Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3453 - Chương 3453: Tham Sống Sợ Chết.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3453: Tham Sống Sợ Chết.
 

Tô Vũ im lặng. Hắn vẫn không hiểu rốt cuộc hư ảnh bên trong phòng là người tốt hay xấu!

Kẻ này mang tới cho hắn cảm giác rất kỳ quái.

Dường như y tới tìm Nhân Hoàng, nhưng vì sao lại mang Thời Gian Sách tới tìm Nhân Hoàng chứ?

Y, Văn Vương và Thời Gian Sư có quan hệ gì?

Tô Vũ có quá nhiều nghi vấn.

Hắn không lo cho mình khi nhô. Đây chỉ là một màn trong trí nhớ mà thôi, hẳn là hắn đã được dung hợp với Thời Gian Sách, nhưng có vẻ quá trình này cũng có rất nhiều biến cố.

Ban đầu là Đại Hạ Vương lên tiếng, sau đó Đại Chu Vương xuất hiện, Tô Vũ không biết khi còn nhỏ mình đã suýt nữa gặp được Đại Chu Vương, hai người chỉ cách mấy chục mét mà thôi.

Lúc ấy Đại Chu Vương không cảm ứng được sự tồn tại của hư ảnh này sao?

Kỳ quái!

Nếu không cảm ứng được thì tại sao lại xuất hiện ở đây?

Hắn đang nghĩ ngợi, hư ảnh bỗng nhiên mắng một tiếng: "Tham sống sợ chết, may mà không giao thực đơn cho hắn, chỉ cảm nhận được một chút khí tức mà đã bỏ chạy như vậy. Đúng là hạng người vô sỉ, quả nhiên ta không nhìn lầm người"

Tô Vũ sửng sốt, hắn liếc mắt nhìn Đại Chu Vương, Đại Chu Vương cúi đầu không hé răng.

Bị Tô Vũ nhìn, Đại Chu Vương xấu hổ truyền âm đáp: "Khi ấy ta cảm nhận được dị thường nhưng bỗng nhiên có khí tức rất mạnh bùng nổ, ta lo mình sẽ xảy ra chuyện nên chạy thoát trước"

Tô Vũ chấn động.

Ngươi cảm nhận được thật à?

Đại Chu Vương càng thêm xấu hổ: "Bệ hạ phải hiểu cho ta, ta không thể liều chết được.

Đối phương quá mạnh, ta phải bảo vệ bản thân, hơn nữa ta cũng lo Nhân Hoàng bệ hạ xây ra chuyện. Khi ấy ta thật sự tưởng đây là kế điệu hổ ly sơn, có người muốn đối phó Nhân Hoàng"

Tô Vũ câm nín.

Hóa ra hư ảnh nói thật, Đại Chu Vương đã cảm nhận được sự tồn tại của hư ảnh, hư ảnh cũng biết y bị Đại Chu Vương phát hiện nên lựa chọn dung nhập Thời Gian Sách vào trong cơ thể Tô Vũ.

Hóa ra cuối cùng vẫn là Đại Chu Vương giúp ta dung nhập Thời Gian Sách.

Mấu chốt là khi tên hèn này cảm ứng được khí tức cường giả thì lại chạy mất. Y còn lấy cớ là Chu Tắc bùng nổ khí tức.

Hừ, đúng là kê gian xảo!

Có cường giả tới Nhân Cảnh mà ngươi không tra xét sao?

Đại Chu Vương ngượng ngùng truyền âm: "Sau đó ta có quay lại mà không phát hiện gì cả nên ta cho rằng chỉ là kế điệu hổ ly sơn mà thôi. Ta còn tưởng do người phe Bách Chiến gây chuyện, cho nên.."

Tô Vũ lười nghe y giải thích, giờ phút này, hắn cảm nhận được sau lưng có khí tức bùng lên.

Hư ảnh kia mắng Đại Chu Vương xong thì lại nói: "Nhóc con may mắn đấy. Nếu biết tên nọ nhát gan như thế thì ta đã không dung nhập vật ấy vào người ngươi, hiện tại hối hận cũng muộn rồi. Ta cũng không ngờ người có thể định nhật nguyệt mà lại tham sống sợ chết đến vậy"

Hư ảnh thổn thức thở dài: "Hiện tại ta không đủ khả năng đi tìm Tinh Vũ nữa. Kẻ ban nãy chắc chắn là tiểu nhân, có cơ hội thì chém hắn cho xong. Đường đường là chí cường giả thất đạo mà chưa thấy địch nhân đã bô chạy. Ở thời đại của ta, kê tiểu nhân như vậy đáng bị chém chết"

Hư ảnh lại than vãn: "Bị hắn quấy phá, Thiên Môn không thể trấn áp được nữa, nó sắp đóng lại, ta phải đi rồi, chỉ lợi cho nhóc con nhà ngươi. Thôi thôi, là mệnh thì tránh không thoát, ta đi đây"

Oanh!

Một cỗ khí tức ngập trời sôi trào cùng bùng nổ với khí tức trong cơ thể Tô Vũ.

Tô Vũ đột nhiên quay đầu lại.

Hắn nhìn thấy mình khi còn nhỏ đang cả người đẫm máu, thân thể vỡ ra, hư ảnh kia thì đang vận dụng lực lượng tái tạo thân thể hắn, liên tiếp ra sức trấn áp lực lượng Thời Gian Sách, y lộ vẻ mỏi mệt và bất đắc di.

"Gia hỏa kia làm hỏng chuyện của ta, lần sau gặp hắn ta nhất định sẽ đánh chết hắn"

Đại Chu Vương khẽ biến sắc.

Bất chợt, hư ảnh đã cảm nhận được gì đó, y ngây người lẩm bẩm: "Khí vận phân ly... Ký ức hồi tưởng ư? Bản tôn của ngươi đang hỏi tưởng sao? Quật khởi thật rồi à?"

Ngay sau đó, hư ảnh rách nát, giọng nói tiếc nuối vang lên: "Cũng tốt... Không biết ngươi nghe thấy hay không, hãy đi tìm Tinh Vũ... Nói rằng.."

Oanh một tiếng, Tô Vũ thấy một cánh cửa hiện lên, hư ảnh lập tức biến mất.

Y còn chưa nói xong.

Tô Vũ ngẩn người, cái quỷ gì vậy, còn chưa nói xong mà đã đi rồi?

Không thể nói hết rồi mới chết ư?

Bảo ta đi tìm Nhân Hoàng rồi nói cái gì?

Tô Vũ buồn bực.

Hiện giờ hắn lúc nhỏ đang hôn mê, khí tức bắt đầu suy giảm.

Tô Vũ bất đắc dĩ, thôi, nếu giờ không dung hợp thì không kịp nữa.

Khí tức hoàn toàn suy giảm dung hợp tiến vào trong cơ thể thì quá khứ thân này không hề cường đại.

Ban nãy khi khí tức hư ảnh dung hợp với khí tức Thời Gian Sách mới là thời khắc hắn mạnh nhất.

Tô Vũ khẽ quát một tiếng, nhân lúc hai loại khí tức còn chưa tiêu tán, tay hắn nắm lấy thứ gì đó trong hư không, cách một thế giới, thậm chí không ở cùng một thời không, đây chỉ là một chút căn nguyên ấn ký năm đó lưu lại mà thôi.

Nhưng thời kỳ này có rất nhiều cường giả xuất hiện khiến cho căn nguyên cực kỳ cường đại.

Tô Vũ gầm nhẹ một tiếng, bàn tay bắt được tiểu Tô Vũ trong trí nhớ rồi kéo ra khỏi thế giới hiện tại.

Thế giới này bắt đầu xuất hiện vết nứt rách nát.

Đoàn người Tô Vũ trở lại ký ức trường hà. Toàn bộ ký ức trường hà đang rung chuyển.

Phía sau Tô Vũ mơ hồ hiện ra hư ảnh lúc bé của hắn.

Đứa nhỏ đang nhắm chặt mắt, hai cỗ khí tức mạnh mẽ sôi trào, mạnh hơn Tô Vũ bây giờ không ít.

Tô Vũ không dung nhập, hắn quay đầu nhìn Đại Chu Vương, ngưng trọng hỏi: "Chí cường thất đạo? Năm đó ngươi cố ý mặc kệ hay là thật sự chạy trốn?"

Đại Chu Vương há hốc miệng, Tô Vũ lạnh lùng nhìn y.

Đại Chu Vương bất đắc dĩ vội nói: "Hắn... Hắn thuận miệng nói vậy thôi."

"Nói thật"

Phía sau Tô Vũ, ký ức trường hà bắt đầu sụp đổ, Tô Vũ mặc kệ: "Không nói thì ngươi ở lại đi"

Đại Chu Vương lập tức trả lời: "Không phải chí cường thất đạo... Chỉ là... ta tu luyện bảy đại đạo.."

Tô Vũ lạnh lùng nhìn y, Đại Chu Vương thấy thế thì càng thêm bất đắc dĩ: "Ta nắm giữ lực lượng bảy đại đạo, không tính là chí cường giả, hơn nữa ta đã phong ấn đại đạo, không thể vận dụng. Đó là sự thật, ta không mạnh bằng bệ hạ, đó chỉ là bảy đại đạo rác rưởi, cùng lắm là đến tam đẳng đỉnh phong. Huống chỉ đa số đại đạo còn đang bị phong ấn, ta mà mạnh thì đã đánh chết phe Bách Chiến từ lâu rồi. Ta không thể địch nổi Bách Chiến liên thủ với Ngu, bệ hạ, chuyện này ta thật sự không lừa ngài"

Tô Vũ suy tư, tam đẳng đỉnh phong? Không địch nổi phe Bách Chiến liên thủ?

Có lẽ vậy thật, nhưng gia hỏa này nắm giữ bảy đại đạo.

Tô Vũ nhanh chóng tiến về phía trước, vừa đi vừa dung nhập quá khứ thân, phía sau, tiểu Tô Vũ đột nhiên mở mắt, khí tức cường hãn bốc lên.

Tô Vũ có vô số nghi hoặc trong lòng, hắn vừa đi vừa nói: "Ngươi biết hư ảnh kia là ai không? Vì sao y có thể đi theo Thời Gian Sách vào Nhân Cảnh, tại sao muốn tìm Nhân Hoàng?"

"Ta không biết"

Đại Chu Vương thấy sắc mặt Tô Vũ khó coi thì vô cùng buồn bực: "Có lẽ là tồn tại bị phong ấn trong Thiên Môn. Ta nghĩ kẻ đó tìm Nhân Hoàng không phải là để đối phó với ngài ấy, hắn chỉ là hình chiếu, không thể đối phó với Nhân Hoàng. Ta đoán, có khi nào hắn là Tinh hay không?"

Y không chắc chắn: "Có thể là hắn có việc muốn nói với Nhân Hoàng"

"Tinh?"

Tô Vũ chấn động: "Tổ tông của Nhân Hoàng?"

"Có thể"

"Sao ngươi lại đoán vậy?"

Tô Vũ nghỉ hoặc, sao ta không nhìn ra y có điểm nào là Tinh cả?

Bình Luận (0)
Comment