Cùng lúc đó.
Hạ giới tràn ngập lôi đình, mây đen vần vũ, lệnh bài huyền phù trên không trung.
Tô Vũ ngửa đầu nhìn bầu trời, bỗng nhiên hắn vung tay lên, một lệnh bài hiện ra, trên người Tô Vũ tản mát lực lượng ám ảnh kích phát lệnh bài, trên lệnh bài liền xuất hiện một đạo hư ảnh cường đại.
Hư ảnh hiển hiện, một sợi tơ trong không trung lóe lên.
Tô Vũ cầm lệnh bài trong tay, hư ảnh trên lệnh bài đột nhiên há mồm cắn về phía sợi tơ kia, nó muốn nuốt lấy lực lượng quy tắc lưu lại năm đó.
Hư ảnh vô cùng khổng lỏ, thôn thiên phệ nhật.
Sợi tơ bị nó cắn nuốt, vài sợi tơ quanh đó vây giết hư ảnh giống như muốn ngăn cần nó.
Lúc này, Tô Vũ phất tay, từng lệnh bài hiện ra bám lên những sợi tơ kia, tạm thời trấn áp chúng, nhưng vẫn có hai sợi tơ đánh về phía Tô Vũ.
Năm xưa cường giả đỉnh cấp để lại 99 đạo lực lượng quy tắc phong tỏa chiến trường Chư Thiên.
Nhưng Tô Vũ chỉ có 97 lệnh bài, còn thiếu 2 cái nữa.
Bấy giờ, lực lượng quy tắc đối ứng hai lệnh bài ấy đang bạo phát.
Quy tắc cường giả đỉnh cấp lưu lại đều rất cường đại, bọn họ là người tạo ra quy tắc, mỗi đạo lực lượng quy tắc đều có thể diệt sát Thiên Vương.
99 đạo tể tụ thậm chí có thể diệt sát chủ nhân quy tắc.
Nhưng giờ phút này có 97 đạo đã bị trấn áp.
Còn lại 2 đạo thì có thể làm nên trò trống gì?
Hai đạo lực lượng quy tắc này biến thành hình dạng chủ nhân quy tắc trên hư không, một đạo hư ảnh khổng lỏ hiện ra hình người, Tô Vũ nhìn thấy thì lập tức bật cười.
Cự Nhân tộc.
Đây nhất định là quy tắc của Thái Cổ Cự Nhân Vương.
"Tuy Thái Cổ Cự Nhân Vương là chủ nhân quy tắc nhưng có lẽ không đi theo Thân thể đạo, hoặc nên nói là hắn cũng chấp chưởng Thân thể đạo, có điều là của Thái Cổ Cự Nhân tộc?"
Tô Vũ không rõ.
Giờ phút này, Thái Cổ Cự Nhân Vương khổng lô nhanh chóng tấn công Tô Vũ, quy tắc vô tình, chưa tới thời điểm thì quy tắc sẽ không tiêu tán, nếu nó bị kích phát nên mới xuất hiện thì đương nhiên nó sẽ muốn diệt sát kê phá vỡ quy tắc như Tô Vũ.
"Chỉ là vật chết mà thôi"
Một đạo quy tắc chỉ có thể giết được Thiên Vương mà vẫn dám ở trước mặt ta giương uy ư?
Nếu bản tôn tới đây thì có thể ta sẽ kiêng kị ba phần, còn đây chỉ là một đạo lực lượng quy tắc được lưu lại nhiều năm, ta cần gì phải sợ?
Tô Vũ đánh tới một quyền.
Một quyền này chấn động thiên địa.
Thái Cổ Cự Nhân Vương bị đánh nát.
Tại một biên giới phía xa bỗng nhiên chấn động, có một bóng người hiện lên.
Đó là Thái Cổ Cự Nhân Vương đương nhiệm.
Thái Cổ Cự Nhân Vương biến sắc, ông cảm ứng được lực lượng quy tắc tổ tiên lưu lại đã bị phá hủy.
Ông cũng nhìn thấy Tô Vũ.
"Tô Vũ, ngươi dám phá quy tắc của tổ tiên ta.."
"Ôn ào!"
Ông còn chưa dứt lời, Tô Vũ đã lạnh nhạt cách không đánh một quyền.
Oanh!
Một quyền này xuyên qua hư không, nắm đấm xuất xuất hiện trên bầu trời Cự Nhân giới, trong nháy mắt đã đến trước mặt Thái Cổ Cự Nhân Vương, ông ta tự biết không thể tránh nổi nên đã rống to đánh một quyền phản kích.
Oanh!
Tức khắc, Thái Cổ Cự Nhân Vương ngã xuống giới vực.
Giờ khắc này, tứ phương an tĩnh.
Tô Vũ hờ hững, lạnh lùng nói: "Ai cho ngươi lá gan dám khiêu khích ta? Một quyền này chỉ là trừng phạt nhỏ mà thôi. Nếu có lần sau, ngươi chắc chắn sẽ chết"
Gần khu vực Đông Liệt Cốc của Nhân Cảnh, có người cả giận quát: "Tô Vũ, ngươi quá kiêu ngạo!"
Không phải Bách Chiến mà là một vị Thiên Tôn dưới trướng hắn.
Không ngờ Tô Vũ lại không cho Bách Chiến mặt mũi, hắn trực tiếp đánh Thái Cổ Cự Nhân Vương trọng thương. Đâu phải Tô Vũ không biết Bách Chiến có quan hệ với Thái Cổ Cự Nhân tộc. Nói thật ra thì Bách Chiến còn phải gọi Thái Cổ Cự Nhân Vương là nhạc phụ.
Giọng nói lãnh lệ của Tô Vũ truyền vang: "Ngươi muốn khai chiến với ta sao? Bách Chiến còn chưa nói gì đâu, cuồng đồ lớn mật, không có tôn ti, ngươi dám nghi ngờ bổn Hoàng ư?"
Gió bão nổi lên, từng đạo lực lượng quy tắc phóng về phía bên kia.
Oanh!
Không trung vỡ ra, dường như có vô số bàn tay khổng lỏ lao đến đó.
Tô Vũ quát: "Giết hắn!"
Oanh!
Ba thân ảnh lập tức lao đến.
Có Thông Thiên Hầu truyền tống, Phì Câu, Lam Thiên và Thông Thiên đến đó trong nháy mắt.
Phì Cầu xuất hiện đã lập tức hắc hóa, nó dùng giày giẫm về phía người nọ.
Phía sau, Bách Chiến vẫn chưa ra tay, một đám người đều đang yên lặng đứng nhìn.
Người nói chuyện đã xuất kiếm.
Kiếm vừa rút ra thì bỗng nhiên ngưng lại, ngay sau đó một chiếc giày từ trên trời giáng xuống, ầm, đầu kẻ đó bị giẫm nứt, máu văng tung tóe.
Mọi người phía sau biến sắc.
Mạnh đến vậy ư?
Phì Cầu hắc hóa quả thật rất mạnh, có thêm giày của Văn Vương hỗ trợ thì nó lại càng cường đại, giày giãm một phát đã đạp vỡ đầu đối phương, miệng nó há ra muốn nuốt luôn kề đó.
Đúng lúc này, Bách Chiến bỗng nhiên đưa tay lên, hắn ta nhẹ giọng nói: "Chỉ là hiểu lầm mà thôi"
Bàn tay khổng lô vươn đến cường hãn vô biên.
Nhưng Thông Thiên Hầu đột nhiên mở cửa ra, ngay sau đó, một tiếng rít gào truyền ra từ trong cánh cửa, Bà Long Thú khổng lỏ xuất hiện, Bách Chiến nhướng mày, ra tay đập nát hư ảnh Bà Long Thú. Hắn đưa tay nắm lấy hư không, một cánh cửa lập tức bị hắn ta bắt được.
Thông Thiên Hầu biến sắc.
Cánh cửa kia là bản tôn của y.
Thông Thiên Hầu muốn giãy giụa, Bách Chiến đã buông lỏng tay, hắn ta nhẹ nhàng phất một cái, cánh cửa bị ném bay ra xa, Bách Chiến vân đạm phong khinh đưa tay tóm lấy Trường Mi suýt nữa bị Phì Cầu cắn chết, mang lão về bên cạnh, hắn ta nhẹ giọng nói: "Trường Mi vô lễ đã bị trừng phạt, Tô đạo hữu hãy bỏ qua đi"
Thông Thiên, Lam Thiên và Phì Cầu đều lộ vẻ ngưng trọng.
Bách Chiến quá mạnh!
Lam Thiên lập tức hiểu ra rằng lần này Tô Vũ có ý muốn thử Bách Chiến để xem thực lực bọn họ rốt cuộc như thế nào.
Kết quả khi Bách Chiến ra tay thì bọn họ lại phát hiện mình không thể nhìn thấu.
Hắn ta cường đại vượt quá tưởng tượng của bọn họ.
Sau khi Thông Thiên Hầu cắn nuốt cánh cửa, tuy rằng y vẫn chưa tiêu hóa hết nhưng đã trở nên rất mạnh, vậy mà chẳng những y bị Bách Chiến nhẹ nhàng tóm được bản thể, còn bị hắn ta tiện tay hất bay trong khi y đã là Thiên Tôn.
Trong vạn giới hiện naay có mấy người có thể làm được như vậy?
Ít nhất Hỗn Độn Long và Nguyệt Chiến không thể làm được.
Rất rõ ràng, sự cường đại của Bách Chiến không phải thứ bọn họ có thể thử được, trừ khi hiện tại bọn họ toàn diện khai chiến.
Lam Thiên rất biết tiến lùi, tươi cười nói: "Nếu Bách Chiến Vương đã nhúng tay thì việc này bỏ qua đi, Vũ Hoàng bệ hạ cũng chỉ muốn khiển trách một phen mà thôi. Bách Chiến Vương đại nhân, chúng ta cáo từ"
Thông Thiên Hầu vẫn còn rất sợ hãi, y vội vàng mở cửa, cánh cửa chợt lóe lên, ba người hoàn toàn biến mất, để lại đám người lộ vẻ ngưng trọng phía sau.
Trường Mi vừa bị giày đánh vỡ mặt còn đang khiếp sợ, thế nhưng lão vẫn nghiến răng nghiến lợi tố cáo: "Bệ hạ, bọn họ quá kiêu ngạo!"
Bách Chiến giơ tay ngắt lời lão, lên tiếng hôi: "Các ngươi cảm thấy ba vị này thế nào?"