Bách Chiến nhướng mày cười nhạt: "Ta biết, chỉ không biết là đạo hữu gọi bọn họ là Tội An"
tộc.
Tô Vũ hỏi ngược lại: "NÑgục có vô tội không? Hậu duệ của Ngục có vô tội không?
Nguyệt La và Nguyệt Khiếu là người của ngươi, bọn họ có tội hay không chẳng lẽ Nguyệt La không biết? Không nói đâu xa, chỉ riêng việc ngồi xem Nhân tộc bị vạn tộc đấu đá mười vạn năm, sống chết mặc bây đã là tội lớn"
Giọng của Tô Vũ chấn động chư thiên: "Đều là Nhân tộc mà lại trơ mắt nhìn 8 vị Nhân Chủ ngã xuống, tội lớn ngập trời! Mặc kệ hậu duệ Võ Vương hy sinh, tội không thể tha!
Võ Vương có công không? Hậu duệ của Võ Vương, Nhân Chủ đời thứ nhất có công không? Ngồi im nhìn Nhân tộc bị hủy diệt mà vẫn mặt dày cho rằng mình vô tội ư?
Mang Vương vị trong người, chia sẻ khí vận của Nhân tộc, sao có thể yên vị đứng nhìn Nhân tộc suy sụp? Mười vạn năm không lộ diện, vừa xuất hiện đã có hai vị chủ nhân quy tắc, 7 - 8 vị Thiên Tôn, mười mấy vị Thiên Vương, hơn trăm tên Hợp Đạo. Đừng nói với ta rằng đây là thế lực tích lũy trong 6000 năm!"
Tiếng quát của Tô Vũ rung chuyển cả trời: "Nếu đó là thực lực 6000 năm tích lũy thì chẳng lẽ mười vạn năm qua Nhân tộc đều là phế vật?"
Âm thanh vang trời làm tứ phương chấn động.
Chi mạch Ngục Vương có tội không?
Bách Chiến không nói gì, Tô Vũ đã khẳng định là có!
Chỉ riêng việc ngồi xem Nhân tộc suy sụp, mặc kệ 8 vị Nhân Chủ ngã xuống đã là tội lớn.
Ngồi nhìn trăm vị Hầu Nhân tộc Thượng Cổ tử trận lại càng là tội lỗi khủng khiếp.
Hắn không nói đến việc chi mạch Văn Vương bị nhằm vào bởi chuyện này không liên quan đến những người khác.
Hắn cũng không nói đến việc cấu kết Tử Linh, bởi vì bản thân Tô Vũ cũng đang làm Vậy.
Chỉ riêng vấn đề sống chết mặc bây khi đại chiến xảy ra đã là hành động không thể tha thứ.
Bách Chiến nhìn hắn, khẽ gật đầu: "Gọi là Tội tộc quả thật không sai, bọn họ có tội"
Hắn ta cần phải tán thành.
Dù có vẻ như Tô Vũ đang chỉ cây dâu mắng cây hòe.
Chi mạch Ngục Vương đứng nhìn mười vạn năm, còn bọn họ cũng đứng nhìn 6000 năm.
Xem ra Tô Vũ còn rất trẻ tuổi nhưng tâm tư lại kín đáo, lòng dạ thâm trầm.
Hiện nay dưới sự chứng kiến của chư thiên, sao Bách Chiến có thể phủ nhận tội trạng của chi mạch Ngục Vương?
Ngục Vương bị cướp đoạt Vương vị chính là minh chứng tốt nhất, Tô Vũ đạt được nhân tâm, hắn muốn tước đoạt liền tước đoạt.
Tô Vũ vẫn chưa bỏ qua, hắn cất cao giọng nói tiếp: "Tội tộc và vạn tộc đều là kẻ địch của tộc chúng ta, Bách Chiến huynh có tán thành không?"
"Ta tán thành"
Bách Chiến khẽ gật đầu, đúng lúc này bỗng có người xen ngang: "Vậy tại sao Tô Nhân Chủ giúp Thần Hoàng Phi giải phong?"
Đây là tội gì?
Bách Chiến không tiện chỉ trích hành động của Tô Vũ, thế nhưng sẽ có người giúp hắn ta.
Tô Vũ, ngươi nói vạn tộc là địch, nhưng ngươi lại đang trợ giúp địch nhân.
Giọng Tô Vũ vang như chuông lớn: "Lấy bạo chế bạo! Thần Hoàng Phi là đại địch của ta, nhưng Thần Hoàng Phi.."
Tô Vũ quay đầu quát: "Ta giúp ngươi giải phong, ta không cần gì nhiều, ngươi nói rằng sẽ đáp ứng một điều kiện của ta, yêu cầu của ta không cao, ngươi giết Nguyệt Chiến, giao dịch này kết thúc"
Trong Thần giới, sau một khắc trầm mặc, thanh âm Thần Hoàng Phi truyền đến: "Lão thân ghi nhớ lời Vũ Hoàng. Ta sẽ dùng cái chết của Nguyệt Chiến để trả lại ân tình trợ giúp giải phong"
Tô Vũ không để ý tới nữa, hắn quay đầu nhìn về phía người vừa nói chuyện: "Ta không giúp đỡ bà ta phá phong thì bà ta cũng có hy vọng thành công, nay bà ta mà giết Nguyệt Chiến, Ngục Thanh chắc chắn sẽ ngăn cần, có lẽ không chỉ giết được mình Nguyệt Chiến mà còn có thể đồng quy vu tận với Ngục Thanh. Việc này có thể tính là vụ mua bán có lời không?"
Người kia lại hỏi: "Vậy Tô Nhân Chủ làm cách nào để bảo đảm bà ta sẽ thực hiện?"
Tô Vũ đáp: "Nếu bà ta không giết Nguyệt Chiến, trong vòng nửa năm, ta sẽ giết bà ta.
Bà ta mà không chết, ta sẽ nhường chức vị Nhân Chủ cho ngươi"
Tô Vũ tiến lên một bước, lạnh lùng quát: "Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi dám tiếp nhận không?"
Người nọ lùi lại một bước, sắc mặt trắng bệch.
Kê đó không phải Trường Mi, giờ phút này Trường Mi không dám nói chuyện, kẻ vừa lên tiếng là quân sư Trường Thanh.
Tô Vũ cao giọng nói: "Ta dám hứa hẹn như thế, các ngươi có dám không? Các ngươi cài Nguyệt La và Nguyệt Khiếu vào làm tai mắt trong Tội tộc, nhưng lại không có thành tựu gì. Các ngươi có dám nói rằng sẽ giết được Ngục Thanh trong vòng 3 ngày, nếu Ngục Thanh không chết, các ngươi sẽ tự sát không? Nguyệt La, Nguyệt Khiếu đều là kẻ phần nghịch, nay chỉ cần nói là thần phục thì có thể tính là xong việc à?"
Tô Vũ tức giận: "Vậy khi Ngục trở về, chỉ cần nhận lỗi là chúng ta sẽ tha thứ sao? Nếu Ngục được tha thứ, vậy khi chủ nhân quy tắc vạn tộc trở về, bọn họ nói rằng nguyện ý tiếp tục tôn Nhân tộc làm chí tôn thì có nên được tha thứ luôn hay không?"
"Nếu tất cả đều được tha thứ thì mười vạn năm qua Nhân tộc chinh chiến vì cái gì?"
"Thần tộc hay vạn tộc thì cũng vậy thôi, hôm nay hợp tác chỉ là để lấy bạo chế bạo"
Tô Vũ nói thẳng không hề cố ky, hắn cao giọng quát: "Không thể dễ dàng tha thứ, không phải bọn họ nói rằng sẵn sàng cống hiến cho Tô Vũ ta thì là vô tội. Ta chấp nhận Thực Thiết, Mệnh tộc, Không Gian, Hống tộc, đó đều là minh hữu của tộc ta, bởi vì bọn họ không hề nợ máu Nhân tộc, đều không mang tội nghiệt trong người"
"Khi Nhân tộc hoạn nạn, bọn họ vẫn đứng về phía Nhân tộc, đầu rơi máu chảy vì Nhân tộc ta, vậy nên ta mới tiếp nhận bọn họ. Có chủng tộc nào khác muốn thần phục Tô Vũ ta không?"
Tô Vũ hét to: "Dù ta không thích khoe mẽ, nhưng giờ phút này chỉ cần ta nói rằng ta sẽ tiếp nhận vạn tộc, có lẽ Thần Hoàng Phi sẵn sàng nguyện ý góp sức cho ta, nhưng chỉ vì một vị chủ nhân quy tắc mà ta lập tức quên đi huyết cừu ư? Trong triều tịch này, Nhân tộc chinh chiến 500 năm, mấy chục triệu quân sĩ đã chết trận hoặc có lẽ là phải hơn trăm triệu. Nhưng chỉ vì một vị chủ nhân quy tắc mà ta chấp nhận những tên đao phủ đó sao?"
Vạn giới yên tĩnh.
"Dù vạn tộc đối địch với ta thì sao?"
Giọng Tô Vũ càng lúc càng lớn: "Huyết hải thâm thù sao có thể bỏ qua chỉ vì đối phương cường đại sẵn sàng góp sức cho ta, tăng cường thực lực của ta?"
Hắn nói có sai không?
Không sai!
Tô Vũ chưa từng tiếp nhận kê nào có huyết hải thâm thù với Nhân tộc.
Những chủng tộc hắn tiếp nhận đều không có thù với Nhân tộc, hoặc là chủng tộc trung lập hoặc là minh hữu đứng về phía Nhân tộc suốt nhiều năm qua, giai đoạn đầu trong triều tịch này bọn họ vốn không tham chiến, nhưng Tô Vũ lười nói ra đầu sô gây tội là ai.
Cường giả thuộc phe hắn đều không có thù với Nhân tộc. Còn Tử Linh thì Tô Vũ không quan tâm.
Bọn họ đã chết vô số năm, ai biết là có thù oán gì hay không.
Sau hàng loạt câu hỏi dồn dập của hắn, thiên địa triệt để an tĩnh.
Hồi lâu sau, Bách Chiến mới nặng nề thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Đạo hữu nói đúng, quả thật không thể tiếp nhận những kẻ có huyết hải thâm thù với Nhân tộc. Thật ra Nguyệt La và Nguyệt Khiếu vẫn luôn trợ giúp Nhân tộc, tra xét Tội tộc, trì hoãn Tội tộc, không cho Tội tộc rời núi tiêu diệt Nhân tộc"
Hắn ta đã giải thích như vậy, nếu Tô Vũ còn chất vấn nữa thì rõ ràng là muốn khiêu khích gây sự.
Tuy rằng rất muốn chất vấn tiếp nhưng Tô Vũ không phải là kẻ cố chấp, hắn chỉ nói:
"Các ngươi lo lắng ta hợp tác với vạn tộc, ta cũng lo các ngươi và Tội tộc mặt ngoài diễn, mặt trong tiếp tục cấu kết. Vậy thì quyết định các ngươi tới trấn áp vạn tộc, để ta xử lý Tội tộc cho"
Tô Vũ cười nói: "Nhân Chủ đời thứ 9 và Nhân Chủ đời thứ 10, hai vị Nhân Chủ nhất thống vạn giới, hòa thuận ở chung, cùng nhau ngăn địch, quả là một đoạn giai thoại.
Bách Chiến huynh, có lẽ chúng ta có thể tỷ thí một phen xem ai trấn áp đối thủ trước.
Vạn tộc có một vị chủ nhân quy tắc, mấy vị Thiên Tôn. Tội tộc có hai vị chủ nhân quy tắc, ngoài ra Nguyệt Chiến và Ma Thiên Tôn cũng rất cường đại. Như vậy tính ra ta và Bách Chiến huynh không ai thiệt hơn ai, Bách Chiến huynh cảm thấy thế nào?"