Giờ khắc này, Nhân Cảnh.
Thiên địa bị xé rách.
Một cỗ khí tức cường thịnh vô biên rung chuyển thiên địa, Bách Chiến nhíu mày, những người khác đều cảnh giác.
Ngay sau đó, một thân ảnh kim sắc hiện lên, Võ Hoàng không còn chật vật như trước, giờ phút này lão bá đạo vô song, khí tức cường hãn bao trùm thiên địa, một vài Hợp Đạo có cảm giác hít thở không thông.
Võ Hoàng bước ra khỏi hư không, nhìn Bách Chiến rồi lạnh lùng nhận xét: "Ngươi không yếu!"
Vẻ mặt Bách Chiến ngưng trọng nhìn lão: "Võ Hoàng tiền bối"
"Đừng nói nhảm"
Võ Hoàng nói thẳng: "Chúng ta đều là Nhân tộc, ta và Tô Vũ thù hận sâu nặng, ngươi có bằng lòng hợp tác cùng đánh chết Tô Vũ không?"
Bách Chiến ngẩn người, có điều rất nhanh đã mỉm cười đáp lại: "Tiền bối đừng đùa, Tô đạo hữu cũng là Nhân tộc, chúng ta đều là Nhân tộc, sao có thể làm thế? Tiền bối đừng trêu ta"
Đùa gì vậy?
Lão ta cố ý đến gây sự đúng không?
Khó trách hôm nay thái độ Tô Vũ thay đổi hẳn, hóa ra là Võ Hoàng phá phong nên hắn tự tin hơn.
Cũng đúng thôi, bởi vì Võ Hoàng rất mạnh.
Còn chuyện giết Tô Vũ thì Bách Chiến không để trong lòng.
Buồn cười, nếu hiện tại hắn ta đáp ứng, nói rằng muốn giết Tô Vũ, có lẽ Võ Hoàng sẽ lập tức xuống tay.
Bách Chiến cười lạnh trong lòng, rốt cuộc đây là chủ ý của bản thân Võ Hoàng hay do Tô Vũ sai sử lão?
Võ Hoàng chắc chắn là người của Tô Vũ.
Có ai trong vạn giới không nghĩ như vậy?
Không phải người của Tô Vũ thì hắn sẽ giúp lão giải phong ư? Sẽ điều động khí vận Nhân tộc phá tan phong ấn của Nhân Hoàng ư?
Không có khả năng.
Chẳng lẽ Tô Vũ ngu ngốc đến mức thả một kê địch ra để liên thủ với người khác giết chính mình?
Võ Hoàng nhíu mày: "Bách Chiến, chẳng lẽ tên ngu ngốc nhà ngươi cảm thấy ta là người của Tô Vũ, cho nên ta phải nghe lời hắn? Ta và hắn có thù hận sâu nặng, thực lực hắn không yếu, dưới trướng có không ít cường giả, chúng ta liên thủ giết hắn, ta giúp ngươi bình định vạn giới"
Bách Chiến cười đáp: "Tiền bối, chúng ta đều là Nhân tộc, không cần thiết phải làm vậy. Ta và Tô đạo hữu không có thù hận gì"
* Dối trá" Võ Hoàng giận dữ: "Hắn suốt ngày nói muốn giết ngươi, ngươi lại không muốn giết hắn sao?"
Đột nhiên hư không rung chuyển, Tô Vũ hiện lên giữa thiên địa, hắn chắp hai tay sau lưng, bình thản nói: "Thôi, lớn tuổi rồi, về nghỉ ngơi đi"
Võ Hoàng cả giận quay đầu mắng: "Tô Vũ, đồ cẩu tặc! Hôm nay bổn hoàng sẽ liên thủ cùng Bách Chiến giết ngươi"
Bách Chiến trực tiếp ngắt lời lão: "Tiền bối, ngài trở về nghỉ ngơi cùng Tô đạo hữu đi, hôm nay mới giải phong, chắc tiền bối đã mệt rồi"
Lời này chẳng khác gì đang nói: "Người đừng diễn nữa, không mệt sao?"
Đừng nói là ngươi chỉ mắng một tiếng, dù hiện tại ngươi trực tiếp đánh Tô Vũ thì ta cũng sẽ không nhúng tay, ta mà xen vào, các ngươi sẽ lập tức quay ra giết ta đúng không?
Bách Chiến không biết nói gì hơn.
Rốt cuộc Tô Vũ muốn làm gì?
Muốn mượn cơ gội gây sự hay muốn nhân chuyện Võ Hoàng giải phong để hoàn toàn xé rách mặt với hắn ta?
Hắn ta đang tự hồi mọi chuyện.
Võ Hoàng sắc mặt xanh mét, phẫn nộ mắng: "Nhãi ranh không đủ quyết đoán"
Bách Chiến ngu xuẩn!
Nếu hiện giờ Bách Chiến liên thủ với Võ Hoàng, có lẽ lão sẽ thật sự ra tay với Tô Vũ, nói thật, lão vẫn rất giận việc Tô Vũ liên tiếp nhục nhã mình.
Nhưng không ngờ Bách Chiến lại chỉ là một kẻ ngu ngốc.
Tức chết ta rồi!
Thôi, hợp tác cùng loại ngu ngốc này sớm muộn gì cũng sẽ bị Tô Vũ hại chết.
Võ Hoàng mắng một trận trong lòng, ngay sau đó, lão quay đầu nhìn Tô Vũ, hừ lạnh một tiếng rồi phá không rời đi.
Phía sau, Tô Vũ gọi với theo: "Võ Hoàng, đừng chạy lung tung, dù ngươi mạnh nhất chư thiên vạn giới thì cũng chưa chắc đã được an toàn. Tuyệt đối đừng đến hỗn độn, cẩn thận gặp phải đứa cháu ngoan Chu Tắc của ta thì sẽ bị đánh chết đấy, khi ấy chớ trách ta không nhắc nhở ngươi"
Võ Hoàng không để ý tới, lão trực tiếp biến mất.
Thế giới rất rộng lớn, mười mấy vạn năm qua lão không được đi thăm, hơn nữa lúc này lão rất ức chế, lão không muốn để ý tới Tô Vũ, có việc gì thì chờ ta ngắm thế giới xong đã rồi tính.
Tô Vũ cũng không để ý đến lão, hắn nhìn về phía Bách Chiến.
Lần trước bọn họ thấy nhau trong thời không trường hà nhưng vẫn chưa chính thức chạm mặt.
Lần này bọn họ đang đứng đối diện nhau, cái gọi là vương bất kiến vương thì cũng phải tùy tình huống.
Tô Vũ muốn gặp Bách Chiến một lần.
Hắn đứng sừng sững trong hư không, nhìn về phía Đông Liệt Cốc quen thuộc kia, khẽ cười nói: "Bách Chiến huynh, Võ Hoàng tính cách lỗ mãng, đừng so đo với lão. Lão bị Võ Vương phong ấn mười mấy vạn năm, trở nên biến thái rồi"
"Võ Hoàng là tiền bối, đương nhiên ta sẽ không so đo chuyện này" Bách Chiến đáp: "Tô đạo hữu muốn trở về Nhân Cảnh sao?"
Tô Vũ mỉm cười: "Nếu ta nói là muốn thì sao?"
"Ta sẽ nhường lại Nhân cảnh"
Phía sau, có người nhíu mày.
"Nhân tộc không đáng để Bách Chiến huynh ở lâu à?"
Bách Chiến lắc đầu: "Đó là đối với người khác, nhưng nếu là Tô đạo hữu thì ta nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì đâu"
Tô Vũ bình thản nói: "Ta muốn Cự Nhân tộc"
Bách Chiến nhíu mày nhìn Tô Vũ, hắn ta trầm mặc một hỏi mới lên tiếng: "Đạo hữu có muốn Cự Nhân tộc thì cũng vô dụng"
Tô Vũ gật đâu: "Ta đã hiểu"
Đơn giản mà nói, Bách Chiến có thể từ bỏ Nhân Cảnh nhưng hắn ta không muốn từ bỏ Cự Nhân tộc.
Phía sau Bách Chiến có người biến sắc, Bách Chiến cũng nhanh chóng hiểu được rằng có thể Tô Vũ đang bẫy hắn ta: "Đạo hữu biết mà, dù sao Cự Nhân tộc cũng là chủng tộc của thê tử ta. Còn Nhân tộc là chủng tộc của đạo hữu, nếu đạo hữu thật sự muốn trở về thì sẽ không có ai ngăn cản, nếu không chẳng phải là muốn khai chiến sao? Chúng ta đều là Nhân tộc, không cần phải làm thế"
Vì Nhân tộc, vì đại nghĩa, vì cho ngươi một nơi cư trú nên ta mới nhường cho ngươi chứ không phải ta sợ ngươi, cũng không phải bởi vì ta không cần Nhân tộc.
Tô Vũ khẽ gật đầu: "Thế cục vạn giới hỗn loạn, chúng ta đều là Nhân tộc, có vấn đề gì thì cũng nên hiệp thương. Hiện giờ đại địch của chúng ta chính là Tội tộc và vạn tộc"
"Tội tộc?"
"Ta đã phế Vương vị của Ngục Vương, được thiên địa chứng thực, Nhân Hoàng cho phép và Nhân tộc đồng lòng"
Tô Vũ đạm mạc nói: "Ö thượng giới, ta đã chiêu cáo chư thiên, Nhân tộc và các cường giả đều biết, lẽ nào Bách Chiến huynh hoàn toàn không biết gì?"
Ngươi không phải Nhân tộc sao?
Ngươi không phải cường giả sao?
Vậy mà ngươi không biết ư?