Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3362 - Chương 3362: Thu Nạp Hai Cường Giả Vào Dưới Trướng.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3362: Thu Nạp Hai Cường Giả Vào Dưới Trướng.
 

Ngày hôm ấy, Tô Vũ thu thập hai vị cường giả, thủ đoạn cực kỳ đặc thù.

Khác hẳn với kiểu cường sát, tấn công mạnh mẽ trước đó.

Ta chưởng quản thiên địa!

Trong thiên địa của mình, không gì mà ta không làm được, thực lực không bằng ta, quy tắc đại đạo không bằng ta thì đều sẽ bị ta tùy tiện trấn áp.

Lúc này, Tô Vũ cũng nghĩ đến vạn giới, nghĩ đến Tử Linh giới vực.

Phải chăng Thời Gian Chi Chủ và Tử Linh Chi Chủ cũng là như thế?

Đúng, nhất định là vậy!

Trong thiên địa của bọn hắn, nhất định là họ không gì không làm được, phàm là kẻ có thực lực không bằng bọn họ thì đều sẽ bị trấn áp.

Mà nếu muốn vượt qua họ thì chỉ có thể khai thiên!

Kẻ không khai thiên chỉ có thể bị trấn áp hoàn toàn.

Bởi vì đại đạo của mọi người vẫn còn thuộc về thời không trường hà.

Trong thiên địa.

Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ đều đã tự phong ấn, mặt mũi cả hai tràn đây về tuyệt vọng, bị bắt bởi Tô Vũ khiến chúng rất phiền muộn.

Huống chi, Tô Vũ vốn còn không buồn xuất thủ.

Thực lực của người khai thiên đều tiến bộ nhanh như vậy sao?

Một lát sau, thiên địa của Tô Vũ co vào, hóa thành hai đầu xiểng xích, khóa một long một hổ lại cùng một chỗ, Bát Dực Hổ ai oán nói: "Tô Hoàng, chúng ta đều tự phong rồi, còn xích chúng ta lại làm gì?"

Tô Vũ hời hợt đáp: "Do các ngươi không thành thật"

Hỗn Độn Long lập tức hậm hực nhìn thoáng qua Bát Dực Hổ, nghe thấy chưa?

Bởi vì ngươi không thành thật nên mới khiến chúng ta bị khóa lại.

Bát Dực Hổ cũng vô cùng phiền muộn, không tiếp tục đề tài này nữa, bị Tô Vũ kéo đi thì bất đắc dĩ nói: "Tô Hoàng, ngài muốn chúng ta làm gì, chúng ta nhất định sẽ xông pha khói lửa, không dám chối từ!"

"Các ngươi muốn ăn Ngục Thanh thật sao?"

"Không phải, chúng ta không ăn thịt người, thứ chúng ta ăn là ý chí Hỗn Độn!"

Hắn trả lời rất cẩn thận, đừng hiểu lầm, chúng ta vốn không ăn thịt người.

Nếu ta nói là mình có thể ăn, có khi nào Tô Vũ lại bảo các ngươi lại đám ăn thịt người, sau đó đánh chết ta luôn không nhỉ?

Rất có thể!

Nhân tộc đều gian trá như thết Tô Vũ cũng không thèm để ý tới lời giải thích của Bát Dực Hổ, chỉ khẽ gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Hai người các ngươi biết quá nhiều bí mật của ta"

"Hiểu!"

Bát Dực Hổ lập tức mở miệng cam đoan: "Biết càng nhiều thì chết càng mau, trừ phi là người một nhà. Hiện tại bệ hạ muốn chúng ta làm cái gì thì chúng ta sẽ làm cái đó!"

Tô Vũ khen ngợi: "Người thức thời..."

"Người thức thời mới là trang tuấn kiệt!" Bát Dực Hổ lập tức tiếp lời.

Nào ngờ Tô Vũ lại yên lặng liếc nhìn hắn một cái, hồi lâu sau mới nói: "Nếu còn chen vào lời của ta, ta sẽ ăn một bữa Long Hổ yến!"

Tĩnh lặng.

Bát Dực Hổ cực kỳ phiền muộn, Hỗn Độn Long cũng thiếu chút đã chụp chết Bát Dực Hổ, ngươi giỏi lắm, ngươi còn dám khoe khoang, ngươi mà thế nữa thì kiểu gì cũng liên lụy tới ta bị đánh chết!

Tô Vũ tiếp tục nói: "Hỗn Độn Long, ngươi và Thượng Cổ Nhân Vương đã từng chiến đấu với nhau, thực lực không tính là yếu, nhưng muốn đối phó chủ nhân quy tắc thì vẫn rất rất khó! Có điều ngươi liên thủ với Bát Dực Hổ thì cũng có thể đọ sức một trận với chủ nhân quy tắc tứ ngũ đẳng"

"Tứ ngũ đẳng?"

"Thượng cổ Nhân Vương Thân thể đạo có thể tính là ngũ đẳng"

Hai đại cường giả lập tức hiểu rõ, Hỗn Độn Long suy nghĩ một chút bèn nói: "Hẳn là có thể, chỉ cần đại đạo của đối phương không quá đặc thù. Đại đạo đặc thù thì dù cho chiến lực không mạnh nhưng thủ đoạn lại nhiều, chúng ta không có cách nào đối phó được! Hỗn Độn cổ tộc phần lớn đều là Võ đạo"

Tô Vũ khẽ gật đâu: "Cho nên ta chỉ cần hai vị giúp ta chấn nhiếp Thần Hoàng Phi!"

"Thần Hoàng Phi? Bà ta rất yếu...

Hỗn Độn Long hơi ngạc nhiên, Tô Vũ tốt bụng nhắc nhở: "Bà ta đã thành chủ nhân quy tác"

"Làm sao lại như vậy?"

Hỗn Độn Long kinh ngạc: "Bệ hạ, chuyện này sao có thể?"

"Ta đã giúp bà ta!"

Một long một hổ lập tức ngốc trệ, đây rốt cuộc là có ý gì?

Ngươi giúp kẻ địch tấn cấp, sau đó lại bảo chúng ta chấn nhiếp đối phương, cái quỷ gì vậy?

Tô Vũ lại nói: "Võ Hoàng cũng là do ta thả ra"

Được rồi, chuyện này thì họ đều đã đoán được.

Tô Vũ cười khẽ: "Hai vị, nhiệm vụ đơn giản mà thôi, chỉ cần chấn nhiếp một chút là xong, một khi Thần Hoàng Phi xuất thủ, hai vị đối phó với bà ta thay ta, chung quy là nhẹ nhàng hơn đối phó với ta hoặc Võ Hoàng nhiều, đúng không?"

Ý là nếu hai chúng ta không đồng ý thì bọn ta sẽ phải đối phó với ngươi hoặc là Võ Hoàng?

Bát Dực Hổ tưởng tượng chút xíu đã cảm thấy tuyệt vọng, thôi được rồi, vẫn là đối phó với Thần Hoàng Phi đi.

Hắn uể oải nói: "Tất nhiên chúng ta xin nghe bệ hạ, nhưng chúng ta càng muốn đối phó với Ngục Thanh hơn"

"Chuyện đó không vội!"

Tô Vũ cười nói: "Trước hết xử lý vạn tộc rồi mới tới lượt Ngục Thanh! Sau khi các ngươi đến Nhân Sơn phải từng bước ép sát. Ta đang không ngừng chế tạo áp lực cho vạn tộc, các ngươi đến đó thì nhớ phải nghe lệnh của Đại Chu Vương!"

Bát Dực Hổ cẩn thận nói: "Bệ hạ, ta cũng có mấy phần nhanh trí, Đoạn Vĩ Long ngoại trừ nghe ta thì không quá thân thiện với những người khác, không bằng để ta đi chỉ huy...

Tô Vũ quay đầu nhìn thoáng qua hắn, bình tĩnh nói: "Cũng được, ta còn thiếu một nỏi canh Long Hổ!"

Hỗn Độn Long lập tức chen vào: "Ta nghe ai cũng được!"

Bát Dực Hổ muốn kéo mình xuống nước à? Đừng có mơ nhé!

Quá nguy hiểm!

Tô Vũ không thèm để ý tới bọn hắn, tiếp tục nói: "Chư vị, ta đưa các ngươi đi, các ngươi sẽ bỏ chạy chứ?"

"Không!"

"Sẽ tạo phản sao?"

"Tuyệt đối không!"

Một long một hổ trả lời hệt như chém đinh chặt sắt!

Không đâu, yên tâm đi!

Chúng ta sẽ nghe lời!

Một lát sau, Tô Vũ và hai đầu cổ thú đã trở lại thiên địa, Tô Vũ bỗng nhiên giương tay vô một cái, trong thiên địa hiển hiện hai điểm sáng, hắn nhìn về phía một long một hổ đằng sau, thản nhiên nói: "Nếu đã không phản bội, vậy ta đặt trên người hai vị một ấn ký định vị thì cũng không có vấn đề gì đúng không?"

Hai kẻ kia nhìn nhau, đều cảm thấy bi ai khó hiểu.

Thế này thì cũng quá thảm rồi!

"Nếu hai vị cảm thấy có thể trốn chạy khỏi sự truy sát của ta hoặc là có thể giết ta thì cứ thử xem sao!"

Tô Vũ mỉm cười: "Vạn giới bây giờ có mấy phe thế lực, tỉ như Bách Chiến, Tội tộc, vạn tộc..."

Hắn còn chưa dứt lời, Bát Dực Hổ đã vội nói: "Không dám! Bọn hắn sao có thể so được với bệ hạt"

Lần này, Bát Dực Hổ tỏ ra rất nghiêm túc: "Bệ hạ là người khai thiên, nếu không phục bệ hạ thì chúng ta càng sẽ không phục bọn chúng! Ngay cả người khai thiên mà chúng ta còn không nguyện ý thần phục, sao có thể đầu nhập vào với những người kia?"

Hắn cũng đâu có ngốc.

Nếu muốn gia nhập vào nơi nào đó thì dĩ nhiên phải lựa chọn chỗ có tiềm lực to lớn, tương lai sẽ phát triển mạnh hơn.

Không đầu quân cho người khai thiên mà lại lựa chọn đám Bách Chiến, đây không phải là quá ngu xuẩn rồi sao?

"Cũng coi như có mấy phần trí tuệ!" Tô Vũ ngoắc ngoắc tay: "Được rồi, các ngươi mau tới Nhân Sơn đi. Tới đó hãy nghe lời Đại Chu Vương sắp xếp, uy hiếp vạn tộc!"

"RõI"

Bát Dực Hổ và Hỗn Độn Long thật sự là sợ ở cùng một chỗ với Tô Vũ, áp lực ở đây quá lớn, nhất khi vào trong thiên địa của Tô Vũ thì hai đầu cổ thú bọn họ càng cảm thấy nguy hiểm hơn rất nhiều.

Trước đó, họ chỉ nằm trong phạm vị phóng xạ của Tô Vũ chứ không phải thiên địa thật sự.

Hiện tại thì họ đã trực tiếp tiến vào rồi!

Chúng không chút nghi ngờ rằng ở nơi này Tô Vũ thật sự có thể tùy tiện giết chết chúng.

Một long một hổ đã không kịp chờ đợi, chỉ hận không thể lập tức đi ngay, đi theo Tô Vũ thực sự là áp lực như núi.

Tô Vũ khẽ gật đâu, hai điểm sáng rơi vào trên người bọn họ, trong nháy mắt đã biến mất.

Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ cũng không dám phản kháng, cả hai đều thấy rất bất đắc đĩ, lần này xem như chúng xong đời rồi.

"Đi thôi!"

Tô Vũ khoát khoát tay, hai vị kia biến mất ngay lập tức, ở lại thêm nữa thì sẽ bị áp lực bức chết mất.

Bình Luận (0)
Comment