Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3449 - Chương 3449: Ai Là Kẻ Dân Đường?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3449: Ai Là Kẻ Dân Đường?
 

Lần này Tô Vũ không xé rách thời không trường hà.

Trời đất quay cuồng, Tô Vũ về tới chiến trường Chư Thiên, những người khác gần như không cảm nhận được dao động gì.

"Tam thân đi tìm nguồn gốc.."

Tô Vũ lẩm bẩm, hắn đã hiểu cơ bản cách mở ra ký ức trường hà.

Ngọn nguồn.

Thời khắc này, đường như mọi người đã nghe được tiếng sóng biển ngập trời.

Oanh!

Mọi người thấy hoa mắt, bỗng nhiên một nơi trông giống thời không trường hà xuất hiện, có điểm tương tự nhưng cũng có chút khác biệt.

Nơi đây sóng gió ngập trời, không có nhánh sông, đây là một dòng sông hắc ám, trong con sông chỉ có từng con sóng nhấp nhô.

Nơi này rất giống trường hà Vạn Thiên Thánh mang Tô Vũ đến lúc trước.

Giọng Tô Vũ truyền đến: "Tam thân pháp, ký ức trường hà là một loại đạo đi tìm nguồn gốc"

Mọi người không hiểu, bọn họ không có thời gian phân tích, hiện tại chỉ có thể nhớ kỹ.

Thân ảnh Tô Vũ bỗng hiện lên trước mặt mấy người, hắn nhìn về phía trước: "Phía trước là quá khứ, phía sau là tương lai, mỗi con sóng là một đoạn ký ức quan trọng trong sinh mệnh, tam thân hợp nhất là vớt bản thân cường đại trong quá khứ tương lai để cường hóa chính mình"

Đây là căn bản tam thân pháp.

"Mỗi đợt sóng là một căn nguyên quan trọng trong sinh mệnh ngươi. Khi căn nguyên chân chính hội tụ, toàn bộ quá khứ tương lai sẽ nạp vào bản thể, vạn nguyên hợp nhất.

Đương nhiên chưa chắc đã có thể vớt được toàn bộ, trong tình huống bình thường, vớt một cái là đủ rồi"

Tô Vũ mang mọi người tiến về phía trước, nhìn từng con sóng, hắn cười nói: "Đây là quá khứ tương lai của ta. Các ngươi cảm thấy ta ở trạng thái mạnh nhất khi nào?"

Vớt thời điểm nào trong quá khứ thì mới có thể giúp chính mình cường đại hơn?

Đại Chu Vương đáp: "Quá khứ mạnh nhất của bệ hạ đương nhiên là thời điểm vừa trôi „ qua:

Thời khắc vừa trôi qua chính là Tô Vũ mạnh nhất của quá khứ, không phải sao?

Chẳng lẽ Tô Vũ có thời điểm khác mạnh hơn ư?

Còn tương lai thì không thể chắc chắn, có lẽ lúc nào đó bản thân suy yếu hay đã chết, hoặc có lẽ là rất mạnh, ai biết được.

Còn vớt quá khứ thì không cần suy nghĩ nhiều.

Tô Vũ lên tiếng: "Có lẽ vậy. Nhưng ở trong thiên địa của mình, ta chỉ là nhị đẳng, ra khỏi thiên địa, ta chỉ là tam đẳng. Quá khứ mạnh nhất tồn tại trong thời không trường hà của ta e rằng chỉ có tam đẳng, hai tam đẳng dung hợp thì có thể trở thành nhị đẳng sao?"

Đại Chu Vương ngẫm nghĩ, có lẽ là không thể.

Nói cách khác, dù Tô Vũ vớt thời khắc này thì chưa chắc đã trở thành nhị đẳng khi ở ngoài thiên địa, vậy thì nhất đẳng lại càng không có hy vọng.

Tô Vũ lại nói: "Vớt lực lượng cần vật chịu tải và thân thể cường đại, hiện giờ có lẽ thực lực và thân thể ta có thể gánh vác một lần, vật chịu tải thì phải cường đại thế nào... Trừ khi ta lấy Nhân Chủ Ấn ra dùng nhưng có khả năng cũng chỉ có một cơ hội. Vậy nên không vớt thì thôi, nếu đã làm thì phải vớt thời điểm mạnh nhất. Trong quá khứ, rốt cuộc thời khắc nào mới là lúc ta cường đại nhất?"

Mọi người liếc nhau, không phải vừa rồi sao?

Tô Vũ đã dò hỏi vài lần, chẳng lẽ hắn cảm thấy hắn còn thời điểm nào khác cường đại hơn à?

Không có khả năng.

Tô Vũ không phải đồ cổ cường đại từ trước.

"Chẳng lẽ bệ hạ cho rằng không phải là thời điểm vừa qua?"

Vạn Thiên Thánh nghi hoặc, ta đã nhìn ngươi trưởng thành, ngươi vẫn luôn không ngừng mạnh lên, chưa từng có lúc nào suy yếu.

Tô Vũ mỉm cười: "Chưa chắc. Quả thật ta vẫn luôn cường đại, nhưng ta đang tự hỏi, khi ta 6 tuổi, thời điểm dung hợp Thời Gian Sách ta có mạnh hơn lúc này hay không?"

Mọi người ngẩn ra.

Tô Vũ tự hỏi: "Khi đó Thời Gian Sách vừa xuất hiện, nó có mang theo lực lượng của Thời Gian Sư hay không? Hẳn là Thời Gian Sư lúc đó mạnh hơn ta hiện tại, khi ấy Thời Gian Sách bùng nổ lực lượng có thể làm ta cường đại đến mức siêu việt hiện tại hay không?

Có khả năng đúng không?

Mọi người hoảng sợ, dù chỉ là trong nháy mắt nhưng chẳng lẽ Tô Vũ 6 tuổi có thực lực hơn xa hiện tại ư?

Vạn Thiên Thánh phản bác: "Chưa chắc, nếu khi đó bệ hạ cường đại hơn cả hiện tại thì đã nổ tung rồi"

Tô Vũ lắc đầu: "Không nhất định, có lẽ ta đã từng chết thì sao? Biết đâu được sau đó Thời Gian Sách đã cứu ta? Khi ta lấy được Thời Gian Sách, năng lượng đã tiêu hao gần như không còn. Ta muốn xem xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra khi ta 6 tuổi"

Có lẽ thời khắc ấy chính là lúc hắn mạnh nhất.

Dù thế nào thì phải đi xem mới biết.

"bi thôi, hiện giờ ta vẫn đủ năng lực ngược dòng trở lại 16 năm trước, để xem ngày hôm ấy ta đã dung hợp Thời Gian Sách như thế nào"

Tô Vũ cũng rất tò mò về chuyện này.

Lễ nào Thời Gian Sách dễ dàng dung hợp với ta như lời phụ thân từng nói?

Dung hợp bảo vật cường đại như thế đã giúp Tô Vũ tăng lên một mảng lớn, vậy khi hắn 6 tuổi, tay trói gà không chặt mà cũng có thể dung hợp Thời Gian Sách ư?

Chỉ phát sốt một ngày thôi sao?

Sau đó là xong việc?

Tô Vũ không tin!

Có lẽ là có vấn đề nào đó, Tô Vũ cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

Lúc trước hắn không mở được ký ức trường hà nên không có cơ hội nhìn xem, hôm nay hắn đã hiểu ra bản chất của tam thân pháp nên có thể làm được, nếu thế ta phải đi xem khi ta 6 tuổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một đám người đi ngược dòng.

Tô Vũ biết dù mình không nhớ rõ thì vẫn có thể quan sát tất cả khi hắn đến đoạn sông 6 tuổi, như Diệt Tằm Vương hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì trong lúc y bế quan tu luyện, nhưng Tô Vũ lại thấy được cảnh phụ thân Cấm Thiên Vương thay đổi huyết mạch cho y trong trí nhớ.

Vậy nên, khi hồi tưởng ký ức, Tô Vũ có thể làm người đứng xem để quan sát ký ức của mình.

Hắn mang theo đám người Đại Chu Vương là để bọn họ nhìn xem có vấn đề gì hay không, một phương diện khác là muốn bọn họ phân biệt vài thứ.

Tô Vũ không xem những đợt sóng trên đường, hắn biết những cơn sóng ấy đều là cảnh tượng lúc hắn chiến đấu, không cần phải xem.

Hắn vừa đi vừa cười nói: "Cha ta là người đã giao Thời Gian Sách cho ta, các ngươi nghĩ cha ta có phải tuyệt thế cường giả đang che giấu hay không?"

Trước đây hắn từng suy đoán như vậy nhưng cha hắn không giống tuyệt thế cường giả.

Những người khác lộ vẻ khác thường, Nam Vương kinh ngạc hỏi: "Cha ngươi cho ngươi Thời Gian Sách?"

Chuyện này quá đáng kinh ngạc.

Tô Vũ gật đâu: "Không sai. Không chỉ như vậy, cha ta còn nhặt được bảo vật ở Tinh Lạc Sơn, ông ấy nói rằng ở Tinh Lạc Sơn có di tích, ông ấy nghe được tiếng động ở đó, có vê đó chính là âm thanh của thác nước thời gian trước cửa chỗ ở cũ của Văn Vương, người bình thường có thể nghe được tiếng thanh âm thác nước thời gian đổ xuống sao?"

"Không thể"

Đại Chu Vương kinh ngạc: "Ta còn không nghe được"

Tô Vũ nheo mắt lại: "Không phải ngươi dẫn đường cho cha ta à?"

Hắn tưởng rằng Đại Chu Vương chính là kẻ đã dẫn đường.

Đại Chu Vương vội vàng thề thốt: "Thật sự không phải! Ta biết chỗ ở cũ của Văn Vương ở đâu, cũng từng nghĩ tới chuyện cho người đi tìm nhưng ta không đến đó được, cũng không thể mở ra thác thời gian. Ta thề, chuyện này thật sự không phải do ta làm"

"Ta cứ tưởng là ngươi"

Đại Chu Vương bất đắc dĩ: "Không phải đâu. Bệ hạ, nếu là ta thì ta đã thừa nhận rồi. Ta đành nói thật vậy. Bút đạo xuất thế là do ta. Ta biết lúc trước Hạ Thần trốn ở đâu, cuối cùng xảy ra chuyện của Bách Chiến, ta cố ý trấn áp Hạ Thần ở Nhân Cảnh, vậy nên khi hắn sống lại đã phát hiện cả Nhân cảnh chỉ còn một mình hắn, cuối cùng hắn không thể không mang Văn Mộ Bia xuất thế, sáng lập học viện đa thần văn"

Tô Vũ mỉm cười, Đại Chu Vương bất đắc dĩ nói tiếp: "Đó là sự thật. Thực ra Mặc đạo cũng có quan hệ với ta. Ban đầu truyền thừa Mặc đạo ở Tử Linh giới, sau đó ta đến đó lấy đi truyền thừa Mặc đạo giao cho Lưu Hồng. Kỳ thật ý định không phải là cho gã, nguyên nhân là vì bản thân gã phù hợp với Mặc đạo nên ta mới lựa chọn, đồng thời cũng là đại đạo lựa chọn Lưu Hồng"

"Chỉ đạo thì có chút dính líu. Ban đầu ta không chọn Lam Thiên, tên biến thái kia bị ép phát điên ngoài ý muốn, nhân cách phân liệt thành ngàn vạn hóa thân. Ban đầu ta vốn nhắm đến Vạn Thiên Thánh..."

Vạn Thiên Thánh lên tiếng: "Vậy ư? Vậy thất tình lục dục đạo của ta có quan hệ với ngươi à? Ảnh hưỡng sâu sắc thật, mà ảnh hưởng ấy bắt nguồn từ sư huynh của ta. Sư huynh đối xử với ta rất tốt, sau này hắn ngã xuống làm ta cảm nhận được nhân tình ấm lạnh, hỉ nộ ai nhạc, buồn vui đan xen... Cuộc đời ta chịu ảnh hưởng rất lớn từ sư huynh"

Sư huynh của ông chính là Diệp Bá Thiên.

Vạn Thiên Thánh không đi tam thân pháp, việc ông lựa chọn Nhân đạo - cũng chính là Thất tình lục dục đạo không thể thoát được quan hệ với Diệp Bá Thiên.

Đại Chu Vương câm nín. Cũng đúng, Vạn Thiên Thánh cũng đang ở đây.

Y đành phải nói: "Cái này ta cũng không biết. Dù sao chuyện này thật sự là ngoài ý muốn, không liên quan đến ta. Ta cũng không ngờ bệ hạ lại kế thừa Bút đạo đồng thời kế thừa đạo thống của Thời Gian Sư"

Tô Vũ nhíu mày: "Thật sự không phải ngươi?"

Bình Luận (0)
Comment