi cũng khó. Hiện giờ nữ nhân này mà ra ngoài, ta bảo đảm, nếu sáu người chúng ta không đánh chết ả thì tuyệt đối không lui chiến"
Khí tức Tô Vũ càng thêm cường đại, hắn cười cực kỳ ngông cuồng: "Ta thích hỗn chiến. Hôm nay nếu không tiêu diệt được Tội tộc thì có về ta chỉ là kẻ vô năng. Nếu đã muốn chơi thì phải chơi lớn một chút, nếu chủ nhân quy tắc mà không chết thì các ngươi còn không biết thiên hạ này họ gì"
Đám người Thiên Cổ trầm mặc.
Nữ nhân kia thật sự sắp ra ngoài.
Bấy giờ, chỉ mạch Ngục Vương đã lui lại đến sau đại trận, việc xuất trận nghênh chiến phía trước có về mang mục đích cố ý tặng mạng cho địch, hoặc nên nói là chết bao nhiêu cũng được để rút ra lực lượng lôi kéo người sau cửa ra ngoài.
() Mua nước tương (Nguyên bản: Đả tương du) ‡T353#: là một thuật ngữ mạng tại Trung Quốc, nghĩa đen của nó là ra cửa hàng mua nước tương.
Thuật ngữ này có hai cách dùng, một là theo nghĩa đen: "con nhà người ta đã đi mua nước tương được rồi", ý chỉ rằng đứa nhỏ đã lớn, đã có thể giúp đỡ việc vặt trong gia đình.
Một cách dùng khác được sử dụng trên mạng internet, thể hiện sự không quan tâm đến một đề tài xã hội nào đó, mang hàm ý "tôi không liên quan tới chuyện này", tương đương với từ "người qua đường". Trong điện ảnh, diễn viên quần chúng cũng được gọi là "mua nước tương".
Thuật ngữ này được lưu truyền trên mạng từ năm 2008, phóng viên Liêu Lệ Di của Đài truyền hình Quảng Châu phỏng vấn ngẫu nhiên một người dân: "Xin hỏi bạn có ý kiến gì với Diễm chiếu môn không?", Một bạn nam được phỏng vấn đã thong dong trả lời:
"Liên quan gì đến tôi, tôi chỉ đi mua nước tương thôi"
Những lời này nhanh chóng được lan truyền trên mạng internet, hình ảnh cũng bị cư dân mạng chỉnh sửa: "chàng nước tương" trở thành đối tượng trêu chọc của cộng đồng mạng: "mua nước tương" cũng nhanh chóng trở thành từ lưu hành trên nhiều diễn đàn trực tuyến, diễn sinh ra các từ mới như "tộc nước tương".