Thiên Cổ bất đắc dĩ cấp tốc truyền âm cho Thần Hoàng Phi: "Hoàng phi, sự tình không đơn giản như vậy, Tô Vũ để ngài trở thành chủ nhân quy tắc, hắn biết rõ phiền phức sẽ lớn vô cùng, lúc này còn có hình chiếu hiện lên ở thượng giới, chủ động chế tạo cuộc chiến toàn diện với ba phương... Chuyện này rất không thích hợp!"
Thần Hoàng Phi cũng bày ra về mặt nặng nề, đúng vậy, bà cũng có loại lo lắng này nhưng đến mức độ hiện tại thì bà cũng không có cách nào khống chế mọi người, bắt mọi người ngồi đợi được nữa.
"Ta biết, cẩn thận một chút đi, cứ theo lời ngươi nói, dây dưa là chính, chờ xem kết quả giữa Tội tộc và Tô Vũ"
Thần Hoàng Phi không nói thêm gì nữa, bà cũng cấp tốc bay ra, rất nhanh đã chạm mặt với mấy người vừa lao tới.
Thần Hoàng Phi khẽ nói: "Để ba vị kia đi qua bên đó là được rồi, những người khác cứ ở lại nơi này nghỉ ngơi đi, ta không có ý chém giết cùng chư vị"
Bà cũng rất để tâm!
Tử Linh Đế Tôn đi rồi thì bà sẽ không ngăn cản, thực tế có muốn cũng ngăn cản không được, nhưng lúc này bà không muốn khai chiến với người của Tô Vũ, không bằng dây dưa một phen ở đây là được rồi.
Về phần kết quả như thế nào thì phải xem ý trời!
Mà bên kia, đám Hoang Thiên Tôn lại dũng mãnh xông lên chiến đấu với vài cường giả Nhân tộc.
Phía dưới, đám Hợp Đạo cũng mau chóng chiến đấu với Hợp Đạo của Nhân tộc.
Đại Chu Vương tọa trấn hư không, vừa điều binh khiển tướng, y vừa quát lớn: "Bệ hạ nhân từ với vạn tộc, một mực không diệt các ngươi, bây giờ các ngươi tự chịu diệt vong, dù Tội tộc và Bách Chiến phản nghịch liên thủ thì cũng chẳng thể thay đổi điều gì, các vị tự giải quyết cho tốt đi!"
"Hừ!"
Tiếng hừ lạnh truyền ra, sau một khắc, Hoang Thiên Tôn cấp tốc đánh về phía y.
Bên phía Tô Vũ có 13 vị Thiên Tôn và 1 vị chủ nhân quy tắc.
Bây giờ, Tử Linh Đế Tôn, Phì Cầu và Thông Thiên đã rời đi, chỉ còn lại 11 vị Thiên Tôn cảnh tọa trấn.
Mà vạn tộc thì có 9 vị Thiên Tôn và một vị chủ nhân quy tắc.
Thần Hoàng Phi trực tiếp cản đường Nam Vương cùng Vạn Thiên Thánh, mặc dù không giao chiến nhưng 9 vị khác đều có cơ hội áp chế một đối một. Nhật Miện và Thánh Hầu rất cường đại, bên phía Tô Vũ, Phì Cầu cường đại đã rời đi, Nam Vương bị chủ nhân quy tắc giữ chân, những người còn lại rất khó địch nổi Thánh Hầu và Nhật Miện.
Thực ra Hỗn Độn Long có thể đánh, nhưng gia hỏa này hiện tại ôm ý đồ đánh cho có mà thôi, y và Bát Dực Hổ cũng chỉ kiểm chế 2 vị Thiên Tôn, không dám chạy nhưng cũng không dốc toàn lực ứng phó.
Lập tức lại để cho vạn tộc chiếm thế thượng phong!
Cũng may bên phía Tô Vũ có nhiều vị Thiên Vương, trong đó cũng có đỉnh cấp, Lam Sơn Hầu và Thiên Hỏa đều rất mạnh, hai người liên thủ thì cũng có thể kiểm chế được những Thiên Tôn này.
Bây giờ mọi người đều không rõ lắm rốt cuộc Tô Vũ đang mưu đỏ cái gì, nhưng bây giờ họ chỉ có thể dốc hết toàn lực để ngăn cản vạn tộc!
Sâu trong Hỗn Độn Sơn.
Ngục Thanh cảm nhận được cường giả vạn tộc giết ra ngăn cản người của Tô Vũ thì lập tức lộ ra ý cười.
Tốc độ trong nháy mắt đã được đẩy lên.
Ngục Thanh chợt quát to: "Nguyệt La, các ngươi kiểm chế bọn hắn, đừng cho bọn hắn chạy xa, mau giết sạch!"
Đám Thiên Tôn như Võ Cực cộng thêm một chút Thiên Vương, Hợp Đạo mà bị giết hết thì tuyệt đối có thể tiếp dẫn một đến hai vị chủ nhân quy tắc.
Ngục Thanh triển lộ tốc độ cực nhanh, Bà Long Thú cũng cười ha hả.
Phe Tô Vũ xong đời rồi!
Chính Tô Vũ cũng quá ngu xuẩn, lại chém giết với Bách Chiến ở hạ giới, nếu không, Bách Chiến chưa hẳn đã dám đối phó với hắn nhanh như vậy.
Hai vị chủ nhân quy tắc và sự tồn tại tiếp cận chủ nhân quy tắc như Nguyệt Chiến, cộng thêm Ma Thiên Tôn nữa, dù đám Tử Linh Đế Tôn có đến thì cũng không đủ cứu người.
Có Thông Thiên ở đây nên ba người Phì Cầu tới rất nhanh.
Chỉ trong chớp mắt, ba người đã hiện ra trước mặt đám Ngục Thanh.
Ngục Thanh lạnh lùng nhìn mấy người: "Các ngươi mà cũng đòi cản ta?"
Ngay lập tức bà đánh về hướng Tử Linh Đế Tôn, Nguyệt Chiến tự động đối mặt với Phì Cầu, Ma Thiên Tôn cũng nhanh chóng dây dưa cùng với Thông Thiên. Bà Long Thú vừa muốn xuất thủ thì Ngục Thanh đã quát: "Bà Long, mau đi giúp Nguyệt La giết những người kia, chúng ta cuốn lấy mấy tên này... Lần này không để bất cứ tên nào sống sót!"
Giết thêm mấy người này thì muốn tiếp dẫn ba vị chủ nhân quy tắc cũng không có vấn đề gì.
Mặc dù Bà Long Thú rất muốn giết người của Tô Vũ trước, nhưng bên này còn có chủ nhân quy tắc nên không dễ giết như vậy, ngược lại thì đám Võ Cực dễ giết hơn nhiều.
Nó không nhiều lời, cười lớn rồi vội vã phá không lao đi, đánh tới hướng Võ Cực bọn họ!
Võ Cực sớm đã kìm nén không được, sáu vị Thiên Tôn cấp tốc chiến đấu cùng một chỗ.
Võ Cực đánh với Nguyệt La, Hồng Nguyệt đối mặt với Nguyệt Khiếu, Huyết Ảnh chiến với Lôi Bạo.
Bây giờ Võ Cực vô cùng phẫn nộ, gã nghiến răng nghiến lợi: "Sớm biết đồ xấu xí nhà ngươi không có lòng tốt, không nghĩ tới các ngươi thật sự cấu kết với nhau. Hỗn trướng, ta phải làm thịt ngươi!"
Nguyệt La có thực lực không yếu, có thể nói là tương đương với gã, nhưng trước kia ả bị Võ Hoàng đánh trọng thương, lúc này, bị Võ Cực điên cuồng công kích nên nhất thời liên tục bại lui!
Bốn phía, những Thiên Vương và Hợp Đạo khác có người tuyệt vọng, có người bi ai, có người cắn răng cắn lợi đánh về hướng ba người!
Thế nhưng vẫn có kẻ đứng về phía Nguyệt La.
Có người cấp tốc quát: "Hết thảy đều là giả... Đều là do Tô Vũ làm giả, đó không phải ý muốn của bệ hạ... mau cản bọn họ lại...
Hơn 20 vị Hợp Đạo, có 5,6 vị cũng đốc sức giết ra ngăn cản những người kia vây giết Nguyệt La.
Lập tức cảnh tượng trở nên vô cùng triệt để lộn xộn.
Thượng giới vốn chỉ là giằng co, trong nháy mắt lại loạn chiến không ngừng.
Hồng Nguyệt quát lên: "Nhanh giết bọn hắn rồi rút lui!"
Bà Long Thú sắp tới!
Không thể ngăn nổi được nữa.
Vị này rất cường đại, mạnh đến mức đáng sợ!
Mà Tô Vũ đã điều ba đại cường giả đến giúp, hiển nhiên là sẽ không có người nào tới nữa, nếu còn cử người tới thì bọn hắn ở bên kia cũng sẽ rơi vào thế hạ phong.
Rõ ràng trước đó đang khởi sắc vô cùng, rõ ràng là có thể diệt sát cả song phương.
Vì sao bỗng nhiên lại thay đổi?
Trong đám người, Trấn Nam Hầu cũng lộ ra vẻ mặt tràn đây tuyệt vọng: "Ta vốn tưởng rằng dù bệ hạ bất hòa với Tô Nhân Chủ thì cũng sẽ chờ diệt vạn tộc và Tội tộc xong mới trở mặt. Tại sao lại như thế? Nhân tộc còn chưa thắng lợi mà... Nhất định phải làm như thế sao?"
Ông biết Bách Chiến có thể sẽ trở mặt với Tô Vũ nhưng ông cho rằng cũng phải đợi đến một khắc cuối cùng, giải quyết hết những phiền phức khác thì mới đi đối phó Tô Vũ.
Không thể nào là hiện tại!
"Bệ hạ...
Một tiếng gào thét thê lương, sau một khắc, khí cơ của Trấn Nam Hầu mạnh lên, giận dữ hét: "Không, hắn không còn là Nhân Chủ, cũng không còn là Bách Chiến Vương của Nhân tộc ta, hắn là phản đỏ! Là kẻ phản nghịch Nhân tộc! Tru sát phản nghịch!"
Ngày xưa có bao nhiêu sùng bái thì lúc này có bấy nhiêu thống hận.
Ông vẫn luôn sùng bái Bách Chiến!
Bởi vì Bách Chiến thật sự rất mạnh, năm đó hắn ta cũng rất có mị lực, dù có đối địch với Tô Vũ thì ông vẫn sẽ đứng về phía Bách Chiến, chỉ cần mục đích của Bách Chiến là giúp Nhân tộc cường đại hơn, dù cho ông cảm thấy Tô Vũ cũng không sai... Khi ông gặp Tô Vũ cũng từng nói qua, lúc giao chiến thì không cần thủ hạ lưu tình.
Đôi bên chẳng qua là lý niệm không hợp mà thôi!
Nhưng lúc này, không chỉ còn là vấn đề lý niệm.
Bách Chiến từ đầu đến đuôi là một kẻ lừa đảo, là tên phản đỏ, mục đích của hắn ta không phải là vì Nhân tộc.
Mấy câu nói của Bách Chiến đã triệt để lật đổ hết thảy, Bách Chiến sớm đã quên Nhân tộc, thậm chí âm thầm ám hại Nhân tộc, lúc này Trấn Nam Hầu hoàn toàn thống hận, cũng triệt để tuyệt vọng luôn rồi!