"Vạn tộc tổn thất thế nào, phe Tô Vũ tổn thất thế nào?"
Nguyệt La trầm mặc một hỏi, cuối cùng ả vẫn mở miệng: "Phe Tô Vũ không ai tử vong, Tuyết Lan và Cự Trúc tự bạo đại đạo, Thông Thiên thăng cấp Thiên Tôn. Bên phe vạn tộc, Nguyệt Thiên Tôn mất thân thể, Long Thiên Tôn, Hoang Thiên Tôn và Nguyên Mục bị thương, Thần Hoàng Phi chưa dùng hết toàn lực, vẫn có thể chiến một trận xa?
nữa "Sao có thể như vậy?"
"Không thể nào!"
Đại điện ồn ào nhốn nháo.
Nguyệt La biết sự thật này sẽ khiến phe mình mất uy phong, nhưng để Bách Chiến hiểu rõ tình huống, ả vẫn nói thật: "Không chỉ như vậy, kỳ thật Ngục Thanh đã tham chiến nhưng bà ta cũng không thể nghịch chuyển cục diện. Cuối cùng không thể không lấy việc lôi kéo Bà Long Thú ra khỏi Địa Ngục Môn để uy hiếp tứ phương. Thiên Cổ phát hiện nội tình vạn tộc không đủ nên lựa chọn rút lui, lúc này Tô Vũ mới dẫn người rời đi"
"Ngục Thanh?" Bách Chiến nhẹ giọng nói: "Đã đạt tới cấp bậc chủ nhân quy tắc chân chính đúng không?"
"Đúng"
Nguyệt La gật đầu: "Ta và Nguyệt Khiếu vốn định ẩn núp tiếp, kết quả Tô Vũ lại bắt chúng ta giao chiến sinh tử với Lôi Bạo và Bát Dực Hổ, hắn thuyết phục hai phe phái ra bốn vị Thiên Tôn đối chiến, hai người chết thì mới được kết thúc. Vì để bảo tôn lực lượng, ta và Nguyệt Khiếu lựa chọn chạy trốn"
Bách Chiến lắc đầu than nhẹ: "Tô Vũ..."
Sắc mặt mọi người khác thường, có người biến sắc, có người bình thản nói: "Chuyện tốt mà. Tô Vũ mang người đến đánh khiến chỉ mạch Ngục Vương hao binh tổn tướng, đối với chúng ta hay với Nhân tộc thì đều tính là thắng lợi"
Vừa dứt lời, không ít người nhìn về phía người nói chuyện.
Trường Mi trầm giọng: "Huyết Ảnh, rốt cuộc ngươi đứng về phía ai?"
Huyết Ảnh bình tĩnh đáp: "Đứng về phía Nhân tộc. Tô Vũ là Nhân Chủ đời thứ 10, hắn mang người giết phe phản nghịch, trấn áp vạn tộc, đây không phải chuyện tốt sao?"
Trường Mi tức giận: "Hắn biết rõ Nguyệt La và Lôi Bạo là người của chúng ta. Huyết Ảnh, hắn đang cố ý nhằm vào chúng ta, chẳng lẽ ngươi không hiểu sao?"
Huyết Ảnh không đáp.
Hắn hiểu.
Quả thật Tô Vũ đang nhằm vào phe Bách Chiến, mọi người đều nhận ra.
Nhưng Tô Vũ lật đổ phe phản nghịch thật sự khiến mọi người cực kỳ phấn khích.
6000 năm trước, để tránh tổn thất thảm trọng khi chiến với vạn tộc và chỉ mạch Ngục Vương, Bách Chiến đã lựa chọn tránh chiến, khi đó có người không phục, có người khó chịu, nhưng bọn họ đều biết thế cục không thể nghịch chuyển, hơn nữa còn không muốn bị tổn thất thảm trọng.
Nhưng hôm nay Tô Vũ không cần hao binh tổn tướng đã chém giết được cường địch, giết chết nhiều vị Thiên Tôn, chẳng lẽ chuyện này không đáng vui về sao?
Bọn họ đi theo Bách Chiến là vì tín ngưỡng.
Nhân tộc chính là tín ngưỡng của bọn họ.
Dù là Nhân Tổ, Nhân Hoàng hay Tô Vũ và Bách Chiến thì cũng đều là Nhân tộc, bọn họ đều chưa từng làm phản Nhân tộc như Ngục Vương, không phải sao?
Huyết Ảnh thầm nghĩ vậy, không hề để ý tới sự chất vấn của Trường Mi.
Có lẽ đối với vài người mà nói, hành động nhằm vào phe Bách Chiến lần này của Tô Vũ quá rõ ràng, cho nên nhất thời bên dưới nổ ra một trận tranh luận rất lớn.
Giang Hải Hầu bẩm tấu: "Bệ hạ, Tô Vũ cố ý! Sau trận chiến này, thực lực phe Tô Vũ lại tăng lên"
Nguyệt La nhẹ giọng xen vào: "Phe Tô Vũ có không ít Thiên Tôn. Tam Nguyệt, Cự Phủ, Phì Cầu, Thông Thiên, kể cả Thiên Mệnh cũng đều sẵn sàng dốc sức vì Tô Vũ. Bản thân hắn có chiến lực Thiên Tôn đỉnh cấp, lúc trước hắn liên thủ cùng Lôi Bạo và Tam Nguyệt đã đánh chết Nguyệt Hạo trong nháy mắt"
"Lôi Bạo?"
Trường Mi không hiểu: "Lôi Bạo cũng liên thủ cùng Tô Vũ ư? Hắn có ý gì?"
Có người nhướng mày nhìn Trường Mi.
Ý Trường Mi là sao đây? Lại muốn gây chia rẽ đúng không?
Lôi Bạo là tộc trưởng Cự Nhân tộc thượng giới, hiện tại Cự Nhân Vương vẫn đang ở hạ giới.
Việc liên thủ này là cần thiết, chẳng phải sao?
Bách Chiến xua tay ngắt lời Trường Mi, hắn ta không nói tiếp đề tài này: "Chỉ sợ không phải chỉ có như vậy, đó chưa chắc đã là toàn bộ thực lực của hắn"
Đám người kinh hãi.
Hiện giờ nếu tính cả Nguyệt La, Nguyệt Khiếu và Lôi Bạo thì bên phe Bách Chiến cũng chỉ có 8 vị Thiên Tôn.
Còn Tô Vũ thì sao? Hắn mới tích lũy được bao lâu?
Bách Chiến nhìn lên không trung, dường như hắn ta đang nhìn thời không trường hà, tiếp tục nói: "Thời gian trước, nữ nhân đột nhiên xuất hiện tự xưng là gia quyến của Nhân Hoàng có lẽ đến từ Tử Linh giới vực, khi đó Tử Linh giới cũng từng rung chuyển rất lớn"
Hắn nhất định phải coi trọng phe Tô Vũ hơn.
Hắn ta không ngờ Tô Vũ lại có thể dẫn người thảm sát chi mạch Ngục Vương trong trận chiến thượng giới. Mấu chốt ở chỗ, chẳng những Tô Vũ không tổn hại người nào mà dưới trướng còn có cường giả thăng cấp Thiên Tôn.
"Vậy hiện giờ bên phe Ngục Vương chỉ có hai vị chủ nhân quy tắc, Nguyệt Chiến và Ma Thiên Tôn?"
"Đúng vậy" Nguyệt La gật đầu.
"Vạn tộc cũng tổn thất không nhỏ. Dù Thiên Tôn chưa chết nhưng có vẻ không ít Thiên Tôn đã bị thương"
"Đúng"
"Còn các ngươi lại bại lộ bởi vì Tô Vũ"
Nguyệt La tố khổ: "Không chỉ thế, hắn từng gọi tên Chu Tắc điện hạ trên chiến trường, nói rằng người này đã đạt tới cảnh giới chủ nhân quy tắc, còn bảo điện hạ đang ẩn núp trong hỗn độn. Cả vạn tộc và Ngục Thanh đều nghe được, dù thế nào thì chắc chắn bọn họ đã hoài nghi"
Bách Chiến than nhẹ: "Tô Vũ quả là nhân tài!
"bệ hạ"
Văn sĩ Trường Thanh vội nói: "Bệ hạ, dù Tô Vũ mưu kế sâu xa nhưng thực lực bản thân lại chưa đủ mạnh, hiện giờ chủ nhân quy tắc đã xuất hiện, Tô Vũ cũng không thể nghịch thiên"
Y ngắt lời Bách Chiến, lúc này không phải thời điểm khen Tô Vũ, không thể tăng thêm sĩ khí cho phe hắn nữa, bằng không sẽ khiến lòng người dao động.
Bách Chiến mỉm cười, hắn ta không quá để ý.
Hắn ta nhìn xuống mọi người bên dưới: "Tô Vũ đại thắng ở thượng giới, ta rất vui mừng.
Còn việc Nguyệt La và Nguyệt Khiếu bại lộ thì chỉ có thể nói rằng mỗi người một lý niệm, mỗi phe một ý tưởng. Ta không biết rốt cuộc Tô Vũ nghĩ thế nào, còn ta thì vẫn chưa chuẩn bị để đối phó với hắn. Nếu hắn muốn lấy lại Nhân Cảnh thì ta có thể tùy thời nhường cho hắn. Dù là Nhân Tổ hay Nhân Hoàng thì cũng đều là Nhân tộc"
Giọng Bách Chiến lớn dần: "Chỉ sợ Tô Vũ không biết lòng ta, ta không muốn tổn thương hắn nhưng hắn lại muốn giết ta"
Lời này nửa thật nửa giả.
Dù sao Bách Chiến cũng là một hùng chủ.
Hắn ta không hạ thấp Tô Vũ, chỉ nói: "Ta thuộc dòng dõi Nhân Tổ, chư vị cũng vậy.
Nhân Tổ lập nghiệp gian khổ, dẫn dắt Nhân tộc đến huy hoàng. Ta không phản bội Nhân Hoàng, chỉ là Nhân Hoàng không địch lại chủ nhân quy tắc của vạn tộc, không địch nổi địch nhân tương lai, Văn Vương tiền bối đang bị nhốt trong Thiên Môn, bị cường địch dây dưa. Dù bọn họ trở về thì e rằng cũng chỉ mang đến tai họa cho con dân của chúng ta"
"Nhân Tổ sáng lập Thân thể đại đạo, khai thiên tích địa, một mình xâm nhập hỗn độn, chiến với chư vị cường giả hỗn độn vì tương lai của Nhân tộc. Chỉ khi tiếp dẫn Nhân Tổ trở về thì tộc chúng ta mới có cơ hội chiến thắng"
Bách Chiến trầm giọng: "Tô Vũ chỉ nghĩ đến việc diệt cường địch hiện tại mà không hiểu rằng đó chưa phải là tất cả. Dù là vạn tộc hay chi mạch Ngục Vương thì cũng chỉ là một góc băng sơn mà thôi. Hắn không sai, chỉ là suy nghĩ quá thiển cận"
Bách Chiến cao giọng nói: "Có lẽ hắn cảm thấy chỉ cần Nhân Hoàng trở về thì Nhân tộc sẽ chiến thắng. Nhưng điều này có khả năng không? Không có khả năng! Hiện giờ giết chóc tứ phương cũng chẳng có tác dụng gì, mục đích cuối cùng của chúng ta là tiếp dẫn Nhân Tổ trở về, dẫn dắt tương lai Nhân tộc tới huy hoàng. Các thời đại hội tụ, Hỗn Độn, Khai Thiên, vô số cường giả sắp giáng xuống vạn giới. Có người cảm thấy, chúng ta cản đường Tô Vũ và Nhân Hoàng. Thực tế thì không phải"
Bách Chiến quát: "Nhân tộc huy hoàng lớn mạnh không phải chỉ dựa vào một người nào đó mà là nhở mọi người cùng nhau nỗ lực. Nhưng hiển nhiên là Nhân Hoàng bệ hạ không thắng được cường địch khắp nơi, bằng không thì đã không có mối nguy cơ Thượng Cổ. Vậy thì sao chúng ta có thể hy vọng khi Nhân Hoàng bệ hạ trở về sẽ ngăn cản cường địch tứ phương được?"
Mọi người yên lặng lắng nghe.
Bách Chiến lại nói: "Địa Ngục Môn đã mở ra, Ngục Thanh thoát ra ngoài. Đây cũng là cơ hội để tiếp đón Nhân Tổ trở về. Cho nên tạm thời chúng ta không thể diệt chi mạch Ngục Vương"
Có người chấn động, có người không nói lời nào, hiển nhiên kẻ đó đã biết từ trước.
Âm thanh Bách Chiến sang sảng: "Bọn họ mà bị diệt thì làm cách nào để tiếp tục tiếp dẫn người ra ngoài, để mở rộng khe hở Địa Ngục Môn? Hiện tại chỉ có một vị chủ nhân quy tắc có thể ra vào, còn phải trả cái giá rất đắt. Năm xưa không phải là chúng ta không thể đánh bại bọn họ nhưng thực sự không thể động đến chỉ mạch Ngục Vương.
Chỉ có bọn họ mới có thể tiếp dẫn cường giả bên trong trở về. Không có chuyện gì quan trọng hơn việc mở ra Địa Ngục Môn, để Nhân Tổ chiếm cứ tiên cơ"
"Nhân Tổ trở về sẽ đi ngược dòng cứu vớt đám người Nhân Hoàng, đánh chết cường địch vạn tộc, tiêu diệt chủ nhân quy tắc, đây là hy vọng duy nhất"
Bách Chiến cao giọng: "Vì thế chúng ta đã trả cái giá cực lớn. Cũng vì thế mà chúng ta phải đeo bêu danh. Ngày đó nữ nhân kia đã kết tội phản bội cho chúng ta. Phản bội ư?
Có lẽ hành vi của chúng ta không phù hợp với lý tưởng của Nhân Hoàng, nhưng thực tế bản chất vẫn là vì Nhân tộc. Rốt cuộc Nhân Hoàng quan trọng hay Nhân tộc quan trọng hơn?"
Mọi người trầm mặc, sắc mặt ngưng trọng.
Lúc này bỗng có người mở miệng.
Trấn Nam Hầu lộ ánh mắt phức tạp, lão nói: "Bệ hạ, ý ngài là năm xưa chúng ta đã cố ý giúp chi mạch Ngục Vương cường đại hơn?"