Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3376 - Chương 3376: Kéo Dài Thời Gian.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3376: Kéo Dài Thời Gian.
 

Bách Chiến quát lạnh: "Trò ruồi bọ, Nhân Môn khóa chặt!"

Dứt lời, Nhân Môn rung động bắn ra một vệt kim quang về phía Tô Vũ!

Ngụy trang thành ta ư?

Nực cười!

Trường Mi giật mình, vội vàng trải lưới lớn về phía Tô Vũ, mà "Tô Vũ" này lại đột ngột gầm thét: "Hỗn trướng!"

Dứt lời, hắn giương tay vô một cái, bắt lấy Nhân Môn hư ảo trong không trung rồi khiến nó chia năm xẻ bảy, cả giận quát lớn: "Hắn mới là Tô Vũ!"

Ở phía đối diện: "Bách Chiến" vừa mới điều khiển Nhân Môn, thôi được rồi, thực chất hắn mới là Tô Vũ, lúc này, hắn cũng gầm thét: "Hỗn trướng, ngươi dám dùng chướng nhãn pháp ư?"

Bách Chiến giận dữ!

720 khiếu huyệt của hắn ta lập tức bộc phát ra hào quang óng ánh, mà Tô Vũ bên này cũng hiển hiện 720 khiếu huyệt ngay tức thì, không có đô thật chẳng lẽ ta còn không biết làm giả à?

Nói đùa cái gì thế?

Bách Chiến biết mà ta lại không biết ư?

Lúc này đám Trường Mi thật sự triệt để ngơ ngác.

Bọn họ nhìn không thấu!

Hai người đều quá mạnh, bọn họ căn bản nhìn không thấu ai là ai, không có Thiên Môn, không có Nhân Môn, không có Địa Môn thì sao có thể phân biệt thật giả?

Rốt cuộc là nên giam giữ ai đây?

Một khi sai lầm, lỡ trùm lưới lên người thật thì người giả có thể sẽ thừa cơ cho ra một đòn nặng nẻ!

Chuyện này ngàn vạn lần không thể nhằm lẫn!

Tô Vũ quá gian hoạt, mà vừa rồi khi mới ngụy trang hắn lại dám chủ động sử dụng Nhân Môn khiến cho đám Trường Mi thật sự không còn phân biệt được nữa.

Bách Chiến thực sự nổi nóng!

Hắn không nghĩ tới Tô Vũ sẽ vô sỉ đến mức độ đi ngụy trang thành mình.

Mấu chốt ở chỗ, Tô Vũ ngụy trang thật sự quá giống!

Bởi vì Tô Vũ có nhiều thủ đoạn, thực lực mạnh mẽ, chiến kỹ cũng vô số, hắn còn nắm giữ được nhiều đại đạo nên khi hắn ngụy trang cơ hồ là không có sơ hở nào.

Đương nhiên, Bách Chiến vẫn có biện pháp, sau một khắc hắn ta quát: "Trường Mi, Vân Đoan phẩm trăm rượu..."

Giữa không trung, Trường Mi chấn động, cấp tốc quát: "Đây là người thật!"

Đám người vội vàng điều khiển lưới lớn phủ về phía Tô Vũ.

Tô Vũ giật mình, nói ám ngữ sao, ta thực sự không biết cái này đâu!

Thế nhưng hắn vẫn to gan quát lớn: "Trường Thanh, ngươi và ta kề đầu tâm sự.."

Trường Thanh khẽ giật mình, cái quỹ gì thế?

Nhưng những người còn lại thì đều sững sờ, chẳng lẽ đây mới là người thật?

Bọn hắn nhìn về phía Trường Thanh, Trường Thanh biến sắc, nhưng khi nhìn lại thì phát hiện Tô Vũ đã biến mất, hắn lại đang dây dưa cùng một chỗ với Bách Chiến!

Một đám người kém chút đã tức hộc máu!

Xong đời!

Lại trộn lẫn rồi!

Lần này sao có thể phân biệt?

Một đám người ôm lấy tấm lưới quy tắc đại đạo vờn qua vờn lại, không biết nên trùm lên ai, mà Bách Chiến thật thì phẫn nộ quát: "Mau trùm xuống toàn bộ!"

Sớm muộn gì cũng có thể phân ra thật giả!

Nhưng Tô Vũ lại phẫn nộ quát: "Không thể, hắn muốn mượn lực của ta đánh vỡ phong cấm, nếu ta giao chiến với hắn rồi phá vỡ phong cấm, các ngươi đều sẽ bị trọng thương"

Có lý!

Lúc này đám Trường Mi lại tiếp tục chẩn chờ.

Bách Chiến thật sự sắp tức phát điên rồi.

Hắn không ngờ Tô Vũ lại vô sỉ đến vậy.

Lông mày hắn khẽ nhích, Nhân Môn lại hiển hiện, mà đối diện, Tô Vũ cũng làm cho Thiên Môn hiện ra, có điều nó lại có hình dạng giống Nhân Môn như đúc!

Tô Vũ đánh đòn phủ đầu, quát to: "Mau hiện hình!"

Trên Thiên môn của hắn hiện ra dáng về Bách Chiến, nhưng rất nhanh nó lại hóa thành Tô Vũ, hóa thành bộ dáng của mình, Tô Vũ phẫn nộ quát: "Còn không mau hiện hình!"

Ngớ ngẩn!

Hắn đoán được Bách Chiến không có khả năng nói ra công năng về Nhân Môn cho đám thuộc hạ, vậy thì nó có công năng gì còn không phải do ta tự bịa sao?

Ai sẽ nói toàn bộ chuyện của mình cho đám thuộc hạ?

Huống chi Bách Chiến còn là kẻ hết sức đa nghỉ.

Quả nhiên, đám Trường Mi chấn động, đây là người thực, kẻ ở đối diện mới là giả!

Mà Bách Chiến thật thì đã tức đến thổ huyết.

Đúng vậy, Tô Vũ đoán không sai, đám Trường Mi căn bản không biết cụ thể Nhân Môn có tác dụng gì.

Sau một khắc, Bách Chiến phẫn nộ quát: "Ta là Thân thể đạo, thân thể của hắn không mạnh bằng ta. Tô Vũ, chúng ta tới đánh một trận nhục thân, nếu ngươi là Bách Chiến, ngươi không muốn chứng minh bản thân mình sao?"

Không phải là Tô Vũ hay Bách Chiến không địch lại đám Trường Thanh, đó là điều không có khả năng.

Nhưng hai người một mực triển đấu, cộng thêm tấm lưới lớn này thì rất dễ khiến một bên lâm vào bị động!

Huống chi, đối với Bách Chiến thì đám Trường Thanh đều là người một nhà, người một nhà mà ra tay với mình thì thực sự quá hố, hắn ta sẽ tức ói máu!

Tô Vũ thầm mắng, đúng là như thế thật, nhục thân của ta không cường đại được như gia hỏa này.

Thiên phú kỹ hay Nhân Môn của Bách Chiến thì hắn đều có thể bắt chước, hoặc là tạo ra đồ giả, nhưng cường độ thân thể không có cách nào ngụy tạo. Nếu thật sự so đấu thì Tô Vũ khẳng định không bằng Bách Chiến.

Đương nhiên, thua người không thua trận, Tô Vũ quát lạnh một tiếng: "Tô Vũ, ngươi đúng là tự mình muốn chết, phô trương thanh thết"

Dứt lời, trong nháy mắt hắn đã đánh về hướng Bách Chiến, trong quá trình đánh tới hắn bèn tạo ra huyễn cảnh.

Mọi người chỉ thấy "Bách Chiến thật" lập tức bị đánh cho nhục thân rách nát...

Còn Bách Chiến thực sự lại đang giận dữ bộc phát khí huyết, trong nháy mắt phá vỡ huyễn cảnh.

Tô Vũ khốn nạn! Hắn lại dám dựa vào việc chế tạo huyễn cảnh để lừa gạt đám Trường Thanh.

Đến lúc này, Bách Chiến cũng nhịn không được nữa, quát lên: "Các ngươi mau thối lui, đừng quấy nhiễu ta, bản vương sẽ tự mình làm thịt hắn!"

Sự tồn tại của những người này thành ra lại quấy nhiễu đến hắn, còn không bằng rời đi cho rồi.

Tô Vũ lại quát: "Không thể trúng kết"

Phía trên, đám Trường Thanh đều sắp phát điên.

Phải làm sao mới ổn đây?

Rốt cuộc là lui hay không lui?

Bách Chiến giận dữ: "Trường Thanh, sáu ngàn năm trước ta từng nói với ngươi, chờ ta trở về, ta ắt sẽ siêu việt hơn cả Thượng Cổ... Mau rút đi!"

Trường Thanh biến sắc, quát lớn: "Lui!"

Chỉ chớp mắt, một đám người đã nhao nhao lui tránh!

Tô Vũ thấy thế đành phải khôi phục về dáng vẻ vốn có, thở dài một tiếng: "Cái này thì ta không ngụy trang được, thật không biết xấu hổ, ngươi còn đòi mạnh hơn cả Thượng Cổ, buồn nôn quá! Thật có lỗi, mấy lời buôn nôn ấy ta thật sự không nói ra được!"

Bách Chiến rất tức giận: "Tô Vũ, ngươi chỉ dám làm như thế sao?"

Tô Vũ cạn lời: "Mẹ nó, ngươi dẫn người vây giết ta, còn mắng ta chỉ dám làm như thế?

Đồ chó như ngươi, chết sẽ không yên lành!"

Bách Chiến đánh ra một quyền, hỏa diễm ngợp trời.

Lão tử làm thịt ngươi rồi lại nói!

Mà Tô Vũ lại tiếp tục hành trình trốn chạy, tiếng kêu rên liên hỏi: "Đừng đánh nữa, ta nhận thua mà!"

Bách Chiến càng đuổi càng giận dữ: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Vì sao ngươi cứ phải kéo dài thời gian?"

Rõ ràng Tô Vũ đang câu giờ.

Đúng vậy, hiện tại Bách Chiến có thể khẳng định Tô Vũ đang kéo dài thời gian. Gia hỏa này rất mạnh, từ khi hắn giao thủ với mình đã chạy trốn vô cùng thoải mái, căn bản không giống như dáng vẻ sắp bị mình đánh chết!

Tô Vũ cường đại hơn hắn nghĩ nhiều.

Mà Tô Vũ bỗng nhiên dừng bước, sắc mặt ngưng trọng quay đầu nói: "Thế mà lại bị ngươi nhìn ra!"

Bách Chiến giật mình, Tô Vũ rất nhanh lại cười đùa tí tửng: "Đệch, ngươi thật là ngu xuẩn, thế mà đến tận bây giờ mới nhìn ra, đậu xanh, ta cho là ngươi đã nhìn ra ngay từ đầu rồi. Ta đệt, cười chết ta mất!"

"Tô Vũ!"

Một tiếng gầm thét vang vọng đất trời!

Bách Chiến phát hiện Tô Vũ là kẻ chọc tức chết người không chịu đền mạng!

"Ha ha ha!"

"Bách Chiến thật là ngu ngốc!"

"Ha ha ha, cười chết ta rồi, thế mà đến bây giờ ngươi mới hỏi vì sao ta muốn kéo dài thời gian? Buồn cười thật đấy"

Tô Vũ cười to điên cuồng, cười khiến bốn phương cũng phải rung động.

Mà sắc mặt Bách Chiến thì đã khó coi dọa người.

Rốt cuộc vì sao Tô Vũ lại muốn câu giờ?

Bình Luận (0)
Comment