Tô Vũ tiếp tục đi ngược dòng, tốc độ không nhanh.
Hắn đang tiếp dẫn lực lượng thiên địa của chính mình, hắn muốn lực lượng thiên địa bao trùm đến đây.
Nhưng Tô Vũ phát hiện cách vạn giới càng xa thì lực lượng thiên địa càng khó lan đến.
Hiện giờ hắn vẫn có thể lôi kéo một ít lực lượng, nhưng Tô Vũ đoán rằng lực lượng thiên địa không thể hoàn toàn bao trùm đến khu vực của phe Nhân Hoàng.
Địa bản của hắn có giới hạn, ngoài ranh giới này, hắn chỉ là nhị đẳng bình thường, thực lực mọi người đã tiến bộ nhưng cũng chỉ là một đám chủ nhân quy tắc tứ đẳng bình thường.
Đúng vậy, bọn họ chỉ là tứ đẳng mà thôi. Dù đã tiếp dẫn quá khứ thân nhưng khi không có thiên địa phụ trợ thì chỉ có thể phát huy lực lượng tứ đẳng. Nhưng nếu có thiên địa chống đỡ, không ít người có thể phát huy ra chiến lực chủ nhân quy tắc tam đẳng hay thậm chí là mạnh hơn.
Tô Vũ không nói gì, hắn không cho bọn họ đặt hi vọng vào thiên địa của mình. Bản thân hắn thì đang tính toán giới hạn của phạm vi thiên địa bao trùm.
Lưu Hồng giúp hắn liên kết thời không trường hà nhưng thực lực Lưu Hồng có hạn, lực lượng tiếp dẫn không đủ, phạm vi phóng xạ không lớn.
Nếu Lưu Hồng mạnh hơn một chút thì có thể bao trùm phạm vi rộng hơn.
Tô Vũ tiếp tục tiến lên, những người khác đi theo hắn, toàn bộ đội ngũ vô cùng an tĩnh.
Tô Vũ đi thong thả, mọi người không thèm để ý, biết đâu lát nữa bọn họ sẽ phải ác chiến một hồi.
Đội ngũ quá mức an tĩnh, có người cảm thấy không quen. Thiên Diệt nhìn xung quanh, thấy mọi người không nói lời nào thì cười hắc hắc lên tiếng: "Bệ hạ, chủ nhân quy tắc bên ta có nhiều hơn phe Nhân Hoàng không? Đến đó rồi chúng ta sẽ đoạt quyền của Nhân Hoàng chứ?"
Hồng Mông quát một tiếng: "Câm miệng!"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không đoạt quyền, không cần thiết. Nhưng không thể mù quáng nghe theo. Mọi người chỉ cần nghe mệnh lệnh của ta là được. Ta mặc kệ năm xưa các ngươi là cấp dưới của ai, nhưng tới đó rồi các ngươi chỉ được phép nghe lệnh ta. Nam Khê Hầu, Trấn Nam Hầu, Anh Vũ, Cự Phủ... Năm xưa các ngươi là cấp dưới của các vị Nhân Vương, ta biết điều đó, ta không yêu câu các ngươi phần bội chủ cũ. Ta và Nhân Hoàng sẽ không xảy ra xung đột. Nhưng Nhân Hoàng không phải ta, quyết sách và ý tưởng của Nhân Hoàng không đại biểu ý nghĩ của ta. Chúng ta có mục tiêu giống nhau nhưng quá trình chưa chắc đã nhất trí, vậy nên các ngươi phải nghe lời ta chứ không phải Nhân Hoàng"
Tô Vũ không có hứng đoạt quyền của Nhân Hoàng, có lẽ Nhân Hoàng cũng không muốn tranh chấp với Tô Vũ.
Nhưng hai người đều là lãnh tụ, không có khả năng hoàn toàn nhất trí với nhau. Nếu hai người hoàn toàn nhất trí thì Tô Vũ không phải là Tô Vũ và Nhân Hoàng cũng không phải Nhân Hoàng nữa.
Như vậy thì hai phe có thể sẽ xảy ra xung đột.
Rốt cuộc ai sẽ làm chủ?
Phải nghe lời ai?
Khi đại chiến bùng nổ, ai tiên phong ai lưu thủ?
Có khả năng sẽ xảy ra tranh cãi ở những vấn đề này. Tô Vũ sẽ hiệp thương với Nhân Hoàng nhưng chỉ sợ thuộc hạ đôi bên lại không hòa thuận.
Có một số việc vẫn cần Tô Vũ cảnh báo trước.
Thiên Diệt cười lớn đáp: "Bệ hạ yên tâm, chúng ta chỉ nghe bệ hạ. Nhờ có bệ hạ nên chúng ta mới trở thành chủ nhân quy tắc, hơn nữa đại đạo đều đang ở trong thiên địa của bệ hạ. Ai dám không nghe lời thì sẽ ta đánh gãy chân hắn"
Có đôi khi bên người vương giả cần có hạng người như Thiên Diệt hoặc là Trường Mi.
Có lẽ kẻ đó rất đáng ghét đối với phe đối lập, nhưng loại người này sẽ nói ra ý đồ giúp ngươi ở những thời khắc ngươi không tiện mở miệng.
Tô Vũ không nói gì. Hắn không phản bác chứng tỏ hắn cũng đồng ý với lời Thiên Diệt.
Vạn Thiên Thánh quyết định chuyển đề tài: "Bệ hạ, nếu chúng ta vừa đến đó mà lập tức giao chiến thì có thể xảy ra vấn đề gì hay không? Có cần tiếp xúc với phe Nhân Hoàng trước không? Ít nhất phải đạt được thỏa thuận, tránh việc vừa đến nơi, không biết gì cả liền xảy ra xung đột"
Tô Vũ gật đâu: "Cần phải làm vậy. Tốt nhất là chúng ta ngẫm biện pháp mai phục đánh vạn tộc một trận"
Tô Vũ nhìn bốn phía: "Xé rách thời không trường hà vạn giới thì bên ngoài là vạn giới.
Nếu xé rách thời không trường hà ở nơi đây thì bên ngoài có phải hỗn độn hay không?
Nếu là hỗn độn thì vạn tộc đã phải thoát ra ngoài từ lâu rồi. Ta vẫn luôn tò mò một chuyện, vạn tộc giằng co với phe Nhân Hoàng nhiều năm như vậy sao lại không xé rách trường hà để thoát ra? Có phải có điều gì bất thường ở đây không?"
Xé rách trường hà là có thể rời đi.
Vạn tộc không làm vậy chứng tỏ không thể xé rách trường hà hoặc là bên ngoài nguy hiểm hơn, có nguy cơ sẽ ngã xuống.
Hiện giờ Tô Vũ không rõ tình huống, hắn không dám tùy tiện thử nghiệm, nếu hắn chết thì xong đời. Những người khác cũng không biết vấn đề này, bọn họ chưa bao giờ đi ngược dòng.
Bấy giờ, Tô Vũ đang nghĩ đến Tinh Nguyệt.
Hắn không trông cậy vào Tinh Nguyệt, nhưng Tinh Nguyệt là trung tâm của thiên địa, Tinh Nguyệt khống chế Sinh tử đại đạo, vậy thì Sinh tử đại đạo có thể lan tràn đến chỗ Tinh Nguyệt.
Vậy hắn có thể lợi dụng Tinh Nguyệt để kéo lực lượng thiên địa đến đây không?
Tinh Nguyệt là một tồn tại đặc biệt.
Nàng dung nhập Sinh tử đại đạo của Tô Vũ đồng thời nắm giữ Sinh mệnh đại đạo trong thời không trường hà, thông qua ba đạo này, nàng có thể kết nối hai đại đạo như Lưu Hồng và Lam Thiên. Hơn nữa thực lực Tinh Nguyệt còn mạnh hơn hai người kia.
Bản thân Tô Vũ chỉ dung hợp một chút lực lượng trong Thân thể đại đạo, hắn dung hợp không nhiều nên không quá mạnh, nếu chỉ xét về Thân thể đại đạo thì có lẽ hắn còn không mạnh bằng Lưu Hồng.
Vậy nên nếu bảo bản thân hắn tự kéo lực lượng đến bao trùm nơi đây thì rất khó khăn.
Lân này Tô Vũ có mang theo ấn ký trung tâm Nhân Chủ Ấn, hắn có thể triệu hoán lực lượng ở thời khắc mấu chốt, nhưng mỗi lần triệu hoán đều sẽ tổn thất rất lớn, nếu không đến đường cùng thì Tô Vũ không muốn làm vậy.
Bên cạnh dân vang lên những tiếng thở dốc, bọn họ vừa mệt vừa thấp thỏm hưng phấn.
Dù là Hầu Thượng Cổ hay là đám người Hạ Long Võ thì đều chưa bao giờ gặp những nhân vật trong truyền thuyết như Nhân Hoàng, Chiến Vương và Minh Vương.
Bọn họ từng nghe nói về những người đó rất nhiều nhưng chưa từng gặp, bọn họ cảm thấy có chút chờ mong thời khắc gặp nhau nhưng lại lo rằng không thể hòa bình ở chung.
Tô Vũ đang tự hỏi, năm xưa Nhân Hoàng đã làm cách nào để mang quân cưỡng ép cường giả vạn tộc phải chui vào thời không trường hà? Càng đi ngược dòng thì áp lực càng lớn. Hiện giờ bọn họ đã sắp đến vạn giới nhưng năm xưa bọn họ cách vạn giới rất xa, khi đó Nhân Hoàng đã làm thế nào để ép vạn tộc liều mạng chạy ngược dòng như thế?
Tô Vũ rất tò mò về Nhân Hoàng.
Tô Vũ tò mò về sự cường đại của y, đồng thời còn bội phục khả năng mưu tính của y...
Tuy rằng y thường xuyên bị hãm hại.
Tô Vũ kính nể tinh thần trách nhiệm mãnh liệt của Nhân Hoàng, về điểm này thì Tô Vũ không thể so được. Tô Vũ cũng có trách nhiệm nhưng đúng như lời hắn từng nói, thứ hắn cho rằng đáng bảo hộ thì hắn mới bảo hộ, còn Nhân Hoàng thì là một người bao dung đại ái.
Nhân Hoàng...
Giờ khắc này Tô Vũ có một chút chờ mong và bất đắc dĩ, hi vọng người đó không phải là một Bách Chiến khác. Hắn không muốn ảo tưởng trong lòng mình tan biến.
Trong suy nghĩ của hắn, Nhân Hoàng cường đại, nhân ái, thiện lương... Tóm lại là một người cực tốt, có lẽ ta sẽ không bằng người ấy được, hoặc nên nói là loại người này quá mệt mỏi, ta không hi vọng trở thành loại người như vậy.
Nhưng loại người này có giá trị tồn tại rất lớn, y nhất định cần phải tồn tại.
Nếu Nhân Hoàng không như những gì hắn mong muốn thì Tô Vũ sẽ rất thất vọng.
"Hi vọng ngài sẽ không bôi nhọ danh xưng của mình"
Tô Vũ thầm nghĩ.
Nhân Hoàng - Hoàng giả của Nhân tộc.
Năm xưa vị Hoàng giả này đã nhất thống chư thiên, có lẽ y không quá tệ nhưng hi vọng đối phương đừng có quá nhiều âm mưu, hoặc nên nói là đừng tính kế bọn họ.
Chắc chắn đối phương sẽ có tính toán của mình, nếu không tính toán gì cả thì chỉ có kẻ thiểu năng trí tuệ, mà kẻ thiểu năng thì sẽ không thể chấp chưởng Nhân tộc nhiều năm như vậy.
Giờ khắc này Tô Vũ đang rất thấp thỏm.
Hắn đang mang theo một đám chủ nhân quy tắc, bọn họ đều tin tưởng Tô Vũ nên mới xuất chiến. 36 người cùng xuất chiến, Tô Vũ hi vọng khi bọn họ trở về vạn giới thì vẫn đủ 36 người, không thiếu một ai. Mất đi bất cứ ai thì cũng đều là một sự đả kích đối với hắn.
Hồi lâu sau, Sinh tử đại đạo của Tô Vũ hơi dao động, báo cho Tinh Nguyệt biết rằng hắn đã sắp tới.