Hạ Hổ Vưu nghiêm mặt: "Bệ hạ, ngài cần một thanh đao ngầm. Mọi thủ đoạn của ngài đều bại lộ. Hiện tại ngài không còn bí mật nào đáng kể"
Tô Vũ nhìn cậu, sau một lúc lâu mới hồi: "Đây là ý tưởng của bản thân ngươi?"
Tô Vũ biết Hạ Hổ Vưu là người thông minh.
Cậu là một vị võ nhị đại có năng lực cực kỳ hiếm thấy, cậu biết chiêu hiền đãi sĩ, mặt dày không biết xấu hổ, cũng có thể gánh vác trọng trách ở thời khắc mấu chốt.
Tuy có nhiều người sống lâu hơn cậu nhưng bọn họ chẳng hữu dụng bằng, sống cả đời uổng phí.
Có đôi khi tuổi tác không chứng tỏ được cái gì, ở thời đại nào cũng sinh ra vài vị tỉnh anh, hiển nhiên Hạ Hổ Vưu là một người như vậy.
Năm xưa Tô Vũ chỉ là con trai của một quân sĩ bình thường, vậy mà Hạ Hổ Vưu dám đầu tư, bận trước bận sau giúp hắn, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
Nhưng Tô Vũ không nghĩ chuyện lớn như vậy là ý tưởng của một mình cậu.
Có người lo lắng hắn đến thượng du sẽ chiến bại sao?
Hạ Hổ Vưu cười nhăn răng: "Đại khái vậy, nhưng nhị gia gia và Chu mập mạp cũng góp ý nữa"
"Chu Thiên Đạo?"
"Đúng"
"Vậy mà ngươi gọi người ta là Chu mập mạp?"
"Khu khu, tại quan hệ tốt mà"
Hạ Hổ Vưu ngượng ngùng, ta không gọi ông ấy là Chu mập mạp thì nhị gia gia sẽ đánh chết ta, ta gọi quen rồi.
Tô Vũ cảm thán, hóa ra hai người đó cũng nhúng tay vào chuyện này.
Hắn trầm tư, sau một lát mới lên tiếng: "Ý bọn họ là muốn ta lưu lại hậu chiêu chính là tử sĩ mà ngươi nói?"
"Đúng vậy"
Hạ Hổ Vưu gật đầu: "Hiện tại, vì Nhân tộc, bệ hạ đã bại lộ hết tất cả vốn liếng, bệ hạ gần như không còn bất cứ ám chiêu nào. Còn thiên địa của bệ hạ đến bao giờ mới có thể cường đại đến mức địch nổi các phương? Người nhiều thì lực lượng sẽ lớn hơn, dù không thể quyết định thắng bại của chiến lực đỉnh cấp thì sẽ có người thay bệ hạ giải quyết những trường hợp nhỏ"
Tô Vũ ngẫm nghĩ. Dương khiếu sao?
Cho mọi người khai dương khiếu, hấp thu tử khí và lực lượng thân thể đạo...
Tô Vũ bỗng nói: "Như vậy có khả năng tương lai sẽ bị giới hạn"
Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ: "Bệ hạ, ngài cho rằng đám cường giả Nhân tộc Thượng Cổ dùng thân thể đạo thành Vương có tiền đỏ à? Nếu không đổi đạo thì tiền đồ sẽ thế nào? Ngài cho rằng những người đó vốn theo đạo này ư? Không chừng năm xưa những người đó vốn có xuất thân là tử sĩ"
"Tương lai cái gì? Bệ hạ còn có tâm tư suy xét đến tương lai của tử sĩ sao?"
"Có lẽ bệ hạ cảm thấy Nhân Hoàng là người nhân nghĩa thiện lương. Nhưng ngài ấy là một vị Hoàng giả đủ tư cách, dù ngài ấy đã rời đi thì vẫn có thể bảo đảm Nhân tộc truyền thừa mười vạn năm sau nhiều lần đại bại, còn bệ hạ thì sao? Nếu bệ hạ biến mất, dù không có người ngoài đến xâm lược, đừng nói là tồn tại mười vạn năm, chỉ 100 năm thôi cũng đã là đánh giá cao bệ hạ"
Ngươi hơn được Nhân Hoàng không?
Đừng đùa!
Ngươi nhìn thủ đoạn của người ta xem, người truyền lửa âm thầm ẩn núp, nâng đỡ Nhân Chủ thượng vị, mỗi lần thượng vị đều sẽ mang Nhân tộc quật khởi, truyền lửa không tắt, nếu không phải sau này bị hãm hại thì thủ đoạn này của Nhân Hoàng đủ giúp Nhân tộc có thêm mấy chục chủ nhân quy tắc ở vạn giới.
Nếu vậy thì chẳng cần chờ tới thời đại của Tô Vũ ngươi nữa đúng không?
Tô Vũ mà rời đi thì Nhân tộc thật sự không còn gì cả.
Hạ Hổ Vưu lại nói: "Không phải ta không tín nhiệm bệ hạ, mà là nên chuẩn bị chu đáo mọi phương diện"
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên: "Vậy ngươi định chọn ám vệ từ những kẻ nào? Ám vệ không nhất định phải là mãng phu, phải có người thông minh, có người chuyên một thủ đoạn nào đó, như vậy mới có thể duy trì truyền thừa bất diệt"
Hạ Hổ Vưu nhanh chóng đáp: "Hiện giờ là thời đại của chủ nhân quy tắc, không ai để ý đến kẻ yếu, kẻ yếu cũng khó có thể nổi danh. Ta muốn chọn một đám cường giả Hợp Đạo, một đám Vĩnh Hằng và cả Nhật Nguyệt, sau đó lựa chọn ra những hạt giống tốt để âm thẩm bồi dưỡng. Hiện giờ bệ hạ được trời ưu ái, độc bá vạn giới. Có thể nói rằng không có thời đại nào tốt hơn so với thời kỳ của bệ hạ"
Dứt lời, Hạ Hổ Vưu trầm mặc một hồi mới nói tiếp: "Nếu đủ thực lực thì đưa một nhóm người tiến vào Địa Ngục Môn dò đường cho bệ hạ, thuận tiện thực chiến một chút, tránh việc chiến lực không đủ. Tuyển nhiều người, khôn sống mống chết, chọn một người trong vạn người, vậy trong trăm vạn người sẽ có trăm vị hữu dụng"
Tô Vũ nhướng mày: "Đây là biện pháp lựa chọn của các ngươi ư?"
"Đúng vậy"
Hạ Hổ Vưu gật đầu: "Bệ hạ không cần phải xen vào, chỉ cần thỉnh thoảng ủng hộ bọn hắn là đủ rồi. Còn vấn đề trung thành thì giao cho chúng ta"
Tô Vũ vuốt cằm: "Thật ra ta cảm thấy chuyện này không có tác dụng øì, nếu ta thắng thì có lẽ mấy năm là kết thúc, nếu ta bại, có lẽ bọn họ còn chưa kịp cường đại"
"Rất khó nói trước điều gì"
Hạ Hổ Vưu cười sang sảng: "Bệ hạ, hiện giờ có những người đã trưởng thành mà không tốn nhiều thời gian, thời đại này không giống trước đây. Nếu có thể bồi dưỡng ra một đám người có chiến lực chủ nhân quy tắc dù chỉ là ngũ đẳng, 1 - 2 người không có tác dụng gì nhưng 10 người 100 người thì sao? Bệ hạ cũng không thể địch nổi đúng không?"
Tô Vũ cười nhạo: "Ở trong thiên địa của ta, ta có thể đánh chết toàn bộ"
Nhưng nếu gặp bên ngoài thì đúng là rất phiền toái.
Trong thiên địa của hắn thì có thể áp chế bọn họ, ở bên ngoài thì không thể làm gì, nhiều người như vậy thực sự có thể đánh chết Tô Vũ.
Tô Vũ hơi dao động.
Hạ Hổ Vưu lại lên tiếng: "Biến tất cả thành hoạt tử nhân, thậm chí trực tiếp ném đến Tử Linh giới tôi luyện, hiện tại cường tộc đều đã rút lui, không có đối thủ để tôi luyện, nhưng ở trong Tử Linh trường hà vẫn còn rất nhiều Tử Linh, hoàn toàn có thể dùng để luyện binh"
Tô Vũ thừa nhận: "Có lẽ ta thật sự cần một đường lui"
Hạ Hổ Vưu cười không ngừng: "Đường lui ư? Bệ hạ đừng xem thường lực lượng tử sĩ, nếu phát triển nhanh chóng thì có thể trở thành một đội quân mạnh mẽ, cũng có thể cứu người ở thời khắc mấu chốt"
"Còn nữa, hiện tại mọi người vứt bỏ tương lai, nhưng bệ hạ đã thành công khai thiên, chỉ cần cho mọi người chút hy vọng, nếu sống đến cuối cùng thì sẽ cho chúng ta cơ hội đoạn đạo và dung nhập thiên địa. Vậy tất cả đều có cơ hội làm lại lần nữa"
Hạ Hổ Vưu mỉm cười: "Nhân Hoàng cũng không có ưu thế như bệ hạ, thiên địa của Nhân Hoàng không hoàn thiện, thậm chí chỉ mới sáng lập, nhưng thiên địa của bệ hạ đã gần như hoàn thiện"
Tô Vũ có thể cho mọi người thấy ánh sáng hy vọng.
Chỉ cần cho ám vệ một hy vọng, dù hiện tại phải trả giá tất cả thì cũng có hề gì.