"Giết!"
Thực lực của Trấn Nam Hầu cũng rất cường đại, ông sớm đã tấn cấp Thiên Vương, trước đó ông vốn mạnh hơn Hỏa Vân Hầu, lúc này mặc dù không đạt tới cấp Thiên Tôn nhưng cũng chênh lệch không nhiều. Ông quét ra một thông, tiếng nổ ẩm vang giết chết một tên Hợp Đạo ngay tại chỗ!
Ở kế bên, Nam Khê Hầu khẽ than một tiếng: "Quanh đi quẩn lại... hóa ra là chúng ta sai"
Lòng y thực sự quá đỗi bi ail Ngày đó Tô Vũ cứu được bọn họ ra, bọn họ đã nghĩ Tô Vũ tuy mạnh nhưng vẫn không bằng Bách Chiến, kết quả không ngờ rằng, chẳng bao lâu sau Bách Chiến liền bại lộ bộ mặt thật, hắn ta mới là phản đỏ!
Hóa ra Tô Vũ mới là hi vọng duy nhất của Nhân tộc, chuyện mới châm chọc làm sao!
Mấy người được cứu ra chỉ có Cự Phủ và Tuyết Lan đầu nhập vào dưới trướng Tô Vũ, mà Tuyết Lan cũng chỉ là chuyện về sau.
Đơn thuần chỉ là hình chiếu, dĩ nhiên mọi người chưa hẳn đã tin, nhưng sự tồn tại của đám Nguyệt La, sự ngăn cản bọn họ và Bà Long cũng đang đánh tới, lúc này muốn không tin cũng không được!
"Bách Chiến!"
Ngay một khắc này, Võ Cực gầm thét một tiếng, đấm ra một quyền khiến Nguyệt La thổ huyết, đánh cho nhục thân của ả sụp đổ, khí tức của gã trong nháy mắt đã cường đại thêm một đoạn, gã cắn răng nói: "Ta đi chặn đường Bà Long, các ngươi liên thủ giết những người đó! Dù có chết thì cũng phải làm thịt bọn hắn! Bách Chiến là đồ súc sinh!"
Hy vọng lớn bao nhiêu thì tuyệt vọng nhiều bấy nhiêu.
Năm đó bọn họ vì kế hoạch của Bách Chiến mà từ bỏ hết thảy, đi theo Bách Chiến nhiều năm, tử thương vô số, thậm chí còn phải trơ mắt nhìn đám chiến hữu cũ năm đó bởi vì lý niệm không hợp mà lựa chọn xuất chiến sau đó vẫn lạc tại chư thiên.
Bọn họ là kẻ có tội!
Nhưng mà khi đó họ cảm thấy vẫn còn hi vọng, hôm nay hi sinh chỉ là vì ngày mai tốt đẹp hơn.
Nhưng bây giờ mọi ảo tưởng đều đã bị phá vỡ!
Khí tức của Võ Cực mạnh lên ngay tức khắc, gã cấp tốc bay lên trên không, nhìn về phía Bà Long Thú bằng ánh mắt quyết tuyệt, nghiến răng nghiến lợi hét: "Đến đây!"
Nơi xa, Bà Long Thú tỏ ra khinh miệt.
Gia hỏa nực cười!
Không phải chủ nhân quy tắc mà cũng dám ngăn cản mình ư?
Có thể ngăn nổi sao?
"Ngươi mau chết đi, đỏ không biết điều!"
Chỉ chớp mắt, Bà Long Thú đã đánh tới, cánh của nó lóe lên một cái rồi biến mất, phập, trường thương của Võ Cực trực tiếp đứt gãy, ngực gã nhiều thêm một vết thương sâu đủ thấy xương, chênh lệch thực lực của đôi bên quá xa!
Võ Cực gầm rú một tiếng, khí huyết lại mạnh hơn ba phần, gã nổi giận gào to, huy quyền đánh tới.
Gã phải kiên trì.
Người phía sau giết được Nguyệt La, dù không địch lại Bà Long Thú thì cũng có hi vọng thoát đi, gã giận dữ hét: "Giết bọn hắn, rút lui! Thông Thiên mau dẫn họ rút lui. Trước kia là chúng ta sai... Ta sẽ ngăn Bà Long Thú lại!"
Không cần đánh nữa!
Tìm cơ hội rút lui đi!
Tụ tập cùng một chỗ thì vạn tộc và Tội tộc cũng chưa chắc dám đánh tới mức cá chết lưới rách.
Thượng giới đã đánh đến long trời lở đất.
Ö hạ giới, Tô Vũ không ngừng thoát đi, không ngừng dây dưa, từ đầu đến cuối thái độ của hắn đều rất ung dung.
Khi hắn cảm nhận được điều gì đó, cảm nhận được lực lượng đại đạo của bản thân không ngừng tiêu hao... Không phải hắn tiêu hao mà là thượng giới khai chiến, những người dung nhập thiên địa của hắn đang tiêu hao thì Tô Vũ biết, đại chiến bạo phát rồi.
Vạn tộc quả nhiên đã ra tay ngăn cản.
"Cũng tốt!"
Tô Vũ cười cười nhìn về phía Bách Chiến nơi xa, lúc này trên thân Tô Vũ có vài vết thương mà sắc mặt Bách Chiến lại lạnh lẽo tột độ. Hắn ta một đường truy sát Tô Vũ nhưng Tô Vũ lại giảo hoạt vô cùng, dù đánh đổi một số thứ thì cũng muốn thoát khỏi sự truy đuổi của hắn.
Tô Vũ cười nói: "Bách Chiến, hình như thượng giới đại chiến rồi. Ngươi cảm thấy là người của ngươi hay là người của ta có thể thắng?"
Bách Chiến lạnh lùng đáp: "Ngươi phong bế hạ giới, đối địch với ta thì phải tự chịu diệt vongl"
Còn cần phải đoán sao?
Ngục Vương nhất mạch có hai vị chủ nhân quy tắc, không cần phải đoán thêm làm gì nữa.
Một khi người của Tô Vũ ra mặt cứu viện, vạn tộc tất nhiên sẽ ngăn cản, nếu thế thì đương nhiên là phe Bách Chiến thắng chắc!
Bởi vì lúc đó, phe Tô Vũ phải đánh với tam phương.
"Cũng phải... Bất quá ta muốn đi xem thử..."
Tô Vũ nói: "Ở lại hạ giới đánh cũng không có ý nghĩa, không bằng lên thượng giới xem sao, nếu thực sự người của ngươi thắng thì sẽ liên thủ tới giết ta, nếu người của ngươi thua thì sẽ thành người của ta liên thủ đến giết ngươi!"
Ánh mắt Bách Chiến khẽ nhúc nhích nhìn về phía Tô Vũ, có phải ngươi quên rồi hay không, Trường Thanh và Trường Mi lúc này không có cách nào nhúng tay vào trận chiến của chúng ta.
Thế nhưng một khi tới thượng giới, dù không có cách nào đối phó với Tô Vũ thì hai vị Thiên Tôn gia nhập vẫn sẽ có biện pháp đối phó với thủ hạ của Tô Vũ.
Bách Chiến thật không hiểu rõ Tô Vũ đang nghĩ gì.
Lễ nào Tô Vũ hoàn toàn không sợ ư?
Ánh mắt Bách Chiến lấp lóe, thản nhiên nói: "Tô Vũ ngươi đang chờ mong cái gì? Đang chờ đợi cái gì? Chẳng lẽ... ngươi cảm thấy Võ Hoàng có thể trổ về ngay sao?"
Hắn ta lạnh lùng nói: "Tắc nhi đã dẫn lão đi, trong thời gian ngắn Võ Hoàng đừng nghĩ đến chuyện trở lại!"
"Ta biết, Võ Hoàng là kẻ ngu ngốc. Làm không tốt có khi còn mất mạng luôn cũng không chừng!"
Tô Vũ cười nói: "Chẳng qua là ta cảm thấy chúng ta mà chiến đấu ở đây, lỡ như ta chết đi sẽ không ai khóc than vì ta. Quá đáng thương! Đi lên đó mà chết rồi thì còn có người khóc vì ta, nói chung là cũng khá mãn nguyện"
Không đợi Bách Chiến nói chuyện, Tô Vũ đã tung một chưởng kích phá thiên địa, quy tắc trước đó do hắn phong tỏa bị chính hắn rút đi, ngay lập tức thượng hạ giới được đả thông.
Nhân Môn của Bách Chiến thật ra có thể phong tỏa lần nữa.
Nhưng lúc này Bách Chiến cũng hơi mờ mịt trước hành vi của Tô Vũ, hắn ta cẩn thận suy tư một chút, cảm thấy nếu thật sự đi thượng giới thì bên hắn chẳng những không suy yếu mà đám Trường Thanh còn có đất dụng võ!
Tô Vũ đang tính toán điều gì?
Ôm trong lòng nghỉ hoặc như vậy, hắn cũng không ngăn cản nữa, Tô Vũ đã muốn đi thì hắn sẽ phụng bồi!
Thêm hai vị Thiên Tôn và nhiều vị Thiên Vương cũng là chuyện tốt.
Mà mình lên đó thì hẳn là cũng có đủ lực uy hiếp đám Võ Cực, bọn họ sẽ không tin vào mấy lời hàm hồ linh tỉnh của Tô Vũ.
Nghĩ đến đó, Bách Chiến không ra tay ngăn cản nữa.
Tô Vũ thấy thế bèn cười ha hả, trong nháy mắt đã xung kích thiên địa, thoáng chốc hắn đã dịch chuyển đến vô tận hư không, đứng trước lối vào Táng Hồn Sơn rồi cấp tốc lao lên. Bách Chiến cũng mang người nhanh chóng đuổi tới.
Cơ hồ là chỉ trong chớp mắt, đôi bên đã lần lượt tiến nhập thượng giới!