Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3298 - Chương 3298: Còn Dám Chiến Không?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3298: Còn Dám Chiến Không?
 

Đến giờ khắc này, kỳ thật vạn tộc không hề chiếm ưu thế.

Dù đối phương mất đi vài vị Thiên Tôn nhưng bọn họ vẫn còn rất mạnh, đặc biệt là Nguyệt Chiến và hình chiếu Bà Long Thú.

Ma tộc làm phản khiến lực lượng hai phe nghịch chuyển, nếu không phải phe Tô Vũ ra tay điên cuồng đánh chết Tử Vân Hầu thì có lẽ vạn tộc hoàn toàn không có chút ưu thế nảo.

Hai phe lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, Thiên Cổ quay sang hỏi: "Chúng ta có phá trận tấn công không?"

Không ngờ lão lại hỏi ý kiến mình, Tô Vũ bật cười: "Không vội, chờ một lát đi"

Vì sao?

Thiên Cổ âm thầm phán đoán, đúng lúc này, một tiếng cười đáng khinh từ nơi xa xôi truyền đến. "Bệ hạ, ta tới rồi đây"

"Nhanh lên"

Tiếng xé gió vang lên.

Thông Thiên Hầu hiện ra, khí tức vô cùng cường đại, Tô Vũ nở nụ cười nhìn về phía Bà Long Thú, Bà Long Thú hơi biến sắc.

Tô Vũ cười hỏi: "Đợi ngươi mãi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới. Thăng cấp thành công rồi à?

Thông Thiên Hầu khoe khoang: "Miễn cưỡng thành công, xem như thực lực yếu nhất trong cấp bậc Thiên Tôn"

Tô Vũ chỉ vào Bà Long Thú: "Hiện tại nó là do mười cánh cửa tạo thành, ngươi ăn nó thì có thể trở thành Thiên Tôn đỉnh cấp không?"

Thông Thiên Hầu chảy nước miếng: "Nếu ta không no chết thì được"

Y muốn ăn quát Má nó, lúc trước y chỉ ăn 4 cánh cửa, hơn nữa có 3 cái là của Thiên Vương, hiện tại có đến 10 cánh cửa mà đến 4 cái là của Thiên Tôn, 6 cái còn lại là Thiên Vương.

Nếu ăn được gia hỏa này thì y được lợi lớn rồi.

Đến lúc này mọi người mới hiểu ra Tô Vũ đang đợi ai, là Thông Thiên Hầu!

Thông Thiên Hầu xuất hiện quả thật đã khiến không ít người biến sắc.

Y không quá mạnh, đúng như lời y nói, y tỏa ra khí tức không ổn định khi mới thăng cấp, nhưng y lại có năng lực nhằm vào cánh cửa rất mạnh.

Mà Bà Long Thú thì được tạo ra từ lực lượng Địa Ngục Môn, còn bao hàm cả Địa Ngục Môn của vài vị Thiên Tôn.

Nếu nó bị ăn thật thì các vị Thiên Tôn này đều sẽ bị thương nặng.

Lúc trước Thông Thiên Hầu biến mất, bọn họ tưởng rằng đối phương sẽ không xuất hiện nữa, không ngờ y đã quay lại, hơn nữa còn đã thăng cấp.

Trong tình huống bình thường thì không nhanh như vậy. Nhưng Thông Thiên Hầu đã đến thiên địa của Tô Vũ, ở đó có rất nhiều cường giả, tương đương với một căn cứ hậu cần cường đại áp chế lực lượng cánh cửa và lực lượng bạo động trong cơ thể y, vậy nên y thăng cấp rất dễ dàng.

Giờ khắc này, đám người Thiên Cổ cũng biến sắc.

Phe Tô Vũ có đến 7 vị Thiên Tôn.

Tội tộc có 9 vị, còn vạn tộc nếu tính cả Nguyệt Thiên Tôn, Long Thiên Tôn và hai vị cổ thú thì mới chỉ có 12 vị, huống chi hiện tại Nguyệt Thiên Tôn đã không còn sức tái chiến, Long Thiên Tôn chỉ có chiến lực Thiên Vương.

Trừ hai người này ra thì chỉ còn 10 vị, nếu trừ cả cổ thú thì chỉ còn 8 vị.

Hiện giờ phe Tô Vũ thật sự trở thành thế lực thứ 3 có thực lực ngang nhau.

Rất nhiều người tham gia trận chiến này đều không biết rốt cuộc địch ta là ai, những người dưới Thiên Tôn, dù là Thiên Vương hay Hợp Đạo thì đều lộ sắc mặt trầm trọng.

Trận chiến ngày hôm nay, Hợp Đạo cũng chỉ là pháo hôi.

Sau một hồi đại chiến, Thiên Tôn và Thiên Vương chết đi không nhiều lắm, nhưng Hợp Đạo hai phe và cả cổ thú đã có hơn trăm kẻ chết trận.

Toàn bộ Hỗn Độn Sơn khí tức bạo động, pháo hoa bay lên từng đám, đến bây giờ vẫn còn chưa tiêu tán.

Tô Vũ mở Thiên Môn ra, hắn nhìn về phía đại trận xiểng xích một hồi rồi mới quay sang nói với Thiên Cổ: "Các ngươi còn đám đánh nữa không?"

Thiên Cổ nghiêm mặt đáp: "Không cần biết là dám hay không, nếu không chiến, khi chủ nhân quy tắc của đối phương sống lại thì chúng ta cũng không có kết cục tốt"

Tô Vũ nhe răng cười: "Không phải Tiên tộc muốn làm tiên phong sao? Có thể nói rằng muốn phá đại trận này vừa khó cũng vừa dễ, chỉ cần Tiên tộc trả giá mà thôi"

"Phá thế nào?"

Tô Vũ đáp: "Hoang Thiên Tôn cứ nhấc cả ngọn núi này lên, như vậy trận pháp này sẽ tự » phá Hoang Thiên Tôn hơi biến sắc.

"Ngươi đang nói đến dãy núi vốn là địa bàn của chi mạch Ngục Vương ư?"

"Đúng vậy"

Sắc mặt Hoang Thiên Tôn thay đổi, nơi này không phải nơi bình thường, đây là hỗn độn, một ngọn núi ở đây có thể so với 10 hay 100 ngọn núi bên ngoài, dãy núi liên miên, không biết có bao nhiêu ngọn núi lớn.

Tuy lão chấp chưởng đại địa nhưng nếu xảy ra chuyện thì có khả năng lão sẽ bị phản phệ.

Tô Vũ cười tủm tỉm: "Chủ nhân quy tắc của đối phương phải cần một lát nữa mới ra được, hiện tại chúng ta phá trận tấn công thì có lẽ sẽ xử lý được thêm 1 - 2 tên Thiên Tôn nữa, ngươi mà trì hoãn thì lát nữa không còn cơ hội đâu"

Hoang Thiên Tôn muốn nói gì đó, Thiên Cổ đã ra lệnh: "Hoang, ra tay phá trận!"

"Nhưng."

Thiên Cổ ngắt lời: "Cùng lắm chỉ là bị thương phản phệ, nhưng nếu bây giờ mà không giết được mấy tên Thiên Tôn thì kết cục lát nữa chính là diệt tộc"

Ánh mắt Hoang Thiên Tôn biến ảo.

Ngay sau đó, lão cắn răng chìm vào lòng đất, trong chớp mắt, đại địa dao động kịch liệt, toàn bộ dãy núi vang lên tiếng kêu sợ hãi.

Đám người Nguyệt Chiến đều chấn động.

Tô Vũ lên tiếng: "Cùng nhau công kích!"

Oanh!

Một cây búa đánh về phía đại trận xiểng xích, các vị Thiên Tôn, Thiên Vương và Hợp Đạo khác đồng loạt ra tay, đám người Nguyệt Chiến vốn định áp chế Hoang Thiên Tôn nhưng hiện giờ không có thời gian nữa.

Âm ẩm âm!

Một bên điên cuồng phá trận, một bên gắng sức chống đỡ.

Sâu trong dãy núi.

Ngục Thanh đang cố gắng đẩy nhanh tốc độ thoát ra, bà ta thấp giọng rít gào, giãy giua.

Bà ta đã rút ra không ít lực lượng của cường giả chết đi để rút ngắn thời gian nhưng vẫn còn thiếu một chút, bà ta cần thêm thời gian hoặc cần hút thêm lực lượng để có thể đi ra ngoài.

Phía sau cửa, các tổn tại cổ xưa cũng đang gấp gáp công kích cánh cửa, trợ giúp Ngục Thanh thoát ra ngoài.

Cánh cửa rung lên bản bật, nhưng muốn đi ra vẫn vô cùng gian nan.

Tiếng quát của Ngục Thanh vang vọng: "Hiện tại các ngươi rút đi thì bổn tọa sẽ không giết các ngươi, vạn tộc nhất định muốn chết sao? Tô Vũ không có ý tốt. Hai phe chúng ta đều tổn thất thực lực, chỉ có chiến lực phe hắn càng đánh càng mạnh"

Bà ta muốn đe doạ vạn tộc để ép bọn họ rời đi nhưng lúc này vạn tộc hoàn toàn không để ý tới bà ta.

Thiên Cổ quát: "Tiếp tục tấn công!"

Sự uy hiếp của Tô Vũ có thể xếp sau.

Hiện tại phải dùng hết sức để suy yếu chi mạch Ngục Vương trước. Bằng không, một khi để cường giả chi mạch Ngục Vương thoát ra, đám người Tô Vũ mà chạy trốn thì tình cảnh của vạn tộc sẽ càng nguy hiểm.

"Các ngươi chán sống rồi"

Oanh!

Cánh cửa chấn động kịch liệt.

Ngục Thanh muốn thoát khỏi Địa Ngục Môn.

Bà ta rất sốt ruột.

Tuy bà ta rất mạnh nhưng nếu đám người Nguyệt Chiến bị giết hết thì mình bà ta mạnh có ích lợi gì? Dù có lợi hại đến đâu thì bà ta cũng không thể địch nổi nhiều cường giả Thiên Tôn như vậy.

Những kê chết lúc trước là để giúp bà ta nhanh chóng thoát ra, giờ phút này không thể có thêm người chết nữa.

Nếu chết thêm thì chi mạch Ngục Vương sẽ không còn lại gì.

Bình Luận (0)
Comment