Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3433 - Chương 3433: Văn Vương Đáng Thương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3433: Văn Vương Đáng Thương.
 

Tô Vũ nhanh chóng mang Nam Vô Cương và Vân Trần tiến vào khu vực Bút đạo, Bút đạo vẫn rộng lớn như trước.

Tô Vũ tra xét, quả nhiên lực lượng bị rút ra đã khôi phục, trong thiên địa của hắn cũng có Bút đạo nhưng so với nơi đây thì hoàn toàn không sánh bằng.

Bấy giờ, mọi người đều nhìn về phía Tô Vũ, dung đạo thành linh thì phải làm thế nào?

Tô Vũ lên tiếng: "Hai vị triển lộ toàn bộ thần văn đi"

Hai người nhanh chóng phóng ra rất nhiều thần văn, tạo nên hai thần văn chiến kỹ.

Hai người đều có không ít, cộng lại là có hơn 50 cái.

Tô Vũ tra xét một lúc rồi nói: "Đây là lần đầu tiên ta tiến hành dung đạo thành linh, nhưng ta có chút hiểu biết về dạng tồn tại của Bánh Nhân Đậu. Sinh mệnh, biển ý chí và tất cả của các ngươi đều sẽ dung nhập vào trong thần văn chiến kỹ, lợi dụng thần văn phân bố khắp đại đạo, dùng đạo tắc thần văn tàn khuyết khống chế lực lượng đại đạo cường đại, nhưng trong quá trình này có một mối nguy hiểm, các ngươi có thể sẽ bị lực lượng đại đạo ăn mòn, hoàn toàn hóa thành một phần của đại đạo, khi đó các ngươi không phải đại đạo chỉ linh mà chỉ là một bộ phận của đại đạo, cũng sẽ hoàn toàn tử vong. Chỉ khi các ngươi giữ lại ý thức, dùng lực lượng thần văn nhỏ yếu khống chế đại đạo thì các ngươi mới có thể trở thành đại đạo chỉ linh. Ở trong quá trình này, hai vị phải phối hợp thật tốt, hơn nữa còn phải có ý chí lực vô cùng cường đại mới được. Phải thật kiên cường, khi lực lượng đại đạo bao trùm, các ngươi sẽ cảm nhận được tử vong chân chính, nếu thất bại thì chắc chắn sẽ chết"

Hạ Hổ Vưu bật cười: "Bệ hạ đừng hù dọa hai vị tiền bối"

Tô Vũ im lặng, ta không hù dọa ai cả, mọi người phải hiểu rằng muốn có thực lực tiến bộ vượt bậc không hề đơn giản.

Tô Vũ nói thêm: "Ta và Văn Vương đều từng tu luyện Bút đạo, khí tức đại đạo tán thành hệ chúng ta. Đây là lợi thế duy nhất"

Hai người liếc nhìn nhau, Nam Vô Cương mỉm cười: "Nếu chúng ta thành công thì sẽ có hy vọng nhanh chóng khống chế Bút đạo hoàn toàn ư?"

"Đúng"

"Tiềm lực của Bút đạo mạnh hơn những đại đạo khác đúng không?"

"Đương nhiên"

Nam Vô Cương hạ quyết tâm: "Được, không hổ là Đa thần văn nhất hệ, không uổng công làm người một nhà, đạo này tốt đấy. Nếu chọn đại đạo khác, dù khống chế thì cùng lắm chỉ là chủ nhân quy tắc tứ đẳng?"

"Đúng vậy"

Tô Vũ gật đâu.

Đây là sự thật, nhưng đạo khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Đạo càng cường đại thì càng tác động mạnh đến hai người.

Nam Vô Cương hít sâu một hơi: "Được rồi. Tô Vũ, đưa chúng ta tiến nhập Bút đạo đi, chúng ta đã biết làm như thế nào"

Giờ phút này, ông gọi hắn là Tô Vũ.

Tô Vũ trầm mặc nhìn hai người một hồi, sau đó hắn tóm lấy hư không, dòng nước chảy thoáng ngừng lại, Bút đạo lộ ra một lỗ hổng, Tô Vũ bắt lấy hai người trực tiếp mang vào Bút đạo.

Tới điểm đầu Bút đạo, Tô Vũ buông hai người ra, trầm giọng nói: "Nếu không chịu nổi.."

"Không thể nào"

Nam Vô Cương bật cười: "Huyền Cửu, gia gia ngươi không phải kẻ yếu. Giờ ta muốn giải thích vài câu về chuyện năm đó. Năm đó sư phụ ta ngã xuống, Đa thần văn nhất hệ đã có dấu hiệu suy thoái, bị vạn tộc nhắm đến và có lẽ cả Cấm Thiên Vương cũng đã âm thâm nhằm vào, Đại Hạ Vương nhận thấy tình thế không ổn nên lệnh cho ta ngủ đông.

Ta nghe lệnh Đại Hạ Vương nên mới làm như vậy, ta sẽ không chịu trách nhiệm chuyện này, để Đại Hạ Vương gánh đi. Hiện giờ lão già kia phủi hết trách nhiệm, hắn và Thiên Thánh cùng làm quan, nhưng Thiên Thánh lại mạnh hơn hắn, lão già này lo rằng Thiên Thánh sẽ tính sổ với mình nên không hé răng, đúng là đồ không biết xấu hổ! Vân Trần cũng vậy, kỳ thật Vân Trần cũng rất khổ, hắn phải làm Nguyên Thủy giáo chủ hơn trăm năm cũng vì tên khốn Đại Hạ Vương kia"

Tô Vũ phá ra cười lớn, Hạ Hổ Vưu và Hạ Hầu Gia đứng trên trường hà nhe răng trợn mắt.

Ngươi đang mắng ai đấy?

Hạ Thần chua xót, Nam Vô Cương thì không thèm để ý, ông nói: "Lão sư ta là tổ tông của Đại Hạ Vương, ta đây là đệ tử của lão sư, cũng tính là tổ tông của Đại Hạ Vương.

Bối phận Hạ gia quá thấp, ta gọi hắn là cháu trai đã là nâng bối phận cho hắn rồi. Tô Vũ, nếu ta và Vân Trần sống sót thì coi như hôm nay ta chưa từng nói gì, nếu chúng ta chết... Vậy ngươi hãy nói với Thiên Thánh rằng, hắn không nhận người sư phụ như ta cũng không sao, kỳ thật ta chưa từng dạy dỗ hắn, nhưng Vân Trần đã từng tận tâm tận sức nuôi dưỡng hắn, hiện giờ Thiên Thánh như thế khiến Vân Trần rất buồn lòng"

Vạn Thiên Thánh nhập học khi mới mười mấy tuổi, từ đó Vân Trần vẫn luôn mang ông theo bên người để dạy dỗ, nuôi dạy không ít năm, sau này y mới hoàn toàn mất tích.

Nay Vạn Thiên Thánh oán trách Vân Trân, Vân Trần đương nhiên sẽ cảm thấy mất mát.

Tô Vũ cười cười gật đầu, hắn không nói gì.

Ngay sau đó hai người chui vào Bút đạo, thân thể lập tức vỡ nát dung nhập vào thần văn chiến kỹ, hai thần văn chiến kỹ xông thẳng đến điểm cuối Bút đạo.

Sau khi bọn họ vừa xông vào Bút đạo xong, những người khác không nhìn thấy gì nhưng Tô Vũ mở Thiên Môn ra có thể quan sát rõ ràng.

Lực lượng Bút đạo bao trùm oanh kích hai đạo thần văn chiến kỹ khiến chúng có dấu hiệu tán loạn.

Lực lượng quá mạnh!

Thực lực hai người kia không đủ, lúc này muốn mạnh mẽ dung nhập thì sẽ bị đồng hóa.

Tô Vũ hít sâu một hơi, Thiên Môn hiện lên trấn áp đại đạo, hắn quát lớn: "Văn Vương hãy giúp ta trấn áp Bút đạo dị động"

Oanh!

Thiên Môn trấn áp!

Giờ khắc này trong Bút đạo mơ hồ hiện ra một hư ảnh, Tô Vũ hừ lạnh một tiếng: "Biết ngay ngài ở đây mà. Lần trước dám lừa ta rằng trong Bút đạo không có bẫy, làm người đọc sách mà ngươi không để lại đường lui trong đại đạo ư? Ta tin ngài mới là lạ"

Lúc trước khi Tô Vũ đến phủ Văn Vương, hư ảnh Văn Vương xuất hiện đã nói rằng y không để lại thứ gì, không có bất cứ hậu chiêu nào, Bút đạo không có bẫy rập, nhưng dĩ nhiên Tô Vũ không tin.

Hôm nay Bút đạo bị trấn áp, quả nhiên hư ảnh Văn Vương cảm nhận được nên đã hiện lên.

Hư ảnh này có vẻ máy móc, nó đưa lưng về phía thương sinh, Tô Vũ lười xem y giả thần giả quỷ, hắn đưa tay ra, 99 thần văn xuất hiện phác hoạ thành một dấu "+"

"Ta là người thừa kế Bút đạo, đạo này thuộc về ta, ngài giúp ta trấn áp Bút đạo đi"

Hư ảnh kia rung lên một thoáng.

Ngay sau đó tiếng cười vang lên: "Truyền nhân của ta phát hiện ra ta chứng tỏ ngươi đã đạt tới trình độ rất cao, ngày xưa ta chỉ lo rằng ngươi không khống chế được Bút „"

đạo:

Hiển nhiên thứ này chỉ là trình tự, có lẽ là đề phòng bị người thừa kế Bút đạo phát hiện nên cố ý tìm lý do thoái thác.

Tô Vũ không thèm nể mặt: "Giả thần giả quỷ, ta không tin! Đồ ngốc, ngài có thể chửi ta không?"

Hư ảnh Văn Vương tiếp tục nói: "Có thể phát hiện ta chứng tỏ trình độ khống chế Bút đạo của ngươi đã rất cao, tốt lắm, ta rất vừa lòng"

"Tên ngốc!

"không tồi!"

"250 (—B: đỏ ngốc) !"

"Không uổng công ta xem trọng ngươi!"

Rõ ràng là một chuyện rất nghiêm túc nhưng mọi người lại bị Tô Vũ chọc cười. Tô Vũ không khách khí, hắn bắt đầu thu hình, bĩu môi nói: "Sau này gặp Văn Vương thì ta sẽ ném cho Văn Vương xem, để xem y có xấu hổ không, ta mắng y mà y vẫn không dứt lời khen ta"

Má nó, thật đấy, xin ngài hãy làm người tử tế đi!

Văn Vương thật đáng thương!

Mọi người không nói gì.

Đây là hư ảnh của Văn Vương, đáng tiếc là nó quá mức máy móc nên hiện giờ đang bị Tô Vũ lợi dụng.

"Xem ra thật sự chỉ là trình tự, đáng tiếc"

Thiên Môn của Tô Vũ chấn động, ầm một tiếng, hư ảnh Văn Vương bị đánh nát. Văn Vương đừng nên khống chế đại đạo nữa thì hơn, hư ảnh tồn tại thì sẽ gia tăng độ khó khi hai người Vân Trần dung nhập.

Tô Vũ không chỉ đánh nát hư ảnh Văn Vương mà còn rút ra một hư ảnh khác trong Bút đạo, đó là chính hắn.

Mọi người nhìn nhau, về mặt nhăn nhó.

Người đọc sách quả nhiên không có kẻ nào tốt.

Tô Vũ mắng Văn Vương một trận, kết quả chính hắn cũng để lại ấn ký trong Bút đạo. Tô Vũ giải thích: "Ta không muốn người ngoài chấp chưởng Bút đạo nên để lại ấn ký, tránh cho kẻ khác chiếm tiện nghi"

Mọi người im lặng, trong đầu thầm nhủ rằng ngươi đừng mắng Văn Vương nữa, các ngươi đều là cá mè một lứa!

Bình Luận (0)
Comment