Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3445 - Chương 3445: Không Phải Lãnh Tụ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3445: Không Phải Lãnh Tụ.
 

Tử Linh Đế Tôn nhìn một hỏi, lão lắc đầu: "Không hiểu được"

Tô Vũ lại vung tay lên, Thái Cổ Cự Nhân Vương mới vừa sống lại được một lát đã bị một chưởng này đánh chết, ngay cả đại đạo cũng bị đánh gãy.

Có vẻ Thái Cổ Cự Nhân Vương cũng đi Thân thể đạo.

Tô Vũ trực tiếp xua tan lực lượng đại đạo của ông.

Lần này ông vẫn sống lại.

Tô Vũ thong thả mở Thiên Môn quan sát, có một cỗ lực lượng xuất hiện trong thời không trường hà, sau đó sinh mệnh ấn ký tiêu tán bắt đầu tụ hợp.

Đối phương đã thức tỉnh thân thứ ba.

Tam thân mất hai thân.

Giờ khắc này, khí tức Thái Cổ Cự Nhân Vương vô cùng suy yếu, chỉ miễn cưỡng có thực lực Hợp Đạo cảnh.

"Đây là tương lai thân à?"

Tô Vũ hỏi, Thái Cổ Cự Nhân Vương sắc mặt trắng bệch gật đầu: "Tương lai thân"

"Thú vị đấy!"

Tô Vũ nói: "Tam thân pháp, quá khứ là căn cơ, hiện tại làm cơ sở, tương lai là hư ảo.

Tương lai chết đi thì vấn đề không lớn, hiện tại chết thì vẫn còn hy vọng, quá khứ chết thì như bèo trôi không rễ"

Tô Vũ lẩm bẩm: "Thú vị thật! Đây là góp nhặt ấn ký rơi rụng trong thời không trường hà chia làm 3 phần... Không, phải nói là góp nhặt tất cả những gì của mình để hợp lại, không chừa lại chút nào. Đó là lực lượng căn nguyên ư?"

Tô Vũ lẩm bẩm: "Có Vĩnh Hằng hay Hợp Đạo tu luyện tam thân pháp chết đi rồi sống lại không?

Hắn cẩn thận ngẫm nghĩ: "Hà Đồ thuộc triều tịch đầu tiên, y không tu luyện tam thân pháp. Đám người Lam Sơn đều thuộc Thượng Cổ, Hạ Thần đi Thần văn đạo, đạo của Chiến Vương chứ không phải tam thân pháp..."

Tô Vũ quay sang hồi Tử Linh Đế Tôn: "Trong thời gian qua không có Tử Linh tu luyện tam thân pháp nào sống lại đúng không?"

"Hình như là không có"

Có lẽ vậy.

Tử Linh Đế Tôn ngẫm nghĩ rồi lắc đầu, quả thật là không có.

Sau Thượng Cổ, không có bao nhiêu cường giả sống lại.

Hà Đồ và Hạ Thần có thể xem như đại biểu.

Tô Vũ từng cho người đi tìm chủ nhân khai phủ hoặc Diệp Bá Thiên nhưng đều không tìm được.

Ánh mắt Tô Vũ lóe lên: "Có vê kê tu luyện tam thân pháp không có cơ hội thức tỉnh trong trường hà. Tam thân tam nguyên, tất cả đều nạp vào căn nguyên, ấn ký quá khứ, ấn ký tương lai đều đã tiêu tán, Tử Linh trường hà không thể tiếp dẫn căn nguyên"

Tô Vũ lắc đầu: "Vậy nên kẻ tu tam thân pháp không có hy vọng xuất hiện trong Tử Linh trường hà"

Đây là một phát hiện mới.

Lúc trước mọi người nghĩ rằng thời gian không đủ nhưng thực tế thì không phải vậy, nguyên nhân là vì tam thân pháp. Tam thân tụ tập tất cả lực lượng căn nguyên, tam thân huỷ diệt thì căn nguyên toàn diệt, không còn bất cứ cơ hội sống lại nào.

Vậy nếu Diệp Bá Thiên không phải quân cờ Đại Chu Vương an bài, ông mà chết thì sẽ chết thật, bởi vì ông đã tu luyện tam thân...

Cũng không đúng.

Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động, hình như Diệp Bá Thiên không tu luyện tam thân, cụ thể ra sao thì không rõ, nhưng khi Diệp Bá Thiên chết, Tô Vũ nhìn thấy trong trí nhớ Vạn Thiên Thánh là ông ấy đã trực tiếp bị đánh chết. Còn Vạn Thiên Thánh khi đó đã từng có quá khứ và tương lai thân, sau khi chết một thân thì từ bỏ tu luyện tam thân pháp.

"Ta hiểu rồi"

Ánh mắt Tô Vũ sáng lên, không đánh Thái Cổ Cự Nhân Vương nữa, hắn bỗng nhiên tát chết một vị Vĩnh Hằng, chờ đối phương sống lại thì quan sát thời không trường hà, hắn lẩm bẩm: "Tam thân phân ly, tam thân tam nguyên. Kỳ thật đây là phương pháp lấy tất cả để tu luyện, dùng tất cả để cược, thu thập tất cả dấu vết sinh mệnh"

Theo lý thuyết, người bình thường không đi tam thân pháp thì sẽ có hai mạng, sau khi chết sẽ hóa thành Tử Linh, Tử Linh có thể sống lại.

Không đúng, có lẽ cũng là ba mạng, bọn họ có thể chết thêm lần nữa, nhưng lần tiếp theo có sống lại được hay không thì chưa biết.

Tô Vũ suy nghĩ, sau đó tiếp tục đánh một chưởng, bình thản nói: "Ta muốn quan sát, nếu ta hiểu ra trước khi ta đánh chết toàn bộ các ngươi thì các ngươi có thể sống tiếp.

Nhưng nếu ta không hiểu được thì ta sẽ đánh chết cả ba thân, đến khi các ngươi chết sạch hoặc ta hiểu rõ mới thôi"

Giờ phút này, Thái Cổ Cự Nhân Vương đã hiểu Tô Vũ muốn làm cái gì.

Hắn đang nghiên cứu công pháp rác rưởi Thượng Cổ - tam thân pháp.

Hắn đang quan sát, nghiên cứu, nếu nghiên cứu không ra thì mọi người đều sẽ chết, nếu hắn tìm ra đầu mối trước khi tam thân của mọi người hủy diệt toàn bộ thì có lẽ mọi người có cơ hội sống sót.

Với vị thế của Tô Vũ hiện tại thì hắn không cần lừa gạt bọn họ.

Tô Vũ tiếp tục đánh, hắn đã đánh chết hai thân của vị cường giả thứ hai, sau đó hắn bắt đầu đánh vị thứ ba.

Mười mấy vị Vĩnh Hằng cảnh đã bị hắn đánh chết.

Tô Vũ lẩm bẩm: "Tam thân ba lần chết, chết đi rồi cũng là một hồi cảm ngộ sinh tử.

Cảm ngộ sinh tử rồi hối sinh. Thú vị thật! Thật tiếc cho Bách Chiến, hắn không đi tam thân đạo, nếu không thì hắn thể thử bị đánh chết, như vậy có lẽ hắn đã không tuyệt vọng đến thế"

Đây có thể coi như một cách thể nghiệm tử vong.

Tô Vũ lẩm bẩm tự nói, hắn vẫn luôn quan sát sự biến động của toàn bộ thời không trường hà, hắn trầm tư, không ngừng đánh chết các vị cường giả và quan sát.

Tử Linh Đế Tôn cũng đang chăm chú quan sát, tiếc là lão không nhìn được nhiều, nhưng trong lòng vẫn mơ hồ cảm nhận được một chút.

Không biết qua bao lâu sau, Tô Vũ đánh chết một vị cường giả, ánh mắt hắn lộ quang mang như vừa thu hoạch được gì đó.

Giờ phút này, bên cạnh Thái Cổ Cự Nhân Vương đã ít đi 7 - 8 người, chỉ còn lại có 5 - 6 vị Vĩnh Hằng, những vị Vĩnh Hằng còn lại không ngừng che trước người Thái Cổ Cự Nhân Vương, bọn họ đã bị đánh nát hai thân, hiện giờ Tô Vũ đang diệt phân thân thứ ba.

Thái Cổ Cự Nhân Vương bỉ ai tuyệt vọng. Khi ông ra ngoài, ông đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng tử vong không khiến người ta tuyệt vọng, tuyệt vọng là Tô Vũ cho ông một chút hy vọng, hiện tại lại không ngừng đánh hết tam thân của mọi người, cắt đứt hy vọng sống của bọn họ.

Đúng lúc này, ánh mắt Tô Vũ bỗng nhiên sáng lên, hắn mỉm cười: "May mắn đấy! Vẫn còn mấy người sống sót, thôi, các ngươi có thể sống tiếp, tự cầu nhiều phúc đi"

Dứt lời, hắn cười một tiếng rỏi biến mất.

Hắn đã có manh mối.

Sau khi bọn họ rời đi, đám người Thái Cổ Cự Nhân Vương mới thở hắt ra, vừa cảm thấy may mắn vừa có chút bi ai, cuối cùng vẫn có 7 - 8 vị cường giả ngã xuống, nhưng kết quả đã tốt hơn suy nghĩ trước đó rất nhiều.

Tô Vũ không diệt tộc, cũng không giết sạch bọn họ.

"Phong giới đi!"

Thái Cổ Cự Nhân Vương cười tự giễu, Ngu... Chu Tắc... Haizz.

Khi đám người Thiên Cổ rời đi đã mang theo tộc nhân, còn đám Ngu chạy trốn lại không thương lượng với Tô Vũ về tương lai của Cự Nhân tộc.

Quả nhiên ở trong mắt bọn họ chỉ có Nhân Tổ, chỉ có đạo của mình, chưa từng để Cự Nhân tộc ở trong lòng.

Nếu Chu Tắc đề cập với Tô Vũ thì chắc hắn cũng không quá để ý đến Cự Nhân tộc, muốn mang theo thì cứ mang theo đi, đáng tiếc là không có chuyện đó.

Thái Cổ Cự Nhân Vương lộ vẻ mặt sầu bi. Hai kẻ đó không phải lãnh tụ tốt, hoặc cũng có thể nói là bọn họ không đủ tư cách thống lĩnh một chủng tộc.

"Bọn họ chỉ theo đuổi lý tưởng của chính mình, thiếu đi một điều quan trọng nhất, đó là trách nhiệm.."

Thái Cổ Cự Nhân Vương thầm nghĩ.

Cũng tốt! Từ nay về sau, bọn họ có thể hoàn toàn quên đi những người đó, dù hai người kia có thoát ra khỏi Địa Ngục Môn thì cũng không còn liên quan gì nữa.

Thiên Cổ, Thần Hoàng Phi hay Tô Vũ, Nhân Hoàng và thậm chí là Bách Chiến, nếu bọn họ không chết, khi tìm kiếm lối thoát cũng sẽ không vứt bỏ tộc đàn... Không, ông đã đánh giá cao Bách Chiến, bởi vì 6000 năm trước hắn ta cũng đã từ bỏ, nhưng đó là bởi vì Bách Chiến tự cảm thấy mình không phải Nhân tộc.

Bấy giờ, trong đầu Thái Cổ Cự Nhân Vương có muôn vàn ý niệm. Sau đó mọi người trở về biên giới, toàn bộ Cự Nhân giới ầm âm rung động, hoàn toàn phong bế.

Dù Địa Ngục Môn mở ra thì Cự Nhân tộc cũng sẽ không hoan nghênh đám lãnh tụ đã từ bỏ chủng tộc nữa.

Bọn họ không phải là lãnh tụ!

Bình Luận (0)
Comment