"Các ngươi cảm thấy ba vị này thế nào?" Bách Chiến hỏi.
Trường Thanh liền đáp: "Con chó kia là chó của Văn Vương, tự xưng Phì Cầu, bộ dáng nó không phải màu trắng như trong lời đồn mà là màu đen, hơi giống Phệ Nhật Thần Khuyển trong ghi chép, thực lực nó rất mạnh, chiếc giày ban nãy hẳn là giày của Văn Vương. Trong số chúng ta e là chỉ có Võ Cực và Nguyệt La có hy vọng đánh một trận cùng nó"
Nguyệt La rất mạnh, còn Võ Cực - đệ nhất chiến tướng dưới trướng Bách Chiến cũng rất cường đại, bọn họ có thể chiến một trận.
Trường Thanh lại phân tích tiếp: "Thông Thiên Hầu truyền tống tùy ý, chiến lực bình thường nhưng cực kỳ khó chơi, không dễ đối phó. Còn người nói chuyện kia.."
Y nhìn Vân Thủy Hầu, Vân Thủy Hầu liền lên tiếng: "Là Lam Thiên"
"Lam Thiên? Kê có động tĩnh khai đạo cực lớn, Tô Vũ còn thiêu đốt thọ nguyên vì y ư?"
Trường Thanh trầm mặc một hỏi mới cảm khái: "Tiến bộ quá nhanh! Lần trước nghe đỏn y đã chết, hiển nhiên đó chỉ là lời đồn. Chẳng những y còn sống mà hơn nữa đã đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, thực lực cụ thể ra sao thì vì đối phương không ra tay nên không rõ lắm"
Ba vị Thiên Tôn xuất hiện, Trường Mi bị đánh vỡ mặt.
Tô Vũ ra sát lệnh chỉ vì một câu nói là do tính tình hắn táo bạo hay là vì cái gì khác?
Trấn Nam Hầu còn chưa trở về, ba kê này đã tới trước một bước.
Tô Vũ biết rõ quan hệ giữa Cự Nhân Vương và Bách Chiến mà chẳng hề khách khí, hắn đánh Cự Nhân Vương trọng thương, đây có thể coi là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc chính diện với Tô Vũ, kết quả lần đầu tiên gặp mặt này không vui vẻ chút nào.
Tô Vũ mở ra thông đạo thượng hạ giới, đả thương Cự Nhân Vương, phái người đánh chết Trường Mi.
Nhìn chung, có vẻ Tô Vũ là người khó sống chung, chỉ một câu nói của hắn mà 3 vị Thiên Tôn đã đánh tới trong nháy mắt.
Có người phẫn nộ, có người giật mình.
Thật đáng sợ!
Biết rõ Bách Chiến ở đây mà bọn họ vẫn dám quả quyết lao tới, khả năng khống chế Thiên Tôn của Tô Vũ rất mạnh.
E rằng 3 vị Thiên Tôn không phải là toàn bộ cường giả dưới trướng Tô Vũ.
Bản thân Tô Vũ cũng không yếu.
Hắn thật sự là người chỉ mới hơn 20 tuổi sao?
Trên bầu trời Tinh Thần Hải.
Sau khi đánh Cự Nhân Vương xong, Tô Vũ không nhìn nhiều thêm, hắn tiếp tục bận việc của mình, tới khi mấy người Thông Thiên trở về thì Tô Vũ đã phá hủy đạo lực lượng quy tắc tạo phản thứ hai.
Phía dưới, hai đạo lực lượng quy tắc bị hủy diệt, gió bão nổi lên, một thân ảnh lớn mơ hồ hiện ra trong hư không, dường như kẻ đó đang giãy giụa mãnh liệt.
Là Võ Hoàng!
Lão đang cố gắng tự phá phong.
"Rất mạnh!"
Lam Thiên chỉ nói một câu như vậy, y không nhiều lời, lời đánh giá rất mạnh này đã chứng tỏ y không thử ra vũ lực của Bách Chiến.
Tô Vũ không đáp.
Từng hư ảnh tiếp tục hiện lên trên những lệnh bài bắt đầu cắn nuốt lực lượng quy tắc.
Âm ẩm âm!
Tiếng sấm liên miên chấn động thiên địa.
Nơi xa, đại lục mới xây của cường giả cửu giới bắt đầu rung chuyển ngay khi Võ Hoàng dật tán khí tức.
Trên đại lục, cường giả cửu giới run bần bật.
Một lát sau, một vị Vĩnh Hằng thở dài tuyệt vọng, tóm lấy mấy người bên cạnh, truyền âm thúc giục: "Đi về nhà thôi. Dặn dò hậu bối cả đời đừng xây đảo, chúng ta cứ an ổn ở trong bổn giới là được"
Về nhà đi, đại lục này sắp bị hủy rồi.
Tô Vũ không chết thì cả đời chúng ta cũng đừng nghĩ đến việc xây đảo, không phải Tô Vũ cố ý ngăn cản, hắn lười quan tâm nhưng những cường giả này đều biết rằng, chỉ cần Tô Vũ tùy ý động một cái là đại lục này sẽ hoàn toàn võ nát.
Thôi, về nhà, không uổng công nữa.
Chiến trường Chư Thiên cũng không có gì tốt.
Về ở yên trong nhà còn hơn.
Khi thấy Tô Vũ xuất hiện thì mọi người đều hết hy vọng, một đám cường giả sôi nổi trốn chạy, ai về nhà nấy, bọn họ đều ăn ý hiểu chuyện: chờ Tô Vũ bận việc xong thì có lẽ đại lục này cũng không còn nữa.
Quả thật Tô Vũ không quan tâm.
Đây chỉ là việc nhỏ.
Hiện giờ hắn không để ý đến Nhật Nguyệt hay Vĩnh Hằng, xây đảo hay không càng là chuyện hắn lười nhìn tới.
Lúc này Tô Vũ đang chuyên tâm cắn nuốt lực lượng đại đạo.
Mỗi lần một lực lượng quy tắc đứt đoạn, chấn động phía dưới lại lớn hơn một phần, Võ Hoàng cũng đang tích lũy lực lượng để phá giải phong ấn.
Tô Vũ chuyên tâm cắn nuốt ấn ký chủ nhân quy tắc lưu lại.
Đây có thể là bước đầu ngộ đạo, tìm hiểu về cảnh giới của bọn họ năm xưa, cảm ngộ quy tắc đại đạo, đều là tình báo cần thiết thu thập.
Còn Bách Chiến thì mặc kệ hắn ta.
Tô Vũ chỉ không muốn nghe người của hắn ta ồn ào mà thôi.
Từng lực lượng quy tắc bị cắt đứt rồi cắn nuốt.
10,20,30 đạo...
Âm!
Bấy giờ, dường như toàn bộ chiến trường Chư Thiên đều đang mở rộng.
Phía dưới, thân hình khổng lỏ của Võ Hoàng càng thêm rõ ràng, như thể lão hiện ra từ trong hư không vô tận, bất quá có thể thấy rằng đầu lão đang cắm xuống đất.
Tô Vũ tiếp tục cắn nuốt đại đạo.
40,50 đạo...
Khi hơn phân nửa quy tắc đại đạo bị cắt đứt, toàn bộ vạn giới đều rúng động.
Người quen thuộc với việc này đều biết thượng giới sắp hoàn toàn mổ ra.
Âm âm ầm!
Tô Vũ thấy toàn bộ chiến trường Chư Thiên đều đang mở rộng, trước đây nó bị nén lại, hiện tại Tinh Thần Hải đang giãn nở, bốn phía Đông Tây Nam Bắc đều đang lan tràn.
Đất rung núi chuyển.
Đại lượng lực lượng quy tắc tiêu tán trong thiên địa, nguyên khí sôi trào.
Phía dưới, Võ Hoàng không im lặng nữa, lão rít gào một tiếng, trong tầng một Tinh Vũ phủ đệ, đôi mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, sáng tựa như vâng thái dương.
Trong mắt ẩn chứa lệ khí điên cuồng.
Ta muốn phá phong!
"Thái Sơn!"
Cảnh tượng tựa như lúc trước, chỉ là hôm nay không phải chỉ có mình Tô Vũ nghe được mà là mọi người trong toàn bộ vạn giới đều nghe thấy tiếng hét phẫn nộ điên cuồng của lão.
Thậm chí bọn họ có thể cảm nhận được tâm tình điên cuồng muốn giết người của Võ Hoàng.
"Thái Sơn!
Oanh!
Sóng biển ngập trời, một tiếng nổ vang lên, đại lục cửu giới chế tạo lúc trước trực tiếp hóa thành tro bụi.
Võ Hoàng - một tồn tại cực kỳ cường đại.
Giờ phút này, Tô Vũ cảm thấy có vẻ hắn đã khinh thường Võ Hoàng, hình như thực lực sau khi lão giải phong còn cường đại hơn trong tưởng tượng.
Quả nhiên bọn họ chưa từng giao thủ thật sự, cũng không biết thực lực cụ thể như thế nào.
Nếu chỉ xét từ tình huống hiện tại, lão còn chưa hoàn toàn giải phong nhưng khí tức đã cường hãn vô biên.
Oanh!
Đầu Võ Hoàng giãy giụa, tất cả mọi thứ trong tầng một Tinh Vũ phủ đệ đều hóa thành tro bụi, chỉ còn một khuôn mặt lộ vẻ phẫn nộ điên cuồng.
Tô Vũ tiếp tục cắt đứt đại đạo.
Thời không trường hà cũng đang rung động kịch liệt, những xiêng xích khóa đại đạo của Võ Hoàng mà Tô Vũ từng thấy lúc này đã hiện ra, chúng bắt đầu đứt đoạn dần dần.
Bên trong đại đạo của Võ Hoàng có rất nhiều xiểng xích khóa chặt.
Nhiều năm qua, lão đã phá hủy một phần, hiện giờ ý chí lão đang thanh tỉnh, lực áp chế vạn giới bắt đầu biến mất, lão nhân cơ hội đánh gãy vô số xiềng xích.
"Ta sắp ra rồi!"
Tiếng gầm của Võ Hoàng vang tận mây xanh.
Oanh!
Nước trong trường hà chấn động kịch liệt.
Dòng nước quanh đại đạo của Võ Hoàng rung chuyển dữ dội.
Nhân Hoàng phong tỏa đoạn thời không trường hà này khiến kẻ khác không thể bước vào cảnh giới chủ nhân quy tắc, nhưng Võ Hoàng không cần đột phá, lão vốn là chủ nhân quy tắc.
Hơn nữa lão đang phá giải phong ấn ở thời đại này - thời đại mà lực áp chế phong ấn của Nhân Hoàng yếu nhất.
Lúc này, ở thượng giới.
Ánh mắt Thần Hoàng Phi dao động, bà lẩm bẩm: "Dường như phong ấn của thời đại này đang yếu đi"
Bên cạnh, Nhật Miện Thiên Tôn hơi xao động, Tịch Vô vội vàng hỏi: "Hoàng Phi nói vậy là có ý gì?
Năm xưa Thần Hoàng Phi cũng là chủ nhân quy tắc, nhưng để thanh tỉnh ở lại vạn giới nên bà đã lựa chọn tự đoạn đại đạo, trùng tu đạo khác.
Bà không bị phong ấn giống Võ Hoàng hay Tử Linh Đế Tôn, nếu hai người này không ra khỏi nơi phong ấn thì bọn họ vẫn có thể giữ nguyên cảnh giới. Còn bà thì đã chặt đứt đại đạo, tu luyện đại đạo mới.
Bà bắt đầu lại từ đầu, sau đó lần nữa trở thành Thiên Tôn.
Hiện giờ bà cảm nhận được sự thay đổi, Thần Hoàng Phi lẩm bẩm: "Có lẽ ta có thể tiếp tục đi tiếp dọc theo đại đạo năm xưa"
Ánh mắt Thần Hoàng Phi biến ảo.
Sắc mặt Nhật Miện khẽ biến, nhanh chóng truyền âm: "Ý Hoàng Phi là ngài có thể thăng cấp ư?"
Những người khác không được, chẳng lẽ Hoàng Phi có thể?
Thần Hoàng Phi không biết, bà chỉ có cảm thụ mơ hồ: "Có vê Võ Hoàng đang phá phong ấn, hắn đang chấn động thời không trường hà, đại đạo của ta và của hắn có lẽ cách nhau không xa. Nương theo lực lượng đại đạo chấn động của hắn thì ta có thể nối lại đại đạo cũ"
Ánh mắt Thần Hoàng Phi biến ảo: "Ta không biết có thể hay không nhưng ta muốn thử xem. Nhật Miện, hiện giờ Thần tộc chúng ta đang ở thời khắc nguy nan, vậy nên ta phải thử. Nhưng nếu ta thất bại, đại đạo phản phệ thì có khả năng ta sẽ hoàn toàn ngã xuống"
Nhật Miện biến sắc.
"Thương thế của Nguyệt Thực chưa lành, mà ta cũng chỉ đang kéo dài hơi tàn, chỉ có khả năng chiến một trận toàn lực, một khi phân định thắng thua, ta sẽ ngã xuống. Nhật Miện, ngày tháng như vậy quá dày vò. Cho nên ta muốn thử. Nếu ta thất bại, ngươi hãy đi theo Tiên tộc, hoặc là... thần phục Tô Vũ"
Ánh mắt Thần Hoàng Phi cực kỳ phức tạp: "Ta sẽ đến hạ giới, lực lượng đại đạo ở đó rõ ràng hơn. Nếu ta thất bại thì ngươi đừng tới tìm ta, không cần nhặt xác cho ta. Nếu Thân Hoàng trở về, hãy nói với ngài ấy rằng ta đã đợi ngài ấy quá lâu, không chờ được nữa"
"Hoàng Phi"
Nhật Miện xót xa hô lên, Thần Hoàng Phi mỉm cười: "Cơ hội đang ở ngay trước mắt, nếu bỏ lỡ thì sẽ không còn cơ hội nào khác. Ta chỉ nối lại đại đạo, không phải sáng lập đại đạo, vậy nên hy vọng rất lớn"
Dứt lời, bà lao đi.
Ở bên khác, vài vị cường giả Tiên tộc biến sắc, thanh âm Thần Hoàng Phi truyền đến:
"Ta đi phá phong, nếu thành công thì sẽ là chủ nhân quy tắc, nếu thất bại, ta sẽ ngã xuống. Thiên Cổ, khi ta không ở đây, toàn bộ Thần tộc sẽ nghe lệnh ngươi"
Trong đám người, Thiên Cổ chấn động, lão đáp: "Chúc Thần Hoàng Phi tục đạo thành công"
Nếu bà thành công, vạn tộc cũng sẽ có một vị chủ nhân quy tắc chân chính.
Đám người Thánh Hầu không có biện pháp, nhưng Thần Hoàng Phi lại có hy vọng rất lớn.