Mà lúc này ở bên phía Nhân Sơn.
Cường giả vạn tộc nhìn lên bầu trời, ánh mắt ai nấy đều trở nên dị dạng.
Nhân tộc nội chiến!
Bách Chiến và Tô Vũ thật sự đang đấu với nhau.
Điều càng khiến bọn họ rung động hơn là Bách Chiến và Ngục Vương nhất mạch hóa ra cùng một bọn, vậy mà sáu ngàn năm trước, bọn hắn lại không ra tay với vạn tộc, chuyện này thật sự quá ngoài ý muốn. Nói cách khác, những năm qua họ có thể sống sót đều xem như vận khí!
Bên phía Vũ Hoàng Phủ, lòng người đều thấy bất an.
Bất quá cũng còn tốt là ở Đạo Nguyên chi địa có thể xuất hiện hình ảnh như vậy, hiển nhiên là do Tô Vũ làm, vậy thì tức là Tô Vũ còn chưa tới tình trạng không cách nào phản kháng, bằng không hắn sẽ chẳng có năng lực truyền đưa hình chiếu tới.
Lúc này, Đại Chu Vương không chú ý đến vạn tộc nữa mà là nhao nhao nhìn về phía Võ Cực bên kia.
Vạn Thiên Thánh truyền âm: "Đám Võ Cực đang gặp nguy hiểm! Chúng ta có nên cứu viện không? Ý của bệ hạ hẳn là muốn thu phục bọn chúng, nếu không cũng chẳng cố ý đưa hình chiếu này lên!"
Bởi vì đây là việc không cần thiết.
Nếu hình chiếu đã xuất hiện vậy thì không phải là cho người phe mình nhìn, mà là cho đám Võ Cực nhìn.
Những người khác đều không cần thiết xem những thứ này.
Đại Chu Vương nhìn thoáng qua bên kia, ở đó có ba vị Nguyệt La, Nguyệt Khiếu và Lôi Bạo, đám Võ Cực chỉ sợ cũng khó mà thắng được, huống chỉ còn có vô số cường giả của Tội tộc.
Một khi hai vị chủ nhân quy tắc tham chiến, đó cũng là phiền toái rất lớn!
Thế nhưng nếu cứu viện thì cũng không dễ cứu.
Một khi vạn tộc bên này kiểm chế thì bọn họ cũng sẽ lâm vào tình trạng phiền toái.
Nhất thời, Đại Chu Vương hơi xoắn xuýt, bình thường Tô Vũ đều sẽ căn dặn cụ thể để bọn họ biết nên ứng đối ra sao, lần này Tô Vũ lại nói rất ít, rốt cuộc là vì cái gì?
Trưởng hợp như vậy sao có thể áp đảo vạn tộc?
Về những người của vạn tộc bị bắt thì cũng đều đang ở trong tay của họ.
Chẳng lẽ hiện tại lại để lộ ra đám người bị bắt kia?
Nhưng đến lúc này rồi liệu có hữu dụng không?
Đầu óc Đại Chu Vương không ngừng chuyển động, rốt cuộc bệ hạ muốn kết quả như thế nào?
Chuyện này y thực sự không rõ ràng.
Đại Chu Vương cấp tốc phán đoán, rất nhanh y khẽ quát: "Tử Linh Vương, Phì Cầu, Thông Thiên, các ngươi nhanh đi cứu viện!"
Để ba đại cường giả đi cứu viện trước.
Về phần vạn tộc lựa chọn ra sao thì y sẽ tùy cơ ứng biến, có lẽ Thiên Cổ sẽ ra mặt ngăn cản, bởi vì đây là cơ hội duy nhất của vạn tộc.
Đại Chu Vương bỗng thấy nhức đầu không thôi.
Lúc này, ở trên Nhân Sơn.
Sau khi mấy vị cường giả có dị động, ánh mắt của đám Nhật Miện đều sáng lên: "Ngăn bọn họ lại! Nhanh, đây là cơ hội tốt!"
Cơ hội tới rồi!
Lần này Tô Vũ thật sự đã khai chiến với cả ba phe.
Bọn họ không nghĩ tới lại có thể thật sự chờ được biến cố xảy đến!
Trước đó họ lựa chọn thỏa hiệp đúng là lựa chọn chính xác, nếu không thì họ sớm đã bị tiêu diệt, quả nhiên, quyết sách của Thiên Cổ rất đúng đắn.
Mà lúc này, lòng Thiên Cổ khẽ động, vừa muốn nói gì đó thì bỗng nhiên lão biến sắc:
"Không, đợi đã.."
"Cái gì?"
Đám Nhật Miện không dám tin!
Lúc này mà ngươi còn bảo chờ?
Hoang Thiên Tôn cả giận quát: "Giờ còn chờ chúng đi cứu viện sao? Một khi chúng liên thủ đánh tan Ngục Vương nhất mạch thì ngày chết của chúng ta cũng đến!"
Thiên Cổ nhíu mày: "Chờ một lát nữa. Tô Vũ không thể không nghĩ tới những chuyện này, nếu không hắn cũng sẽ không đưa hình chiếu lên, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ"
Hoang Thiên Tôn phẫn nộ quát: "Ngươi bị Tô Vũ dọa cho sợ mất mật rồi! Thiên Cổ, đây là cơ hội duy nhất! Bỏ qua lần này chúng ta sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào khác"
Hỗn đản!
Thiên Cổ còn muốn nói tiếp, Hoang Thiên Tôn đã quát: "Mau giết ra, không muốn chết trong tay Tô Vũ thì lúc này nên phối hợp với Ngục Vương nhất mạch diệt sạch bọn chúng. Đó là cơ hội duy nhất của chúng ta! Nhiều năm qua Ngục Vương nhất mạch và Bách Chiến không ra tay với chúng ta hẳn là cũng có kế hoạch riêng gì đó, chỉ có Tô Vũ là một lòng muốn giết hết chúng ta mà thôi!"
Lão suy đoán như vậy cũng không tính là sai.
Bây giờ các vị Thiên Tôn khác cũng đều có dị động, dõi mắt nhìn về phía Thần Hoàng Phi và Thiên Cổ.
Thiên Cổ sốt ruột muốn chết, lão cực kỳ do dự, Tô Vũ sẽ tự tạo cho bản thân hắn tuyệt cảnh và nguy cơ như thế này sao?
Thế nhưng Tô Vũ đang bị quấn chân, Võ Hoàng có vẻ cũng đã bị dẫn đi, tất cả nội tình của hắn đều ở chỗ này.
Vậy thì... rốt cuộc chỗ nào có vấn đề?
Lão không nghĩ ra, cũng nghĩ không thông!
Nhìn lại bên phía Đại Chu Vương, ở đó cũng có người lộ ra dáng vẻ bất an, chỉ sợ cũng không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy.
"Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?"
Nhưng bây giờ không có thời gian cho lão suy nghĩ, đám Nguyệt Thiên Tôn đều rất xao động bất an, Thiên Cổ hoài nghi bây giờ mà lão ngăn cản thì có khả năng vạn tộc cũng sẽ xảy ra nội chiến.
Lão lại một lần nữa bị gác lên trên đống lửa.
Phía dưới, những vị Hợp Đạo đại khái là bị dọa sợ rồi, hiện tại ai nấy đều từ tuyệt vọng thấy được hi vọng nên lớn tiếng hô: "Giết ra!"
Hiện tại đánh ra ngoài thì còn có cơ hội!
Thiên Cổ muốn hét lên bảo mọi người không nên gấp, chờ thêm một chút.
Tô Vũ không thể nào đơn giản như vậy được.
Thế nhưng... Thế nhưng mọi người yêu cầu quá mãnh liệt, lão không có cách nào phản đối.
Thiên Cổ còn chưa kịp nói chuyện, bên cạnh, Thánh Hầu một mực ủng hộ lão cũng lên tiếng: "Giết ra đi! Điện hạ, chờ đợi thêm nữa có lẽ sẽ xảy ra biến cố, chúng ta chờ mãi mới có được cơ hội này"
"Thế nhưng..."
Đạo Thiên Tôn trực tiếp ngắt lời: "Thiên Cổ, không nên do dự, lúc này còn do dự thì chẳng phải là nằm im chờ đợi người của Tô Vũ nghiền nát sao?"
Đã nói đến vậy, Thiên Cổ chỉ đành nhíu mày hết cách.
Nếu còn ngăn cản nữa thì lòng người sẽ thực sự tan rã.
"Thôi!"
Thiên Cổ thở dài một tiếng, thật sự không thể đơn giản như vậy được.
Tô Vũ không phải loại người tự đưa mình vào chỗ chết!
Lão thậm chí còn hoài nghỉ chuyện hạ giới phong ấn là do chính Tô Vũ làm.
Khả năng đó là rất lớn, nhưng đến nước này thì lão cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.
Thiên Cổ nhắm mắt, cắn răng quát: "Xuất binh! Giết!"
Ngăn cản người của Tô Vũ đi cứu viện!
Dù để cho đi thì cũng không thể đi bao nhiêu.
Ngục Vương nhất mạch diệt sát đám Võ Cực xong hẳn là sẽ tới đối phó với người của Tô Vũ ngay.
Mặc dù Thiên Cổ nói như vậy nhưng vẫn cấp tốc truyền âm cho mấy vị Thiên Tôn:
"Dây dưa làm chủ, đừng thật sự hạ sát thủ. Nếu không ta lo là..."
Không chờ lão nói xong, đám Hoang Thiên Tôn đã nhanh chóng mang người xông ra ngoài.
Đối với lời của Thiên Cổ, bọn họ thực sự rất cạn lời.
Đều đến lúc nào rồi mà còn không quả quyết như thế?
Bây giờ cơ hội tới rồi, chẳng phải chúng ta đang đợi cơ hội như vậy sao?