Bách Chiến lại nhìn chằm chằm vào Tô Vũ.
Bên phía vạn tộc mặc dù có tới 5 vị chủ nhân quy tắc nhưng họ vẫn không dám phản kháng, bấy giờ bọn họ đang nhanh chóng bay tới phía Ngục Thanh và Nguyệt Chiến.
Kỳ thật Ma tộc Ma Thiên Tôn cũng có xu thế tấn cấp, nhưng ông ta lại không có thời gian nhàn rỗi để chuyên tâm đột phá, ông đang bị Thông Thiên Hầu vây đánh, muốn tấn cấp thì cũng không có thời gian.
Ở bên cạnh, Ngục Thanh cũng rất gấp, bà ta giận dữ hét: "Bách Chiến!"
Bách Chiến nói muốn giết Tô Vũ nhưng lại chậm chạp không có động tĩnh, mãi cho đến khi Tô Vũ giải phong các phương thì hắn ta vẫn không làm ra hành động gì.
Rốt cuộc Bách Chiến đang chờ cái gì?
Còn tiếp tục như thế, dù trong Địa Ngục Môn còn xuất hiện cường giả thì cũng sẽ bị đám Tô Vũ liên thủ đánh giết.
Hiện tại Địa Ngục Môn không cách nào xuất hiện cường giả quá mạnh, một lần cũng không ra được nhiều người như vậy, loại chiến thuật đổ thêm dầu vào lửa như hôm nay có lẽ sẽ là cuộc chiến diệt vong.
Bách Chiến khẽ thở hắt ra.
Hắn ta nhìn về phía Tô Vũ, bình tĩnh nói: "Tô Vũ, dừng ở đây đi!"
Tô Vũ cũng nhìn hắn, lộ ra ý cười: "Ngươi muốn nói, ngươi còn có hậu chiêu nhưng không muốn lấy ra đối phó với ta, cảm giác nếu để đối phó ta thì lãng phí quá rồi?"
"Ta thấy dáng vẻ do dự của ngươi nhưng cũng không quá tuyệt vọng, có phải là ngươi cảm thấy hậu chiêu này rất cường đại, dùng trên người ta thì lại quá đáng tiếc?"
Bách Chiến nhíu mày nhìn hắn.
Tô Vũ tiếp tục nói: "Không thì để ta đoán một chút đã nhé. Chẳng lẽ Nhân Tổ còn lưu lại gì đó, tỉ như ám vệ, hậu duệ, lá bài tẩy... Dù sao cũng rất cường đại, phải không?"
Bách Chiến nhíu mày rồi đáp: "Tô Vũ, không thể không nói ngươi thật sự rất thông minh!"
Tô Vũ bật cười: "Lối mòn thôi! Chừa cho mình chút chuẩn bị ở sau cũng là chuyện quá bình thường. Chẳng lẽ Nhân Tổ lại thật sự dựa vào đám nhân tố không xác định như các ngươi? Hiển nhiên là ông ta sẽ lưu lại một vài an bài. Ta đoán chưa hẳn là đã nằm ở Nhân tộc, mà có lẽ là ở bên chỗ Cự Nhân tộc! Chẳng lẽ Cự Nhân tộc còn cất giấu cường giả nào sao?"
Khí tức của Bách Chiến rung chuyển, vê mặt trầm trọng nhìn chằm chằm Tô Vũ.
Mà Tô Vũ thì vẫn tiếp tục nói: "Mắt nhìn của Bách Chiến ngươi cũng thật là cao, dựa theo phỏng đoán của ta có lẽ Chu Tắc mang huyết mạch của Nhân Tổ cực kỳ nồng đậm. Đã như vậy, Bách Chiến ngươi kỳ thật cũng chỉ đến thế mà thôi... Chẳng lẽ là mẹ của Chu Tắc à?"
Tô Vũ cười ha hả: "Chẳng lẽ mẹ y rất lợi hại? Mẹ y là cường giả? Mẹ y rất trâu bò? Mẹ y là lá bài tẩy của ngươi? Chẳng lẽ mẹ y bị phong ấn? Hay mẹ y cũng là chủ nhân quy tắc, hiện tại cũng có thể thoát vây?"
Lời Tô Vũ nói cứ như là đang mắng người!
Trên thực tế, đích thật là hắn đang mắng người.
Hắn đang giễu cợt Bách Chiến.
"Vì sao ngươi luôn luôn đem hi vọng ký thác trên người kẻ khác?"
Tô Vũ đả kích thẳng thừng: "Bách Chiến, ta càng ngày càng thất vọng về ngươi! Dựa theo cách mọi người nói về ngươi lúc trước, ta vẫn khá xem trọng ngươi, mặc dù đầu óc không tốt nhưng thực lực rất cường đại, dám đánh dám giết. Tại sao bây giờ ngươi lại nhát gan đến thế, luôn mong chờ người khác tới cứu mà không phải tự mình đi cứu người khác?"
Bách Chiến một mực không động thủ đại khái là do trước đó giao thủ với Tô Vũ, hắn ta chậm chạp không thể đánh gục được. Mà sau khi Tô Vũ giải phong thiên địa thì hắn lại còn mạnh hơn một chút, Bách Chiến không tự tin sẽ đối phó được với hắn.
Cho nên, Bách Chiến đang chờ!
Tô Vũ châm chọc: "Ta giải phong cho mọi người có phải là ngươi rất vui không? Có phải là lão bà Cự Nhân tộc của ngươi trước đó không có cách nào phát huy ra thực lực chủ nhân quy tắc, nhưng hiện tại thì có thể rồi? Bởi vì ta giải trừ phong ấn, cho nên ngươi mới đang mong chờ lão bà tới giúp?"
Chỉ có thể là suy đoán này!
Trước lúc đó, những vị có chiến lực chủ nhân quy tắc đều bị phong ấn.
Liệu đạo lữ của Bách Chiến có cường đại không?
Nhất định sẽ không kém!
Dù sao mắt nhìn của Bách Chiến không hề thấp.
Bách Chiến nhìn chằm chằm Tô Vũ rồi nói: "Tô Vũ, ngươi đã thông minh như vậy, ngươi có muốn đoán xem rốt cuộc ngươi có thể thắng được hay không?"
"Đoán ư?"
Tô Vũ bật cười: "Vì sao lại phải đoán? Lão bà ngươi còn chưa đến, ta giết chết Trường Thanh và Trường Mi, thiếu đi hai vị chủ nhân quy tắc thì ngươi cũng sẽ rất khó chịu, không phải sao?"
Dứt lời, vẻ mặt hắn bỗng trở nên lạnh lùng: "Nam Vương cẩn thận một chút, đừng để cho lão bà Cự Nhân tộc kia của Bách Chiến đánh lén, tất cả mọi người chú ý đề phòng!"
Hắn vừa nói xong, một tiếng vang thật lớn truyền ra.
Giữa thiên địa đột nhiên có một tôn cự nhân hiển hiện.
Ánh mắt Bách Chiến khẽ động.
Lúc này cự nhân kia bày ra tư thế hiên ngang, sắc mặt thanh lãnh, vừa mới xuất hiện đã cầm trường thương trong tay, một thương đánh lui Nam Vương về sau. Trong nháy mắt ä đã hiện lên ở bên cạnh Trường Thanh và Trường Mi.
Hai người này đều đã bị trọng thương, lòng còn ôm đầy sợ hãi, Trường Mi cung kính hô: "Thánh Mẫu!"
"Phế vật!"
Nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng, nhìn sang Bách Chiến thì khẽ nhíu mày.
Ä không nói gì mà chỉ nhìn về phía Tô Vũ, trên khuôn mặt lạnh lẽo lộ ra về rung động, "Tô Vũ, bản cung biết ngươi. Trận chiến này bỏ qua đi! Ngươi cứ diệt vạn tộc của ngươi, Ngục Vương nhất mạch đối với chúng ta vẫn còn hữu dụng!"
Tô Vũ khẽ thở dài: "Mẹ nó, thật đúng là đánh nam đến nữ, đánh Bách Chiến tới nhi tử, giờ lại thêm lão bà. Bách Chiến phế vật, từ lúc nào thì ngươi trở thành kẻ ăn cơm mềm rồi?"
Đối diện, sắc mặt Bách Chiến khẽ biến.
Tô Vũ nhìn về phía nữ nhân kia, cười nói: "Ngươi có thể phát huy ra thực lực này hẳn là nên cảm tạ ta giải phong mới đúng, trước đó ngươi cũng nhận lấy áp chế nên bị phong ấn, đúng không?"
Nữ nhân kia cũng không phủ nhận, ả đáp: "Trước khi Nhân Hoàng rời đi đã phong ấn đại đạo vạn giới, để tránh cho bị hắn phát hiện, ta cũng không dám lưu lại hậu chiêu gì mà chỉ một mực chờ đợi cho tới hôm nay!"
Tô Vũ nhướng mày: "Vậy ngươi còn không mau cám ơn ta? Vì cảm tạ ta, không bằng giết Bách Chiến đi, thế nào?"
Hắn tỏ ra thích thú: "Ngươi mà giết Bách Chiến, Trường Thanh, Trường Mi, Nguyệt La thì ta sẽ đáp ứng nước giếng không phạm nước sông với ngươi! "
"Ngươi không sợ ta ư?"
Nữ nhân kia bước từng bước một tới, giãm nứt hư không, sắc mặt Nam Vương cực kỳ khó coi, bà rút một roi đánh thẳng về phía ả, nhưng nữ nhân kia lại chỉ nhẹ nhàng giương tay vô một cái, trực tiếp tóm được đầu roi vào trong tay, sau đó bóp vỡ nát!
"Ngọc Tử Khi, ta không giống như đám rác rưởi này, ngươi đối phó với bọn hắn còn được, ngươi muốn đấu với ta thì còn kém nhiều lắm!"
Thực lực của ả vô cùng cường hãn, nhìn thoáng qua cũng thấy nhục thân rất mạnh.
Giống với Bách Chiến, lúc này 720 khiếu huyệt của ả đang tỏa ra quang mang, cảm giác còn mạnh hơn Bách Chiến một bậc.
Nếu Bách Chiến là tứ đẳng lệch mạnh thậm chí có thể coi là tam đẳng lệch yếu thì nữ nhân này đem tới cho Tô Vũ cảm giác ả đã đạt tới cấp bậc của Võ Hoàng.
Dù Nam Vương được thiên địa của Tô Vũ tăng cường thì khả năng cũng chỉ có thể là tứ đẳng lệch yếu mà thôi.
Đôi bên chênh lệch không nhỏ.